Kỳ Diễn An không ngờ Kỳ Sóc lại nói thẳng thắn như vậy, quả cam trong tay thiếu chút nữa đã bị bóp thành nước cam. Kỳ Diễn An bị lời này của y làm cho kinh hãi một hồi lâu mới phục hồi tinh thần lại, giả vờ trấn định nói: "Ngươi vốn là người của ta, cái này có là cái gì. ”
"Ngươi là người của ta" Kỳ Diễn An thường nói, Kỳ Sóc cũng coi đó là điều hiển nhiên. Đối với những lời đã quen nghe, y không thể phân biệt được ý nghĩa trong đó. Kỳ Sóc suy nghĩ một chút, vẫn lắc đầu: "Mặc dù là như vậy… nhưng vẫn xấu hổ lắm.”
Kỳ Diễn An không nói nhiều, dùng ngón trỏ và ngón cái cầm một múi cam lên, đưa đến trước mặt Kỳ Sóc, như muốn đưa cam cho y.
Kỳ Sóc nói: "Cảm ơn thiếu gia. "Nói xong, đưa tay cầm lấy. Ngay khi sắp chạm vào múi cam. Kỳ Diễn An lại né tránh động tác của y, Kỳ Sóc khó hiểu, cho rằng mình tự mình đa tình, hiểu lầm dụng ý của Kỳ Diễn An, vì thế lúng túng đứng tại chỗ. Đúng lúc này, Kỳ Diễn An lại đưa tay đến trước mặt Kỳ Sóc, Kỳ Sóc không chắc Kỳ Diễn An có chủ ý gì, cũng không thể hành động thiếu suy nghĩ.
Kỳ Sóc: "Thiếu gia..."
Kỳ Diễn An ung dung nhìn Kỳ Sóc, đầu ngón tay cầm múi cam, đẩy về phía Kỳ Sóc, nhưng ngay khi Kỳ Sóc lại một lần nữa đưa tay lấy, Kỳ Diễn An lại một lần nữa tránh né tay Kỳ Sóc.
Kỳ Sóc giống như làm sai chuyện, bất an đứng tại chỗ, vô tội lại oan ức nhìn Kỳ Diễn An, hoàn toàn không thể lý giải Kỳ Diễn An đang suy nghĩ cái gì.
Mặt Kỳ Diễn An nhìn không ra vui hay giận, lại một lần nữa đưa tay đến trước mặt Kỳ Sóc, một múi cam cầm ở đầu ngón tay. Mỗi một lần Kỳ Diễn An tránh né, với Kỳ Sóc nghĩa là không đồng ý. Kỳ Sóc cúi đầu, nghĩ mình có lẽ là làm sai chuyện gì rồi, chọc thiếu gia không vui. Gần đây luôn như thế, y càng ngày càng không biết thiếu gia đang suy nghĩ cái gì, cũng không nghĩ ra được cái gì khiến cho thiếu gia hết lần này tới lần khác nhìn y chẳng nói chẳng rằng. Nếu như ta làm không tốt, thiếu gia có thể nói cho ta biết được không, trong lòng y nghĩ như vậy, nhưng không có gan nói. Ví dụ như nếu Kỳ Diễn An chê y thô lỗ, chẳng làm tốt chuyện gì, còn gây phiền toái cho Kỳ gia, trước có Tô Uy Liễu Lam, sau lại là bình nhĩ bị vỡ, vậy y cũng chẳng còn đất dung thân*. Cho dù Kỳ Diễn An muốn đuổi y ra ngoài, nửa câu cãi lại y cũng không nói ra được. Bất kể như thế nào, y đều muốn ở lại bên cạnh thiếu gia, nếu Kỳ Diễn An không nói ra, vậy y có thể tham lam ở bên cạnh Kỳ Diễn An thêm một thời gian.
*( Ý chỉ hổ thẹn á)
Kỳ Diễn An mở miệng nói: "Cho ngươi."
Kỳ Sóc lại muốn đưa tay lấy, nhưng nghĩ đến chuyện lúc nãy, bàn tay ở giữa không trung buông xuống. Đến tột cùng thiếu gia có ý gì? Kỳ Sóc lo sợ bất an nhéo góc áo, trong lúc bất chợt, không biết tại sao lại nhớ tới chuyện ngày đó Kỳ Diễn An cho cậu ăn kẹo, trong đầu chợt lóe lên một ý nghĩ, chẳng lẽ là …Hai má lập tức bỏng rát.
