Thần Vương Lệnh

Chương 739: "Tối nay tôi mời."


 “Anh chính là tự mình mạo phạm anh Thiên rồi đấy!”   

 

 

Lúc trước cô còn cảm thấy Tần Thiên đẹp trai không giống  những kẻ khác cho nên muốn tới làm quen. Bây giờ cảm thấy Tần Thiên cũng chỉ lìu tìu như những kẻ khác thôi. Tên này chắc bị mấy người kia doạ sợ muốn trốn, xem ra cũng chỉ được vẻ bề ngoài.   

 

Câu Viêm hít một hơi kích động bảo mấy thằng đàn em: “Các cậu chuẩn bị đi!”   

 

“Chỉ đợi anh Thiên xuất hiện chúng ta phải là người đầu tiên tới chào hỏi!”   

 

“Phải là người đầu tiên tới thì mới tạo được ấn tượng tốt với anh Thiên!”   

  Advertisement

“Trời ơi ông đây nhất định phải làm quen được vị đại lão gia của Long Giang này!”   

 

Cường Long vừa bước xuống cả đám người vội vã tránh đường. Mắt hắn đỏ ửng đi nhanh tới chỗ cần tới. Tất cả mọi người đều không tự chủ đưa mắt nhìn theo.   

 

“Chuyện gì vậy? anh Long sao lại đi sang bên kia?”   

 

“Có phải hắn nhìn thấy chúng ta rồi không? Mau cúi đầu xuống!” Câu Viêm hoảng sợ nói với mấy tên đàn em.   

 

Mấy tên đàn em sợ hãi run rẩy, nhìn thấy bên cạnh có một cái bàn thì vội vã chui xuống gầm bàn.   

 

Khương Hồng khụ một tiếng, ở khoảng cách gần thế này cô cảm thấy Cường Long cũng có chút đẹp trai đúng là đại ca. Đây là sức hút mà mấy tên đàn ông cần có.   

 

Cô ngại ngùng nói: “Anh Long, hay anh đưa em đi nghênh đón anh Thiên nhé?”   

 

Nói xong còn vội vã đứng dậy, thời khắc này tự nhiên cô ta cảm thấy nhan sắc và sự quyến rũ của bản thân có một vai trò cực kỳ quan trọng.   

 

Cường Long mặt không đổi sắc nói: “Anh Thiên mời anh lên trên nói vài câu!”   

 

Hả? mọi người đều sốc… Anh Thiên?   

 

Câu Viêm và Khương Hồng cũng ngơ ngác trợn tròn mắt. Bọn họ nhìn theo Cường Long thì thấy Tần Thiên, tự nhiên vẻ mặt vô cùng bất đắc dĩ.  

 

“Có cần sến tới vậy không?” Tần Thiên cười khổ.   

 

Cường Long cắn răng: “Có thể anh Thiên không thích…nhưng…đây là tấm lòng của thằng đàn em này.”   

 

“Vẫn mong anh Thiên có thể hiểu!”   

 

Tần Thiên gật đầu, mặc dù phương thức hành động hơi sến và thẳng thắn nhưng hắn cảm nhận được đây đúng là tấm lòng của Cường Long. Xem ra bản thân đúng là thiếu quan tâm chăm sóc với tên này rồi.   

 

Đã làm đại ca rồi mà vẫn còn bộ dạng thiếu tình thương thế này. Hắn cười khen: “Lưu Vĩnh Cường, cậu làm tốt lắm.”   

 

“Sau này cứ thế cố gắng, chỉ cần làm việc có lương tâm thì sẽ càng ngày càng ổn thôi.”   

 

Cường Long thấy Tần Thiên khen nghẹn ngào đáp: “Cám ơn anh Thiên, em nhất định nghe theo lời dạy của anh, nếu phạm sai lầm anh cứ giết em luôn.”   

 

“Vậy anh có lên nói vài câu không?”   

 

“Có cần thiết không?” Tần Thiên cười khổ.   

 

“Đương nhiên cần rồi!” Cường Long toe toét kéo tay anh Thiên ra giữa sàn nhảy.   

 

“Bây giờ để anh Thiên nhà tôi nói với mọi người vài câu!”   

 

“Hoan nghênh tất cả mọi người…được rồi! bây giờ hãy để anh Thiên nói!”

Hiện trường tiếng hoan hô như sấm dậy.  

 

Tần Thiên xua tay, cười nói: "Không có gì đáng nói, chúng ta uống rượu, chơi vui vẻ đi."  

 

"Tối nay tôi mời."  

"Được!"  

 

 

"Cảm ơn Anh Thiên!" Cường Long dẫn đầu,  vỗ tay.  

 

 

Toàn bộ hội trường lại một lần sôi sục.  

 

 

Cường Long cầm micro, lớn tiếng nói: "Khó khăn lắm anh Thiên mới đến đây một lần, hãy nghe tôi nói."  

 

 

"Các cô gái trong nhóm cổ vũ và các quý cô xinh đẹp có mặt ở đây."  

 

 

“Tối nay một người trong số các bạn có cơ hội trở thành bạn nhảy của anh Thiên.”