“Chờ ta khoẻ lại đi”, Diệp Thành vừa mắng thầm vừa nhanh chóng rắc bột thuốc vào cửa hang để che giấu hơi thở.
Sau khi làm xong những việc này, hắn nhét ba viên Hồi Huyền Đan vào miệng sau đó lại lấy bình hồ lô Tử Kim ra uống lấy uống để linh dịch.
Một giờ sau, hắn bị tiếng động sột soạt bên ngoài hang động đánh thức.
Hắn trở mình nhảy lên, nhanh chóng tới bên mép hang rồi nhìn ra ngoài qua khe hở của cỏ dại mọc chằng chịt, phát hiện ba tên đệ tử nội môn đang tìm kiếm xung quanh, trong tay mỗi tên đều có một viên linh châu phát sáng đang bay lơ lửng.
“Lần này sư huynh Tề Dương giận thật rồi”, ba người vừa tìm vừa nói chuyện.
“Để bắt được Diệp Thành mà còn mời cả sư huynh Dương Bân tới nữa”.
Dương Bân?
Diệp Thành ở mép hang nghe rõ cái tên này, dường như hắn cũng biết lai lịch của Dương Bân mà họ đang nhắc đến.
“Hai đệ tử chân truyền các người coi trọng ta thật đấy”, Diệp Thành thầm mắng một câu trong lòng rồi cẩn thận lui vào trong hang động, sắc mặt hắn cũng trở nên khó coi hơn nhiều.
Hắn biết mấy lần vừa rồi mình có thể phá được lớp lớp vòng vây là dựa vào cái gì, chính là nhờ roi sắt bá đạo!
Nhưng hắn cũng biết rõ, nếu đấu một mình thì dù hắn có roi sắt trong tay cũng không thể đánh bại được Tề Dương, nếu lần này lại mời thêm Dương Bân, người còn mạnh hơn Tề Dương nữa thì thật sự khiến hắn phải đau đầu.
“Tiêu rồi, tiêu rồi, lần này rơi xuống hố thật rồi”, Diệp Thành day mạnh đầu mày.
“Sớm muộn gì bọn họ cũng sẽ tìm được tới đây”.
“Một mình Tề Dương thôi mình đã không đánh lại rồi, chứ đừng nói đến thêm cả Dương Bân”.
“Mẹ nó chứ Hùng mập, lần này thật sự bị ngươi chơi chết rồi”, Diệp Thành che mặt. Nguy cơ lần này còn hơn cả lần thử thách ở rừng hoang, đội hình hùng hậu khiến hắn không có nổi tâm tư chiến đấu.
Đang lúc nguy nan, Diệp Thành chợt nảy ra một ý định.
“Hy vọng sẽ kịp”, Diệp Thành ổn định lại cảm xúc, triệu gọi hình nộm, sau đó dùng lòng bàn tay lướt nhẹ qua túi đựng đồ, những nguyên liệu quý giá được nâng cấp cho Tử Huyên cũng được lấy ra.
“Nâng cấp ngươi thành hình nộm Huyền Cấp là ngươi có thể giúp ta vượt qua khó khăn lần này đúng không?”
Diệp Thành mong chờ nhìn Tử Huyên, hắn biết quá rõ sự đáng sợ của hình nộm Huyền Cấp, hình nộm Phong Ảnh chính là ví dụ rõ ràng nhất. Nếu không phải hắn trộm mất linh phù trong cơ thể Phong Ảnh thì chắc bây giờ hắn vẫn còn đang bị ăn đòn ở Ngọc Nữ Phong!
Nếu cũng là hình nộm Huyền Cấp, Diệp Thành tin chắc Tử Huyên còn mạnh hơn Phong Ảnh, bởi vì cơ thể nó đã được tôi luyện bởi Tiên Hoả, ít nhất độ rắn chắc của cơ thể cũng sẽ hơn hình nộm Phong Ảnh.
Nói làm là làm, Diệp Thành lập tức đặt hình nộm Tử Huyên ngay ngắn trên một tảng đá.
Sau đó hắn vỗ vào túi đựng đồ, từng mảnh nguyên liệu sáng bóng bay lơ lửng bên cạnh hình nộm Tử Huyên.
Tiên Hoả hiện!
Sau khi Diệp Thành nhẩm niệm, Tiên Hoả đã được triệu hồi.