Thấy bà không trả lời được, mẹ con Ngô Xảo Mai càng thêm đắc ý.
Bọn họ lớn tiếng chửi bới, hơn nữa còn gọi quản lý bán hàng tới đây, muốn đuổi bọn người Tần Thiên ra ngoài.
Charlie nhìn Tần Thiên thì càng đắc ý nói: "Nhóc con, Thiến Thiến đã nói cho tao biết rồi, mày chỉ là một đứa đàn ông bám váy vợ?”
"Nhưng mà tao không thể không thừa nhận vợ mày rất đẹp."
"Mày có dám đánh một trận với tao hay không, nếu thắng tao sẽ mua nhà cho vợ mày thì mày cũng có thể ké chút."
"Thua thì cút đi."
Danh tính người nước ngoài của hắn ta đã thu hút sự chú ý của nhân viên.
Một quản lý bán hàng vội vàng chạy tới, gật đầu khom lưng với Charlie và Ngô Thiến Thiến.
Sau đó nhìn về phía Tần Thiên sắc mặt lại trầm xuống, rất không lễ phép nói "Vị tiên sinh này, các người không có hẹn trước với quản lý, xin lập tức rời đi!”
"Nơi này của chúng tôi là tiểu khu cao cấp, không phải là nơi các người ăn chực uống chực."
Tô Tô tức giận bỏ một nửa miếng bánh đậu xanh trong tay vào đĩa, nói: "Tần Thiên, chúng ta đi thôi!”
“Tố chất gì!”
"Nhà của loại người này bán, dù tốt đến đâu cũng không cần!"