Tôi Bị Hệ Thống Check In Du Lịch Trói Chặt

Chương 1: Bị trói chặt với hệ thống


“Tích ——”

“Hệ thống đang quét ——”

“Quét thất bại?”

“Hả? Ký chủ đã mất dấu hiệu sống, tiến hành kích điện cấp cứu lần thứ nhất……”

“Không có tác dụng!”

“Kích điện cấp cứu lần thứ hai……”

“Ký chủ đã có nhịp tim và hô hấp trở lại!”

“Haha, hệ thống ta đây quá trâu bò! Đang cưỡng chế trói chặt với hệ thống.”

“Tiến độ 1%……”

“Tiến độ 1.01%……”

“Mịa, sao lại chậm thế này?”

……

Lúc Đường Tư Kỳ tỉnh lại khỏi giấc mơ, ngực cô vẫn còn cảm giác đau âm ỉ. Cô nhớ lại giấc mơ tối qua, sợ tới mức giật mình ngồi dậy, sợ hãi xoa xoa ngực.

“Ngồi vẽ cả ngày đúng là đi trên đường chết.” Cô lẩm bẩm tự giễu.

Vậy mà cô lại nằm mơ thấy bản thân đột tử!

Giấc mơ này quá đáng sợ, so với nằm mơ bị bố bắt thi công chức, bị mẹ giục đi xem mắt còn đáng sợ hơn!

Sau khi tỉnh lại, cô thấy mình vẫn đang nằm trên giường, căn phòng bừa bộn như mọi khi, bên cạnh vẫn là những âm thanh quen thuộc. Lúc này Từ Thiên Ngưng, bạn cùng nhà của cô, sắp tỉnh dậy đưa Tuấn Bảo đến nhà trẻ rồi.

Tất cả mọi điều đều chứng minh cô vẫn còn sống.

“May mà chỉ là mơ.” Đường Tư Kỳ thở phào nhẹ nhõm, cô đang định nằm xuống bỗng màn hình điện thoại đặt bên gối sáng lên.

Đường Tư Kỳ tò mò cầm lấy điện thoại, thấy điện thoại tải về một app kỳ lạ, phía trên biểu tượng là hai chữ “du lịch”.

Cô ấn vào biểu tượng——

“Xin chúc mừng! Bạn đã thành công trói chặt với hệ thống check in du lịch!

Họ tên ký chủ: Đường Tư Kỳ

Tuổi: 25 tuổi

Nhóm máu: O

Cung: Thiên Bình

Thành phố đang sống: Thượng Hải

Trạng thái: Rất tốt

Kỹ năng sống: Cực kém

Năng lực xã giao: Cực kém

Kỹ năng khác: Kém (chỉ có kỹ năng vẽ)

Số đồng vàng: 0

Cấp bậc: Trạch nữ kém cỏi”

Ha, chỉ là một app lậu thôi mà lại kiêu ngạo như vậy, không chỉ đánh cắp thông tin cá nhân của cô mà còn công kích cá nhân nữa!

Đường Tư Kỳ không cần suy nghĩ, lập tức ấn giữ biểu tượng, kéo lên phía trên.

“Bạn có muốn gỡ bỏ hệ thống check in du lịch không?”

Đường Tư Kỳ chọn có.

Điện thoại không có phản ứng, cô khởi động lại máy, thử gỡ bỏ nó lần nữa nhưng vẫn không được.

Dính virus rồi à?

Đường Tư Kỳ thử chạy app diệt virus nhưng vẫn không có tác dụng, cô thậm chí còn sao lưu dữ liệu ra ngoài, sau đó cài đặt lại hệ thống, đến khi bên ngoài có tiếng đóng cửa, bạn cùng nhà đã đưa con đến nhà trẻ, cô vẫn đang ngồi trên giường chiến đấu với cái app kì quái này.

Chỉ tiếc là, sau hàng loạt nỗ lực của cô, app tên hệ thống check in du lịch này vẫn không bị gỡ bỏ.

