Đổng Học Bân tốt nghiệp trưởng Đảng, nắm phần tư lịch dày đặc này vào trong tay.
Trên đường về nhà, điện thoại Đổng Học Bân vang lên, trên mặt là dãy số tỉnh Bắc Hà, hẳn là mẹ hắn dùng điện thoại công cộng gọi, “Alo, mẹ à?”
“Học Bân, mẹ ở bên này công tác có chút bản rộn, chỉ huy trực ban vừa vặn có cuộc thi, khả năng tết âm lịch không quay về”.
“A, vậy mẹ chú ý thân thể”.
“Con công tác thế nào? Có phạm sai lầm không? Lãnh đạo phòng tổng hợp ấn tượng đối với con thế nào?”
Đổng Học Bân vốn định chờ sau tết âm lịch mẹ trở về mới cho mẹ một tin vui, nói cho mẹ biết mình thắng quan thành Phó Chủ nhiệm, nhưng giờ đây bị rút chức, Đổng Học Bân lại nói không nên lời, cũng không nói chuyện phiền lòng sự cho nàng biết, Đổng Học Bân là một người có thói quen có cái khổ gì đều nuốt vào trong bụng mình, “Không có việc gì, công tác cái gì cũng tôt, lãnh đạo cũng rất tán thưởng con, ha ha”.
“Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi”.
Chờ sau khi mẹ vui mừng cúp điện thoại, Đổng Học Bân đau khổ cười, lắc đầu thở dài đi ngân hàng gửi tiền cho mẫu thân. Dựa theo hắn nghĩ, bây giờ mình có nhiều tiền như vậy, dù sao cũng phải cho mẹ mấy vạn để cho mẹ có thể nhiệt tình mua sắm, nhưng ngẫm lại vẫn không ổn, lại khiến cho mẫu thân cho là mình tham ô nhận hối lộ thì làm sao, tâm mẹ rất nặng, không thể để cho nàng quá lo lắng. Kết quả là, Đổng Học Bân ra ngân hàng chuyển khoản mấy ngàn đồng tiền qua đó, cũng đủ để mẫu thân dùng.
Xế chiều hôm đó lúc không đến năm giờ.
Cù Vân Huyên những ngày này đều không trở lại phố bắc khẩu hòa bình, Đổng Học Bân cũng lười nấu cơm ăn ở nhà, đang muốn đi cửa hàng bán thịt lừa thiêu ăn cơm, trên đường đột nhiên nhận được điện thoại Từ Yến gọi tới. Xem dãy số Từ Yến, tinh thần Đổng Học Bân mừng rỡ, sau khi hít sâu hai lần, mới khân trưong ân nút nghe, “Alo, Từ Cục trưởng.”
Ngoại trừ bọn người Chu Quốc An và Quách Thuận Kiệt bị Ban Kỷ Luật Thanh tra mang đi, Đổng Học Bân không còn tim được tin tức ngày nhớ đêm trông mong, vài ngày được cuối cùng học tập ở trưởng đảng là một thời gian dài đằng đẵng, quả thực đã chờ sắp điên rồi.
Rốt cuộc đã tới?
Rốt cục có tin tức rồi sao?
“Ha ha...” Tâm tình Từ Yến hẳn là vô cùng tốt, tiếng cười khó có được nhẹ nhàng nhộn nhạo lên,“Tiểu Đổng, tôi đại biểu Đảng ủy phán cục chính thức thông báo với ngươi, bởi vì một chuyện Chu Quốc An nhận hối lộ, lúc trước bổ nhiệm Phó Chủ nhiệm đã ngưng lại, trải qua cục Đảng ủy thảo luận thông qua, cậu quan phục nguyên chức”.
Ha ha, quả nhiên là như vậy.
Đổng Học Bân thật sự là vừa mừng vừa sợ, lo lắng đặt ở trong lòng đã được quét sạch, “Cảm ơn Từ cục”.
