Bên trong Vân Hải tinh vực, ở bên ngoài khe nứt Yêu Tông hiện giờ có mấy ngàn tu sĩ đang vờn quanh bốn phía như cũ, ngồi khoanh chân khôi phục nguyên lực, đôi mắt thỉnh thoảng mở ra quét về phía khe nứt đen kịt kia.
Cuộc sống như vậy đã trở thành thói quen của bọn họ, qua bao nhiêu năm rồi đều như vậy. Ba người của Yêu Tông được sương mù bao quanh cũng ngồi khoanh chân ở phía xa xa, ánh mắt đảo qua cái khe.
Từ lúc Vương Lâm tiến vào trong cái khe đã gần một tháng trời. Đối với tu sĩ mà nói, một tháng cực kỳ ngắn ngủi, thường thường nhập định một lần là có thể qua mấy tháng.
Chỉ là lúc này tu sĩ bốn phía, thậm chí cả ba người của Yêu Tông đều không có tâm tư nhập định trong thời gian dài. Bởi vì khe nứt vốn bọn họ quen thuộc này trong một tháng này biến hóa cực kỳ quỷ dị.
Trong khe nứt này quá mức yên tĩnh, yên tĩnh khiến cho người ta hoảng sợ. Dường như bên trong đã trở thành một khu vực tử vong. Việc này trong vô số năm qua là cực kỳ hiếm thấy. Phải biết rằng bình thường trong khe nứt này không ngừng có mãnh thú lao ra, thường xuyên có những tiếng gầm rống mơ hồ truyền tới. Nhưng hiện giờ thì lại vô cùng yên tĩnh.
Nếu chỉ như thế thì cũng thôi đi. Nhưng khe nứt này không chỉ yên tĩnh mà còn có mùi máu tanh nhè nhẹ tràn ra. Mùi máu tanh này rất nhạt nhưng lại thủy chung không ngừng. Dường như trong khe nứt này đang có một trận giết chóc kinh thiên động địa vậy. Mà trận giết chóc này trong phạm vi quá lớn, khiến cho toàn bộ thế giới trong khe nứt biến thành địa ngục!
Sự yên tĩnh và mùi máu tanh trong khe nứt truyền ra trong nháy mắt đã hóa thành một cỗ áp lực vô hình. Áp lực này càng ngày càng đậm, đè lên mấy ngàn tu sĩ bên ngoài khe nứt, khiến cho mọi người không còn tâm trí nhập định nữa.
Đúng lúc này, đột nhiên một luồng sáng xanh từ trong khe nứt lóe lên. Ngay trong nháy mắt khi luồng sáng này xuất hiện, ánh mắt tu sĩ bốn phía đều sững lại, tập trung vào nó. Luồng sáng lao ra liền hóa thành một thân ảnh lão giả. Lão giả này đúng là một trong sáu đại cao thủ trong mấy ngàn tu sĩ nơi này.
Hắn mấy ngày trước đã quyết định lẻn vào trong khe nứt dò xét. Hành vi của hắn không có ai ngăn cản. Mọi người ở nơi này đều muốn biết bên trong khe nứt này rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra.
Khi lão giả trở về, thần sắc mang theo vẻ khiếp sợ không thể tin nổi, khuôn mặt tràn ngập kinh hoàng. Dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, tiếng nói của lão khàn khàn, thấp giọng kể.
- Toàn bộ đều là thi thể! Đều là thi thể mãnh thú. Chúng bị phá thành từng mảnh, từ ngoài cửa thẳng tới phía trong… Ta không dám tiến vào quá sâu. Bên trong tràn ngập mùi máu tanh, ta có thể cảm nhận được, ở sâu bên trong khe nứt này, mãnh thú tử vong sợ là vô cùng nhiều, có lẽ đã hình thành biển máu… Mãnh thú tử vong có đủ loại cấp bậc, thậm chí có cả thú vương… toàn bộ đều là bị một kích mất mạng, thân thể tan nát!
Những lời nói của lão giả khiến cho sắc mặt tu sĩ bốn phía đại biến. Cho dù đã có phán đoán từ trước nhưng khi nghe được những lời xác nhận này, tâm thần bọn họ vẫn bị chấn động lớn.
Hết thảy tất nhiên là do tu sĩ một tháng trước tiến vào tìm Lý Thiến Mai tạo nên. Tu vi người này khó lường, không ngờ lại có thể tạo thành sát kiếp cho chiến trường này như vậy! Chỉ là… Chỉ là chuyện này quá mức khó tin. Hắn mặc dù tu vi có cao tới đâu thì cũng chỉ là một người, làm sao có thể tạo thành màn giết chóc như vậy chứ?
- Ngay cả trưởng lão Yêu Tông cũng không phải là đối thủ của tu sĩ nọ, không ngờ dưới tay hắn cũng bị thương ngầm. Người này tu vi cao cường tới kinh thiên, nhưng ta không cho rằng tất cả đều là do hắn tạo thành. Dù sao thì mãnh thú trong khe nứt nhiều lắm. Sức một người hắn tuyệt không thể giết chóc được nhiều như vậy.
