Những người bạn nhỏ tiểu học năm nhất của đế quốc rất nhanh liền biết tin hôm nay có một bạn học mới đến.
Không chỉ giáo viên chủ nhiệm đặc biệt buông xuống bài giảng chạy đi nghênh đón, còn được hiệu trưởng cùng Phó viện trưởng tự mình dẫn tới -- trận thế nhập học trước đây chưa từng thấy quả thực làm cho một đám đám trẻ con vô cùng hiếu kỳ.
Tự nhiên cũng có người tức giận không phục, tôn tử Khắc Lạp Tư của trưởng lão nội các chính là lão đại của nhóm không phục đó. Những năm gần đây tỉ lệ sinh đẻ của đế quốc liên tục giảm xuống, trường tiểu học đế quốc chỉ nhận hài tử tầng lớp quý tộc, cho nên toàn bộ năm nhất chỉ có hai mươi mấy hài tử, bất kể là tu tinh thần lực hay là thể thuật, đều học chung một lớp. Mà Khắc Lạp Tư có thiên phú thể thuật đẳng cấp B , cao to khỏe mạnh hơn bất luận người nào cùng lứa, cả ngày như một con hổ con dư thừa tinh lực, ngày thứ nhất nhập học liền chiếm núi làm vua, trở thành lão đại của lớp.
Đứa nhỏ của gia đình giai cấp thượng tầng vốn là trưởng thành sớm, vì vậy Khắc Lạp Tư làm lão đại cũng ra hình ra dáng, hắn tỏ ra phi thường khó chịu đối với việc bạn học mới còn chưa tới liền thu được sự chú ý lớn như vậy, đợi giáo viên chủ nhiệm vừa đi liền giơ giơ lên quả đấm nhỏ, la hét nói phải cho đối phương một hồi hạ mã uy.
"Đúng", những tiểu thủ hạ sùng bái Khắc Lạp Tư cũng phụ họa: "Cho hắn biết thế nào là lợi hại!"
Những đứa trẻ khác không nhịn được tỏ ra lo âu cùng đồng tình đối với bạn học mới, những hài tử từng bị áp bức một tiếng cũng không dám phát ra. Chỉ có Kells là con của công tước, có thiên phú thể thuật đẳng cấp B bằng với Khắc Lạp Tư, trên phương diện IQ cùng EQ đều nghiền áp Khắc Lạp Tư , lúc này nhấc lên lông mày, biểu hiện đồng tình đối với Khắc Lạp Tư.
-- Thật sự là 'đầu óc ngu si tứ chi phát triển', quả thực là làm mất mặt tất cả học sinh tiểu học đế quốc! Học sinh có thể được hiệu trưởng đích thân đón, hoặc là có bối cảnh thâm hậu hoặc là có thiên phú siêu cường, cái nào mà không lợi hại?
Vừa lúc đó bạn học mới rốt cục xuất hiện.
Kells vẫn luôn nhìn về phía cửa nên là người đầu tiên nhìn thấy tiểu hồ ly , đối diện là khuôn mặt nhỏ nhắn cùng đôi mắt đẹp đẽ làm cho hắn nhất thời ngẩn người, mà Khắc Lạp Tư còn đang đưa lưng về phía cửa nói chuyện với nhóm tùy tùng : "Hừ, ta nhất định sẽ đánh gia hỏa mới tới đến khóc lóc chạy về nhà!"
... Nha? Hai lỗ tai đã ẩn đi của tiểu hồ ly run lên, hứng thú nheo mắt lại. Hiệu trưởng đi cùng cậu tự nhiên cũng nghe được, giáo viên chủ nhiệm lập tức quát lên: "Khắc Lạp Tư , ngươi dám bắt nạt bạn học mới!"
Khắc Lạp Tư ỷ vào gia thế hảo , thiên phú cao cũng gan lớn quen rồi, nghe giáo viên nói như thế vẫn không sợ, thậm chí còn xoay người tiếp tục nói: "Ta..."
Nhưng vừa nhìn thấy tiểu hồ ly liền ngậm miệng lại. Lời kế tiếp đột nhiên không nói ra được, mặt đều nghẹn đến đỏ lên. Trong đầu chỉ còn một ý nghĩ -- thật là đẹp!