“Không cần cám ơn tôi, chuyện Chu Quốc An này cậu làm tốt, lo liệu rất tuyệt” Từ Yến cười nói: “Tiểu tử giỏi, không để cho tôi thất vọng” Nàng suy nghĩ năm sáu ngày, vẫn không suy nghĩ ra làm sao Đổng Học Bân cung cấp chứng cớ được, giữa trưa ngày đó, Ban Thanh tra Kỷ Luật đi gia đình Chu Quốc An điều tra là được tin tức của Từ Yến, dưới nệm, có sổ tiết kiệm, người mở tài khoản sổ tiết kiệm, một trăm bảy mươi lăm vạn gởi ngân hàng, trên sổ sách ghi gì đó, theo như lời Đổng Học Bân không chút nào sai, lúc ấy đến Thanh tra viên Ban Kỷ Luật đi điều tra đều có điểm hết chỗ nói, kiểm chứng phá án nhiều năm như vậy, thuận lợi như vậy vẫn là lần đầu, làm cho người ta cảm giác... hình như là Chu Quốc An tự mình tố cáo mình, thật là quỷ dị.
Đổng Học Bân vội vàng nói vài câu khách sáo, cuối cùng, hắn hỏi: “Đúng rồi, Chu Quốc An và Quách Thuận Kiệt bên kia...”
“Án liên lụy quá nhiều, số lượng kim ngạch hối lộ cực lớn, trên còn đang tra rõ, nhưng mà nhân viên có liên quan đến vụ án đã tạm thời cách chức, Chu Quốc An và Quách Thuận Kiệt cũng đều không có khả năng lại trở lại cơ quan”.
Đổng Học Bân phi thường hài lòng đối với kết quả này, đây là trừng phạt đúng tội.
Từ Yến nói tiếp: “Giờ đây từ trên xuống dưói phân cục cũng đều đang nghị luận chuyện này, lo lắng đến một số ảnh hưởng mặt trái, may ngày nay cậu tạm thời không cần đến đơn vị, cậu nghỉ ngơi vài ngày cùng gia đình, nuôi dưỡng tinh thần”
Từ Yến cũng là xuất phát từ mục đích bảo vệ Đổng Học Bân, dù sao giờ đây trong cục đều ở truyên ra là Đổng Học Bân vật ngã người đứng đầu Chu Quốc An, ảnh hưởng cái này đối với Đổng Học Bân mà nói thật sự là không ổn, là khiến cho tất cả lãnh đạo đều rất kiêng kị, cũng may chỉ là đại bộ phận khoa viên bên dưới truyền ra như vậy, như chỗ Chủ nhiệm chính trị Bàng Bân, Chính ủy Trình Hải Mai, những người thượng cấp kia lại không cho rằng chứng cớ sẽ là do Đổng Học Bân làm ra, cảm thấy hắn không có khả năng có năng lượng kia, chuyện cử báo này mọi người cũng thấy rõ ràng, có phải là Đổng Học Bân gửi hay không, tâm lý mọi người năm chăc, cho nên... ảnh hưởng cũng không phải quá lớn, Từ Yến muốn chờ Cục trưởng mới bổ nhiệm xuống, chờ sự kiện hơi dẹp loạn một chút rồi mới để Đổng Học Bân trở về, “...À, còn có một sự kiện”.
Đổng Học Bân nói: “Ngài cứ nói”.
“Ha ha, cậu đã tốt nghiệp lóp huấn luyện cán bộ cấp khoa trưởng Đảng, nếu không lên Phó khoa thì khó nói, chờ cậu sau khi trở về nhớ biểu hiện thật tốt, tôi tận lực giúp ngươi tranh thủ” Vốn dựa theo tình huống Đổng Học Bân vừa tới phân cục hơn ba tháng mà nói, lên Phó Chủ nhiệm cũng đã rất đặc biệt, muốn lên Phó khoa hầu như là không có khả năng, nhưng Từ Yến lúc ấy xác thực ám chỉ đồng ý thăng cấp Tiểu Đổng nếu tìm được chứng cớ, kết quả Tiểu Đổng thật sự tìm được chứng cớ rồi, giúp mình vặn ngã Chu Quốc An, thay hệ phái mình thay đổi tình thế, Từ Yến tự nhiên muốn thực hiện hứa hẹn, hết sức giúp hắn nắm chức Phó khoa.
