Trong phòng khách sạn.
“Tiểu Đổng, tôi một chiêu này cậu như thế nào tránh thoát?”
“Một cước này của ngài tôi cảm thấy hẳn là xuống một chút nữa, ít nhất thời điểm ra chiêu cần phải như vậy”.
“Ý tứ của cậu là sau khi công ra ngoài mới khởi biến hóa? Như vậy sẽ không dể né tránh? Ừm, có đạo lý”.
“Phác lão sư, một chiêu liên hoàn cước trước đó là như thế nào lấy trọng tâm? Tôi cũng thử, nhưng không đá tốt như ngài, không dùng được”.
“Cậu tư thế này không cân bằng, trọng tâm hướng về phía trước, cho nên không ra chiêu tiếp được”.
Đánh nhiều như vậy, Đổng Học Bân đối với công phu cũng có hiểu biết nhất định, hơn nữa BACK dùng nhiều như vậy, ở góc độ tránh né cùng lựa chọn thời cơ đều có kinh nghiệm rất sâu, mà Phác Vĩnh Hỉ thì càng không cần phải nói, đó là đại sư, mỗi một động tác đều là thiên chuy bách luyện, kết quả hai người thảo luận lẫn nhau, thực sự có chút cảm giác hận gặp nhau quá muộn, Phác Vĩnh Hỉ hướng Đổng Học Bân thỉnh giáo vấn đề phương diện tránh né, Đổng Học Bân hướng hắn học tập chiêu thức cùng kỹ xảo, một giờ tán gẫu xuống, hai người bọn họ đều cảm giác thu hoạch không nhỏ.
Nhìn xem thời gian, thì đã mười giờ sáng.
Đổng Học Bân vội hỏi: “Phác tổng, lãnh đạo của tôi bảo tôi buổi sáng trở về, chúng ta…”
“Như vậy” Phác Vĩnh Hỉ có chút chưa đã hứng, ngẫm nghĩ chút rồi nói:“Vậy cùng nhau đi thôi, vừa lúc trở về với cậu khảo sát hạng mục, trên đường hai chúng ta lại tham thảo, cậu đưa ra những đề nghị vừa rồi phi thường có lý, tôi nói mấy chiêu sở trường nhất của tôi như thế nào ngay cả quần áo của cậu cũng không đụng được, thì ra là thiếu chút biến hóa, ừm, trên đường rồi nói sau, trên đường nói sau, tôi đi thu dọn một chút hành lý”.
Đổng Học Bân nhất thời mặt mày hớn hở nói: “Tôi đi lấy xe, ở dưới lầu chờ ngài”.
Hơn mười phút sau.
Cửa khách sạn Thụy Hòa.
Đổng Học Bân hút hai điếu thuốc, mới nhìn thấy Phác Vĩnh Hỉ đi tới.
Khoan thai đi đến, Phác Vĩnh Hỉ cười xin lỗi nói: “Chờ lâu chứ? Cùng vài bằng hữu chào hỏi một chút, cùng huyện Đại Phong bên kia cũng nói một tiếng, người ta khách khách khí khí chiêu đãi tôi, không nói một tiếng mà đi thì cũng không quá ổn” Mở cửa xe, Phác Vĩnh Hỉ đi lên chiếc Camry đen của Đổng Học Bân.
Nghe vậy, Đổng Học Bân cũng có điểm ngượng ngùng, “Thật ra ngài cũng cảm thấy huyện Đại Phong hoàn cảnh không tệ, tôi cũng không cố lưu lại ngà, đó không phải là hạng mục nhỏ, tiền của ngài cũng không phải là trên trời rơi xuống, không cần thiết… Trận đánh cuộc kia bản than cũng không hợp quy củ, ngài cái này…”
“Ha ha, cậu đây là xem thường tôi sao?”
“Tôi cũng không có, ta là xem ngài là bằng hữu, cho nên không muốn ngài cùng hạng mục đầu tư chịu thiệt” Càng nói chuyện Đổng Học Bân càng cảm thấy Phác Vĩnh Hỉ người này là một người đáng kính.
