Sau Khi Pháo Hôi Ác Độc Trọng Sinh

Chương 195


Edit + beta: Iris

Tập đoàn Thẩm thị mở cuộc họp báo lúc 9 giờ 30 sáng. Để tối đa hóa tuyên truyền, cha con Thẩm gia đã đặc biệt chọn đài truyền hình Hỗ Thành để phát sóng trực tiếp.

Chỉ thấy trên màn hình TV, Thẩm Nghiên rơi nước mắt thú nhận sai lầm của mình trước mặt tất cả các phóng viên truyền thông. Cô cho biết lúc ấy cô còn nhỏ dại, không nhận thức được hành động của mình sẽ gây tổn hại cho người khác đến mức nào, lúc ấy cô chỉ muốn bảo vệ em trai của mình. Dù sao em trai cô cũng là người yếu đuối lương thiện, căn bản không biết tự bảo vệ bản thân.

Thẩm Nghiên sám hối những việc làm xấu xa của mình khi còn trẻ trong cuộc họp báo. Cô cũng tỏ vẻ cô sẵn sàng bồi thường vì những lỗi lầm mình gây ra, nói rằng bắt đầu từ hôm nay, cô sẽ dành cả đời để làm từ thiện. Cuối cuộc họp báo, Thẩm Nghiên còn nói Thẩm Dục không hề biết gì về hành vi của mình, Thẩm Dục vô tội. Kể cả chuyện tát nữ diễn viên bị mọi người lên án lần này, Thẩm Dục cũng không biết. Hy vọng mọi người đừng giận chó đánh mèo lên đầu Thẩm Dục.

Kết thúc cuộc họp báo thì có dân mạng up đoạn video này lên bullet screen. Bởi vì tập đoàn Thẩm thị tổ chức họp báo vào lúc 9 giờ 30 sáng, là giờ hành chánh, có rất nhiều cư dân mạng đang bận làm việc, căn bản không kịp chú ý chuyện này. Chỉ có những bạn học vẫn còn đang nghỉ đông là xem video đầu tiên, và những người này lại còn là lực lượng chính trong các cuộc chiến trên mạng.

Không thể không thừa nhận, bởi vì trước kia Thẩm Nghiên kiêu ngạo ương ngạnh, muốn làm gì thì làm nên đã thu hút rất nhiều antifan, bao gồm những nhà hoạt động nữ quyền.

Vì vậy khi đoạn video mới được up lên, dư luận trên mạng đã tràn ngập tiếng chửi rủa trơ trẽn. Cho rằng Thẩm Nghiên thật sự ác độc, cho rằng Thẩm Nghiên làm mất mặt nữ giới. Ngoài ra còn có fan của Thẩm Dục gây rối trong đó, không ngần ngại đổ hết mọi tội lỗi lên đầu Thẩm Nghiên, nóng lòng muốn tẩy trắng cho thần tượng nhà mình. Điều này dẫn đến những bình luận tiêu cực một chiều trên mạng.

Những bình luận này đạt đến đỉnh điểm vào buổi tối, sau khi tộc đi làm tan tầm về nhà, bắt đầu lên mạng kiếm dưa. Trong nhất thời, Thẩm Nghiên lập tức biến thành con chuột qua đường, bị mọi người la hét đòi đánh. Thậm chí còn có cư dân mạng bốc đồng chạy đến công ty của Thẩm Nghiên, chặn đường hất nước tiểu lên người cô khi cô tan tầm.

Ban đầu, Thẩm Nghiên tưởng thứ hất lên người cô là axit, sợ đến mức hét lên, gào thét chói tai, khóc lớn. Được nhân viên công ty gọi 120 đưa đến bệnh viện. Cả quá trình đều được paparazzi canh trước cửa công ty chụp lại.

Khi tin tức vừa được đưa ra, tất cả mọi người đều vỗ tay tỏ vẻ vui mừng. Cho rằng cuối cùng phụ nữ độc ác Thẩm Nghiên đã bị báo ứng trừng phạt. Mặc dù việc vô cớ hất nước tiểu lên người người khác là hành vi không tốt, nhưng cũng coi như là ở ác gặp ác.

