“Người của Thiên Tuần Nha Môn?”, Ngô Bình hỏi.
“Không sai. Các hạ không phải tu sĩ thế tục, bọn tôi đến đây hỏi mấy câu”.
Ngô Bình nói với Hàn Băng Nghiên nói: “Băng Nghiên, em về trước đi, ngày mai tôi lại tìm cô”.
Hàn Băng Nghiên nhẹ gật đầu: “Được, vậy anh cẩn thận một chút”. Nói xong cô nhìn thoáng qua mấy người xa lạ, rồi xoay người về nhà.
“Đi nơi khác nói chuyện đi”. Ngô Bình nói.
Người nọ gật đầu, đi theo Ngô Bình đến một quán trà ở gần đó.
'Trong quán trà không có nhiều người lắm, Ngô Bình mời mấy người lên lầu ba, gọi một ấm trà, nói phục vụ đi pha trà mà anh mang đến.
“Ba vị, mời dùng trà”.
Hương trà bay bốn phía, ba người đều nhướng mày, lần lượt nâng chén uống trà.
Ngô Bình: “Ba vị đến tìm tôi, có chuyện gì sao?”
Người ở giữa nói: “Tôi là La Đăng, phụ trách tuần tra khu vực Giang Nam của Thiên Tuần Nha Môn. Bọn tôi biết tin, anh đến từ Tiên Giới, đảm nhận chức Giang Nam Vương. Dựa theo quy tắc của Thiên Tuần Nha Môn, người Tiên Giới không được làm quan”.
Ngô Bình gật đầu: “Tôi biết. Chức vị Giang Nam Vương này, tôi không có hứng thú. Cho tôi ba ngày, Giang Nam Vương sẽ đổi thành người khác”.
La Đăng nói: “Không chỉ không thể làm Giang Nam Vương, mà cũng không được chọn người để làm Giang Nam Vương”.
Ngô Bình nhíu mày: “Nói cách khác, sau này Giang Nam Vương là ai, tôi cũng không được quản?”
“Không sai”. La Đăng nói: “Sau này các hạ đi đến bất cứ nơi nào ở thế tục, đều bị chịu giám thị. Nếu mà vô cớ thi triển thần thông, sẽ bị định tội”.
Ngô Bình nghĩ một lúc: “Có cách nào có được đặc quyền không?”
La Đăng lắc đầu: “Không có. Trừ phi các hạ giống như bọn tôi, trở thành người của Thiên Tuần Nha Môn”.
Nghe đến đây, hai mắt Ngô Bình sáng lên: “Không biết cần phải như thế nào mới có thể gia nhập Thiên Tuần Nha Môn?”
La Đăng: “Mười đại Tiên Giới, Hỗn Độn Giới, các thế lực lớn đều có vị trí ở Thiên Tuần Nha Môn”.
Hai mắt Ngô Bình sáng lên: “Thế Thái Ất Hoàng Triều, núi Nguyên Thủy có hay không?”
Vừa nói dứt câu, La Đăng sửng sốt một lúc: “Các hạ là người của Thái Ất Hoàng Triều?”
Ngô Bình: “Tôi là Đại Đan Tư đan uyển của Thái Ất Hoàng Triều, cũng là viện chủ của Nguyên Thủy Sơn Đan viện, muốn một danh ngạch chắc hẳn không là vấn đề chứ”.
Vừa nghe Ngô Bình là đại nhân vật như thế, La Đăng hoảng sợ, hắn ta vội vàng đứng dậy, nói: “Thất kính! Tiểu Nhân đến từ Nguyên Thủy Tiên Giới!"
Ngô Bình cười nói: “Mời anh La ngồi. Không biết trong Thiên Tuần Nha Môn còn danh ngạch hay không?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Aa_z. Vào google gõ: Truyen A_zz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!