Kỳ thực tiểu hài tử mới là người nhan khống nhất, bởi vì người trưởng thành còn có thể căn cứ vào tài hoa , tính cách của đối phương để quyết định xem có thích hay không, tiểu hài tử chỉ quyết định dựa vào bề ngoài, đồng thời trực lai trực vãng (*) không hề che giấu chút nào, chỉ cần đẹp đẽ liền yêu thích.
(*) Trực lai trực vãng: Thẳng thắn chính trực, không vòng vo quanh co
Tiểu hồ ly vừa xuất hiện liền trở thành bạch mã vương tử trong mắt của hầu hết tiểu nữ sinh, đồng phục màu đen càng làm cho cậu càng thêm môi hồng răng trắng, ngũ quan xinh xắn phối hợp với nụ cười lễ phép, chỉ cần liếc mắt một cái liền khiến người ta yêu thích, càng nhìn càng cảm thấy đẹp.
Giáo viên chủ nhiệm tạm thời đem việc của Khắc Lạp Tư để ở một bên, nhiệt tình giới thiệu tiểu hồ ly: "Vị này chính là đồng học vừa chuyển đến, gọi..."
"Ta gọi Thẩm Đồng", Thẩm Đồng sợ đối phương sẽ nói ra cái tên gì kì quái, liền tự giới thiệu mình trước khi giáo viên nói ra, đồng thời hào phóng thong dong khẽ mỉm cười cùng cả lớp: "Xin chào mọi người."
Trong lúc bất tri bất giác hắn đã sử dụng kỹ năng cơ sở【 Mê hoặc 】, có thể thông qua mỉm cười đạt được sự yêu thích cùng trợ giúp của người khác. Giáo viên chủ nhiệm cho là Thẩm Đồng muốn khiêm tốn nên đổi tên, cũng không biểu thị dị nghị, tiếp tục nói: "Thẩm Đồng là người có tinh thần lực cấp S trước nay chưa từng có, mọi người cần đoàn kết hữu ái cùng bạn học mới, ở chung hòa thuận!"
Hai chữ cấp S này đã làm cho hầu hết ánh mắt đồng học đều hội tụ đến trên người Thẩm Đồng, tựa như đèn pha,còn nóng bỏng gấp trăm lần so với vừa nãy. Sự tình cuối cùng dùng Khắc Lạp Tư bị phạt chép mười lần lịch sử cổ địa cầu, cùng với Kells chủ động cùng bàn với tiểu hồ ly mà kết thúc, hiệu trưởng luôn ở bên cạnh nhìn cuối cùng cười híp mắt tổng kết nói: "Được rồi, mọi người phải hòa thuận với nhau, không được bắt nạt bạn học mới, biết không?"
Những tiểu hài tử trong lớp đều ngoan ngoãn gật đầu. Bạn học mới xinh đẹp như vậy, đẳng cấp tinh thần lực còn cao như vậy -- quả thực chính là thần tượng của bọn họ, yêu thích còn không kịp làm sao lại đi bắt nạt!
"Tiết sau là lịch sử cổ địa cầu, ngươi có mang sách sao?" Kells đã cận thủy lâu đài (*) cùng tiểu hồ ly khi nói chuyện, tiểu hồ ly nháy mắt mấy cái, lấy ra cặp sách quản gia đã giúp hắn chuẩn bị kỹ càng : "Có mang theo a."
(*) Cận thủy lâu đài : Ý của câu thành ngữ này là chỉ lâu đài gần bờ nước sẽ được ánh trăng chiếu sáng trước tiên, thường dùng để ví với việc ở gần thì được ưu tiên.
Kells nhìn chằm chằm cặp lông mi dài đang vung vẩy của cậu, rất muốn đưa tay ra sờ, khó khăn lắm mới đem ánh mắt chuyển tới trên sách giáo khoa, một bộ dáng cụ non nói: "Giáo viên lịch sử rất nghiêm khắc, bất quá sau khi kết thúc tiết lịch sử là có thể ăn cơm, nhà ăn của trường học có món beefsteak rất ngon."
"Thật sao?" Vừa nghe đến thịt, tiểu hồ ly lập tức hiện ra hứng thú: "Ta muốn nếm thử."