A!? Muốn thăng quan? Ha ha ha thật sự sẽ thăng quan?
Đổng Học Bân kích động nha, “Cam ơn Từ Cục trưởng bồi dưỡng”.
Đầu tiến là nhập Đảng, lại là lên Phó Chủ nhiệm, sau đó là tiến vào trưởng đảng, giờ đây vừa muốn lên Phó khoa... Đổng Học Bân từ lúc vào cơ quan đến sau này, con đường làm quan quả thực quá thuận lợi.
Sau khi cúp điện thoại, Đổng Học Bân vui mừng duỗi lưng thật dài, Quách Thuận Kiệt cút đi, chèn ép người đứng đầu phải ngồi tù, mình quan phục nguyên chức, còn lập tức muốn lên chức, giờ đây tất cả vấn đề đều giải quyết dễ dàng, hắn cũng muốn nghi ngoi và hôi phục vài ngày, những ngày này tranh đâu gay gắt khiến cho Đổng Học Bân sức cùng lực kiệt, nếu không nghỉ ngơi, tinh thần đều sẽ hỏng mất.
Hô, có một kỳ nghĩ dài hạn rồi, làm chút gì đó?
Người thứ nhất Đổng Học Bân nghĩ đển chính là Cù Vân Huyên, khó được nghỉ ngơi, dĩ nhiên hắn muốn cùng Huyên di ở một chỗ tâm tình ỉ ôi.
Đổng Học Bân ăn một hơi bốn miếng thịt nướng, sau khi cầm giấy ăn quệt quệt mồm, ra khỏi cửa hàng hắn móc điện thoại gọi cho Cù Vân Huyên, tít, tít, tít, điện thoại thông, đầu kia truyền đến một tiếng “alo” dịu dàng của Huyên di, Đổng Học Bân nhân tiện nói: “Dì còn chưa trở lại bắc khẩu? Lần trước gọi điện thoại nói rõ cuối ngày trở lại, bây giờ đã nhiêu hơn mấy ngày rồi đó?”
Một mực vội vàng chém chém giết giết cùng Chu Quốc An và Quách Thuận Kiệt bên kia, mấy ngày nay hắn đều không liên lạc Huyên di, cũng không nói chuyện mất chức với cô, giờ đây rảnh rỗi, đó là cực kỳ nhớ đến nàng
“Mấy ngày nay công tác trên có chút bề bộn”.
“Bề bộn cũng không chậm trễ về nhà” Đổng Học Bân nháy mắt mấy cái, đánh bạo nói: “Huyên huyên, anh nhớ em”.
Chi nghe đầu kia truyền đến một tiếng khẽ gắt, “Ba hoa gọi cái gì đó? Thích dì kéo miệng con hả?”
Đổng Học Bân phảng phất thấy được khuôn mặt Huyên di đỏ bừng, “Khụ khụ, vậy lúc nào dì trở về? Con có chừng bốn năm ngày, còn muốn đi xem phim với dì”.
“Ba ngày sau? Dì cũng không rõ, ngày mai còn phải đi công tác đến tỉnh Giang Chiết làm việc”.
“Ôi chao? Dì không phải là ở bộ phận quảng cáo? Đi tỉnh Giang Chiết công tác làm gì vậy? Bên kia có nghiệp vụ gì?”
“ừm, xem như thế, chờ dì đi công tác xong rồi mới trở về bắc khẩu... tìm con”.
Lại hàn huyên vài câu cùng nàng, thấy tòa soạn báo Huyên di đầu kia thật sự là rất bận hơn nữa nói chuyện cũng không thuận tiện, Đổng Học Bân đành phải treo máy.
