Tái Sinh Lần Nữa Để Yêu Anh

Chương 803




Chương 822

Một mình.

Anh lắc đầu, mặc dù cô không nhìn thấy.

“So với hết hi vọng, biết vậy chẳng làm mới là đáng sợ nhất.”

Đáy lòng Vy Hiên khẽ run lên, đây là lời cô vừa nói với Nhiếp Vịnh Nhi…

“Trong một ngày cô đã mất đi hai thứ quý báu nhất của mình, lại sẽ sợ có được một lần nữa sao?”

Vy Hiên sững sờ ngẩng đầu lên, chỉ một chớp mắt này, dường như cô nghe thấy giọng nói kiêu ngạo của ba – Vy Hiên nhà chúng ta là giỏi nhất!

Cô ngẩng đầu nhìn anh, đôi mắt được nước mắt cọ rửa, gương mặt khóc đến đỏ ửng, cánh mũi cũng sưng đỏ, không chút đề phòng nào, toàn bộ đều rơi vào trong tầm mắt có hạn của anh. Cô bất lực muốn tìm kiếm phương hướng, theo bản năng giao toàn bộ tin tưởng cho anh, ánh mắt Liên Cẩn Hành bắt đầu thay đổi, mỏng manh giống như lông vũ, nhẹ nhàng dần dần phiêu bồng theo cô.

Anh nắm chặt bàn tay phải mà chính cô cũng không biết là đang run rẩy của cô, nắm thật chặt: “Có thể đồng ý với tôi một việc không?”

Vy Hiên vẫn nhìn anh, trong mắt chứa đầy tin tưởng, dần dần làm dao động suy nghĩ muốn chiếm đoạt của anh.

Anh cười một tiếng: “Sau hai tháng mười bảy ngày, trình diễn một khúc đàn violoncelle vì tôi.”

Vy Hiên kinh ngạc lùi về phía sau một bước: “Tôi…”

“Không cho nói không được, cũng không thể từ chối.” Anh bước đến gần một bước, dường như là mạnh mẽ bẩm sinh, vẫn luôn giam giữ cô tại trong lồng ngực mình và vách tường: “Phạm Vy Hiên, cuộc sống của cô không chỉ có một Tập Lăng Vũ, nếu như cô không yêu quý bản thân mình, vậy cô càng không có tư cách đi yêu người khác. Bởi vì, đây không phải là cô hoàn chỉnh, cô làm sao phân biệt rõ ràng, tình yêu của cô có hoàn chỉnh hay không?”

Vy Hiên bị dồn ép, không thể lui được nữa, tiến lên một bước là địa ngục, lùi về sau một bước là vách núi, cô vô cùng khốn khổ, muốn tìm một điểm tựa, nhưng phát hiện thật sự rất khó.

“Tôi không thể…” Cô lắc đầu, vẻ mặt đau khổ.

“Cô là đang phủ nhận tôi sao?” Liên Cẩn Hành đột nhiên lạnh giọng, từ từ lùi về sau, nhìn ánh mắt của cô, cũng giống như một người xa lạ.

“Cô đang phủ nhận ánh mắt tinh tường của tôi, cô đang nói cho tôi biết, người phụ nữ mà Liên Cẩn Hành tôi vừa ý, chẳng qua cũng chỉ là một người nhu nhược chỉ biết chạy trốn mà thôi.” Anh lắc đầu, giấu không nổi sự thất vọng: “Nếu là như vậy, tốt lắm, cô đã khiến tôi nhìn nhận rõ bản thân mình, hóa ra Liên Cẩn Hành tôi cũng không phải là một người cái gì cũng có thể làm được.”

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website