Kells không chút do dự nói: "Ân, sau khi hết tiết chúng ta cùng đi."
Vậy là một đôi cùng bàn vừa ra lò đã cùng nhau châu đầu ghé tai, làm cho những bạn học ở xung quanh cũng tò mò muốn nghe, nhưng đáng tiếc giáo viên lịch sử đã tới, cũng không ai dám rời chỗ ngồi, chỉ có thể trơ mắt nhìn Kells trở thành bằng hữu đầu tiên cùng tân thần tượng của bọn họ.
Buồn bực nhất chính là Khắc Lạp Tư, một bên thở phì phò chép sách, một bên không tự chủ được liếc nhìn hai người kia. -- Kells từ trước đến giờ một bụng ý nghĩ xấu, tại sao bạn học mới lại muốn chơi cùng hắn!
Sau khi hết tiết , Khắc Lạp Tư rốt cục không nhịn được đi thẳng đến chỗ tiểu hồ ly, lớn tiếng nói: "Ta cũng phải làm bằng hữu cùng ngươi!"
Tiểu hồ ly không nói gì, chỉ ngẩng đầu lên liếc mắt nhìn hắn.
Khắc Lạp Tư chỉ cảm thấy đối phương giống như nước trong ôn tuyền thấm ruột thấm gan, khắp toàn thân đều lộ ra ấm áp thoải mái, bị đôi mắt to xinh đẹp nhìn, phá lệ dâng lên một tia thẹn thùng, ngay cả lỗ tai đều có chút nóng lên, khí thế không tự chủ giảm xuống, có chút lắp ba lắp bắp nói: "Ta, ta gọi là Khắc Lạp Tư..."
"Ân, ta nhớ ngươi", tiểu hồ ly nhẹ nhàng mở miệng, giọng nói thanh thúy êm tai:"Ngươi chính là người nói muốn đánh ta đến khóc lóc chạy về nhà -- bất quá e rằng ngươi đánh không lại ta."
Tuy rằng người có tinh thần lực thể chất rất yếu, nhưng người tinh thần lực cấp cao có thể thông qua tinh thần xâm lấn khống chế hành động người có thể thuật cấp thấp."Ta, ta có thể xin lỗi với ngươi vì những điều đã nói lúc trước" , Khắc Lạp Tư phảng phất như quên hết lời nói muốn cho đối phương nếm thử lợi hại, có chút tay chân luống cuống gãi đầu một cái: "Ta là lão đại trong lớp, nếu như ngươi đáp ứng làm bằng hữu cù ng ta , ta có thể để cho tất cả bạn học trong lớp đều nghe lời ngươi!"
Nhớ tới ngôn luận làm lão đại của đoàn thể nhỏ , cùng người tranh đấu vui vẻ của nhị hoàng tử, tiểu hồ ly liền nói: "Vậy ngươi nhường vị trí lão đại cho ta, ta liền làm bằng hữu với ngươi."
Khắc Lạp Tư nghe xong liền không chút nghĩ ngợi gật đầu: "Được."
Thẩm Đồng vốn chỉ muốn chọc hắn, lại không nghĩ đến đối phương lại thật sự đáp ứng, không khỏi bắt đầu hiếu kỳ về độ hảo cảm của đám trẻ con, ở trong lòng lặng lẽ hỏi dụng cụ nhắc nhở độ thiện cảm. Dụng cụ nhắc nhở lập tức đưa tin: "Keng -- độ hảo cảm của Khắc Lạp Tư đối với kí chủ là 55. Keng -- độ hảo cảm của Kells là 50..."
Tiểu hài tử thích hay không thích đều rất rõ ràng , dù cho mỗi người đều trưởng thành vô cùng sớm, xoát độ thiện cảm vẫn tốt hơn nhiều so với người trưởng thành, sau khi Thẩm Đồng phát hiện điều này, cuối cùng cũng cảm thấy đi học cũng không phải là một việc xấu, mặt mày cong cong cười cười, đôi mắt to cũng nheo lại, đặc biệt làm người thương yêu.
Vì vậy ngày đầu tiên tiểu hồ ly đi học cảm giác coi như không tệ, nhưng điện hạ đại nhân lại khó chịu rồi.
