Quý Phi Lúc Nào Cũng Muốn Được Lười Biếng

Chương 819: Sụp Đổ


hắn vừa giận lại vừa sợ, cuối cùng dứt khoát thả cây đuốc, muốn đem Diệp Cửu Minh và cả toàn bộ Tập Hương quán đều thiêu hủy.

Chỉ cần Diệp Cửu Minh chết, chỉ cần Tập Hương quán không còn.

Trên đời này sẽ không có ai có thể biết chuyện hồng quốc công cấu kết với huyết Vũ Lâu .

Trận lửa kia đốt sạch toàn bộ Tập Hương quán, cũng thiêu chết không ít người.

Nhưng Lại không thiêu chết Diệp Cửu Minh.

Hắn thừa dịp xung quanh nhốn nháo liền chạy trốn.

Cùng hắn chạy , còn có tú bà Tập Hương quán .

Sau đó quan phủ thống kê nhân số thương vong trong hỏa hoạn, không tìm được tú bà, nên tưởng rằng tú bà đã chết trong hoả hoạn, liền đem tên của nàng liệt kê vào trong danh sách người chết.

Hồng quốc công biết được tú bà đã chết, cho là Diệp Cửu Minh giống như nàng cũng đã chết.

Trong lòng của hắn họa lớn được giải quyết, tự nhiên rất thoải mái.

Lạc Dạ Thần xem đến đây, không khỏi nổi nóng.

“Nguyên lai lửa là hồng quốc công phóng, khó trách hắn sau đó một chữ cũng không chịu nhiều lời, người khác còn tưởng rằng hắn là trải qua sinh tử đại nạn đã tỉnh ngộ ra, biết phải khiêm tốn làm người, kỳ thực hắn vốn là có tật giật mình!”

Trước đây vì cứu hỏa, hắn mệt mỏi ra một thân mồ hôi, còn có quan binh lúc cứu hỏa mà bị thương.

Bọn hắn liều sống liều chết mà bán mạng cứu hỏa, lại là giúp hồng quốc công thu thập cục diện rối rắm.

Trước đây bọn hắn không nên cứu hồng quốc công, nên để lão gia hỏa kia chết ở bên trong trận hỏa hoạn kia!

Bộ Sênh Yên vẫn tiếp tục xem.

Sau khi Diệp Cửu Minh cùng tú bà chạy đi, lập tức triệu tập tất cả sát thủ còn lại trong thành.

Tập Hương quán không còn, bọn hắn không thể ở trong Thịnh Kinh tiếp tục chờ đợi.

Nhưng cứ như vậy rời đi, bọn hắn lại nuốt không trôi cục tức này.

Thế là Diệp Cửu Minh trù tính lên kế hoạch cho một vụ bắt cóc.

Hắn muốn lợi dụng vụ án bắt cóc đem hồng quốc công lôi xuống nước.

Những vụ bắt cóc thông thường sẽ không ảnh hưởng gì đến Hồng Quốc Công, tình cờ gần đây cuộc thi viết truyện đang được thảo luận trong thành , vì vậy Diệp Cửu Minh liền đem chủ ý đánh tới Quý phi.

Quý phi được hoàng đế sủng ái, lại là Nam Nguyệt công chúa.

Nếu có thể bắt nàng đi, nhất định sẽ khiến cho hoàng đế tức giận cùng khẩn trương.

Diệp Cửu Minh đoán rằng, vào ngày cuối cùng của cuộc thi, Quý phi nhất định sẽ xuất cung đi tìm Anh Vương.

Thế là hắn dẫn người mai phục trên con đường duy nhất để quý phi trở về cung.

Nguyên bản hắn chỉ muốn bắt cóc một mình Quý phi, không nghĩ tới Anh Vương cũng ở đó, liền tiện thể bắt Anh Vương đi.

Một Quý phi lại thêm một Anh Vương, lần này vụ án bắt cóc nhất định có thể kinh động toàn bộ thành Thịnh Kinh .

Lạc Dạ Thần lập tức nổi nóng.



“Làm nửa ngày, bản vương thế mà cũng chỉ là một cái nhân tiện?!”

Bộ Sênh Yên đánh vào tay hắn , ra hiệu cho hắn im lặng.

Dựa theo kế hoạch của Diệp Cửu Minh, bọn hắn sẽ giả vờ dáng vẻ lơ đãng, tiết lộ ra bọn hắn cùng hồng quốc công có quan hệ, để Quý phi và Anh Vương tưởng lầm là hồng quốc công mới là kẻ chủ mưu của vụ án bắt cóc này.

Sau đó bọn hắn sẽ lợi dụng Quý phi và Anh Vương tạo ra một mớ hỗn độn gần cổng thành, lợi dụng hỗn loạn để lẻn ra khỏi thành .

Bọn hắn có thể thoát thân, mà Quý phi và Anh Vương sau khi trở về, chắc chắn sẽ không buông tha hồng quốc công.

Lấy hoàng đế đối với Quý phi sủng ái, lại thêm Anh Vương ở bên cạnh trợ công, hồng quốc công coi như không chết cũng phải lột da.

Dạng này cũng coi như là báo thù hồng quốc công phóng hỏa đốt Tập Hương quán .

Nhưng mà.

Kế hoạch đẹp đẽ, hiện thực lại tàn khốc.

Bọn hắn đánh giá thấp thực lực của Quý phi.

Nữ nhân này nhìn như cái bình hoa di động không có tác dụng gì, nhưng giá trị vũ lực lại cao đến dọa người, liền thuốc mê cũng không có tác dụng với nàng.

kế hoạch của Diệp Cửu Minh bị nàng quấy nhiễu loạn thất bát tao, ngay cả thân phận thực sự của hắn cũng bị nàng vạch trần.