Giằng co một lát, Kỳ Sóc hơi cúi người, cố gắng chạm tay hắn. Thẳng đến khi môi Kỳ Sóc chạm tới ngón tay Kỳ Diễn An, Kỳ Diễn An không né tránh, trong nháy mắt đó Kỳ Sóc cảm thấy môi bốc cháy luôn rồi. Quả cam chơi trốn tìm hồi lâu với Kỳ Sóc rốt cục cũng ăn được vào miệng, răng nhẹ nhàng cắn một cái, nước ép cam chảy ra tràn đầy khoang miệng, vị ngọt thanh sảng nồng đậm, vị chua rất nhạt.
Kỳ Diễn An nở nụ cười, có chút bất lực: "Đêm qua nhìn thấy ngươi, ta nghĩ có nên ép buộc ngươi một chút để ngươi chủ động hơn không............. Quả nhiên là như thế. ”
Kỳ Diễn An lại lột một múi cam, lần thứ hai đưa tay đưa đến trước mặt Kỳ Sóc. Mặt Kỳ Sóc thoáng chốc đỏ bừng, lo lắng, hồi hộp và thậm chí có chút ngại ngùng. Những cảm xúc lẫn lộn khiến y bối rối. Còn có chút vui sướng. Y nhớ tới đêm qua lúc hôn môi với Kỳ Diễn An cũng có cảm giác như vậy, hơn nữa cảm giác này đang càng ngày càng tăng lên, càng có thể cảm nhận rõ ràng, không chỉ là nóng, mà còn có gì đó… là một cảm giác dễ chịu như đốt cháy, gây nghiện.
Kỳ Sóc nghiêng người muốn cắn múi cam, nhưng ngay trong nháy mắt y há mồm, Kỳ Diễn An lại một lần nữa thu tay lại. Hắn đột nhiên đứng dậy, Kỳ Sóc không biết làm sao ngẩng đầu nhìn hắn, ngay sau đó đã bị Kỳ Diễn An nâng gáy chặn miệng lại.
Một hồi lâu sau, Kỳ Diễn An buông y ra, hỏi: "Ngươi nói ngươi cảm thấy không ổn, vậy ngươi có thích ta và ngươi… như thế này không? Giống như đêm qua. ”
Kỳ Sóc không hiểu vì sao Kỳ Diễn An luôn hỏi cảm xúc của y như thế nào, y chỉ là trợ giúp Kỳ Diễn An luyện tập những thứ này mà thôi, suy nghĩ của y có gì quan trọng đâu? Kỳ Sóc luôn nghe Kỳ Diễn An nói, tuy rằng hoang mang, nhưng vẫn thành thật trả lời: "Thích."
Kỳ Sóc đầu gỗ trả lời trực tiếp như vậy, không cần suy nghĩ, quả thực làm cho Kỳ Diễn An lần nữa lắp bắp kinh hãi.
Kỳ Diễn An nói: "Không cần vội vàng trả lời. Ngươi có hiểu thích là gì không?”
Kỳ Sóc suy nghĩ một chút, trả lời: "Thiếu gia nói thích, có phải giống như ta thích ăn bánh củ cải, muốn thường xuyên ăn loại thích này đúng không? ”
Nói ẩu nhưng cũng có lý. Kỳ Diễn An nói: "... Được rồi. ”
" Chuyện đó "Nhận được câu trả lời khẳng định, Kỳ Sóc không khỏi thở phào nhẹ nhõm, "Tuy rằng sẽ cảm thấy có chút ngượng ngùng, nhưng ta cũng muốn cùng thiếu gia luyện tập, cho nên ta nghĩ ta hẳn là thích. ”
Nghe Kỳ Sóc nói, Kỳ Diễn An nửa mừng nửa lo vì Kỳ Sóc thích gần gũi với mình. Nhưng y vẫn còn bối rối, đối với tình yêu vẫn không biết gì. Ngón tay cái của Kỳ Diễn An vuốt ve hai má Kỳ Sóc, con ngươi như hồ nước trong màn đêm. Một lúc sau hắn mở miệng nói: "Chuyện đêm qua, thật ra còn chưa làm xong. ”
Vẻ mặt Kỳ Sóc cực kỳ nghiêm túc, giống như không thể bỏ qua bất kỳ chữ nào Kỳ Diễn An nói.
"Chờ ngươi nghĩ kỹ rồi lại tới tìm ta."
Đêm đó, Kỳ Sóc đi vào phòng Kỳ Diễn An. Lần này, trên người y không còn mùi hương phấn, trái lại có thêm hương vị cam quýt.
