Edit: Sel
Lần này lực có hơi mạnh, cho dù Bạch Phù đã sớm chuẩn bị nhưng vẫn không nhịn được phải thở hổn hển.
Cô hít sâu một hơi, ngước mắt nhìn thấy thần sắc thoải mái say mê của Tông Bách, lập tức hiểu ra anh đang âm thầm chơi xấu, nếu không sao lần nào anh cũng trật vị trí được chứ?
Đối diện với ánh mắt nổi giận của cô, Tông Bách biết trò mèo của mình đã bị nhìn thấu, anh cũng không hề chột dạ, ngón tay lần xuống giữa hai chân cô, lòng bàn tay chạm vào vệt nước ướt át, sau đó quẹt một chút rồi giơ lên cho cô xem: “Không phải cậu cũng rất thoải mái sao? Nhìn này, ướt đẫm cả rồi.”
Bạch Phù thở hắt một hơi, buông lời cảnh cáo chẳng có chút uy hiếp nào: “Không được làm vậy nữa.”
Ai ngờ anh lại nói một cách đúng lý hợp tình: “Chuyện có thể khiến hai người cùng sướng thì sao có thể ích kỷ hưởng một mình chứ? Tôi không làm mấy cái chuyện chiếm hời từ con gái vậy đâu.”
Bạch Phù: “…”
Chắc chắn là anh đã đi học một khóa đánh tráo khái niệm, nếu không sao có thể vận dụng một cách trơn tru thế được?
Tông Bách tách hai chân cô ra một chút, khiến tiểu huyệt hoàn toàn lộ ra trước mắt mình, hoặc nói đúng hơn là quần lót đã che đi nơi riêng tư nhất của cô, có thể ràng cảm giác được hai cánh hoa môi mở ra, ở chỗ giữa hơi hãm xuống, đó là u cốc khiến tên đàn ông nào cũng phải mất hồn.
Bạch Phù không nhịn được run rẩy, mật huyệt lại tiết ra một chút nước sốt.
Ướt át lan ra mỗi lúc một rộng.
Tông Bách nhìn chằm chằm nơi đó, đáy mắt màu đỏ tươi, dục niệm ngày càng đậm, quy đầu liên tục cọ từ trên xuống dưới.
Vì đang là mùa hè nên cô cố ý chọn loại quần lót có vải siêu mỏng, lúc này lại trở thành đạo cụ tốt nhất để anh bắt nạt mình.
Hai chân khẽ nhếch, dương vật lún vào càng sâu, thịt mềm bên trong càng mẫn cảm hơn, không nhịn được co thắt lại.
Bạch Phù đã không biết là nên ngăn anh lại trước hay là nén cơn ngứa ở tiểu huyệt trước.
Quy đầu đụng vào âm đế rồi lại trượt lên trên, ngón tay Bạch Phù cuộn tròn lại, tinh tế kêu lên một tiếng.
“Nơi này sao?” Anh dừng lại, đè quy đầu vào chỗ ban nãy sau đó nhẹ nhàng đâm vài cái.
Như có luồng điện len lỏi khắp người, Bạch Phù run rẩy, khó nhịn muốn khép chân lại, muốn che khuất nơi đó, cũng muốn ngăn ánh mắt cực nóng của anh.
Sao Tông Bách có thể để cô được như ý nguyện, anh ác ý đè chân cô lại, tăng lực va chạm, vừa cọ vào giữa hai cánh hoa môi rồi trượt lên âm đế.
Tòan bộ hoa huyệt như bị điện giật, tê tê dại dại, khoái cảm quá mức mãnh liệt, Bạch Phù khó nhịn vặn vẹo eo.
Một đợt khoái cảm còn chưa kết thúc, đợt sau đã ùa đến.
Vừa rồi Tông Bách vẫn luôn khắc chế suy nghĩ rằng phải dùng lực đưa đẩy, chỉ nghĩ để cô cảm nhận được anh cũng có thể làm cô sung sướng, chờ đến khi cô không nhịn được nữa mà rên rỉ, quy đầu xoay tròn trên âm đế rồi dùng đụng mạnh.
Mỗi lần cọ qua lỗ huyệt, anh đều cảm nhận được nơi đó muốn ngậm lấy dương vật của mình, thật là vô cùng mất hồn, kích thích đến nỗi da đầu anh tê rần, nếu không phải có lớp vải kia ngăn lại, chắc huyệt khẩu đã sớm nuốt lấy dương vật sưng to.
Con gái mà, ngoài miệng nói không cần nhưng thân thể lại rất thành thật.
Tiểu huyệt không ngừng tiết ra dâm thủy, tiếng vải cọ xát cũng dần biến vị, mang theo tiếng nước nhớp nháp dâm mĩ.
“Cậu nghe xem.”
Hai mắt Bạch Phù như bị bọc bởi sương mù, mê mang nhìn anh.
Anh thở dốc rồi bật cười: “Bên ngoài có tiếng mưa rơi, trong nhà lại có tiếng nước của bạn học Bạch.”
Ầm một tiếng, đầu óc Bạch Phù như muốn nổ tung.
Người này đã lợi dụng thân thể của cô thì thôi đi, ngay cả ngoài miệng cũng không tha nữa.
Đúng là quá đáng!