- Rất có khả năng là trong khe nứt mới sinh ra một đầu hoàng thú, hoặc là vừa xuất hiện một mãnh thú hóa hình người. Đám mãnh thú đó thường xuyên chém giết lẫn nhau, việc này không chừng chính là do thú hoàng thần bí nọ gây nên!
Tu sĩ bốn phía nghe lão giả nói những lời này, lập tức xôn xao hẳn lên, ánh mắt nhìn về khe nứt lộ vẻ khiếp sợ và cảnh giác cao độ.
Ba người của Yêu Tông thần sắc cũng trở nên ngưng trọng. Một người trong đó đang định xuất ra ngọc giản truyền âm về Yêu Tông thì trong tích tắc này, đột nhiên tinh không bên ngoài khe nứt xuất hiện kịch biến.
Tinh không đen kịt, chỉ có ánh sáng như ngọc của tinh vân. Ánh sáng yếu ớt tràn ngập, một khoảng không u tối, tuy vậy không ảnh hưởng gì tới tầm mắt tu sĩ. Thậm chí trong mắt những tu sĩ nơi này, tất cả tinh không đều rất rõ ràng.
Nhưng đột nhiên trong lúc này, cả tinh không dường như đen tối hơn. Một luồng uy áp mênh mông từ bốn phương tám hướng điên cuồng ngưng tụ lại. Uy áp này mạnh tới nỗi không hình dung nổi, trong nháy mắt khi xuất hiện liền khiến tinh không vang lên những tiếng nổ răng rắc.
Dường như là tinh không đang bị nén ép, dưới uy áp này đè nén lại.
Mấy ngàn tu sĩ lập tức có một bộ phận tu vi không cao dưới uy áp này sắc mặt tái nhợt, trong cơ thể truyền ra những tiếng bùng bùng, dường như là xương cốt toàn thân cọ sát với nhau vậy. Đám người này phun máu tươi, tâm thần đã bị thương nặng.
- Đây là… -Đây là cái gì!
Sắc mặt mấy ngàn tu sĩ đều kịch biến, tu vi toàn thân tản ra, đồng thời chống cự uy áp, lập tức ngẩng đầu lên nhìn phía trên tinh không!
Chỉ thấy trên tinh không không ngờ lại xuất hiện tầng mây cuồn cuộn. Mây vốn không nên xuất hiện ở tinh không, nhưng lúc này lại xuất hiện ở đây!
Tầng mây cuồn cuộn này đều là màu tím, dày đặc vô biên vô hạn, đột nhiên xuất hiện trong tinh không, vây quanh tinh vực bốn phía. Tầng mây này đang điên cuồng ngưng tụ.
Cùng với sự ngưng tụ này, uy áp càng ngày càng lớn. Từng hồi tiếng nổ ầm vang từ trong tầng mây truyền ra, giống như những tiếng thét gào kinh thiên động địa, khiến cả tinh không run rẩy.
Bên trong tầng mây cuồn cuộn này dường như mở ra một lỗ hổng thông với thế giới khác. Từ trong lỗ hổng đó mơ hồ xuất hiện một tòa lầu các thật lớn. Tòa lầu các này làm bằng bạch ngọc, đang không ngừng tiến lại gần lỗ hổng.
Những tiếng chấn động ầm ầm kịch liệt hơn nhiều. Lại có vô tận lôi đình chạy khắp tầng mây, đụng vào nhau, phát ra tiếng động kinh thiên. Tinh không trở nên run rẩy, dường như sắp sụp đổ.
Từng luồng uy áp càng lúc càng mạnh tràn ngập khắp nơi, dường như vô biên vô hạn, điên cuồng khuếch tán, không ngờ trong nháy mắt bộc phát. Cũng không biết người nào lùi lại trước, chỉ trong chốc lát, mấy ngàn tu sĩ này điên cuông chạy ra xa, muốn rời xa khỏi nơi bị tầng mây này bao phủ.
- Thiên kiếp! Đây là… đây là thiên kiếp!
Một tiếng hét thê lương chói tai từ trong đám người truyền ra. Tu sĩ bốn phía nghe thấy sắc mặt lại càng trắng bệch. Đám người này điên cuồng lui lại, mất mạng bỏ chạy.
- Thiên kiếp, đúng là thiên kiếp!
Ba người Yêu Tông nọ lúc này trong lòng run rẩy, ánh mắt lộ vẻ sợ hãi, không chút do dự lập tức lui lại phía sau. Ầm ầm một tiếng. Một tiếng sấm từ trong tầng mây truyền ra, khiến cho tinh không chấn động, mấy trăm tu sĩ phun máu tươi rơi xuống.