Đường Tư Kỳ nản, cô quăng điện thoại, chuẩn bị nằm xuống ngủ tiếp, trước khi ngủ cô đặt báo thức 12 giờ, hôm nay không thể ngủ thẳng đến chiều được, đã đến ngày hẹn giao bản thảo cho khách hàng, nếu vẫn không giao thì tiền tiết kiệm của cô sẽ về không mất.



Cô vừa đặt điện thoại xuống, bên tai đã vang lên âm thanh “Tinh tinh——“

Đường Tư Kỳ tức giận, cầm điện thoại lên định ném nó đi, nhưng lại bị sự nghèo khổ của bản thân ngăn cản.

Cô mở khóa màn hình, thấy cái app kia hiện thông báo:

“Bởi vì ký chủ nhiều lần muốn gỡ bỏ app, hệ thống quyết định tự động thăng cấp, nhắc nhở thân thiện: tuổi thọ vừa gia tăng đang đếm ngược.”

“Hệ thống còn có tên khác là “Không check in sẽ nghẻo”“

Đường Tư Kỳ:???

Ý gì đây?

“Hệ thống kiểm tra đo đạc, phát hiện quãng đường ký chủ đi trong 7 ngày qua xếp thứ nhất

đếm ngược trong vòng bạn bè, chúc mừng ký chủ nhận được nhiệm vụ đầu tiên.”

Đường Tư Kỳ ngơ ngác cầm di động, lần đi xuống lầu gần nhất của cô là khi nào nhỉ?

Hình như là 7 ngày trước, cô xuống nhận hàng chuyển phát, tiện đường đi vứt rác luôn.

Quãng đường đi xếp thứ nhất từ dưới lên cũng không lạ, cô là freelancer, ở nhà nhận vẽ tranh thuê, cả tuần không xuống lầu là chuyện bình thường, điều kỳ lạ chính là cái app kỳ quái này còn kiểm tra đo đạc được chuyện này?

Đường Tư Kỳ không có hứng thú hoàn thành nhiệm vụ, cô nghĩ bản thân không xóa được nó, vậy lát nữa thử tìm cửa hàng sửa điện thoại xem sao.

Lúc này, điện thoại lại rung.

“Thời gian sống của cô còn 10 phút, hiện tại bắt đầu đếm ngược.”

Đường Tư Kỳ: “Cái, cái gì?”

Giao diện app xuất hiện đồng hồ tính giờ, đếm ngược còn 9 phút 48 giây.

“Này này này, thứ này nghĩa là gì vậy?”

“Nghĩa là nếu trong vòng 10 phút cô không hoàn thành nhiệm vụ đầu tiên thì cuộc sống của cô sẽ chấm dứt.” Giao diện lại hiện ra lời nhắc.

Ngay lúc cô đơ người, ngực bỗng nhiên có cảm giác đau đớn, hai tay tê rần……

Đường Tư Kỳ sợ tới toát mồ hôi hột.

Cảm giác khó chịu này vô cùng quen thuộc, nó nhắc cô nhớ tới tối hôm qua mình đang chạy deadline, khi đứng dậy rót nước bỗng thấy choáng váng, trời đất quay cuồng, tức ngực đến mức khó thở, đến nâng tay cũng không còn sức.

Cô nhớ ý thức của mình dần trở nên mơ hồ, suy nghĩ cuối cùng khi đó là cô vẫn chưa kịp uống bát canh sườn nấu bắp mà Từ Thiên Ngưng để lại cho mình đâu.

Chẳng lẽ giấc mơ đột tử tối qua là thật? Sức khỏe của cô thật sự có vấn đề?

Lúc này, cô thấy bản thân như không thở nổi nữa, cảm giác tiến dần tới cái chết quá đáng sợ.

Đường Tư Kỳ run run mở điện thoại: “Nhiệm vụ…… Nhiệm vụ là gì?”

“Xin hãy ấn vào Thanh nhiệm vụ.”

