Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi

Chương 3133




Chương 3703

Chu Nam Dương thật sự là bị nhìn cho.

không thoải mái lắm, lúc này anh ta mới dời bước chân, có phần chần chờ đi tới: “Sao cô lại tới đây?”

Liễu Minh Hoa dời tầm mắt nhìn lướt qua xung quanh một lượt, phát hiện những học sinh đó đều đã đi hết, trong cả hành lang chỉ còn lại hai người bọn họ, lúc này cô ta mới chậm rãi giơ tay lên muốn sờ mặt Chu Nam Dương.

Động tác này khiến Chu Nam Dương giật mình kêu lên, anh ta hoảng hốt né tránh, nói hơi cà lăm: “Đừng… Đừng làm vậy, nếu như bị người ta nhìn thấy…

Liễu Minh Hoa sửng sốt một lát, như là nghe thấy trò cười hài hước nhất thế gian: “Chu Nam Dương, anh đang nói gì thế? Tôi không nghe lầm chứ, anh bảo tôi đừng làm vậy? Sao bây giờ lại làm như mình là liệt nữ đồng trinh thế! Hôm đó người thoải mái trên giường là anh mà!”

Chu Nam Dương nghe cô ta nói vậy, sắc ïi: “Cô đừng nói nữa, hôm ôi uống say thôi!”

“Uống say? Nhưng người thật sự uống say vốn dĩ ngay cả cứng lên cũng không cứng nổi, loại rác rưởi chần chừ như anh thì đừng lấy rượu ra làm bia đỡ đạn!”

Chu Nam Dương bị câu nói này của Liễu.

Minh Hoa chặn nghẹn họng.

Hôm đó, anh ta gặp áp lực rất lớn bởi vì chuyện hội giao lưu, cho nên anh ta đi vào quán rượu mượn rượu giải sầu.

Anh ta thấy Liêu Minh Hoa chủ động lại gần bắt chuyện, hai người càng uống càng nhiều, anh ta m ờ..

Trên mặt Chu Nam Dương bỗng chốc xuất hiện vẻ xấu hổ giận dữ, hỏi: “Rốt cuộc cô muốn thế nào?”

“Nếu như tôi nhớ không lầm, hình như bạn gái của anh là con gái của tổng giám đốc tập đoàn nào đó, có phải các người đã đính hôn rồi không?”

“Cô rốt cuộc muốn làm gì?”

Liễu Minh Hoa cười lạnh lùng, cô ta lấy điện thoại ra, ước lượng trong tay: “Anh còn nhớ tấm ảnh tôi gửi cho anh không?”

Sao anh ta có thể không nhớ được, đêm hôm đó khi anh ta lăn giường cùng với Liễu Minh Hoa, anh ta hoàn toàn không ngờ răng, những cảnh đó đều bị cô ta quay video lại hết Sau này Liễu Minh Hoa còn gửi vài tấm quá quắt nhất trong đó cho anh ta.

Vốn dĩ anh ta vẫn luôn lo sợ trong lòng, cho rằng cô ta sẽ đưa ra điều kiện gì, nhưng mà ai biết trước sau Liễu Minh Hoa cũng không có động tĩnh.

Cho tới hôm nay ở cuộc thi biện luận, từ khi anh ta đối mặt với ánh mắt cao thâm khó dò của Liễu Minh Hoa, anh ta đã cảm thấy có gì đó là lạ, trong lòng lại càng lo sợ bất an.

“Nếu như tôi nhớ không lầm, buổi sáng là cuộc thi biện luận, buổi chiều là biểu diễn văn nghệ và thi đấu y thuật đúng không?”

“Sao cô lại biết?”

“Đừng có gấp gáp, tôi muốn cậu làm một việc rất đơn giản..”

Liễu Minh Hoa lặng lẽ tới gần, nói vài câu bên tai anh ta.

Thế nhưng Chu Nam Dương vừa mới nghe xong, sắc mặt lập tức thay đổi: “Tôi tuyệt đối sẽ không giúp cô làm mấy chuyện thế này!

Chuyện này thật sự là có thể lớn cũng có thể nhỏ, nói là chuyện nhỏ, đại học Lan Ly sẽ mất hết mặt mũi, nói là chuyện lớn, rất có thể sẽ gây chết người, tôi không thể làm như vậy được!”

Liễu Minh Hoa không nhịn được lắc đầu, chậc chậc hai tiếng: “Ôi, đến lúc này rồi còn giả nhân giả nghĩa trước mặt tôi nữa à! Nói cứ như ban đầu người vô liêm sỉ, miệng đầy thô tục nằm trên giường tôi không phải anh vậy!”