Phác Vĩnh Hỉ cười ha ha nói: “Cậu đã xem tôi là bằng hữu, vậy đến lúc đó tại chính sách cho công ty chúng ta tranh thủ nhiều một ít ưu đãi, hơn nữa tiền của tôi cũng không phải là cho không quý huyện. Chờ khảo sát địa phương thích hợp, người trai trẻ cậu đến lúc đó nên theo giúp ta đánh mấy trận nữa, đánh với cậu tôi cảm giác thu hoạch so với đánh một lần thế vận hội Olimpic còn lớn hơn, góc độ trốn tránh của cậu thật quá tốt, cùng với cậu đối luyện khẳng định có thể có tiến bộ”.
Nghe hắn nói như vậy, Đổng Học Bân cũng không làm kiêu, “Cái này không thành vấn đề, vậy đến lúc đó tôi sẽ luyện cùng ngài”.
“Đây là chính cậu nói đó, tôi đây sẽ không khách khí, ha ha”.
Vương Bác sau khi nhận được điện thoại của Phác Vĩnh Hỉ thì sửng sốt ước chừng vài giây. Phác Vĩnh Hỉ cũng không có nói cái gì với hắn, chỉ nói khảo sát cũng không có thông qua công ty xét duyệt, cho nên phải đi, hơn nữa cảm ơn huyện Đại Phong nhiệt tình chiêu đãi. Nói như vậy, đây là thực bình thường, hội chiêu thương chỉ là đem nhà đầu tư tụ về đây, về phần đầu tư có được hay không còn phải xem nhà đầu tư. Thành thì ký ước, không thành thì đi, Phác Vĩnh Hỉ ngay từ đầu cũng chưa nói sẽ đầu tư ở nơi này, xét đến cùng chỉ là khảo sát, chỉ là hắn đầu tư quá lớn cho nên Lịch Phong mới không thể không coi trọng như vậy.
Phác Vĩnh Hỉ không đợi hội chiêu thương chấm dứt đã muốn đi, cái này đối với huyện Đại Phong đả kích quả thật không nhỏ.
Huyện bọn họ hầu như đã hạ đủ khí lực làm đủ công tác, không nghĩ tới vẫn là không lưu lại được hắn.
Mà khi nghe người phía dưới nói Phác Vĩnh Hỉ là ngồi xe Đổng Học Bân rời đi, giống như bị kéo đến huyện Duyên Đài, lúc này Vương Bác mặt đều tái đi, đùng một cái bật đứng lên!
Đổng Học Bân!
Con mẹ mày!
Tin tức này một khi xác định, toàn huyện kinh sợ!
Hạng mục huyện mình đã bị huyện Duyên Đài đoạt?
Càng đáng giận là, Lịch Phong lúc trước đi huyện Duyên Đài kéo nhà đầu tư bọn họ, sau cũng không bị ngăn cản là vì Lịch Phong cũng không khả năng oanh oanh liệt liệt mà dẫn nhà đầu tư nghênh ngang “khoe khoang” ra, bởi vì Lịch Phong biết chuyện này vốn cũng không tốt đẹp gì, nhưng Đổng Học Bân thì sao? Ngang nhiên đem xe dừng ở khách sạn cửa, ở cửa lớn hội trường hội chiêu thương huyện Đại Phong không coi ai ra gì tiếp Phác Vĩnh Hỉ đi!
Quá con mẹ nó thiếu đạo đức!
Đây là vẽ mặt! Hơn nữa đánh cho quá độc ác!
Sau khi biết chuyện này, nghe nói Lịch Huyện trưởng phành một tiếng đem điện thoại quẳng nát! Một cái hạng mục gần trăm triệu tài chính! Lần này toàn bộ hạng mục ký ước hội chiêu thương huyện Đại Phong chỉ sợ cũng chỉ là chừng một trăm triệu! Ai có thể không đau lòng? Càng đừng nói là bị Đổng Học Bân đoạt đi!
Rất thất đức mà!
Lần này, các tầng cán bộ huyện Đại Phong hầu như đều biết ác danh của Đổng Học Bân, rất nhiều người, nhất là cán bộ phòng Chiêu thương đều hận đến ngứa răng!
Đổng Học Bân biết mình đã muốn bị người người đòi đánh, cho nên căn bản không ở lâu, lái xe một đường hướng về huyện Duyên Đài mà đi.
