Sau khi biết Đào Mộ đã đóng máy về nước, Long Nha Nội* vẫn luôn chơi đùa trong nước gọi điện đến, khăng khăng đòi hẹn Đào Mộ ra ngoài ôn chuyện.
*Nha nội (衙内): chức quan cảnh vệ đời Đường, đời Ngũ Đại và đầu đời Tống, thường lấy con em của đại thần vào chức quan này, sau này dùng để chỉ con em quan lại, thường thấy trong Bạch thoại thời kỳ đầu.
Vì vậy hai người hẹn gặp ở một quán lẩu mới mở gần trụ sở web Phi Tấn. Lúc Đào Mộ đẩy cửa đi vào, Long Thiên Áo đã gọi món tôm viên, hoàng hầu, ong xách bò, cá viên, thịt lát rau xanh.
*Hoàng hầu trông thế này
Ngay cả nước chấm cũng gọi sẵn cho Đào Mộ, còn hết sức cẩn thận gọi một đĩa hoa quả.
“Đến đây!” Long Thiên Áo cười tủm tỉm mời Đào Mộ ngồi, cực kỳ cẩn thận bày biện chén đũa và gia vị, rót hơn nửa ly bia cho Đào Mộ, động tác điêu luyện như đã từng làm rồi.
Đào Mộ nhướng mày, cười nói: “Gần đây chắc đi tiệc nhiều lắm nhỉ?”
“Nào, còn không phải nhờ hào quang của cậu sao.” Long Thiên Áo xua tay, không thèm để ý đến lời trêu ghẹo của Đào Mộ. Ngồi xuống nói: “Hạ Tinh Giải Trí được hưởng lợi rất nhiều từ mấy lần hợp tác với web Phi Tấn. Chú nhỏ của tôi bây giờ cứ quấn lấy tôi. Nhất quyết kêu tôi hỗ trợ xử lý việc kinh doanh của Hạ Tinh, còn luôn dẫn tôi đến nhiều bữa tiệc giao lưu. Nói là để ta mở rộng mạng lưới quan hệ. Cậu xem, bọn họ toàn là người lớn, lúc nói chuyện không thích có nhân viên phục vụ ở bên cạnh phục vụ cụ ông. Nguyên cái bàn cơm chỉ có một mình tôi là tiểu bối, thế thì chuyện bưng trà rót nước không phải chỉ có mình tôi làm sao.”
“Để tôi nói cho cậu biết, bây giờ trình độ của tôi đã điêu luyện đến mức có thể thành nhân viên phục vụ kim bài luôn rồi.” Long Thiên Áo vừa nói vừa đổ nguyên liệu vào nồi. Sau đó lấy đũa chung gắp tôm viên, hoàng hầu, ong xách bò vào đĩa cho Đào Mộ: “Nếm thử tay nghề của tôi đi. Vừa phải, cực kỳ ngon. Không trễ một giây nào đâu.”
Đào Mộ hơi nghi ngờ nhìn nguyên liệu nấu ăn trong đĩa, toàn là mấy món nhúng vào nồi được chút xíu đã gắp ra, có thể ngon được sao?
“Cảm ơn.” Đào Mộ cắn một miếng tôm viên, cười nói: “Quả thật rất mới lạ.”
Long Thiên Áo nhìn Đào Mộ thong thả ăn, cười hì hì: “Trước kia tôi có nói là muốn giới thiệu cậu với đám cẩu bằng hữu của tôi. Dù sao thì đám chúng tôi, mặc dù toàn là phú nhị đại không làm được gì ra hồn, nhưng mối quan hệ thì không thể nào chê được. Ai mà biết thằng nhóc cậu trâu bò như vậy, chưa đến một năm đã xây dựng web Phi Tấn có vị thế lớn đến vậy, kiếm được rất nhiều tiền trên thị trường chứng khoán và hợp tác một vài dự án với Tư Bản Khiếu Hằng, một kỳ tài thương nghiệp trong ngành sản xuất. Đám cẩu bằng hữu kia của tôi không trèo cao nổi.”
“Nào có khoa trương như anh nói ——” Đào Mộ định khiêm tốn vài câu thì nghe Long Thiên Áo nói tiếp: “Trước đó tôi có nói muốn giới thiệu em gái tôi cho cậu, không biết người nhà tôi làm sao biết được chuyện này. Khá lắm, còn oán trách tôi một trận. Chê tôi làm việc chậm chạp không năng suất, bỏ lỡ người con rể giàu có là cậu. Em gái tôi là fan nhan khống của cậu cũng giận dỗi tôi, cứ nói tôi ngăn cản thành tựu cao nhất mà một fan như em ấy có thể đạt được.”
