Đêm nay, hành động tung lưới bắt Dạ Cưu của ngọn núi thứ bảy thành công viên mãn, toàn bộ 17 cái cứ điểm ở khu bến cảng bị một mẻ hốt gọn, ngay tiếp theo, những thế lực có liên quan cùng Dạ Cưu cũng đều bị Bộ Hung ti an bài đệ tử nhổ tận gốc trong một đêm.
Mấy vị Phó Ti trưởng cũng đích thân ra tay, chém giết nhiều cường giả của Dạ Cưu, khu vực khác cũng là như vậy. Hành động lần này, Dạ Cưu tử vong gần 2000, số lượng thế lực và người có liên quan bị thanh trừ theo cũng càng lớn, mà đầu lâu của tất cả những người này, ngay ngày hôm sau liền bị treo ở trên tường thành, tràn ngập máu tanh, chấn nhiếp bát phương.
Nhưng mà thương vong của Bộ Hung ti cũng không nhỏ, đệ tử tử vong hơn 300 người, bên trong bao hàm một nam một nữ mà Hứa Thanh gặp lần đầu tiên ở ngoài cửa, lúc ngày đầu tiên đi báo cáo với Bộ Hung ti ở ngọn núi thứ bảy.
Nhưng tổng thể mà nói, chiến tích huy hoàng, thế lực khắp nơi trong chủ thành cũng bởi vì vậy mà nghiêm túc hơn một chút, vì vậy những ngày tiếp theo, phần lớn mọi người kính sợ, cướp đoạt giữa những đệ tử cũng đỡ hơn không ít.
Vả lại khen thưởng cho hành động lần này cũng rất nhanh được phát cho mọi người, Hứa Thanh đã lấy được trọn vẹn 130 khối linh thạch, đạt mức giàu có nhất từ trước tới nay.
Khiến cho hắn càng cảnh giác với người tham lam ở bốn phía hơn, đáy lòng cũng bốc lên sát ý.
Người nào dám tới đoạt, hắn liền giết người đó.
Mà một số linh thạch lớn như vậy trong tay, khiến cho Hứa Thanh cảm thấy những tài liệu luyện chế thuyền lúc trước mình cảm thấy tốt, bây giờ hình như phẩm chất trở nên kém hơn một chút rồi, không có tốt như trước nữa, vì vậy hắn đang suy nghĩ xem có nên đi mua chút tài liệu tốt hơn để gia cố con thuyền của mình hay không.
Đồng thời, hai ngày này Hứa Thanh cũng cực kỳ chú ý tới tên thiếu niên nhân ngư tộc, nhiều lần ẩn náu đi theo, nhưng bên người đối phương thường có người bảo vệ, Hứa Thanh không tìm được cơ hội.
Nhưng hắn không vội, hắn có sự kiên trì.
Cho đến khi trôi qua ba ngày, buổi chiều ngày hôm nay, Hứa Thanh nghỉ luân phiên, đang tu luyện trong Pháp Chu, bên trong ngọc giản của hắn có người truyền âm tới.
Người truyền âm tới chính là Chu Thanh Bằng vào ngọn núi thứ bảy cùng lượt với hắn.
- Hứa Thanh sư đệ, ta rốt cuộc lấy được Quỷ Dục Hấu rồi, nhưng không có bao nhiêu, chỉ có hai con.
Mặt khác, sau khi mọi người vào tông môn luôn bất hòa với nhau, cho nên tối hôm nay ta mời Lý Tử Mai cùng Từ Tiểu Tuệ, chúng ta cùng nhau liên hoan, như thế nào, thuận tiện ta cũng mang Quỷ Dục Hấu đến cho ngươi.
Ngôn từ thành khẩn.
Hứa Thanh trầm ngâm, sau khi trải qua việc thiếu niên nhân ngư tộc không bị trúng độc của hắn, hắn thật sự là rất muốn lấy Quỷ Dục Hấu để thử nghiệm luyện chế độc dược mới, vì vậy sau khi tra xét điều tra cái mình cần bây giờ, liền đồng ý việc này, tiếp tục tu hành.