Anh em cái này có tính khải hoàn mà về không?
Đối với thu hoạch tại huyện Đại Phong, Đổng Học Bân vẫn là mười phần vừa lòng, oán khí đối với Lịch Phong cùng huyện Đại Phong kia cũng tiêu tán không còn, người thắng lợi luôn khoan dung mà.
Trên đường, Đổng Học Bân một bên lái xe một bên cùng Phác Vĩnh Hỉ thảo luận vấn đề chiêu thức, reng reng reng, Tạ Tuệ Lan gọi điện tới.
“Anh đem Phác tổng mang về sao?” Cũng không biết nàng tin tức như thế nào mà linh thông như vậy, “Tin tức là thật sao?”
Đổng Học Bân nghiêng đầu nói nhỏ, “Ừm, nhắm chừng hơn mười phút nữa thì trở về”.
“…Có nắm chắc làm cho hắn đầu tư không?”
Phác Vĩnh Hỉ ngay bên cạnh, Đổng Học Bân cũng không tiện nói nhiều, chỉ là đơn giản nói: “99%”. Tạ Tuệ Lan rất nhanh nói: “Tốt! Làm tốt lắm! Anh đưa Phác tổng trực tiếp lái xe về phòng Chiêu thương! Tiểu tử anh! Cuối cùng cũng làm một chuyện rất đẹp! Ha ha…”
Về phòng Chiêu thương để làm chi?
Thẳng đến khi xe trở về đại viện phòng Chiêu thương huyện Duyên Đài, Đổng Học Bân mới hiểu được ý tứ của Tạ Tuệ Lan, chỉ thấy trong đình viện không ít xe của chính quyền huyện, đảo mắt vừa nhìn, Bí thư huyện ủy Hướng Đạo cùng Tạ Tuệ Lan lại có thể đều ở đây, bên cạnh còn có Tôn Thụ Lập cùng La Hải Đình Lâm Bình Bình các cán bộ phòng Chiêu thương, lại làm ra nghênh đón long trọng như vậy, có thể thấy được hạng mục gần trăm triệu tài chính này đối với huyện Duyên Đài có bao nhiêu quan trọng, các lãnh đạo lại có thể đều đến đây!
Tình hình chung, các lãnh đạo đồng thời ra mặt cơ hội cũng không nhiều, cho dù có, bên trong cũng là có đấu tranh chính trị nổi lên, nhưng Đổng Học Bân thời điểm dừng xe lại phát hiện Hướng Bí thư cùng Tuệ Lan trong lúc đó tựa như không có không khí gì không hài hòa, hình như là đã thương lượng tốt rồi.
Phác Vĩnh Hỉ vừa xuống xe, Hướng Đạo Phát cùng Tạ Tuệ Lan liền phân biệt tỏ vẻ hoan nghênh, phi thường nhiệt tình.
Phác Vĩnh Hỉ cũng cười ha ha theo bọn họ bắt tay, nói vài câu khách sáo.
Lãnh đạo đều ở đây, nơi này sẽ không chỗ để Đổng Học Bân chen vào nói, hắn vụng trộm cùng Tạ Tuệ Lan ra dấu một chút, lập tức liền đi qua chỗ Tôn Thụ Lập.
Ai ngờ Hướng Đạo lại gọi hắn lại, còn đưa tay tán thưởng vỗ vỗ bả vai Đổng Học Bân, “Tiểu Đổng, lần này vất vả cho cậu, làm tốt lắm”.
Đổng Học Bân hoài nghi thái dương có phải đánh về phía tây hay không, Hướng Đạo hẳn là vẫn xem mình không vừa mắt, vội vàng nói vài câu “Không vất vả không vất vả”.
Hướng Đạo cho tới bây giờ chưa từng cảm thấy Đổng Học Bân thuận mắt như vậy, cười gật gật đầu, lại vỗ vỗ vai phải hắn, cố gắng cố gắng.
Lữ Đại Phát nhìn xem có chút chua xót, lúc trước Hướng Bí thư cũng là toàn lực ủng hộ mình thượng vị, nhưng hiện tại lại đối với Đổng Học Bân giống như thay đổi một cái thái độ, điều này làm cho hắn nhất thời có điểm rơi vào tình huống khó xử, nhưng Lữ Đại Phát cũng rõ ràng sự thật, một cái hạng mục trăm triệu thân mình chính là một chiến tích không nhỏ, chiêu thương dẫn tư, đây là sự tình từ Bí thư huyện ủy đến Huyện trưởng đến toàn huyện đều được lợi.
