Tiên Ngục

Chương 100: Một mẻ hốt gọn


Lão Hắc cười hắc hắc, ở phương diện này không thể tiến hành đánh giá đối với chủ nhân.

Hơi ngưng lại, Tô Triệt lại nói:

- Nếu không, dứt khoát một mẻ hốt gọn bọn họ đi được không, ngươi nói thế nào?

- Tốt!

Lão Hắc hưng phấn nói:

- Tựa như chính bọn hắn nói, người gặp là có phần, đã bị chúng ta gặp, vậy thì cùng một chỗ thu thập hết. Trong Tiên Ngục có nhiều khoáng thạch chờ luyện hóa chiết xuất như vậy, càng nhiều người làm việc càng tốt...

Tô Triệt gật đầu nói:

- Vậy thì thu lưới!

Đối phương tổng cộng có bảy người, tu vi đều là Luyện Khí tầng ba, Tô Triệt dựa vào cái gì có lòng tin một mẻ hốt gọn bọn họ?

Chỉ dựa vào thực lực của Tô Triệt và lão Hắc, nhất định là làm không được, nhưng mà đừng quên, trong Âm Phong Hạp Cốc còn có vài chục vạn con chuột có thể hỗ trợ a.

Lão Hắc hạ đạt tinh thần chỉ lệnh, nhân loại căn bản không cảm ứng đến, chỉ có Âm Phong Thử nhất tộc mới có thể tiếp thu được...

Chỉ chốc lát sau, bảy người bên kia còn đang cò kè mặc cả cảm thấy không khí có chút không đúng, thanh âm sàn sạt kéo kéo loáng thoáng từ bốn phương tám hướng truyền đến, giống như là gió lớn xoáy lên vô số bụi đất. Thế nhưng mà, trong hạp cốc gió nhẹ khẽ vuốt, ở đâu ra cát bay đá chạy kia chứ?

Rất nhanh, tiếng vang quái dị càng lúc càng lớn, đã tạo thành tạp âm cực kỳ ầm ĩ.

Bốn người Hàn Tá Kinh cùng ba tên đệ tử Thiên Huyền Tông đã sớm đình chỉ tranh luận, sắc mặt đều là bối rối nhìn quanh mọi nơi, giờ khắc này, kẻ đần cũng đoán được tình thế không ổn, giống như bị một thứ gì đó có số lượng rất lớn bao vây.



- Âm Phong Thử!

Trong bảy người, có bốn người trăm miệng một lời mà kinh hô:

- Thật nhiều Âm Phong Thử!

Trong bụi cỏ, trên đá lớn, dưới bóng cây, hai bên thạch bích, trong huyệt động, cơ hồ mỗi một vị trí đều thò ra một cái đầu nhỏ, vô số cặp mắt nhỏ tập trung nhìn chăm chú bảy tên nhân loại đứng ở trên đất trống.

Chỉ nhìn như vậy, rất khó đoán được chung quanh đến cùng xuất hiện bao nhiêu con Âm Phong Thử, chỉ có lão Hắc mới có thể tính toán rõ ràng, Thử Vương tổng cộng là mười hai con, Âm Phong Thử bình thường gần ngàn con.

Đối phó bảy nhân loại tu sĩ Luyện Khí sơ kỳ, số lượng Âm Phong Thử bực này là quá đủ rồi, nhiều hơn nữa cũng là khác nhau không lớn.

Bá á!

Bảy tên nhân loại tu sĩ bị vây vào giữa tốc độ phản ứng cũng không chậm, quanh năm xen lẫn trong Âm Phong Hạp Cốc chém giết cùng đám yêu thú, bọn họ đều là lão luyện trong đó rồi, không cần bất luận kẻ nào nhắc nhở, cơ hồ là không hẹn mà cùng kích phát một tấm Linh Phù phòng ngự của mình.

Vốn những linh phù này là hai nhóm người bọn họ đề phòng lẫn nhau mà chuẩn bị cho tốt, lần này, tất cả đều dùng để phòng ngự Âm Phong Thử tập kích rồi.

Âm Phong Thử sẽ không giảng tiếng người, cùng những nhân loại tu sĩ này cũng không có cái gì có thể câu thông, từ mười hai con Thử Vương cùng kêu lên âm thanh Xi..

Xiiii.. quái dị, hơn một ngàn con Âm Phong Thử kia đã lao về phía bảy tên nhân loại, phún ra một loại thủ đoạn công kích cự ly xa duy nhất mà chúng nó am hiểu, đó chính là Âm Phong Khí, có chứa hiệu quả tê liệt.

Thân là yêu thú cấp thấp nhất, uy lực Âm Phong Khí mà chúng phun ra không có mạnh bao nhiêu, hiệu quả tê liệt cũng rất yếu, thế nhưng mà, đạo lý đàn kiến có thể cắn chết voi, ở Tu Chân giới cũng có thể áp dụng, hơn nữa còn có thể áp dụng rất tốt.

