Tiên Nghịch

Chương 1176: Văn Vương biến dị


Tiếng gầm rống của Văn Vương vang lên chính là tiếng kêu khiêu chiến.
 
Văn Vương của Vương Lâm dùng ánh mắt điên cuồng nhìn về phía con Văn Thú khổng lồ đang vùng vẫy muốn phóng ra khỏi khe nứt, trong mắt nó bùng lên những khát vọng dữ dội và hồng quang ngập trời. Lúc này Văn Vương có thể cảm giác được rất rõ ràng, con Văn Thú trong khe nứt khổng lồ có một dòng máu cực kỳ thuần khiết của Văn tộc.
 
Loại máu này có lực hấp dẫn trí mạng đối với Văn Vương, nó có khát vọng cực điểm muốn tiến lên hút lấy một ngụm, dù chỉ là một giọt cũng thỏa mãn. Loại khát vọng này truyền vào tâm thần Vương Lâm làm hắn trở nên trầm tư.
 
Đám Văn Thú ở bốn phía quá nhiều. Quá nhiều, căn bản không thể tính được số lượng cụ thể. Nhưng một bầu trời tràn đầy Văn Thú màu xanh, màu trắng, màu tím đã bùng ra luồng khí tức đủ để làm cho một tu sĩ Đệ Tam Bộ phải run rẩy tâm thần. Đừng nói tiến về phía trước, dù lui ra phía sau cũng cảm giác được rơi vào đường cùng.
 
Khoảnh khắc khi Văn Vương gầm rống lên, tất cả ánh mắt của đám Văn Thú đang bao phủ khắp bầu trời bốn phía đều ngưng tụ lại. Toàn bộ ánh mắt đều hướng về phía Văn Vương đang đứng trong đám Văn Thú.
 
Ánh mắt Vương Lâm chợt lóe lên, hắn cắn chặt răng, tâm thần khẽ động thì Văn Vương bên dưới lại gầm lên. Khoảnh khắc này kim quang lại lóe lên, thân thể Văn Vương phóng về phía trước.
 
Trong nháy mắt khi Văn Vương lao ra, đám Văn Thú không có giới hạn ở bốn phía lập tức rít lên vang vọng. Đám Văn Thú màu đỏ, màu xanh và màu vàng không dám tiến lên, dù là Văn Thú màu trắng cũng chỉ dám quanh quẩn ở bên ngoài. Đây là cuộc chiến của Văn Vương, chúng nó không có tư cách tham dự.
 
Nhưng ánh mắt của rất nhiều Văn Thú màu tím khắp bốn phía đột nhiên lóe lên hàn quang, tất cả đều lập tức chuyển động. Vài ngàn Văn Thú màu tím gầm rống rồi phóng thẳng về phía Văn Vương.
 
Khoảnh khắc này Vương Lâm vốn cũng không đi ra cùng Văn Vương, hắn thu lại toàn bộ khí tức rồi ẩn mình trong đám Văn Thú. Nhưng khi nhìn thấy đám Văn Thú màu tím xuất hiện, tinh quang trong mắt Vương Lâm lập tức bùng lên, hắn cũng không cần suy nghĩ nhiều mà trực tiếp tiến một bước phóng ra ngoài.
 
Khi Vương Lâm tiến ra thì những tiếng sấm động ầm ầm trở nên vang vọng, hắn tiến một bước ra khỏi đám Văn Thú rồi xuất hiện trước mặt đám Văn Thú màu tím vô tận.
 
Khoảnh khắc khi thân thể hắn xuất hiện, đám Văn Thú khắp năm phía đồng loạt phát ra những tiếng rít dữ dội. Một ngọn lửa hung ác không thể nào hình dung nổi lập tức bùng lên ngập trời.
 
Khi ngọn lửa bùng lên, đám Văn Thú khắp bốn phía lập tức phóng đi ầm ầm. Vương Lâm bày ra tu vi Đệ Nhị Bộ, hắn đạp chân lên lưng Văn Thú, tay phải vung một trảo lên hư không. Một tia chớp màu đen lập tức từ trong đất trời phóng đến như tên bắn, sau đó tia chớp lại hóa thành một thanh Tam Xoa Kích khổng lồ trên tay Vương Lâm.
 