Long Thiên Áo nói đùa: “Bây giờ tôi sắp thành tội nhân thiên cổ trong nhà tôi rồi, để giải cứu người anh em này, cậu có muốn xem xét em gái tôi không?”
Đào Mộ mỉm cười lắc đầu, suy tư một lát, loáng thoáng để lộ ra: “Tôi có người rồi.”
Long Thiên Áo tức khắc cả king, suýt nữa đánh rơi đũa vào nồi, hỏi theo bản năng: “Ai thế?”
Nhớ lại hành trình nửa tháng qua của Đào Mộ, cau mày hỏi: “Hương Thành? Trong giới hả? Tôi nói cho cậu biết, nếu thật sự là người trong giới, cậu chỉ chơi đùa thôi thì không sao. Mấy minh tinh nhỏ kia chưa chắc đã đáng tin.”
Long Thiên Áo miệng nhanh hơn não, nhấn mạnh: “Cậu mới vào giới giải trí nên không biết. Kỳ thực, có vài minh tinh bề ngoài có vẻ sạch sẽ hào nhoáng, nhưng trong mắt chúng tôi không khác gì gái mại dâm cao cấp. Có một cuốn menu được lưu truyền giữa chúng tôi, cậu biết không? Trên đó đều là bảng giá của những minh tinh này. Một bữa cơm bao nhiêu tiền, một bữa tối bao nhiêu tiền. Nếu cậu thật sự nghiêm túc thì nói với tôi càng sớm càng tốt, tôi trở về giúp cậu tra xem cô gái kia có tiền án tiền sự gì không.”
Trong mắt Long Thiên Áo, Đào Mộ hiển nhiên không giống những minh tinh nhỏ đó. Là một quẻ* của bọn họ. Nếu chỉ bao nuôi minh tinh nhỏ chơi chơi thì không sao, nhưng nếu muốn nghiêm túc yêu đương, lấy kết hôn làm mục tiêu. Kết quả bị người ta phơi bày lịch sử phong phú của cô gái kia ra ngoài. Rất mất mặt!
*Quẻ trong quẻ bói ấy.
“Không phải người trong giới.” Đào Mộ cau mày. Cậu biết sinh hoạt cá nhân của Long Thiên Áo rất hỗn loạn từ lâu, cũng biết tính ăn chơi trác táng xa hoa dâm dật ai ai cũng khinh của Long Thiên Áo. Nhưng khi nghe Long Thiên Áo chỉ chỉ trỏ trỏ bình phẩm người yêu của cậu, cho dù cậu biết rõ Lệ Khiếu Hằng chắc chắn không thể nào là loại người đó, thì trong lòng vẫn có chút khó chịu.
Vì vậy trong lòng Đào tổng rất khó chịu, quyết định muốn dọa Long Nha Nội. Lập tức giơ đũa lên, vừa giơ đũa gắp rau trong nồi vừa thản nhiên nói: “Là Lệ Khiếu Hằng.”
Chỉ nghe “cạch” một tiếng, Long Nha Nội không giữ được đôi đũa, bỏ nhầm vào nồi lẩu sôi sùng sục của Hồng Lãng.
“Ai, ai?” Long Thiên Áo sợ tới mức giọng cũng run lên. Hắn thế mà dám so con trai cả Lệ gia với vũ nữ thoát y. Vãi, gan hắn sao lớn dữ vậy? Tim hắn sao lại phình to dữ vậy? Thảo nào gần đây thức đêm lâu khiến hắn cứ cảm thấy tim đập bình bịch, hóa ra là phì đại tâm thất*!
*Phì đại tâm thất ở tim là sự phình to của tâm thất trái, đây chính là một vấn đề quan trọng đe dọa sức khỏe tim mạch của bệnh nhân với áp lực máu tăng cao. Tình trạng này gây ra hàng loạt biến chứng nguy hiểm như suy tim, đau thắt ngực, nghiêm trọng hơn có thể dẫn đến tử vong nếu không điều trị kịp thời.
“Cái đó ——” Long Thiên Áo ho khan vài tiếng, cẩn thận thương lượng với Đào Mộ: “Chúng ta trực tiếp bỏ qua chuyện này, coi như nó chưa từng xảy ra, biến mất không còn chút tăm hơi trong nồi nước lẩu nóng bốc khói này, biết không?”