Bây giờ Đường Tư Kỳ vô cùng khó chịu, hai tay cô dần tê dại, cô cố hết sức lực mở giao diện app, tìm được Thanh nhiệm vụ.

“Nhiệm vụ thứ nhất: Tới check in tại vườn hoa nhỏ dưới lầu. Ký chủ còn có 5 phút hoàn thành nhiệm vụ.”

Đường Tư Kỳ:!!!

Lúc này cô hoàn toàn không hề nghi ngờ tính chân thật của hệ thống, hơn nữa cô vẫn chưa muốn chết, cô cố gắng bò dậy khỏi giường, nghiêng nghiêng ngả ngả đi tới trước cửa, sau đó vừa đi vừa ngã lăn xuống lầu.

Mỗi một bước đi đều vô cùng khó khăn.

Đây là tòa nhà cũ, hành lang nhỏ hẹp, hàng xóm còn để rất nhiều đồ đạc linh tinh trên lối đi chung.

Cô không nghĩ được nhiều, chỉ gắng sức điên cuồng chạy xuống dưới, trên đường còn va phải không ít đồ đạc, khiến cho quãng đường cô đi qua giống như hiện trường tai nạn.

Đợi đến khi cô từ tầng 6 chạy xuống tới nơi, thời gian chỉ còn 2 phút

Check in! Check in ở đâu?

Đúng rồi, check in ở vườn hoa nhỏ dưới lầu.

Đường Tư Kỳ chạy đến vườn hoa, app không có phản ứng, đồng hồ đếm ngược vẫn tiếp tục chạy.

Đường Tư Kỳ khóc không ra nước mắt: “Rốt cuộc phải check in thế nào?”

Cô gấp đến mức không ngừng đi loanh quanh vườn hoa nhưng vẫn không tìm thấy cách check in, chỉ có thể trơ mắt nhìn thời gian trôi qua từng giây từng phút.

“Xin mở Thanh nhiệm vụ, ấn vào chữ check in ở cạnh nhiệm vụ.”

Đường Tư Kỳ nhanh chóng làm theo hướng dẫn.



Có tác dụng rồi.

“Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ đầu tiên, xin hỏi có muốn nhận món quà lớn ngay bây giờ hay không?”

Lăn lộn một hồi như vậy đã làm Đường Tư Kỳ mệt đến mức không còn chút sức lực, cô ngồi trên bồn hoa thở dốc: “Tôi có thể không nhận không?”

“Quà tặng tân thủ có thể giúp ký chủ hoàn thành nhiệm vụ dễ dàng hơn, lẽ nào ký chủ muốn tạm biệt thế giới tươi đẹp này?”

Đường Tư Kỳ sửng sốt hai giây, bất đắc dĩ nói: “Được rồi, được rồi, tôi nhận được chưa?”

Cô mở Thanh nhiệm vụ, ấn nhận quà tặng.

“Quà tặng tân thủ gồm có: Thân tặng ký chủ 24 giờ thời gian sống, khen thưởng 20 đồng vàng, miễn phí kích hoạt Cửa hàng Đồng Vàng.”

Đường Tư Kỳ quay lại trang chủ, quả nhiên thời gian sống của cô đã trở thành 23 giờ 59 phút.

Cô ngồi ở bồn hoa khóc không ra nước mắt, nói cách khác, nếu không hoàn thành nhiệm vụ mới, hôm sau cô sẽ phải nói tạm biệt với thế giới tươi đẹp này.

Cô không tiếp thu nổi hiện thực tàn khốc này, trong đầu nghĩ, nếu giờ cô ném vỡ điện thoại thì có phải trò đùa dai này sẽ kết thúc hay không?

Lúc này, điện thoại giống như đọc được suy nghĩ của cô, hiện ra nhắc nhở.

“Nếu ký chủ tiếp tục thử gỡ bỏ app sẽ làm hệ thống tự động thăng cấp hoặc trói chặt với thân thể ký chủ, đến lúc đó cơ chế trừng phạt cũng sẽ thăng cấp theo.”