Hơn một ngàn tia Âm Phong Khí gào thét mà tới, lốp ba lốp bốp đánh trúng vào lồng khí hộ thể của bảy tên tu sĩ nhân loại, bình quân phân phối xuống, mỗi một người đều phải đồng thời thừa nhận hơn một trăm lượt đả kích.

Không cần nói là yêu thú cấp một chế tạo ra pháp thuật công kích, cho dù chỉ là người bình thường vung mạnh dao găm chém tới, hơn một trăm nhát cũng là tương đối đáng sợ.

Huống chi, ở trong đó còn có mười hai tia Âm Phong Khí cực lớn của mười hai con Thử Vương, lực công kích càng cường hãn.



PHỐC! PHỐC! PHỐC!

Chỉ là công kích vòng thứ nhất, đã có ba người không rên một tiếng mà ngã nhào trên đất, lồng khí hộ thể do linh phù Hạ phẩm chế tạo ra kia, căn bản không chịu nổi hình thức đả kích dày đặc như thế, sau khi lên tiếng vỡ vụn, mỗi người ít nhất bị mười tia Âm Phong Khí đánh trúng vào thân thể, tuy bọn hắn còn có chân khí hộ thể, bị thương không tính quá nặng, nhưng mà hiệu quả tê liệt của hơn mười tia Âm Phong Khí gộp lại đến cùng một chỗ, đủ để cho bọn hắn nằm trên mặt đất một thời gian ngắn rồi.

Ba người này, một cái là đệ tử Thiên Huyền Tông, một người là nam tử họ Hạ, người khác chính là nữ tu tương đối thân mật với Hàn Tá Kinh kia.

Ba người bọn hắn, vừa mới kích phát cũng chỉ là Linh Phù phòng ngự Hạ phẩm, cũng không biết là vì trong ví tiền rỗng tuếch, xác thực không cầm ra được linh phù Trung phẩm, hay là vì tính tình keo kiệt, tạm thời không bỏ được móc ra linh phù Trung phẩm... còn bốn người khác thì thông minh hơn một chút, sử dụng đều là linh phù Trung phẩm, bọn hắn mới có thể sống qua vòng công kích thứ nhất, đến hiện tại vẫn còn đứng vững.

- Đây là có chuyện gì?

Hàn Tá Kinh quá sợ hãi mà nhìn quanh mọi nơi, chỉ muốn tìm kiếm một chỗ đột phá thoát đi nơi đây, căn bản không đi quan tâm đến nữ tu nằm trên mặt đất kia.

- Ta cũng đã nói qua, hai ngày gần đây, hành vi Âm Phong Thử quái dị, tốt nhất là ly khai Âm Phong Hạp Cốc, các ngươi không nghe. Đáng đời a!

Lão bà của nam tử họ Hạ tên là Ánh Hồng, thì là vẻ mặt ảo não mà tức giận trách cứ đồng bạn. Bất quá, thời khắc mấu chốt, nàng còn không có bỏ qua nam nhân của mình, một bước chạy đi qua, kéo trượng phu tiến trong ngực để bảo vệ.

Hai tên đệ tử khác của Thiên Huyền Tông, đều sợ đến choáng váng sửng sờ ở tại chỗ, trong lúc nhất thời, cũng không có nửa điểm chủ ý.

Cũng xác thực, bị hơn một ngàn con Âm Phong Thử bao vây, loại cục diện này ai cũng là lần đầu tiên trải qua, không đợi ngươi suy nghĩ tình huống cẩn thận, đợt công kích dày đặc thứ hai đã đổ ập xuống...

Đợt công kích này, lão Hắc hạ đạt chỉ lệnh cho đám Âm Phong Thử kia là: trọng điểm chiếu cố người mà trên mặt có bớt đỏ kia, ai cũng có thể chạy, chỉ riêng hắn là không thể cho chạy thoát!

Vì vậy, mười hai con Thử Vương, cộng thêm hơn ba trăm con Âm Phong Thử bình thường, tuyển định mục tiêu công kích đều là Hàn Tá Kinh; Ba người khác cũng phân biệt nhận lấy hơn hai trăm con Âm Phong Thử bình thường chiếu cố.

Trong tiếng bành bành, Kim Cương Hộ Thể Phù trung phẩm của Hàn Tá Kinh bị nghiền nát, bất quá phản ứng của thằng này cũng rất nhanh nhẹn, tay mắt lanh lẹ, lồng khí màu vàng vừa tán loạn, hắn lại là xoẹt thoáng một phát, kích phát một tấm linh phù thổ hệ Hạ phẩm.

Tốc độ phản ứng của nữ tu Ánh Hồng nguyên vốn cũng là đủ dùng, nhưng bởi vì trong ngực bảo hộ lấy trượng phu, động tác thoáng chậm một nhịp, ba ba ba, bị mấy đoàn Âm Phong Khí đánh trúng, thân thể tê rần, linh phù đã nắm ở trong tay lại không kịp kích phát, sau đó, lốp ba lốp bốp lại chịu hơn mười tia Âm Phong Khí, lúc này mới ôm trượng phu cùng một chỗ ngã nhào trên đất.