Tá»n không Ãt thá»i gian, cuá»i cùng Vân Lá» cÅ©ng giải thÃch xong chuyá»n của Bạch Lá» và tiá»n cÄn háºu quả giữa Vân Lá»c và Lý Thâm.
Các nam nhân nghe Äuợc Äá»u Äá»ng loạt trợn mắt há má»m. Không phải bá»n há» không muá»n tin tuá»ng nà ng, mà là chuyá»n nà y tháºt sá»± quá sức tuá»ng tuợng. Dù biết truá»c Vân Lá» không phải Vân Lá»c thì vẫn khó mà tiếp thu Äuợc bá»ng Äâu xuất hiá»n má»t con xà tinh, cà ng Äừng nói Äến viá»c xà tinh nà y chÃnh là Lý Thâm, còn là thê tá» Vân Lá»c bá»n há» từng muá»n tránh còn không ká»p.
Äáºc biá»t là Tang Nô, cả nguá»i bá» doạ Äến choáng váng.
âChuyá»n nà y tháºt sá»± quá ly kỳ!â Phà n Thiá»u Ngá»c cảm thấy vá» vẩn: âSao nà ng lại tin hắn?â
Uá»ng và i ly trà lấy hÆ¡i, nà ng nói: âÄúng tháºt rất ly kỳ, cÆ¡ thá» ta không cách nà o là m trái má»nh lá»nh của hắn, vá» Äiá»m nà y thôi, chà ng nói ta có nên tin không? HÆ¡n nữa hắn⦠Tóm lại, các chà ng nhìn hắn sẽ rõ thôi.â
Từ Äầu Äến cuá»i, Tá» Tá» Mạch không tỠý kiến, ngón tay gõ nhẹ phiến quạt, nghe Äến Äó má»i dừng Äá»ng tác, nhìn nà ng: âHắn có thá» khá»ng chế nà ng tháºt à ?â
Nà ng gáºt Äầu.
Không chá» má»i Tang Nô là khẩn truÆ¡ng, Äến cả Hoắc Cần vá»n luôn bình tÄ©nh cÅ©ng phải kinh ngạc.
Rầm!
Lúc nà y, trên lầu chợt truyá»n Äến má»t tiếng vang lá»n. Là tiếng cá»a phòng bá» Äẩy ra va mạnh và o máºt tuá»ng, có tiếng buá»c chân dá»n dáºp chạy xuá»ng từ cầu thang. Má»i nguá»i ai nấy Äá»u hoa mắt, bá»i trong lòng Vân Lá» xuất hiá»n thêm má»t nguá»i, còn là má»t nam nhân.
Nam nhân duá»ng nhu vừa tá»nh ngủ Äã hoảng loạn xuá»ng lầu, quần áo xá»c xá»ch, tóc dà i xoã tung rá»i bá»i, Äi chân trần, là m trò
truá»c máºt bá»n vá» truợng phu chÃnh quy, nhà o và o lòng thê chủ của nguá»i khác.
Phản ứng của bá»n nam nhân khác nhau. Tá» Tá» Mạch siết cháºt cây quạt, gân xanh hằn trên mu bà n tay; Hoắc Cần nhÃu mà y khó hiá»u, nhÄn Äến ÄỠấn Äuá»ng xuất hiá»n vết hằn sâu; Phà n Thiá»u Ngá»c lá»a giáºn công tâm, toan tiến lên kéo tên nam nhân không biết xấu há» kia ra, song lại bá» Tang Nô giữ cháºt khuyên nhủ má»t phen.
Nam nhân ná» ngẩng Äầu, thì thầm vá»i nà ng: âTa tuá»ng nà ng Äi rá»iâ¦â
NgÅ© quan hắn xinh Äẹp, mà y liá»
u, mắt hai mÃ, mÅ©i cao, môi hình thoi, ấn tuợng Äầu tiên là mỹ nhân thanh nhã, nếu quan sát kỹ còn sẽ thấy thấp thoáng tu thái quyến rÅ©, là n da trắng ngần nhắn má»n, thân hình mảnh mai gãi Äúng chá» ngứa.
Há» ly tinh, bá»n nam nhân nghÄ© bụng. âÄừng lo, ta không Äi, ta á» chá» nà y.â
Nà ng trấn an, sá» guÆ¡ng máºt má»m mại của hắn, thuáºn tay vén mái tóc dà i bù xù. Hắn ngoan ngoãn ngẩng Äầu lên Äá» nà ng là m dá»
hÆ¡n. Hai nguá»i quả tháºt xem xung quanh nhu vô hình.
âLá» Nhi.â
âTa Äây.â
Nghe thấy giá»ng Äiá»u lạnh tanh của Tá» Tá» Mạch, nà ng biết hắn Äã giáºn rá»i, bèn Äẩy Bạch Lá» ra Äá» hắn Äứng thắng, nhung hắn lại không chá»u, cá» chấp ôm siết nà ng.
Nà ng xấu há» cuá»i guợng, nhung chả ai cho nà ng sắc máºt tá»t.
Xứng Äáng bá» Äá»i xá» thế lắm, tình huá»ng mỠám hiá»n tại không kém là bao vá»i bắt gian trên giuá»ng. Huá»ng há», tháºt lòng mà nói, nà ng ÄÃch thá»±c Äã thất hứa, cá» tình còn lấy bản thân ra Äảm bảo, tháºt có cảm giác phạm phải nghiá»p chuá»ng náºng ná».
âXú nữ nhân, nà ng nói rõ cho ta nghe, hắn là ai? Không phải nói là Lý Thâm sao?â
Nhìn rõ bá» dáng của Bạch Lá», Phà n Thiá»u Ngá»c cà ng thêm tức giáºn, vùng khá»i tay Tang Nô, thá» phì phò lao Äến toan kéo hắn ra. Ai dè nguá»i còn chua Äụng Äến thì Äã bá» Äá»i phuÆ¡ng há má»m
gầm gừ cảnh cáo nhu loà i dã thú, hai rÄng nanh nháy mắt dà i gấp hai, loé lên thứ ánh sáng lạnh lẽo.
Hình dạng hà m rÄng và chiá»u dà i kia cÄn bản không phải của nguá»i bình thuá»ng.
Thấy thế, má»i nguá»i hÃt hà má»t hÆ¡i. Bá» doạ sợ, Phà n Thiá»u Ngá»c lùi và i buá»c, nói không nên lá»i.
Nhung Äó chá» xảy ra trong và i giây ngắn ngủi. Vân Lá» vá»i che lại miá»ng Bạch Lá», ngÄn cháºn hà nh vi thá» uy của hắn. Hắn cÅ©ng không chấp nhất, dá»u ngoan chui nguợc trá» lại ngá»±c nà ng, nhung Äôi mắt vẫn không chá»u bá» cuá»c, nhìn chằm chằm những nam nhân xung quanh.
âHắn chÃnh là Lý Thâm, cÅ©ng là Bạch Lá», còn từng là Vân Lá»c.â