Sau khi về đến nhà, Đổng Học Bân lười biếng nằm trên ghế sofa, bắt đầu cân nhắc nâng làm như thế nào để mấy ngày nghi qua đi, ôi chao, Đổng Học Bân đột nhiên nhớ ra cái gì đó, thân thể ngồi bật dậy, từ trên ghế salon, đi đến phòng ngủ mở máy tính ra, tuần tra thoáng tổng tài sản của mình trên ngán hàng internet - bốn mươi bốn vạn, còn kém không bao nhiêu có thể đạt tới mục tiểu một trăm vạn của mình, làm gì không lợi dụng mấy ngày nghỉ này để lợi nhuận đủ một trăm vạn?
Hắn muốn kiếm tiền không riêng gì mộng tưởng mở công ty vì Huyên di, không riêng gì vì để cho Cù mâu có thể tiếp nhận mình.
Đổng Học Bân cũng muốn có một công ty của mình, vui thích làm ông chủ lớn phía sau màn, thật tốt.
Nghĩ tới đây, Đổng Học Bân lập tức gọi điện thoại hẹn rút tiền ngân hàng.
Sự tình Chu Quốc An cũng nói cho mình tỉnh ra, dù sao mình là nhân viên công vụ quốc gia, tại phương diện tiền tài xác thực phải cẩn thận nhiều chú ý nhiều một chút, nhưng mà thật sự có người cử động báo mình hoặc là Ban Kỷ Luật Thanh tra trực tiếp đến kiểm toán mà nói, Đổng Học Bân cũng không sợ, lai lịch số tiền này hắn cơ hồ đều có thể giải thích rõ ràng, mua đồ cổ không phạm pháp chứ? Đánh cuộc đá không phạm pháp chứ? Cái này dù thế nào cũng sẽ không rơi vào tình trạng khó xử.
A, bây giờ làm sao mới có thể kiếm tiền?
Đi Phan Gia Viên đánh cuộc đá? Đi chợ đồ cổ kiếm mối? Đầu tư cổ phiếu?
Ngồi ở trước máy vi tính, Đổng Học Bân mở mịt không căn cứ xem tin tức, chậm chạp không thể quyết định.
Đột nhiên, tin tức một trang web cất chứa đồ cổ ở đầu trang thứ nhất hấp dẫn chú ý của Đổng Học Bân.
Trên mặt nói sắp tới giai sĩ đấu giá được một vòng cổ trần châu nước ngọt tự nhiên, nó do ba mươi viên trân châu đường kính 1CM tạo thành, cuối cùng giá cả giao dịch thành công lại nhiều hơn chúi mươi hai vạn. Theo đó, những trân châu này đều là một thương nhân phương bắc mua từ tình Giang Chiết, một nhà nuôi dưỡng trân châu, thu mua với giá cao, một viên lớn nhất trong đó là trân châu bạch sắc 1,7CM là do hắn “đánh cuộc” mở con trai được, chỉ tốn mấy ngàn đồng.
Mở con trai? Trân châu? Trần châu cũng có thể đánh cuộc?
Đổng Học Bân lai hào hứng, nhanh chóng tuần tra tư liệu tương quan trên internet.
Thì ra mở trần châu con trai giống với đánh cuộc đá, nhất định phải dùng đao mở vỏ trai đóng chặt ra mới có thể biết bên trong rốt cuộc có bao nhiêu trân châu, bởi vậy đánh cuộc đá, cất chứa trân châu hôm nay, rất nhiêu thương gia thấy được thời cơ, mới phát ra triển cách chơi đánh cuộc Trân châu.
Cho nên Đổng Học Bân vỗ cái bàn lập tức quyết định rồi mua vé xe lửa đi tinh Giang Chiết đánh cuộc trân châu.
Cù Vân Huyên đã đi công tác ở tinh Giang Chiết, sau này mình lợi nhuận kiếm tiền, Nói không chừng còn có thể tay cầm tay Huyên di dạo chơi cảnh đẹp Tây hồ.
Nhất cử lưỡng tiện.