Đúng lúc này Văn Vương lại ngửa mặt lên trời gầm rống, vẻ mặt trở nên cực kỳ dữ tợn. Khi tiếng gầm vang lên thì những luồng uy áp của Văn Vương điên cuồng bùng ra, những tiếng nổ ầm ầm kinh thiên động địa lập tức bùng lên dưới uy áp. Một lực lượng chấn động giống như con sóng thần khổng lồ bao phủ tất cả Văn Thú bốn phía, toàn bộ Văn Thú đều phải ngừng lại.
 
Đám Văn Thú màu đỏ, màu xanh, màu trắng đều dừng bước tiến, cuộc chiến của Văn Thú chúng không thể tham dự. Điều này hoàn toàn khắc sâu vào trong linh hồn đám Văn Thú, những Văn Thú từ màu tím trở lên mới có tư cách tham gia.
 
Dù đám Văn Thú đã ngừng lại nhưng lực chấn động lại điên cuồng bùng đến, gió tanh phả thẳng vào mặt rồi phóng thẳng về phía Vương Lâm và Văn Vương. Đám Văn Thú màu tím dùng tốc độ quá nhanh, cả đám bùng ra khí tức của tu sĩ Toái Niết đại viên mãn, đã tới gần trong nháy mắt.
 
Mái tóc trắng của Vương Lâm bay bổng trong gió, Tam Xoa Kích trong tay phải được quét ngang, trong thân thể vang lên những âm thanh ầm ầm. Lúc này lực lượng Cổ Thần đã bao phủ khắp toàn thân rồi quét ngang theo Tam Xoa Kích. Thiên địa vang lên những tiếng nổ ầm ầm, hàng loạt tia chớp gào thét, một biển lửa màu xanh từ trong Tam Xoa Kích bùng ra.
 
- Lên!
 
Vương Lâm khẽ quát một tiếng.
 
Văn Vương bên dưới lập tức rít lên kinh thiên động địa giống như cùng tỏa sáng với chủ nhân, thân thể phóng về phía trước ầm ầm. Khoảnh khắc này những luồng hào quang kim sắc trên người hắn mà từ xa nhìn lại giống như một vầng thái dương, những luồng sáng kim sắc bùng ra giống như kiếm làm khí thế Văn Vương tăng lên mức độ cực kỳ khủng bố.
 
Một tiếng vù vang lên, Văn Thú màu tím có khoảng cách gần nhất đã gào thét phóng đến, cái vòi khổng lồ có thể so sánh với tất cả pháp bảo trong thiên địa lập tức phóng thẳng về phía Vương Lâm. Nếu bị nó đâm trúng thì chỉ cần khẽ hút, Vương Lâm trở thành xác khô ngay lập tức.
 
Khoảnh khắc khi Văn Thú màu tím tiến đến, Tam Xoa Kích trên tay phải Vương Lâm lập tức quét ngang, sấm sét trong thiên địa đột nhiên lấy vị trí Văn Thú màu tím làm trung tâm rồi âm hàng lâm. Tất cả sấm sét đều bao phủ quanh người Văn Thú màu tím.
 
Một tiếng ầm vang lên, Vương Lâm cũng không ngừng lại, tay phải nắm lấy Tam Xoa Kích rồi hút ngược trở lại. Hắn đâm Tam Xoa Kích về phía một con Văn Thú màu tím khác đang phóng đến phía sau như tia chớp.
 
Khi Tam Xoa Kích được đâm ra, một ngọn lửa màu xanh đột nhiên bùng lên rồi mở rộng trên mũi kích, sau đó ngọn lửa lại nuốt chửng lấy Văn Thú màu tím. Dù sao Văn Thú cũng chỉ là thú, thật sự không giống người, nó không biết sử dụng pháp bảo, dù có được lực lượng chiến đấu của tu sĩ Toái Niết nhưng nếu là chiến đấu thật sự thì không thể bằng.
 
Văn Vương dưới cơ thể Vương Lâm xông thẳng về phía trước cực kỳ linh hoạt, nó tránh thoát vài con Văn Thú màu tím. Khi đang muốn tiến về phía trước thì đột nhiên có một Văn Thú màu tím tiến đến, con thú này ngăn cản tất cả lối đi trước mặt, phóng đến cực kỳ dữ tợn.
 
Hung quang trong ánh mắt Văn Vương lập tức trở nên cực kỳ nồng đậm, thân thể Văn Vương cũng không lóe lên mà trực tiếp mang theo kim quang, mang theo những luồng uy áp của thú vương trực tiếp đánh về phía Văn Thú màu tím.
 