Triệu Hưng Long cũng ở bên cạnh khẽ gật đầu, không quan tâm quá trình thế nào, liền từ kết quả mà nói, Tiểu Đổng chuyện này làm quả thật xinh đẹp, hạng mục gần trăm triệu? Hơn nữa xem thái độ Phác Vĩnh Hỉ cơ bản đã muốn đầu tư? Mấy năm trước toàn bộ huyện một năm chiêu thương dẫn tư mới được hơn trăm triệu, Tiểu Đổng này đi một chuyến liền kéo trở về? Triệu Hưng Long có chút thổn thức, không đề cập tới cách làm của Tiểu Đổng, chỉ nói phần năng lực này cũng không phải ai cũng có thể so được!
Đám người Tôn Thụ Lập cùng La Hải Đình nhìn mà hít vào một hơi khí lạnh.
Ngay từ đầu khi nghe nói chuyện này mọi người còn có điểm không tin, bởi vì ngày hôm qua truyền lại tin tức, Tiểu Đổng Cục trưởng là đánh cùng Phác Vĩnh Hỉ cùng nhà đầu tư Hàn Quốc, còn cùng Phác Vĩnh Hỉ giao thủ, nhưng như thế nào ngày hôm sau đã đưa Phác tổng trở về huyện Duyên Đài? Cái này biến hóa cũng quá nhanh đi?
Nhưng khi nhìn thấy Phác Vĩnh Hỉ xuống xe, mọi người không tin cũng phải tin.
La Hải Đình cùng Lâm Bình Bình hai người liếc nhau, đều thấy được cười khổ trong mắt lẫn nhau.
Tiểu Đổng Cục trưởng lần này thật đúng là làm ra động tĩnh quá lớn, trước đó mọi người còn vô cùng phẫn nộ, cảm thấy huyện Đại Phong không nói đạo lý, cứng rắn đoạt hạng mục của bọn họ, nhưng hiện tại, mấy người phòng Chiêu thương đã có điểm đồng tình huyện Đại Phong, nói đến, Lịch Phong cũng chỉ là đoạt bọn họ một cái hạng mục mười triệu, nhưng cuối cùng thì sao? Trưởng phòng Chiêu thương huyện Đại Phong Phan Chu bị Đổng Học Bân biến thành mất chức, thư ký Lịch Phong bị Đổng Học Bân mắng, nhà đầu tư đến hội chiêu thương bị Đổng Học Bân đánh, cuối cùng, còn đoạt đi một hạng mục gần một trăm triệu!
Tốt rồi, huyện Đại Phong mặt mũi lúc này xem như đã mất sạch sẽ!
Tiểu Đổng Cục trưởng cũng thật sự là có cừu tất báo, chỉ mới hai ngày liền đem ân oán tính rõ ràng? Cái này cũng là thật quá thể!
Chỉ có Quách Phàn Vỹ không ngoài ý muốn nhiều lắm, hắn từ hơn một năm trước đã tận mắt chứng kiến rất nhiều sự tình của Tiểu Đổng Cục trưởng, biết phàm là người chọc tới trên đầu Đổng Học Bân… Cuối cùng đều không có kết cục tốt, nhìn một cái huyện Đại Phong bộ dáng bị ép tới gà bay chó sủa, ngươi nói ngươi ăn no ở không chọc Đổng Học Bân làm chi! Lúc trước các ngươi nếu giữ khuôn phép ở huyện mình chiêu thương, nếu sau khi xảy ra chuyện nói một câu xin lỗi, hiện tại làm sao sinh ra nhiều chuyện như vậy?
Đổng Học Bân đã trở lại.
Một hồi gây họa kinh thiên động địa, rốt cuộc cũng đã chấm dứt.
Đối với trạn phong ba mà hắn gây ra này, huyện Duyên Đài rất nhiều người đều ở trong lòng đưa ra một cái đánh giá, đây là một lưu manh khoác áo quan!