Làm nãi ba kỳ thực rất khổ cực, không chỉ muốn uy ăn còn muốn bồi chơi dỗ ngủ, một trái tim 24h đều treo ở trên người hài tử, một chút cũng không dám nghỉ ngơi. Mà Nicolas lại cảm thấy mỗi ngày bận rộn cực kỳ thoải mái, nhưng tiểu hồ ly bỗng nhiên lớn lên, không cần nãi ba chăm sóc, hắn trái lại không có cách nào thích ứng, tâm lý có chút trống rỗng khó chịu.
Hôm nay chẳng qua là tách ra mấy tiếng với tiểu hồ ly, điện hạ đại nhân lại cảm thấy đặc biệt dày vò, nhìn cái gì đều cảm thấy phiền muộn, coi như là việc không có quan hệ gì với hắn đều có thể làm cho hắn bất mãn cùng nổi nóng. Ba giờ chiều, Antonio phát hiện một cơ hội đầu tư nên gửi tin hỏi hắn có muốn đầu tư hay không lại xui xẻo trúng đạn, vì vậy không nhịn được mở miệng trêu chọc hắn nói: "Đúng rồi, mẫu hậu mang theo Tân Ân đi tiêm vắcxin phòng bệnh chó dại một năm một lần, có muốn ta dẫn ngươi đi tiêm một mũi hay không?"
Ca ca trào phúng đệ đệ bị bệnh chó điên khẳng định không phải ca ca ruột, Nicolas trực tiếp ngắt truyền tin, bỏ ra rất nhiều sức lực mới nhịn xuống kích động kéo đối phương vào danh sách đen, nhìn thấy còn một giờ nữa là đến giờ tan học, liền đi đến trường học chờ đón người.
Vừa vặn ngày hôm nay bởi vì lớp lớn có kỳ thi nên tan học sớm một giờ, cửa trường học đã có không ít gia trưởng đến đón hài tử, bất quá Nicolas vừa xuất hiện, tình cảnh đang hỗn loạn trong nháy mắt liền an tĩnh lại.
Có người trời sinh thì có một loại khí tràng vương giả, không phục không được. Một vài gia trưởng quý tộc muốn tiến đến lấy lòng rồi lại không dám đến gần, điện hạ đại nhân cuối cùng rất thuận lợi đón được tiểu hồ ly, cũng như những gia trưởng cưng chiều hài tử khác , trước mặt mọi người hôn một cái khuôn mặt nhỏ của bảo bối: "Bảo Bảo ngày hôm nay đi học cảm giác thế nào?"
Tiểu hồ ly cùng Nicolas lên xe, sau đó nho nhỏ ngáp một cái: "Cũng được."
Giọng nói bởi vì ngáp mà nhỏ đi, phảng phất như nhuộm một tầng mông lung sương mù, nhẹ nhàng chạm vào quả tim, điện hạ đại nhân không khỏi ghé vào lỗ tai cậu trầm thấp hỏi: "Vậy Bảo Bảo ở trường học có nhớ ta hay không?"
Hơi thở phun trên vành tai, tiểu hồ ly có chút sợ ngứa mà rụt cổ lại, không nghe rõ hắn hỏi gì : "... A?"
"Baba rất nhớ ngươi." Điện hạ đại nhân phảng phất chơi đến nghiện, nhiều lần đuổi theo vành tai trắng mịn trước mắt, nhìn nó từng chút hồng lên.
Tiểu hồ ly không ngừng nỗ lực né tránh hơi thở ấm áp bên tai, nhưng đáng tiếc nỗ lực nửa ngày vẫn tránh không thoát, không nhịn được có chút oan ức nhíu mày lại: "Ngứa..."
Âm cuối kéo dài mềm mại, giống như đang làm nũng, điện hạ đại nhân cuối cùng khẽ hôn vành tai đỏ hồng hồng của người trong lòng ngực một cái, biểu tình hài lòng rất giống sói đuôi to.
Mấy ngày ngắn ngủi, Thẩm Đồng cũng đã thành công tăng độ hảo cảm của Khắc Lạp Tư cùng Kells lần lượt là 68 cùng 65, chỉ kém một chút là có thể thu được hai gói quà sơ cấp khi độ thiện cảm đầy 70. Sau khi ăn cơm trưa xong mặt trời đã lên cao, chiếu lên khuôn mặt nhỏ của tiểu hồ ly, Khắc Lạp Tư cùng Kells theo bản năng giúp cậu che ánh nắng mặt trời đi vào phòng học, giống như là hai cái tiểu kỵ sĩ.