Rất nhanh, hoàng hôn phủ xuống bên ngoài, Hứa Thanh từ trong tu hành mở mắt ra, tính toán thời gian, hắn đứng dậy đi ra khỏi Pháp Chu, đi về phía quán ăn mà Chu Thanh Bằng ước định. Quán ăn mà Chu Thanh Bằng lựa chọn cách bến cảng không xa, là một căn nhà hai tầng thoạt nhìn rất xa hoa, cũng rất nổi danh bên trong bến cảng.
Chỗ này Hứa Thanh cũng chưa đi vào, nhưng bên trong Bộ Hung ti có toàn bộ ghi chép về các cửa hàng, Hứa Thanh đã lưu ý qua toàn bộ, nhận ra bối cảnh của quán ăn nổi tiếng này, là của Hải Phòng ti mở.
Hải Phòng ti khác với Bộ Hung ti, nhưng có chút tương tự với Tuần Tra Ti, chỉ bất quá người phía trước chủ yếu là tuần tra trên biển, người sau là bên cạnh bờ nội thành.
Lúc đến gần, Hứa Thanh cẩn thận nhìn lướt qua, lại nhìn chung quanh, sau khi xác định không có gì đáng ngại mới bước vào quán ăn. Mới vừa đi vào bên trong, tiểu nhị liền chú ý tới Hứa Thanh, nhiệt tình đến chào hỏi, sau khi biết được gian phòng Hứa Thanh muốn đi, tiểu nhị này càng nhiệt tình, mang theo Hứa Thanh đi lên tầng hai.
Gian phòng Chu Thanh Bằng đặt là gian cuối cùng của tầng hai, mà trên tầng hai của quán ăn này, trên thực tế là không mở ra cho bình dân, chỉ có đệ tử Thất Huyết Đồng mới có tư cách.
Khi tới gần gian phòng, Hứa Thanh cũng đã nghe được trong căn phòng cuối cùng truyền đến tiếng cười nói của đám người Chu Thanh Bằng.
- Chu sư huynh, lần đầu tiên ta tới nơi này đấy, nghe nói quán ăn này rất khó đặt trước, đệ tử tầm thường căn bản không thể đặt được, vả lại nơi đây còn có ba món thức ăn đặc thù, nghe nói còn có trợ giúp nhất định đối với tu vi.
- Cũng không có gì, đây là sản nghiệp của Hải Phòng ti, đối với đệ tử Hải Phòng ti chúng ta mà nói, có thể tùy ý đặt trước, sau này nếu tiểu Tuệ ngươi có cần, cứ nói với ta một tiếng thì ta giúp ngươi đặt trước.
- Vậy ta liền cám ơn Chu sư huynh rồi, Chu sư huynh, ta mời ngươi một chén.
Thanh âm kiều mị vang vọng trong phòng, Hứa Thanh đã bước đến cửa vào, theo tiểu nhị mở cửa phòng ra, cảnh chiếu vào trong mắt Hứa Thanh là một cái bàn bày đầy thức ăn, cùng với ba người ngồi bên trong.
Hai nữ một nam, nam chính là Chu Thanh Bằng, lúc này mặt mày hớn hở cầm chén rượu, một bên là Từ Tiểu Tuệ nhỏ nhắn xinh xắn mang theo vẻ quyến rũ.
Một vị sau cùng chính là Lý Tử Mai, nàng vẫn rất là câu nệ giống như lúc trước, ngồi ở chỗ kia nhưng có chút khẩn trương cùng với luống cuống.
Hứa Thanh xuất hiện, khiến cho hai người ngoại trừ Chu Thanh Bằng cũng đều sửng sốt một chút, nhao nhao nhìn về phía hắn.
- Vị sư huynh này, ngươi là?
Ánh mắt Từ Tiểu Tuệ sáng lên, nhìn mặt Hứa Thanh, trong mắt đã có gợn sóng, cũng cảm nhận được chấn động linh năng kinh người trên người Hứa Thanh.
Chu Thanh Bằng thấy Hứa Thanh đã đến, tươi cười đứng lên, không đợi hắn mở miệng, Lý Tử Mai nhìn về phía Hứa Thanh, mang theo một chút do dự nói khẽ.
- Là Hứa Thanh sư huynh sao?
Nàng vậy mà có thể liếc mắt liền nhận ra hắn.