Kỳ Diễn An hỏi y: "Sao trên người lại có mùi cam thế?. ”
Kỳ Sóc ngửi ngửi ống tay áo, quả nhiên trên tay áo đều là mùi cam. Y thành thật trả lời: "Đột nhiên rất muốn ăn cam, chỉ …ăn có 3 quả thôi. ”
Kỳ Diễn An nhớ tới lúc chạng vạng đút cam cho y. Mỗi khi hắn tránh né động tác của Kỳ Sóc, Kỳ Sóc đều cực kỳ tủi thân.
Kỳ Diễn An nhếch khóe miệng, nhẹ nhàng lắc đầu, nói: "Trách ta, không đút cho ngươi cẩn thận."
Kỳ Sóc có chút quẫn bách: "Sao trách thiếu gia được..."
Kỳ Diễn An nói mấy câu bên tai y, Kỳ Sóc thoáng chốc nóng rực cả người. Dưới ánh mắt Của Kỳ Diễn An, y cởi từng bộ quần áo trên người xuống, gấp lại gọn gàng. Sau khi cởi sạch, nằm trên giường, ôm hai chân.
Mới đầu, Kỳ Sóc còn đang cảm thấy rất ngượng ngùng vì chuyện "cho thiếu gia xem mông", nhưng không bao lâu sau, đợi đến khi y cảm thấy chỗ riêng tư có cái gì đó ấm áp mềm mại chạm vào, lại nhìn xuống phía dưới, đầu óc xấu hổ muốn nổ tung.
Kỳ Sóc vừa gấp vừa xấu hổ đến mức suýt khóc, nhưng Kỳ Diễn An dặn y "Không được lộn xộn", y cũng chỉ có thể ôm chặt chân: "Thiếu gia... Nơi đó rất bẩn..."
Đầu lưỡi Kỳ Diễn An rất có kỹ xảo trêu chọc hậu huyệt, miệng huyệt thẹn thùng co rút chặt chẽ giống như cây xấu hổ. Kỳ Diễn An dù có bảo Kỳ Sóc thả lỏng như thế nào, Kỳ Sóc cũng vẫn giống như một cây cung căng dây.
Dưới mệnh lệnh của Kỳ Diễn An, Kỳ Sóc ôm chân không dám lộn xộn, nhưng giữa hai chân là người y quan tâm nhất từ nhỏ đến lớn. Chỗ riêng tư của y không chỉ bị Kỳ Diễn An nhìn chăm chú, còn bị Kỳ Diễn An tinh tế liếm láp, đây là nơi dơ bẩn như vậy.
Đây cũng là lần đầu tiên Kỳ Diễn An làm loại chuyện này, ý định ban đầu của hắn là muốn Kỳ Sóc cảm thấy thoải mái, không ngờ y lại kháng cự, hắn giả vờ hung ác hù dọa Kỳ Sóc: "Bây giờ ngươi không nghe lời thì chốc nữa sẽ đau! ”
Kỳ Sóc bị hắn hù doạ, theo bản năng rụt cổ lại, vội vàng nói: "Ta bị đau cũng được! Thiếu gia không thể liếm nơi đó... Rất bẩn..." Giọng nói Kỳ Sóc càng ngày càng nhỏ, hai má cũng bởi vì xấu hổ mà trở nên đỏ thẫm.
Kỳ Diễn An cảm thấy kỳ quái: "Ngươi không thoải mái sao? ”
Kỳ Sóc thành thật nói: "Ngứa quá. ”
Kỳ Diễn An dở khóc dở cười, từ bên cạnh lấy ra hộp sứ hình quạt, bên trong chứa thuốc mỡ màu lam nhạt. Kỳ Diễn An lau một ít vào ngón tay của mình, sau đó thăm dò một ngón vào hậu huyệt. Ánh mắt Kỳ Sóc trợn tròn, tò mò nhìn chằm chằm động tác của Kỳ Diễn An. Ngón tay Kỳ Diễn An cắm qua cắm lại trong ruột vài lần, thuốc mỡ biến thành nước, hơi lạnh còn rất thoải mái, Kỳ Sóc không thấp thỏm như lúc trước nữa, an phận hơn rất nhiều.
Ngón tay thăm dò vào hậu huyệt đã tới tận gốc. Kỳ Sóc đối với việc này nửa biết nửa không, nhỏ giọng nói thầm: "Vợ chồng thì ra còn có thể làm chuyện như vậy. ”
Kỳ Diễn An lại đút thêm một ngón tay vào, tăng tốc độ đâm rút: "Sao? Ngươi còn muốn làm chuyện này với ai nữa?"
Hơi thở Kỳ Sóc trở nên dồn dập, thập phần oan ức: "Thiếu gia. Ta không có..."