Tiếng sấm ầm ầm vang lên hóa thành một đợt sóng âm khuếch tán đi, đảo mắt đã thấy chấn động cả tinh vực cấp chín. Sương mù cuồn cuộn trong tinh vực lúc này dưới tiếng sấm ầm ầm lập tức liền tan nát. Đông đảo mãnh thú bên trong đó cũng phát ra những tiếng gầm hoảng sợ. Cả tinh vực cấp chín trong nháy mắt dường như biến thành tận thế, sóng gió nổi lên!
Trong Yêu Tông, khi tầng mây cuồn cuộn này xuất hiện, tiếng sấm kinh thiên quanh quẩn, tất cả các trưởng lão đang nhập định đều bừng tỉnh. Sắc mặt đám người này đại biến, ngay lập tức lao ra khỏi sơn môn, xuất hiện trong tinh không.
Mười sáu trưởng lão Yêu Tông sau khi xuất hiện, nhìn thấy tầng mây trong tinh không, đồng tử co rút lại.
- Đây là thiên kiếp gì thế?
- Đây là vô lượng kiếp!
Ngay khi các trưởng lão Yêu Tông đang khiếp sợ thì một âm thanh già nua liền vang vọng cả Yêu Tông. Âm thanh này cực kỳ ngưng trọng, tựa hồ thiên kiếp này khiến hắn cực kỳ để ý.
- Tham kiến thái thượng trưởng lão!
Mười sáu trưởng lão sau khi nghe thấy tiếng nói này lập tức quay về Yêu Tông, thần sắc cung kính. Chỉ thấy một đạo cầu vồng từ trong Yêu Tông bay ra, hóa thành một nam tử trung niên mặc đạo bào. Người này nhìn như còn rất trẻ trung nhưng lại có vẻ tang thương tràn ngập, dường như là đã sống rất lâu rồi.
- Thiên kiếp hay thay đổi nhưng không ngoài hồ lôi, thần, uy… Chỉ có vô lượng kiếp thì mới là đáng sợ nhất, bên trong có biến hóa khó lường. Nghe đồn đây là tất sát chi kiếp, dành cho người bằng với thiên địa! Không biết vị đạo hữu nào có thể dẫn phát ra loại thiên kiếp này!
Thần sắc nam tử trung niên lộ ra vẻ cảm khái, nhìn tầng mây cuồn cuộn trong tinh không đang điên cuồng khuếch tán, chậm rãi nói.
- Tông chủ năm đó từng nói qua, chúng sinh khó độ vô lượng kiếp. Không ngờ hôm nay thật sự lão phu có thể chứng kiến vô lượng kiếp. Mau mở trận pháp của sơn môn, khiến cho tất cả môn hạ và tu sĩ bên ngoài khe nứt tiến vào. Nếu không dưới vô lượng kiếp này, bọn họ chỉ có tan thành mây khói!
Nam tử trung niên nhìn chằm chằm vào tầng mây, thần sắc càng trở nên ngưng trọng.
Lời nói của hắn chính là mệnh lệnh. Mười sáu vị trưởng lão liền tản thần niệm ra. Lập tức tu chân tinh của Yêu Tông mở ra, rất nhiều môn nhân bay ra, thẳng tới bên ngoài chiến trường, chỉ dẫn tu sĩ tiến vào.
Đệ tử Yêu Tông giống như là quân đội của phàm nhân, giờ phút này hiệu lệnh được đưa ra liền làm vô cùng liền lạc, không biết dùng loại phương pháp gì mà có thể chỉ dẫn toàn bộ tu sĩ tiến vào trong tu chân tinh Yêu Tông.
Khi bên ngoài Yêu Tông không còn ai, trong nháy mắt, trận pháp của Yêu Tông liền ầm ầm mở ra. Trận pháp ầm ầm chấn động như muốn trnah uy cùng thiên kiếp, cuối cùng bao phủ toàn bộ tu chân tinh.
- Yêu Tông ta cũng không có người ứng kiếp, với lực lượng của trận pháp hẳn là không ngại! Lão phu muốn xem rốt cuộc là ai có thể dẫn phát thiên kiếp thế này!
Ánh mắt nam tử trung niên như đuốc, dường như xuyên thấu hư không, trực tiếp nhìn về phía khe nứt chiến trường.
Tầng mây cuồn cuộn điên cuồng khuếch tán, trong thời gian ngắn ngủi đã hoàn toàn bao phủ cả tinh vực cấp chín. Trong tầng mây này có lôi đình ầm vang, khiến cho tất cả tu sĩ chứng kiến phải rung động tâm thần.
Mây mù càng ngày càng không ngừng khuếch tán. Mà lỗ hổng tới thế giới kia cũng không ngừng mở rộng. Tòa lầu các bằng bạch ngọc đã hiện ra một nửa.
Thái thượng trưởng lão của Yêu Tông thân mặc đạo bào, ánh mắt co rụt lại, nhìn chằm chằm vào lầu các bằng bạch ngọc trong mây mù. Hắn thấy trên lầu các có một pho tượng đang ngồi khoanh chân. Trước người pho tượng này cắm hai thanh thạch kiếm!