Tuy nhiên theo thời gian trôi qua, khi cư dân mạng nhìn thấy các bản tin tiếp theo, Thẩm Nghiên ngày nào cũng nằm viện khóc nức nở, được bác sĩ chẩn đoán là suy nhược thần kinh do bị sốc nặng, bọn họ dần dần có chút khó chịu.

Vì vậy, một số cư dân mạng không rõ thuộc tính bắt đầu để lại bình luận trên mạng, cảm thấy đối xử với một cô gái như vậy là rất quá đáng. Suy cho cùng, Thẩm Nghiên cũng chỉ là một đại tiểu thư tính cách ngang ngược mà thôi, cho dù cô thật sự làm sai thì người nên tức giận nhất cũng phải là người bị hại. Về phần những cư dân mạng, dù có tức giận đến mấy cũng không có tư cách chạy đến nơi làm việc của Thẩm Nghiên rồi hất nước tiểu người ta.

Cũng có những cư dân mạng có lý trí và trung lập cho rằng hành vi hất nước tiểu này không đáng cổ vũ —— Tuy lần này là bát nước tiểu, ngoại trừ việc hơi gớm thì không gây tổn hại nhiều cho cơ thể người. Nhưng nếu lần sau đổi thành tạt axit thì sao? Cuộc đời của một cô gái sẽ hoàn toàn bị hủy.

Chẳng lẽ không ai cảm thấy hành vi ném đồ vào người người khác, bất chấp luật pháp và điều lệ trị an để phát tiết cảm xúc rất kinh khủng sao? Vì sao tất cả cư dân mạng còn vỗ tay tỏ vẻ vui mừng? Hành vi hiện giờ của bọn họ có khác gì Thẩm Nghiên dùng danh nghĩa bảo vệ Thẩm Dục để ức hiếp người khác không? Nếu không có gì khác nhau, vậy sao các cư dân mạng lại có thể đứng ở điểm cao đạo đức để phê phán hành vi sai trái của Thẩm Nghiên?

Con người có tâm lý bầy đàn nghe theo đám đông và tâm lý phản nghịch, khi tất cả những bình luận đều nghiêng về một phía chửi rủa Thẩm Nghiên, tất cả cư dân mạng cũng cảm thấy Thẩm Nghiên tội ác tày trời, đáng phải lấy cái chết tạ tội. Nhưng khi có quá nhiều bình luận như vậy, các cư dân mạng sẽ cảm thấy mệt mỏi về quan niệm thẩm mỹ. Vì thế khi có vài người đứng ra bình luận ngược lại, dù là vì tò mò hay vì lý do gì khác cũng rất dễ gây rắc rối trong quần chúng —— đặc biệt là những bạn trẻ tự cho là hành xử khác người, có khả năng suy nghĩ độc lập.

Lúc này, màn “bạn học tung tin hot không thể chịu đựng được nữa” do Trác Nghiêm chuẩn bị kỹ càng đã lên sân khấu gãi đúng chỗ ngứa.

Bài viết của Trác Nghiêm đi theo hướng giật gân. Cư dân mạng ăn dưa đang bình luận sôi nổi trên mạng lại là những người trẻ tuổi dễ kích động. Có thể tưởng tượng được, bài viết này sẽ ảnh hưởng đến dư luận thế nào sau khi các cư dân mạng đọc xong và điên cuồng share nó.



Những tiếng chửi rủa Thẩm Nghiên nghiêng về một phía trên mạng lúc trước, cuối cùng cũng có nơi để dùng lại. Trước đó bọn họ đứng ở đỉnh cao đạo đức chỉ trích hành vi ác độc của Thẩm Nghiên, hơn nữa còn được rất nhiều người phụ họa, cảm giác đứng đầu chỉ trích phê phán người khác trên mạng thỏa mãn cỡ nào. Một số người sống vâng dạ khúm núm ngoài đời thực tức khắc tìm được cảm giác tồn tại. Như thể bản thân đang ngồi trên ghế thẩm phán, có thể khống chế số phận người khác.

