Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

Chương 1524


Chương 1591


Anh đưa cho Nguyên Doanh kiểm tra, đã nhanh chóng lấy được kết quả, quả thực là thuốc giải.


Không có cách nào phỏng chế theo loại thuốc này, tất cả đều được làm từ những loại phấn hoa quý hiếm, cho dù biết được bảng thành phần, thì cũng không có cách nào kiểm soát được định lượng.


May mắn thay, Hứa Trúc Linh đã được cứu, vậy anh có thể ở bên cô mãi mãi mà không cần đồng ý điều kiện của Diên.


Hứa Trúc Linh đã uống thuốc, không quá mấy ngày liền thấy rõ tác dụng, tinh thần cô đã trở nên phấn chấn hơn rất nhiều và nói chuyện cũng nhiều hơn.


Mà Châu Vũ cũng xin nghỉ phép, cô ấy lấy hết tiền tiết kiệm của mình để đi du lịch.


. Cô ấy phát hiện ra rằng mặc dù mình lớn lên ở Đà Nẵng, nhưng mà rất nhiều điểm tham quan du lịch ở Đà Nẵng bản thân vẫn chưa từng đến xem.


Sau khi thăm thú Đà Nẵng xong, lại đến Hạ Long ngắm biển, sau đó lại đi lên phía bắc để ngắm nhìn cảnh tuyết rơi lay động lòng người.


Cô ấy muốn trượt tuyết, muốn nhìn thấy nước đóng băng, muốn nhìn con hươu bào ngốc nghếch kéo xe.


Cô ấy đã để lại cho người trong nhà một bức thư, sau khi bố mẹ xem xong, sẽ hiểu cho cô.


Châu Vũ còn tìm hiểu vài nghĩa trang ở Đà Nẵng, xem xem môi trường ở đâu tốt, giá cả vừa phải, có thể sống lâu dài.


Cô ấy vốn tưởng răng bản thân rất sợ chết, nhưng…ngoại trừ khoảnh khắc sợ hãi khi ăn hoa khô kia ra, thời gian còn lại cô ấy đều rất bình tĩnh.


Châu Vũ thậm chí còn có thời gian rảnh rồi để tìm một nghĩa trang cho riêng mình.


Hành trình của cô ấy rất dày đặc, sau khi ở lại Đà Nẵng và Hạ Long hai ngày, liền bắt đầu lên đường đi về phía bắc.


Càng đi về phía bắc trời càng lạnh, áo khoác lông, áo lót giữ nhiệt, khăn quàng cổ, miếng giữ nhiệt mà cô ấy đã chuẩn bị toàn bộ đều lấy ra hết.


Vừa xuống xe, Châu Vũ liền cảm nhận được luồng khí lạnh cực mạnh từ phương bắc, lạnh cóng run bần bật, hơi thở đều là một mảnh trắng xóa.


Khi cô ấy đến khách sạn nhà dân đã đặt trước, ông chủ rất tốt bụng cho cô ấy một cốc trà sữa nóng để sưởi ấm cơ thể.


Cô ấy không gọi cho dân làng, bởi vì cô ấy cũng không muốn đến nơi quá xa.


Bây giờ bầu trời đầy tuyết, dễ dàng xảy ra lở tuyết, xung quanh có nhiều dấy núi nhỏ.


Châu Vũ muốn ngồi trên chiếc xe trượt tuyết, cùng hươu bào ngốc nghếch, rong chơi khắp nơi mà thôi.


Châu Vũ mang túi xách lên đường, ngón tay lạnh đến mức cứng đờ cô ấy cũng rất vui vẻ.


Cô ấy đi vòng vòng xung quanh và dừng lại để chụp ảnh, sau đó đăng lên facebook, không ngờ lại thu hút rất nhiều người hâm mộ.


Có bao nhiêu người muốn đến nơi phương bắc trời đông tuyết phủ này dạo chơi một chuyến, nhưng mà lại bởi vì vướng víu đủ thứ việc vặt vãnh, cuối cùng đành phải từ bỏ.


Có bao nhiêu người muốn trút bỏ gánh nặng, nhưng cuối cùng lại không thể phá bỏ những ràng buộc.


Mặc dù cô ấy sắp chết, thời gian ngắn ngủi, nhưng cô ấy dám yêu dám hận, nơi muốn đến, người muốn ngủ đều làm được cả rồi, cô ấy cũng không còn gì để tiếc nuối.


Cố Thành Trung thiếu ân tình của bản thân, nhất định sẽ chăm sóc cho nhà họ Chu, bố mẹ cô ấy cũng là người an phận thủ thường, sẽ không xảy ra chuyện gì.