Ô, còn đọc thơ nữa à?
Đào Mộ liếc xéo Long Thiên Áo ngu ngốc, cười tủm tỉm nói: “Sao vậy? Tôi thấy vui lắm mà, trở về nói cho Lệ tổng nghe một chút, nói không chừng anh ấy cũng sẽ thấy rất buồn cười.”
“Chẳng lẽ anh không cảm thấy với khuôn mặt dáng người và khí chất của Lệ tổng, nếu thật sự muốn anh ấy phục vụ ăn uống, vậy mức giá khởi đầu ít nhất cũng phải là 500 vạn một bữa đúng không?”
Long Thiên Áo nuốt nước bọt, lòng nói chỉ với gương mặt kia, 50 tệ tôi cũng không ăn nổi!
Ấy, không đúng ——
Đầu óc Long Thiên Áo suy nghĩ một lúc lâu mới hồi phục tinh thần, giọng cao vút: “Cậu và Lệ Khiếu Hằng yêu nhau? Lệ Khiếu Hằng của Lệ gia? Lệ Khiếu Hằng của Tư Bản Khiếu Hằng?”
Cảm ơn quán lẩu đã sử dụng vật liệu thật khi trang trí. Phòng riêng là phòng cách âm, tính riêng tư cực kỳ tốt.
Đào Mộ tức giận lườm Long Thiên Áo một cái: “Anh có thể mở cửa ra rồi hét lên, đảm bảo toàn bộ thành phố Yến Kinh đều có thể nghe thấy.”
Đào Mộ bực bội trong lòng, cậu đúng là bị động kinh, bình thường rất kín miệng. Sao lại nói chuyện riêng tư với một kẻ ngốc như Long Thiên Áo? Chẳng lẽ thật sự bị kích thích muốn khoe ân ái?
Long Thiên Áo cười xấu hổ, giơ móng vuốt lên thề: “Cậu yên tâm, tôi chắc chắn sẽ không nói với người khác, nếu tôi nói ra, cả đời tôi cũng sẽ không cứng được.”
Ùi ui, lời thề độc này rất chân thành.
Đào Mộ thật sự tin.
Long Thiên Áo uống nửa chai bia để xoa dịu cơn sốc. Chợt căng thẳng nhìn Đào Mộ: “Hai người các cậu nghiêm túc chứ?”
“Ừm.” Đào Mộ trả lời. Gắp một muỗng ong xách bò, từ từ ăn.
Long Thiên Áo mấp máy môi, muốn hỏi gì đó, cuối cùng vẫn không mở miệng. Chỉ liên tục dùng đũa chung gắp thức ăn cho Đào Mộ, dáng vẻ quan tâm ân cần như người cha già: “Ăn nhiều một chút.”
Anh có ý gì vậy hả!
Đào Mộ liếc nhìn Long Thiên Áo một cái, trực tiếp hỏi: “Anh kêu tôi ra đây để làm gì?”
“À, đúng rồi, tôi kêu cậu ra đây để nói chính sự.” Long Thiên Áo vỗ đầu. Đào Mộ vừa tung tin hot quá chấn động, khiến Long Thiên Áo suýt quên chuyện chính.
“Còn không phải là vì bộ phim tuần 《 Thời thượng phong vân 》 ký hợp đồng với Mango TV sao. Mango TV biết bộ phim này do ba nhà chúng ta đầu tư quay, cũng biết cậu là nhà sản xuất của bộ phim này. Vì vậy trước khi bộ phim được phát sóng, muốn mời vài diễn viên chính xuất hiện trên gameshow của đài bọn họ để tuyên truyền một chút, còn muốn mời cậu tham gia cùng. Thứ nhất là để tuyên truyền cho phim, thứ hai là muốn tuyên truyền cho Mango TV thông qua web Phi Tấn, thứ ba, không phải bộ phim kháng chiến cậu tham gia quay dự kiến phát sóng trên đài quốc gia vào tháng 11 sao? Cậu cũng có thể tuyên truyền một chút cho bộ phim đó.”
Ba điều tốt nhất, đôi bên cùng có lợi, Long Thiên Áo vẽ một đường: “Cậu cũng có thể mượn gameshow này để tuyên truyền cho web Phi Tấn và web bullet screen.”
