Trọng Sinh Hào Môn: Anh Hai Đừng Chạy!

Chương 739: Khoảng cách


Kỳ Ân buông đũa, cuối cùng cũng không thể ăn tiếp được nữa. Ngước đầu lên, cô nhìn Âu Dương Thiên Thiên, nói:

- Nhị tiểu thư, thật ra giữa chúng ta là quan hệ chủ - tớ, tôi dù có thế nào thì thân phận vẫn thấp hơn cô rất nhiều, giữ khoảng cách là điều đương nhiên. Mặc dù bây giờ cô không còn là Nhị tiểu thư của Âu Dương gia nữa, nhưng trong mắt tôi, cô vẫn là một người rất cao quý. Huống hồ, hiện tại cô đã là người của cậu chủ, tôi tôn trọng cô, cũng chính là tôn trọng cậu chủ mà thôi. Đây là việc Kỳ Ân nên làm.

Âu Dương Thiên Thiên nhíu mày, hỏi với giọng tha thiết:

- Kỳ Ân, cô thực sự nghĩ giữa tôi và cô chỉ là mối quan hệ chủ - tớ thôi sao? Nếu là vậy, tôi cần gì quan tâm cô, cần gì để ý đến cảm xúc của cô chứ, cứ trực tiếp dùng quyền lực của tôi ép buộc cô theo ý tôi chẳng phải được rồi ư. Nhưng tại sao tôi lại không làm? Cô biết không?

Người phụ nữ mím môi, hạ giọng đáp:

- Đó là vì... Nhị tiểu thư là một người rộng lượng, lương thiện, không bao giờ ép buộc người khác sống theo cách của mình, cô...

- Thôi ngay những lời lẽ sáo rỗng không có chút giá trị nào như vậy đi, tôi không tin cô không biết tôi đối với cô như thế nào. - Âu Dương Thiên Thiên dứt khoát cắt ngang lời của Kỳ Ân, nói với giọng điệu mạnh mẽ:

- Bắt đầu từ lần gặp đầu tiên, tôi sớm đã xem cô như chị em rồi.

"...."

Kỳ Ân chớp đôi con ngươi đen láy, im lặng không lên tiếng.

Thấy vậy, Âu Dương Thiên Thiên lại nói tiếp:



- Nhớ lại lần đầu gặp cô, cũng là ở tại nơi này, lúc đó.... tôi ngay lập tức đã thấy quý mến sự thân thiện của cô, nên liền cho phép bản thân hành xử tự nhiên, cũng cho phép cô có thể thoải mái nói chuyện trước mặt tôi. Mặc dù cô có chút ái ngại nhưng cũng không đến nỗi khách sáo như bây giờ.

- Cô nói với tôi rất nhiều, cho tôi biết rất nhiều, cũng dạy cho tôi vô số bài học đáng giá. Lúc đó, tôi thật sự đã xem cô như một người chị gái, một người mẹ.... mà tôi có thể trao cho nhiều điều tâm sự, và lấy được sự an ủi ấm áp. Nhưng mà.... không được bao lâu thì tôi liền phát hiện ra sự thật ở cô... ở cả Âu Dương Vô Thần nữa.

- Kỳ Ân, cô có biết khi tôi nhận định ra được các người là ai tôi đã có thắc mắc nhiều đến thế nào không? Nhưng những câu hỏi đó tôi chỉ muốn hỏi cô, chứ không phải Âu Dương Vô Thần, tôi cũng muốn cô trả lời và nói cho tôi biết sự thật, chứ không phải nghe những lời từ miệng Âu Dương Vô Thần. Tôi tin tưởng cô, nhưng tôi cũng rất sợ cô. Bởi vì sau bao nhiêu chuyện như vậy, cô lại có thể giấu tôi điều động trời mà đáng lẽ ra tôi nên là người biết sớm nhất. Tôi có cảm giác như mình bị lừa, bị chính người tôi tin tưởng nhất vào thời điểm đó lừa.... khiến tôi chẳng thể tin thêm bất cứ ai nữa....

- Vậy nên tôi giận, đặc biệt giận cô rất nhiều, Kỳ Ân. Tôi cố tình tạo khoảng cách với cô, là bởi vì tôi hờn dỗi sự im lặng đáng chết đó, sự im lặng làm cho tôi điêu đứng.... trước lựa chọn có nên tiếp tục giữ mối quan hệ với Âu Dương Vô Thần vào thời điểm đó hay không.

- Tuy vậy, cô vẫn luôn chăm sóc, quan tâm tôi, luôn bên cạnh bảo vệ tôi, có mặt trong mọi lúc tôi gặp khó khăn. Cô bất chấp tính mạnh, bất chấp thân thế để cứu tôi, không màng nguy hiểm, nên tôi đã dần quên đi sự giận dỗi trẻ con đó. Cũng dần thu hẹp khoảng cách với những người khác, bao gồm cả Âu Dương Vô Thần. Tôi đã nhận ra, cô và anh ấy đối với tôi tốt như thế nào, yêu thương tôi nhiều đến mức nào....

Âu Dương Thiên Thiên thở hắt ra một hơi, nhìn người phụ nữ đối diện, thấy tay cô ấy đã siết chặt, biết chắc lời nói của mình đã có tác động, liền tiếp tục:

- Tình cảm giữa tôi với Âu Dương Vô Thần là tình yêu, nó là thứ quý giá nhất hiện tại, cũng là thứ tôi muốn trân trọng nhất bây giờ. Nhưng tình cảm giữa tôi với cô cũng khiến tôi để tâm không hề thua kém, cô là người thân của tôi, Kỳ Ân. Cô sớm đã trở thành điều tuyệt vời mà tôi nhận được trong kiếp người này.

- Vậy nên tôi quan tâm cô, tôi muốn giữ cô lại ở bên tôi thật lâu, muốn cho cô những điều hạnh phúc nhất trên đời. Nhưng giờ đây, tôi lại thấy một Kỳ Ân đang thay đổi rất tiêu cực, tôi cảm giác mình phải có trách nhiệm tháo gỡ nút thắt trong lòng cô hiện tại.

- Kỳ Ân, chẳng lẽ cô không nhìn ra được sự thay đổi của bản thân mình sao? Bắt đầu từ lúc cô trở về đây, cô đã tạo nên khoảng cách, không chỉ là với tôi... mà còn là với tất cả mọi người....

*Cầu phiếu nè, ahihi*