Một tiếng nổ ầm ầm vang lên kinh thiên động địa, Vương Lâm chỉ cảm thất phía dưới chấn động, Văn Thú màu tím đã bị đụng vào rồi văng ra ngoài hơn mười trượng. Nhưng Văn Thú màu tím lại không dính bất kỳ vết thương nào, ngược lại vẻ mặt nó càng thêm dữ tợn, bên ngoài thân thể nó còn có cả tiên lực ngưng tụ lại, giống như một tu sĩ sắp thi triển thần thông.
 
Toàn thân Văn Vương đã có nhiều chỗ tổn hại, máu tươi chảy xuống, đặc biệt là trên vòi xuất hiện một vết thương. Cơn đau đớn kịch liệt làm cho Văn Vương trở nên điên cuồng, tất cả những sợi lông kim sắc đồng loạt dựng đứng lên, Văn Vương gầm rống rồi phóng ra.
 
Tất cả mọi chuyện đều xảy ra chỉ trong nháy mắt, nhanh đến mức không thể tưởng tượng nổi. Vương Lâm đã quyết định giúp đỡ Văn Thú của mình hấp thu số lượng lớn máu tươi của những Văn Vương khác, chắc chắn sẽ không bao giờ rút lui. Dù trận chiến này cực kỳ nguy hiểm nhưng cũng chẳng phải không có khả năng.
 
Vì một khả năng, vì khát vọng của Văn Vương mà trong mắt Vương Lâm bùng lên tinh quang. Hắn ngửa mặt lên trời gầm rống, thân thể đột nhiên phóng lên, khi lên giữa không trung thì bùng ra những tiếng nổ ầm ầm giống như sấm động. Thân thể hắn đột nhiên được phóng to một cách điên cuồng, khoảnh khắc sau đã trở thành một người khổng lồ vài trăm trượng.
 
Tam Xoa Kích trong tay Vương Lâm cũng điên cuồng tăng trưởng khi thân thể hắn phóng to, cuối cùng đạt đến độ dài vài trăm trượng, Khoảnh khắc khi thân thể Cổ Thần xuất hiện, một luồng khí tức thuộc về thời viễn cổ đột nhiên bùng ra ầm ầm rồi khuấy động cả thiên địa. Lúc này tất cả lực lượng toàn thân Vương Lâm đều đã ngưng tụ về Tam Xoa Kích trong tay phải, cuối cùng hắn ném mạnh kích về phía trước.
 
Những âm thanh ầm ầm đột nhiên vang vọng khắp thiên địa, thanh Tam Xoa Kích khổng lồ giống như một con rồng tức giận gào thét và phóng về phía trước. Tam Xoa Kích phóng thẳng về phía khe nứt đang được rất nhiều Văn Thú bao quanh.
 
Trong Tam Xoa Kích không những ngưng tụ lực lượng Cổ Thần của Vương Lâm mà còn có cả ý cảnh quy tắn tinh. Khoảnh khắc khi Tam Xoa Kích được ném ra ngoài, sấm sét trong thiên địa lập tức bao phủ ầm ầm, tất cả đều hóa thành lôi cầu phát ra những tiếng nổ kịch liệt.
 
Một ngọn lửa lam sắc bùng lên bao phủ khắp bốn phía, ngọn lửa rất nóng và rất xanh, dù là Văn Thú màu xanh cũng phải tránh đi nơi khác. Kinh người chính là trong Tam Xoa Kích còn có cả thần thông của chính Vương Lâm, thanh kích khuấy động nguyên lực trong thiên địa rồi hóa thành tiên thuật Bạch Phàm. Khoảnh khắc này thiên địa đã giống như rơi vào ngày tận thế.
 
Khoảnh khắc này Văn Thú khắp năm phía đều lập tức ngừng lại, Vương Lâm trực tiếp chụp lấy Văn Vương của mình rồi ném mạnh về phía trước.
 
Toàn thân Văn Vương lóe lên kim quang, nó nương theo lực ném của Vương Lâm mà phóng thẳng về phía trước. Tam Xoa Kích mở ra một con đường rồi ầm ầm phóng về phía trước, khí thế thanh kích mạnh như vũ bão cộng với luồng uy áp của Văn Vương làm đám Văn Thú ở bốn phía chỉ biết giãy giụa mà không dám phóng lên tấn công.
 
