Chương 1029
Ngày hôm sau, ông cụ vội vàng đến nhà.
“Thăng nhóc khốn kiếp này, cuối cùng cũng chịu tình rồi” Ông cụ nhìn thấy anh thật sự tỉnh lại rồi, vừa mảng vừa dùng gậy đánh anh, tất nhiên không đánh mạnh.
“Cụ nội, cụ còn đánh nữa thì lại đánh hỏng ba cháu đấy” Đào Vân Nhi vội vàng bảo vệ người.
Ông cụ tức giận nói: “Nếu như nó còn dám ngủ nữa, cháu xem ông có đánh nó không”
Nguyễn Cao Cường dở khóc dở cười: “Ông nội, ông thật sự không quan tâm đến cháu chút nào. Nếu như ông đặc biệt đến đây để đánh cháu mảng cháu, vậy cháu tình nguyện ông không đến thăm cháu”
“Mày ít nói những lời này với ông thôi, ông nói cho mày biết, đừng có nghĩ nằm đây giả chết với ông nữa”
“Vâng vâng vâng, cháu biết trách nghiệm của mình, cháu sẽ cố gắng hồi phục càng sớm càng tốt, sau đó tiếp quản nhà họ Nguyễn Cao, nếu không ông sẽ phải nhọc lòng” Lúc này Nguyễn Cao Cường đang rất vui.
Ông cụ nghe thấy vậy thì cũng hài lòng, nhưng vẫn hừ một tiếng.
Nguyễn Cao Cường nói tiếp: “Vậy cháu cũng ở đây thông báo với ông một chuyện”
Anh đột nhiên nắm tay Đào Hương Vi, sau đó nhìn ông cụ nói “Cháu muốn kết hôn với cô ấy, hy vọng ông sẽ không phản Đào Hương Vi đột nhiên nhìn anh, cô đồng ý chuyện kết hôn lúc nào chứ?
Anh vội vàng nói chuyện này với ông cụ như vậy, cô hoàn toàn có thể đoán trước được, ông cụ nhất định sẽ phản đối.
Tuy nhiên lần này cô nghĩ sai rồi.
Ông cụ nhìn Nguyễn Cao Cường rồi lại nhìn cô, một lúc sau khuôn mặt già mới căng chặt lại, không vui nói: “Tùy cháu”
Đào Hương Vi hoàn toàn không ngờ ông cụ vậy mà lại không phản đối chuyện Nguyễn Cao Cường muốn kết hôn với cô.
Chẳng lẽ ông cụ đã nhìn ra sự chân thành của cô đối với Nguyễn Cao Cường rồi sao?
Dù sao một năm nay, cô luôn tận tâm tận sức bảo vệ anh chăm sóc cho anh.
Hoặc là ông cụ không muốn k1ch thích Nguyễn Cao Cường?
Anh vừa mới tỉnh lại, mọi phương diện vẫn còn chưa được ổn định.
“Qúa tốt rồi, ba ơi, đợi sau khi ba khỏe lại thì có thể tổ chức đám cưới với mẹ rồi, đến lúc đó con muốn làm hoa đồng cho ba mẹ” Đào.
‘Vân Nhi vô cùng phấn khích.
“Được, đến lúc đó cho con làm hoa đồng” Nguyễn Cao Cường sờ đầu cô bé.
Đào Hương Ví nhìn hai người, đột nhiên nói: “Em còn chưa đồng ý muốn kết hôn đâu”
Một câu nói khiến nụ cười trên mặt hai ba con biến mất, đều nhìn về phía cô.
Còn chưa đợi Nguyễn Cao Cường lên tiếng, Đào Vân Nhi đã vội vàng nói: “Mẹ, mẹ không đồng ý lấy ba sao? Lẽ nào mẹ không muốn hòa hợp với ba sao? Nhưng khi ba hôn mê, mẹ đã nói chỉ cần ba tình lại, mẹ sẽ đồng ý ở cùng với ba mà”
Đào Hương Vi vội vàng bịt miệng con gái lại, con nhóc này, lời nào cũng nói ra được, may mà cô giữ lại chút mặt mũi.
Cô quay mắt thấy Nguyễn Cao Cường đang cười như không cười nhìn cô, càng cảm thấy xấu hổ hơn “Em… em không hề nói những lời đó” Cô phủ nhận, không muốn bị coi là trò đùa.
Đôi mắt sâu thắm của Nguyễn Cao Cường nhìn cô, từ từ nói: “Anh nghe thấy rồi, em đừng có không nhận”