“Cậu đừng thấy bọn họ chỉ là nhà đài mà lầm. Thật ra ratings rất cao, không kém gì đài quốc gia đâu. Hơn nữa khán giả đến xem gameshow đều ở độ tuổi khoảng 12 - 25, cùng độ tuổi với các cư dân mạng nước ta. Vì vậy khách hàng của cậu khá trùng lặp, giúp nhau tuyên truyền một chút sẽ có lợi cho cả hai bên.”
Đào Mộ nhíu mày, quả thật có hơi rung động: “Tốt thì khá tốt. Nhưng tôi lấy danh nghĩa gì để qua đó?”
“Chẳng phải đã nói rồi sao. Nhà sản xuất 《 Thời thượng phong vân 》 đó! Đến lúc đó, MC sẽ cho cậu một ít màn ảnh, cũng đủ cho cậu tuyên truyền web Phi Tấn và phim kháng chiến.”
“Tôi lấy thân phận nhà sản xuất 《 Thời thượng phong vân 》, đi tuyên truyền cho 《 Huyết nhục trường thành 》? Này thì liên quan gì đến nhau.” Đào Mộ hơi suy tư, nói: “Thế này đi. Anh trao đổi với Mango TV một chút, tôi sẽ mang theo hai diễn viên của 《 Huyết nhục trường thành 》 lên gameshow, được chứ?”
Long Thiên Áo hơi do dự, sau đó gật đầu: “Được, trở về tôi sẽ hỏi giúp cậu một chút.”
Đào Mộ nói thêm: “Anh chỉ cần nói với bọn họ là trùng hợp bây giờ tôi đang muốn tuyên truyền cho 《 Huyết nhục trường thành 》. Tôi sẽ mở quảng cáo màn hình mở trên web Phi Tấn. Nếu Mango TV đồng ý, tôi có thể mở quảng cáo màn hình mở, thuận tiện viết một chút tin tức về việc đoàn phim 《 Huyết nhục trường thành 》 sắp đến Mango TV ghi hình chương trình.”
Đồng thời cũng là tuyên truyền cho Mango TV.
Ngay sau đó, Đào Mộ lại phổ cập khoa học cho Long Thiên Áo biết Phi Tấn màn hình mở là thế nào.
Long Thiên Áo bừng tỉnh. Lập tức vỗ ngực bảo đảm: “Chắc chắn không thành vấn đề. Lực tuyên truyền này quá mạnh mẽ.”
Hơn nữa, vừa đơn giản thô bạo vừa cực kỳ rõ ràng. Chỉ cần là người chơi Phi Tấn, muốn giả vờ như không nhìn thấy cũng không được.
Long Thiên Áo chớp chớp mắt, lén lút hỏi: “Vậy, Phi Tấn màn hình mở của cậu có nhận đơn hàng không?”
Mặc dù lý tưởng của Long Thiên Áo là muốn làm phú nhị đại có thể sống cuộc sống thoải mái, không làm gì cũng có thể được chia hoa hồng mỗi năm. Nhưng bây giờ hắn đã bị chú nhỏ của mình buộc chặt lên con thuyền là Hạ Tinh Giải Trí, dĩ nhiên cũng muốn giúp công ty nhà mình và nghệ sĩ của công ty được tuyên truyền nhiều hơn.
Long Thiên Áo nhạy bén nhận ra cường độ tuyên truyền của Phi Tấn màn hình mở, vì vậy muốn hợp tác với web Phi Tấn.
Nhưng Đào Mộ không có ý định nhận đơn hàng: “Còn phải xem mức độ tiếp thu của cư dân mạng thế nào. Nếu xảy ra quá thường xuyên sẽ khiến cư dân mạng phản cảm.”
Vì vậy kế hoạch trước mắt của Đào Mộ là khi dự án của riêng web Phi Tấn ra mắt sẽ mở màn hình mở để tuyên truyền. Ví dụ như 《 Huyết nhục trường thành 》 và 《 Thời thượng phong vân 》, ví dụ như nền tảng mua sắm trực tuyến sẽ được ra mắt trước khi năm học mới bắt đầu vào cuối kỳ nghỉ hè.
Tóm lại, nước phù sa không chảy ruộng ngoài. Để cư dân mạng web Phi Tấn hỗ trợ công việc kinh doanh của nhà mình, hơn nữa chú ý đến tần suất và kiểm soát đúng mực, có lẽ mọi người sẽ không sinh ra phản cảm.