Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng

Chương 543: Ta muốn cưới hắn


Editor: Tiểu Ly Ly.

Lần này, không đợi Vân Lạc Phong mở miệng giải thích, một bên giọng nói véo von như hoàng oanh của Khinh Yên liền truyền đến.

“Hắn là nhi tử của tiểu thư nhà ta.”

Giống như thiên lôi cuồn cuộn, hai người Thiên Nhai và Lâm Nhược Bạch đồng thời trợn tròn mắt.

Vân Lạc Phong…… lại có thể có nhi tử?

Hơn nữa tuổi của nhi tử này còn lớn tới như vậy? Trời ạ! Quả thực không thể tưởng tượng!

Thiên Nhai ghen ghét nhìn Vân lạc phong: “Một nửa thanh xuân của ta cũng sẽ nhanh chóng xuống mồ, ngay cả tức phụ đều không có, ngươi mới mười lăm tuổi mà thôi, liền có một nhi tử lớn như vậy.”

Hai mắt Lâm Nhược Bạch sáng lên, giơ tay nhéo nhéo gương mặt của Tiểu Mạch, khuôn mặt búp bê nở nụ cười rực rỡ.

“Tiểu đệ đệ, ngoan, gọi một tiếng tỷ tỷ đi.”

Sắc mặt Tiểu Mạch lập tức đen xuống, hắn sống không biết bao nhiêu năm người, lại có thể bị một tiểu nha đầu miệng còn hôi sữa xưng là tiểu đệ đệ?

Hơn nữa, nàng lại có thể đùa giỡn hắn?



Nghĩ đến đây, Tiểu Mạch đánh rớt vào một cái vào tay của Lâm Nhược Bạch, trốn đến phía sau Vân Lạc Phong, đôi tay gắt gao túm góc áo nàng.

“Mặt ta đã có chủ…… Chỉ có mẫu thân mới có thể chạm vào.”

Vốn dĩ hắn là muốn cho Lâm Nhược Bạch từ bỏ chà đạp hắn, ai ngờ nhìn đến dáng vẻ kêu ngạo đáng yêu kia của hắn, ánh sáng trong đáy mắt Lâm Nhược Bạch càng sâu.

“Sư phụ, ta muốn cưới hắn.”

Như một tiếng sấm sét đón đầu mà xuống, Tiểu Mạch liền ngây ngẩn cả người ngay tại chỗ, hắn kinh ngạc nhìn về phía Lâm Nhược Bạch đang khẽ nâng cằm, bị dọa đến liền lời nói đều nói không nên lời.

Trên đời này làm sao có nữ nhân không biết xấu hổ như vậy?

Thế nhưng đối với nam nhân xa lạ lần đầu gặp mặt nói muốn cưới hắn?

Hơn nữa, nàng thân là nữ nhân, không phải phải nói là gả sao? Vì sao biến thành cưới?

Chỉ là, chủ nhân nhất định sẽ không đồng ý!

Nghĩ đến đây, Tiểu Mạch an lòng, đắc ý nâng lên khuôn mặt nhỏ đáng yêu, khinh thường nhìn lại về phía Lâm Nhược Bạch.

“Cho phép.”

Ngay khi thời điểm Tiểu Mạch đắc ý vạn phần, thiếu nữ nhẹ nhàng chậm chạp nói ra này hai chữ.



Một khắc kia, trong lòng Tiểu Mạch tan nát, hai hàng nước mắt trong suốt từ trên khuôn mặt nhỏ trắng nõn chảy xuống, một đôi mắt to sáng ngời tràn đầy không dám tin tưởng.

Hắn tựa hồ làm sao cũng không tin, chủ nhân cứ như vậy mà bán hắn đi.

“Tiểu thư.” Khinh Yên có chút không đành lòng: “Tiểu thiếu gia mới năm tuổi…… Chờ hắn lớn lên rồi hãy quyết định lại đi?”

“Mẫu thân, nàng nói rất đúng.” Tiểu Mạch lập tức phục hồi tinh thần lại, gắt gao lôi kéo góc áo Vân Lạc Phong, ủy ủy khuất khuất nói: “Ta mới năm tuổi, ta còn là một hài tử, tuổi ta so với nàng kém nhau quá lớn, chúng ta không xứng.”

Vân Lạc Phong nhẹ nhàng nhướng mày: “Ngươi làm một nàng dâu nuôi từ bé cũng không tồi, đối với chân ái mà nói, tuổi không là vấn đề.”

“Không! Người không thể nhẫn tâm như vậy, người không thể đẩy ta cho nữ nhân này!”

Tiểu Mạch thiếu chút nữa khóc ra, trinh tiết của chính mình cứ như vậy bị chủ nhân bán đi……

Hơn nữa, chính mình mấy trăm năm đều là dáng vẻ năm tuổi, căn bản là không có khả năng lớn lên, làm sao cưới vợ?

“Tiểu Mạch.” Vân Lạc Phong tiến đến bên tai Tiểu Mạch, khóe môi giơ lên một nụ cười tà khí: “Ngươi lừa ta một lần, ta đây cũng muốn như vậy trả lại cho người một lần! Cho nên, từ nay về sau, ngươi chính là thê tử tiểu Bạch.”

“Không cần!” Tiểu Mạch dùng đôi tay ôm lấy đùi Vân Lạc Phong, chết sống cũng không chịu buông tay: “Người không thể cứ như vậy mặc kệ ném ta xuống, hơn nữa, ta là nam nhân, nàng mới là nữ nhân, vì sao ta là thê tử nàng? Người có phải nói ngược hay không?”

“Ừ……” Vân Lạc Phong nhẹ vỗ về cằm, chớp chớp mắt: “Bởi vì tiểu Bạch nói muốn cưới ngươi, vậy ngươi đương nhiên sẽ làm vợ, nàng làm vi phu.”