Đáng tiếc ngày vui ngắn chẳng tày gang, khi có cư dân mạng có hành vi tiêu cực, phát cuồng theo đuôi Thẩm Nghiên hất nước tiểu. Nhiều cư dân mạng có lý trí và trung lập bắt đầu đứng ra bày tỏ quan điểm khác nhau. Bọn họ xấu hổ khi mắng một người phụ nữ từng bị nhục nhã như vậy, thậm chí còn bị suy nhược thần kinh.

Chỉ là có những lời nghẹn lại trong cổ họng, không thể thốt ra được. Bây giờ có “bạn học trong cuộc bất bình tung tin hot”, những anh hùng bàn phím chính nghĩa cuối cùng cũng tìm thấy cơ hội để phát huy sức mạnh lần nữa, họ tràn vào dưới Phi Tấn của Thẩm Dục, bắt đầu bình luận về hành vi sói mắt trắng của Thẩm Dục.

—— Cầm tiền của Thẩm gia, hưởng thụ tài nguyên của Thẩm gia, còn muốn phụ nữ Thẩm gia đội nồi cho hắn. “Bạn học trong cuộc” kia nói không sai, loại người này không phải là ngây thơ thẳng thắn, mà là ích kỷ tàn nhẫn, hắn không phải người trong sạch vô tội, sau khi xây cầu châm lửa thì lựa chọn thờ ơ đứng nhìn, lấy dáng vẻ yếu đuối để hưởng thụ niềm vui được bảo vệ.

Quan trọng nhất là sau khi các vụ bê bối bị vạch trần, người tự xưng là lương thiện yếu đuối lại để mặc fan hất nước bẩn vào người Thẩm Nghiên, đồng thời tiếp tục núp sau lưng Thẩm Nghiên, để “chị gái” cõng tất cả ô danh trên lưng cho hắn.

Thẩm Dục, là một người mang tư tưởng ích kỷ một cách khéo léo.

Sau khi học được danh từ mới từ bài viết của “bạn học trong cuộc”, các anh hùng bàn phím nóng lòng muốn áp dụng danh từ này lên người Thẩm Dục.

Đúng như Trác Nghiêm dự đoán, ngay khi sự việc gây xôn xao náo động toàn mạng, bài viết tiết lộ tin hot Kinh Ảnh “sẽ bị thu mua bằng thư viện” cũng được đăng lên.

Tài khoản chính thức của Kinh Ảnh trên Phi Tấn cũng có đăng một bài viết, nghiêm túc nói rằng học viện điện ảnh thủ đô luôn nghiêm khắc trong việc tuyển chọn sinh viên. Các thí sinh cần vượt qua hai kỳ thi là thi tài năng và thi đại học, phải đủ cả hai mới có tư cách trở thành sinh viên Kinh Ảnh. Triết lý quản lý trường học của Kinh Ảnh luôn là “lấy giáo dục nghệ thuật làm trọng tâm, kiên trì bồi dưỡng những nhân tài tinh anh hí kịch phim ảnh nghệ thuật cho đất nước”. Vì vậy Kinh Ảnh không nhận đơn xin chuyển trường của sinh viên các trường bình thường không có kỹ năng diễn xuất.

Nếu bạn học nào đó thật sự muốn gia nhập vào đại gia đình Kinh Ảnh này, có thể chọn thi năng khiếu được tiến hành vào tháng 2 năm sau, nếu vượt qua kỳ thi năng khiếu và đạt chuẩn khóa văn hóa, Kinh Ảnh chào đón tất cả sinh viên đến học tập đào tạo chuyên sâu.

Lời lẽ thanh minh chính đáng, quang minh chính đại. Hơn nữa ở cuối phần thanh minh, trường Kinh Ảnh cũng nhấn mạnh rằng cho đến nay, chưa có ai nộp đơn xin chuyển vào Kinh Ảnh dưới danh nghĩa “quyên góp thư viện”. Hy vọng các cư dân mạng không cần tin và tung tin đồn thất thiệt, mọi chuyện phải dựa trên sự thật.