Kỳ Diễn An thấy việc mở rộng đã gần xong, bảo Kỳ Sóc quay qua nằm sấp như lần trước. Kỳ Sóc theo lời làm theo, ngay cả tư thế nằm sấp trên giường cũng giống như lần trước được Kỳ Diễn An điều chỉnh, eo nhỏ vểnh mông tròn lên, không kém chút nào.
Tay Kỳ Diễn An từ trên bờ mông mượt mà sờ đến đùi nhẵn nhụi, tự nhiên sinh ra một loại thỏa mãn. Tất cả mọi thứ Kỳ Sóc từ ngoài vào trong đều chiếu theo ý muốn của hắn.
dương v*t liên tục ma sát giữa khe mông, sau đó đặt lên miệng huyệt.
Hôm nay Kỳ Sóc sẽ hoàn toàn trở thành người của hắn.
dương v*t mạnh mẽ thọc vào thân thể, giống như một que sắt dài chui vào trong người. Kỳ Sóc nhịn không được kêu lên đau đớn, như một con cá trên trên thớt, muốn liều mạng vứt bỏ vật khổng lồ nóng bỏng phía sau bò về phía trước. Trong chốc lát y nhớ tới lời thiếu gia nói với y "Không được lộn xộn", y lại không dám động đậy nữa, che miệng, thân thể cuộn mình thành một quả bóng.
Kỳ Diễn An cũng là lần đầu tiên làm việc này, vốn tưởng lúc nãy mở rộng đã đủ rồi, không ngờ Kỳ Sóc vẫn đau đến như vậy. Hắn xoay người Kỳ Sóc đang đưa lưng về phía hắn lại, thấy cả người Kỳ Sóc run rẩy, nước mắt lưng tròng, ngay cả lông mi cũng ướt đẫm.
Kỳ Sóc lúng túng nói: "Thiếu gia, lúc nãy ta không nhịn được. Ta xin lỗi. ”
Kỳ Diễn An kéo y vào lòng, rất đau lòng: "Không nghĩ tới làm việc này khiến ngươi đau đớn như vậy. Vậy thì thôi. ”
Chóp mũi Kỳ Sóc đỏ chót, đôi mắt tròn như cún con tui tủi nhìn Kỳ Diễn An, nhỏ giọng năn nỉ: "Thiếu gia... Ta muốn giúp thiếu gia... Ta sẽ không nhúc nhích nữa, ta sẽ che miệng, không lên tiếng nữa. ”
Kỳ Diễn An thở dài một hơi, giơ tay lên xoa xoa đầu Kỳ Sóc: "Ngươi đó."
Lần này, Kỳ Diễn An bôi hơn nửa thuốc mỡ trong hộp sứ. Hắn bảo Kỳ Sóc giữ chân, Kỳ Sóc nhìn dương v*t căng cứng nóng nảy của Kỳ Diễn An, nhỏ giọng hỏi: "Thiếu gia. Cái này sẽ đi vào mông ta sao? Vợ chồng làm những việc như vậy ư?"
Trên người Kỳ Diễn An phủ một tầng mồ hôi mỏng, tuy có vóc dáng của thiếu niên, nhưng do nhiều năm luyện võ nên có cơ bắp cuồn cuộn, lưng dài eo thon. Nghe được câu hỏi thẳng thắn của Kỳ Sóc, hắn không khỏi ngượng ngùng, thoáng cúi đầu, làm bộ lau mồ hôi, tay lau lung tung trên mặt vài cái: " Ngươi đừng… đừng nói những lời như vậy. ”
Kỳ Sóc cho rằng mình lại nói sai, không dám hé răng nữa, hai tay che miệng lại.
Kỳ Diễn An kiên nhẫn tiến vào cực kỳ chậm rãi.. Cái miệng dưới thân Kỳ Sóc cũng giống như Kỳ Sóc, cực kỳ ỷ lại vào Kỳ Diễn An, cũng rất dính người. Thẳng đến khi cả cây côn th*t chôn sâu trong cơ thể, túi trứng cũng dán lên mông, Kỳ Diễn An mới thở phào nhẹ nhõm. Toàn bộ quá trình Kỳ Sóc đều rất nghe lời, nhịn xuống không lên tiếng, chỉ là ánh mắt vẫn không có rời khỏi chỗ giao hợp.
Kỳ Diễn An gõ trán y một cái: "Sao nào? Thích xem à? ”
Kỳ Sóc buông tay xuống, có chút mừng rỡ lại có chút ngượng ngùng: "Thiếu gia ở trong thân thể của ta. ”