Tam Xoa Kích phóng ra khỏi vòng vây của đám Văn Thú màu tím rồi lao ầm ầm về phía Văn Thú khổng lồ đang vùng vẫy trong khe nứt. Nhưng đúng lúc này, đột nhiên có một con sóng lực lượng không thể nhìn thấu bùng ra. Khoảnh khắc khi con sóng đánh vào Tam Xoa Kích thì những tiếng nổ ầm ầm vang lên liên tục, trong không trung bốn phía tràn ngập những ký hiệu của khí tức tang thương.
 
Khi Tam Xoa Kích đánh thẳng vào và tới gần những ký hiệu thì hàng loạt tiếng nổ ầm ầm vang lên, thanh kích lập tức ngừng lại. Nhưng dù thanh kích dừng lại nhưng Văn Vương vẫn xông thẳng qua, nó dùng ánh mắt khát vọng nhìn về phía khe nứt ở phía sau đám Văn Vương kim sắc phía trước.
 
Khi đám Văn Vương kim sắc kia định tấn công thì kim quang trên khắp toàn thân Văn Vương của Vương Lâm giống như bị đốt cháy, trên thân thể nó có nhiều chỗ bị hủy hoại, nó phát ra một tiếng gầm rống kinh thiên động địa.
 
Khoảnh khắc khi tiếng gầm rống này vang lên, giống như có hàng loạt tiếng ken két từ trong thân thể Văn Vương của Vương Lâm truyền ra ngoài. Toàn thân Văn Vương giống như đã tan vỡ, nhưng máu chảy ra ngoài lại không phải màu đỏ mà có màu vàng.
 
Máu vàng ứa ra dính trên những miệng vết thương, một luồng khí tức kinh thiên động địa bùng ra từ trong những giọt máu. Khoảnh khắc này bên ngoài thân thể Văn Vương của Vương Lâm đã mơ hồ xuất hiện một hình bóng hư ảo khổng lồ! Đây chính là hình bóng hư ảo của một Văn Thú có thân thể vài vạn trượng.
 
Hình bóng hư ảo bùng ra những vầng hào quang kim sắc, khoảnh khắc khi hình bóng này xuất hiện, tất cả Văn Thú khắp bốn phía, dù là màu đỏ, xanh, trắng, tím hoặc đám Văn Thú màu vàng đang muốn ngăn cản Văn Vương của Vương Lâm cũng trở nên run rẩy.
 
Ngay cả thân thể Văn Thú khổng lồ đang vùng vẫy trong khe nứt cũng trở nên chấn động, lần đầu tiên nó phải đảo mắt nhìn về phía Văn Thú của Vương Lâm.
 
Vương Lâm dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn tình cảnh đang xảy ra, khoảnh khắc khi kim quang toàn thân Văn Thú bùng lên trời và hình bóng hư ảo Văn Vương khổng lồ xuất hiện thì Vương Lâm rõ ràng cảm giác được bên ngoài thân thể của chính mình cũng lóe lên kim quang.
 
Khoảnh khắc này đám Văn Thú với số lượng khủng bố trước đó liên tục tấn công hắn lại tránh đi sạch, trong mắt bùng lên vẻ kính sợ.
 
Trong đầu Vương Lâm lập tức nổ vang như sấm động, khoảnh khắc này hắn nghĩ tới năm xưa khi lần đầu tiên chính mình nhìn thấy hình ảnh Văn Thú trên Chu Tước Tinh. Hắn đã mơ hồ biết được vì sao trên Chu Tước Tinh lại xuất hiện Văn Thú, hơn nữa lại chỉ có một con duy nhất.
 
Khi hình bóng hư ảo của Văn Vương kim sắc xuất hiện, trong mắt đám Văn Thú màu vàng lập tức lộ ra vẻ kính sợ và nhanh chóng tránh đi, cũng không dám tiến lên ngăn cản. Lúc này đám Văn Thú màu vàng đã tùy ý để cho Văn Vương của Vương Lâm hóa thành một luồng lưu tinh lam sắc xông về phía vết nứt.
 
Trong mắt Văn Vương khổng lồ nơi khe nứt lộ ra vẻ ngưng trọng, nó rít lên cực kỳ chói tai, thân thể nó ngày càng giãy giụa kịch liệt.