Lời thanh minh vừa được đưa ra, giống như một giọt nước lạnh rơi vào chảo dầu nóng, tạo thêm một làn sóng bàn tán khác trên internet. Có cư dân mạng trong cuộc ở đại học Hỗ Thành tung tin hot, nói học tịch* của Thẩm Dục đã chuyển đi mấy ngày trước rồi. Và dựa theo mấy bài PR tuyên bố trước đó từ đội ngũ quản lý của Thẩm Dục, Thẩm Dục thật sự có kế hoạch chuyển trường sang một trường phim ảnh hí kịch để đào tạo chuyên sâu. Người đại diện Văn Thời Cận cũng đưa ra xác minh trong bài PR, sau khi Thẩm Dục chuyển trường sẽ dốc lòng học tập, nâng cao kỹ năng diễn xuất, cố gắng trở lại với diện mạo tốt hơn.

*Học tịch (学籍): sổ ghi tên cũng như tư cách của học sinh một trường nào đó.

Nhưng bây giờ, đối mặt với lời lẽ thanh minh chính đáng của Kinh Ảnh, mọi người đều biết Kinh Ảnh chắc chắn sẽ không nhận một “sinh viên chuyển trường từ trường bình thường và không có nền tảng diễn xuất” như Thẩm Dục. Vậy câu hỏi đặt ra là kế tiếp Thẩm Dục sẽ theo trường phim ảnh nào?

Học viện hí kịch Hỗ Thành? Hay là Yến Ảnh? Nhưng bất kể có học trường nào đi chăng nữa, có lẽ cũng không thể thoát khỏi cái mác “coi tiền như mạng”.

“Thế nào, nguôi giận rồi chứ?”

Trong bệnh viện nào đó ở Hỗ Thành, Trác Nghiêm cầm theo laptop đến thăm bạn gái bị suy nhược thần kinh, luôn ở lại bệnh viện để tiếp tục quan sát. n cần nói: “Nếu nguôi giận rồi thì nhanh xuất viện đi. Để trút giận giúp em, anh đã phá hỏng kế hoạch của cha và anh cả em. Bây giờ học tịch của tiểu vương tử giả kia không biết đã lưu lạc đến nơi nào. Nếu em đã không sao thì nhanh về nhà đi, miễn cho cha em giận chó đánh mèo.”

Thẩm Nghiên nhìn những bình luận và bài viết chửi rủa Thẩm Dục trên mạng, cuối cùng cũng cảm thấy nở mày nở mặt. Chỉ là khi nhìn về phía Trác Nghiêm vẫn mang theo chút oán giận: “Nhưng anh có thấy anh quá độc ác không? Lại mướn người hất nước tiểu lên người em mà không báo trước cho em biết. Anh có biết lúc đó em bị hù chết khiếp không, thực sự tưởng có người tạt axit em!”



“Nếu anh nói trước cho em, phản ứng của em sẽ không chân thật như vậy.” Trác Nghiêm cười khẽ một tiếng, ý tứ sâu xa: “Làm sao có thể biểu hiện xuất sắc như vậy.”

“Vậy cũng đúng.” Thẩm Nghiên nghĩ tới Thẩm Dục, kỹ nữ mà giả làm đóa sen trắng, ăn trộm gà không được lại còn mất lắm gạo, tâm trạng vui vẻ, đắc chí nói: “Đây là khổ nhục kế đúng không? Có lẽ đồ giả kia không bao giờ tưởng tượng được rằng em sẽ tàn nhẫn với bản thân như vậy?”

“Không đúng, phải là anh sẽ tàn nhẫn với em như vậy chứ nhỉ?” Thẩm Nghiên vẫn không vui, liếc xéo Trác Nghiêm: “Thế mà lại hất nước tiểu em. Anh có biết em gớm đến suýt bệnh luôn không. Ngày nào cũng hận không thể tắm tám lần một ngày.”