Buổi chiều chỉ có hai tiết, Thẩm Đồng trở lại chỗ ngồi, bất tri bất giác liền bắt đầu buồn ngủ.
Kỳ thực Thẩm Đồng là đang tiến nhập trạng thái minh tưởng tu luyện. Hắn đã sớm bước vào Huyễn Hình kỳ đỉnh phong, làm thế nào cũng không đột phá, giống như gặp phải bình cảnh, rõ ràng chỉ cách một tia nhưng lại không có cách nào đột phá.
"Tu chân có lúc không phải chỉ dựa vào thời gian cùng nỗ lực là có thể", Bạch Cầu chỉ điểm hắn: "Không chỉ phải xem tạo hóa, còn cần gặp gỡ cơ duyên. Giống như thế giới vừa rồi ngươi vì Hàn Doanh mà ở lại hai mươi năm, trong thời gian dài như vậy cũng không có nhiều tiến triển, cũng là bởi vì tất cả đều gió yên biển lặng, bụi bậm lắng xuống, không có gặp gỡ nguy hiểm và cơ duyên.... Bất quá cơ duyên của thế giới này rất nhanh sẽ tới, chỉ cần ngươi nắm lấy cơ hội này, chắc chắn sẽ đột phá."
Đã vào học, nhưng Kells thấy tiểu hồ ly tựa hồ ngủ rất say sưa, nên cũng không gọi cậu thức dậy . Tiểu hồ ly nghiêng đầu nằm úp sấp ngủ, nửa khuôn mặt đều chôn ở trong khuỷu tay, miệng cong lên, lông mi theo hô hấp mà run rẩy, Kells nhìn cậu thật lâu, liền quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, cuối cùng yên lặng quay lại nhìn sách giáo khoa.
May mà tiết này là tiết tự học, mãi đến khi tan học Kells mới thấy tiểu hồ ly hơi giật giật, bộ dáng như sắp tỉnh lại, đang muốn kiên trì chờ đợi cặp lông mi dài kia chậm rãi mở ra, thì Khắc Lạp Tư lại xông tới, một bên cao giọng la hét một bên dùng sức vỗ một cái vào vai tiểu hồ ly : "Này! Ta mới vừa nhận được tin..."
Bất thình lình bị vỗ một cái làm cho tiểu hồ ly sợ hết hồn, liền tỉnh lại. Kells chỉ thấy trong mắt cậu đầy mắt mê man cùng kinh hãi, thân thể vô ý thức lui về phía sau, lập tức đem người nắm lại, một bên vỗ nhẹ lưng hắn một bên ném quyển sách về phía Khắc Lạp Tư: "Ngươi đang làm gì thế?"
Lúc còn đang mông lung đột nhiên có người rống ở bên tai, dù là ai cũng sẽ bị làm sợ, vì Kells đang lo lắng nóng ruột nên ra sức đặc biệt lớn, sách vở thẳng tắp đập vào vai Khắc Lạp Tư, Khắc Lạp Tư bị đau lại không dám kháng nghị, chỉ nhỏ giọng thầm thì: "Ta không biết hắn ngủ..."
Khắc Lạp Tư muốn nói tới chính là toàn tức võng du trên quang não, có chút tương tự với võng du trong xã hội hiện đại mà Thẩm Đồng thích nhất, chú của Khắc Lạp Tư chính là người nghiên cứu phát minh trò chơi mới này.
Vì vậy điện hạ đại nhân sắp đi đón tiểu hồ ly lại thu được một thông tin như sấm sét giữa trời quang: Sau khi tan học ta muốn đi đến nhà của bạn học cùng lớp chơi, không về nhà, cho nên không cần đến đón.
Mặt điện hạ đại nhân trong nháy mắt liền đen -- bảo bối còn nhỏ như vậy liền bắt đầu học được đêm không về nhà, quả thực là không thể nuông chiều! Hơn nữa ai lại có gan lớn như vậy, lại dám bắt cóc hài tử của hắn từ trong ổ?!