Nàng thậm chí còn đưa tới quan binh, đem bọn sát thủ huyết Vũ Lâu tại Thịnh Kinh bắt hết đi!

Những người kia đều là sát thủ ưu tú của huyết Vũ Lâu.

Bây giờ toàn bộ bọn hắn bị bắt, mang ý nghĩa toàn bộ huyết Vũ Lâu đều sụp đổ.

Huyết Vũ Lâu tổ chức sát thủ này xem như bị xóa sổ hoàn toàn trong giang hồ.

Lạc Dạ Thần đem khẩu cung đưa cho hoàng đế, nghiến răng nghiến lợi nói.

"Vụ án bắt cóc này mặc dù không phải do Hồng Quốc Công lên kế hoạch, nhưng hắn cũng không phải người tốt, chúng ta tuyệt đối không thể tha cho hắn!"

Lúc trước hắn ở trong am ni cô bị sát thủ huyết Vũ Lâu ám toán, thiếu chút nữa thì chết tại nơi đó.

Mối hận này hắn đến nay vẫn nhớ kỹ.

Huyết Vũ Lâu vẫn luôn cùng hồng quốc cấu kết, món nợ kia hồng quốc công cũng phải gánh chịu một nửa!

Lạc Thanh Hàn đạm thanh nói: “trẫm biết rõ.”

đại đương gia Diệp Cửu Minh cũng đã khai, bọn cướp còn lại cũng không có ý kiến gì . Bọn hắn cũng không muốn da thịt phải chịu khổ, cũng đều nhao nhao khai hết.

lời khai của Bọn họ cùng Diệp Cửu Minh cơ bản là giống nhau.

Lạc Thanh Hàn cho người cất kỹ những khẩu cung này, đồng thời nói với Thượng Khuê .

“Ngươi dẫn người đem bọn cướp đưa đi Kinh Triệu Phủ, hết thảy đều nói thật, không cần giấu diếm.”

“Vâng!”

Lúc nửa đêm.



phủ doãn Kinh Triệu Phủ Mai Quảng Đào đang ngủ say, bất ngờ nhận được thông báo phải làm thêm giờ.

Hắn tuyệt vọng dùng trán đụng ván giường, phát ra tiếng bang bang.

Thời gian này không có cách nào qua, hãy để hắn chết đi!

Lạc Thanh Hàn ôm Hề Hề khò khò ngủ say đi ra cửa viện, ngồi vào trong xe ngựa.

Xe ngựa xuyên qua đường đi yên tĩnh không tiếng động, hướng về hoàng cung chạy.

Lúc này đã là rạng sáng.

Chân trời dần dần nổi lên ngân bạch sắc.

Dân chúng còn đang yên giấc, bọn hắn cũng không biết tối hôm qua, trên giang hồ một tổ chức sát thủ tiếng tăm lừng lẫy cứ thế biến mất .

Tiêu Hề Hề tỉnh lại, phát hiện mình đã trở lại Vân Tú cung .

Dưới thân là chiếc giường quen thuộc, trên người được đắp một lớp chăn bông mềm mại, ngay cả quần áo trên người cũng đã được thay thành đồ ngủ.

Nàng chớp chớp mắt, qua một hồi lâu, mới chậm rãi đứng lên.

Thị nữ chờ ngoài cửa nghe thấy động tĩnh, lập tức đi bẩm báo Bảo Cầm, rất nhanh Bảo Cầm mang theo hai tiểu cung nữ đi vào, bắt đầu hầu hạ Quý phi tắm rửa thay quần áo.

Trong đó một cung nữ đem cửa sổ đẩy ra, dương quang chiếu vào, trên mặt đất rơi xuống một mảnh vàng rực.

Tiêu Hề Hề ngáp một cái, mê mẩn trừng trừng mà hỏi.

“Ta là làm sao trở về?”

Vừa giúp nàng lau mặt, Bảo Cầm vừa nói: "Người được hoàng đế đưa về."

Tiêu Hề Hề: “hoàng đế đâu?”

Bảo Cầm: “hoàng đế lên tảo triều .”

Tiêu Hề Hề tính thời gian một chút, hoàng đế suốt đêm không ngủ, sáng sớm lại đi làm.

Thực sự là kính nghiệp!

sau khi Tiêu Hề Hề đánh răng rửa mặt xong, dùng qua đồ ăn sáng, mẫn Tiệp dư theo thường lệ đến thỉnh an nàng.

sau khi Mẫn Tiệp dư đi, Lý Phi cùng diêu Tiệp dư cũng tới.

Lý Phi là tới nghe ngóng cuộc thi viết sách truyện.

Tiêu Hề Hề không có thừa nước đục thả câu, trực tiếp để cho người đem hộp gấm lấy ra, đặt ở trước mặt Lý phi.

“qua dân chúng bỏ phiếu, cuối cùng, một trăm loại thủ đoạn giết chết cặn bã nam, lấy được số phiếu cao nhất, chúc mừng ngươi trở thành người thắng trận, đây là phần thưởng của ngươi, mở ra xem một chút đi.”

Lý Phi cùng diêu Tiệp dư đều ngây người.

Các nàng vạn vạn không nghĩ tới, người cuối cùng chiến thắng lại là Lý Phi!

Lý Phi nhìn hộp gấm trước mặt, sửng sốt một hồi, sau đó hưng phấn mở ra.

Bên trong bày hai tấm ngân phiếu mệnh giá 100 lượng, ngoài ra còn có một khối kim bài nặng trĩu.