Đường Tư Kỳ nhìn dòng nhắc nhở, thân mình lảo đảo, chỉ đành nhận mệnh.

“Được rồi được rồi, tôi hoàn thành nhiệm vụ còn không được à……”

Hiện giờ chỉ có thể đi bước nào tính bước đấy, thật ra thì nếu không có hệ thống có phải hôm qua cô đã đi đời nhà ma rồi không?

Nhưng mà cô đã từng chết một lần, lẽ nào còn sợ cái hệ thống này?

“Ký chủ có thể mở Cửa hàng Đồng Vàng ra xem thử.”

Đường Tư Kỳ tâm như tro tàn mà ấn mở Cửa hàng Đồng Vàng, cái app quỷ dị này có thể đổi được thứ gì hay ho à?

“Hiện tại ký chủ mới đến lv1, vậy nên chỉ có thể xem hàng hóa cùng cấp.”

Quả nhiên, cô kéo xuống phía dưới, hầu như tất cả đều là màu xám, có rất ít thứ có thể chọn.

Mà đại đa số hàng hóa đều có giá từ 1000 đồng vàng trở lên, nói cách khác, với số đồng vàng hiện tại của cô thì cái gì cũng không đổi được.

Đây là cái cửa hàng rác rưởi gì vậy?

Cô thấy có bộ lọc, sau khi chọn sẽ chỉ hiện ra các sản phẩm cô có thể đổi.

Sau khi dùng bộ lọc, cửa hàng chỉ hiện ra một sản phẩm đang được khuyến mãi là đổi được.

“Một thùng 5 cân (1) cherry cấp SSJ, ấn vào để xem những cửa hàng có thể cung cấp!!!”

(1): 1 cân của Trung Quốc bằng 0,5kg. Mình để nguyên không đổi ra cho số đỡ bị lẻ nhé.

Đường Tư Kỳ chưa từng mua cherry, nguyên nhân rất đơn giản, đắt!

Nhưng không lâu trước đây cô đã được Lạc Tuấn Bảo phổ cập khoa học về cấp bậc phân chia cherry.

J là cấp bậc của cherry, L – XL – J – JJ – SSJ – XXSJ, càng về sau chất lượng càng tốt, quả cũng càng to.

SSJ tục xưng tam câu, là cherry có chất lượng tương đối tốt.

Bạn thân Từ Thiên Ngưng cũng nghèo như cô, bình thường cũng chỉ mua được cherry cấp J, hơn nữa mỗi lần chỉ mua một hộp nhỏ chưa đến nửa cân để cho cô và Tuấn Bảo ăn đỡ thèm, bản thân còn không nỡ ăn.

Vậy mà cửa hàng này lại có thể đổi 5 cân cherry cấp SSJ? Đường Tư Kỳ sửng sốt kinh ngạc.

Thật là…… quá giả!

Mà khi cô ấn vào danh sách cửa hàng, phát hiện danh sách xếp theo khoảng cách tính từ chỗ cô đang đứng hiện tại, lần lượt là cửa hàng hoa quả, cửa hàng tiện lợi và cả các siêu thị lớn.

“Không thể nào, nói vậy thì tôi vào cửa hàng mua 5 cân cherry, hệ thống sẽ trả lại tôi số tiền đã tiêu?”

Điện thoại không có phản ứng.

Được rồi……

Đường Tư Kỳ không ngừng nhắc nhở bản thân đây là trò lừa gạt.

Nhưng cô vẫn không ngăn được sự tò mò của mình mà đi đến cửa hàng hoa quả ở góc đường đối diện vườn hoa, trước cửa cửa hàng viết mấy chữ to: Cherry cấp J đang giảm giá! Thời đại của cherry đã tới! Một hộp 5 cân chỉ 158 NDT!

Đường Tư Kỳ: “…………”

Đắt!

Nhưng cô vẫn nhấc chân bước vào cửa hàng.