Trác Nghiêm chỉ cười không nói.

Thẩm Nghiên nhìn Trác Nghiêm đứng ở một bên không chịu tới gần, hừ một tiếng: “Anh đứng cách xa em như vậy làm gì? Em đã tắm rửa sạch sẽ rồi. Anh còn ghét bỏ em?”

Trác Nghiêm tránh không trả lời, chỉ hỏi: “Tiếp theo em muốn làm thế nào?”

Tâm trạng Thẩm Nghiên rất tốt, cong khóe môi: “Đương nhiên là phải làm con gái ngoan. Cùng mẹ tìm em trai ruột về.”

Mặc dù Thẩm Nghiên luôn miệng nói muốn tìm đứa nhỏ về, nhưng thật ra cô không coi trọng người em trai đã mất tích 19 năm. Người này trong xương chảy dòng máu nhà họ Thẩm, dĩ nhiên cũng thừa hưởng sự lạnh lùng lãnh đạm của người nhà họ Thẩm. Lúc trước cô yêu thương Thẩm Dục đến vậy, một khi phát hiện sự tồn tại của Thẩm Dục không mang đến lợi ích cho mình, nói trở mặt là trở mặt ngay đấy thôi.

Theo đuổi lợi ích cá nhân một cách quá mức, đây cũng là bản chất của người nhà họ Thẩm. Vì vậy Thẩm Nghiên hoàn toàn không có chút hy vọng nào đối với người em trai mất tích 19 năm. Về phần người em trai được tìm về, rốt cuộc là thấy biết ơn người chị gái này hay muốn chơi chết cô, Thẩm Nghiên thật sự không quan tâm.

Chỉ là một đứa nhỏ lớn lên ở bên ngoài mà thôi. Cho dù nó chảy dòng máu nhà họ Thẩm, thậm chí muốn cướp lấy gia sản Thẩm gia để bù đắp cho những năm tháng lang thang, nhưng nó chung quy cũng chỉ là đứa nhỏ lớn lên ở gia đình bình thường, hoàn cảnh giáo dục và môi trường sống chắc chắn không bằng Thẩm gia. Cho dù có dã tâm, cũng chưa chắc có thể thắng được Thẩm Thần.

Chỉ cần cha Thẩm và Thẩm Thần vẫn đứng đầu Thẩm gia, Thẩm Nghiên không cần phải lo lắng đãi ngộ của mình.

Về phần đứa con hoang trở về từ bên ngoài, Thẩm Nghiên kết luận, nếu em trai ruột của cô mà biết mình chính là đứa con thật sự của Thẩm gia, chắc chắn sẽ gấp gáp trở về, nóng lòng muốn nhận người nhà.

Mà thứ Thẩm Nghiên muốn chính là điều này.

Bất kể là lá mặt lá trái hay là hợp tác lợi ích, chỉ cần có nhu cầu, ít nhất vẫn có thể liên thủ.

Thẩm Nghiên tin, ít nhất trước khi Thẩm Dục hoàn toàn bị đuổi khỏi Thẩm gia, cô không cần phải lo lắng đứa em trai ruột kia có xé rách mặt với cô hay không. Còn về việc sau khi Thẩm Dục đã hoàn toàn bị đuổi khỏi Thẩm gia, người anh cả tốt lòng dạ kín đáo có dục vọng độc chiếm mãnh liệt kia có thể chịu đựng được người em trai tốt dã tâm bừng bừng hay không, chuyện đó không liên quan đến cô.

Muốn sống ở Thẩm gia, hơn nữa còn nhận được lợi ích thuộc về mình, không phải chỉ cần đổi một cái họ, tự cho là mình chảy dòng máu nhà họ Thẩm là được.

Hoàng tử hoàng tôn thời xưa còn biết đoạt ngai vàng rất thảm thiết đó thôi, chỉ mong em trai kia của cô có thể thông minh một chút.