Tuyệt Phẩm Thiên Y

Chương 967: Mơ mộng


- Anh thật sự là một tên phá gia chi tử mới biết tại sao nội khí của anh lại kinh khủng như vậy.

Nghe Giang Nguyên dùng Hồng Vân Đan để tu luyện, hơn nữa còn đem một ngàn điểm tích lũy để đổi thành dược liệu, Mã Tiểu Duệ rốt cuộc im lặng.

- Như thế nào?

Giang Nguyên gãi đầu, tò mò nhìn Mã Tiểu Duệ.

-Anh có biết, y sĩ nội viện chúng ta trên cơ bản không có mấy người xa xỉ đến nỗi dùng Hồng Vân Đan để tu luyện không?

Mã Tiểu Duệ đau lòng, nhìn Giang Nguyên thở dài:

- Ngoại trừ y sư ngoài cấp bậc nhất phẩm, bởi vì đã có nội khí, muốn kịp tấn chức nên mới dùng vài viên. Thậm chí cấp bậc đan dược như Hồng Vân Đan cũng chỉ dùng một hai viên, nào giống như anh, ăn giống như ăn đường đậu vậy?

- Vậy cô bình thường dùng cái gì để tu luyện?

Giang Nguyên ngạc nhiên hỏi.

- Chí là Tham Linh hoàn bình thường thôi. Chẳng lẽ La y sư không nói cho anh biết sao?

Mã Tiểu Duệ lắng lặng nhìn Giang Nguyên, nói:

- Mười điểm một viên, mười lăm vạn điểm một bình.

Giang Nguyên chần chừ một chút rồi lắc đầu:

- Tôi không có chú ý đến cái này. Hiệu quả như thế nào?

- Cũng không tệ lắm. Đương nhiên là không thể so sánh với Hồng Vân Đan, nhưng đối với chúng tôi mà nói, như vậy cũng đủ rồi.

Mã Tiểu Duệ nghiêng đầu nhìn Giang Nguyên, nói

- Tôi đang tự hỏi tại sao thực lực của anh lại kinh khủng như vậy, thì ra là dựa vào một đống đan dược đó để luyện nên.

Nói đến đây, Mã Tiểu Duệ rốt cuộc không nhịn được lại liếc Giang Nguyên một cái:

- Anh đã dùng bao nhiêu viên Hồng Vân Đan rồi? Nếu chỉ dùng dược liệu bình thường, không có khả năng đột phá đến trình độ như anh.

- Tôi dùng Hồng Vân Đan không nhiều lắm. Chủ yếu là dùng Sơn Tham để phụ trợ tu luyện mà thôi. 

Giang Nguyên mỉm cười giải thích:

- Nếu tôi có thể dùng Hồng Vân Đan như đường đậu, tôi đã sớm đột phá Thiên giai, nào có chuyện nằm ở trình độ hiện tại.

Mã Tiểu Duệ thở hắt ra, sau đó nhìn Giang Nguyên, nói:

- Lão Sơn Tham..Anh đúng là giàu có, có lão Sơn Tham để ăn. Nhưng sau này anh mua Tham Linh Hoàn đi, hiệu quả có thể còn hơn so với việc anh dùng Sơn Tham đấy.

- Vậy à? Vậy để tôi đi mua hai bình. So sánh với việc gặm Sơn Tham thì đáng tin cậy hơn.

Giang Nguyên ngẫm lại cũng đúng. Hắn đôi khi không có việc gì lại móc một cái rễ cây từ trong túi ra cho vào miệng cắn một cái, quả thật có chút bất lịch sự. Hơn nữa, mặc kệ là loại thuốc nào, cũng phải điều phối cùng với những dược vật tương ứng thì mới có hiệu quả tốt. Hắn trước kia cứ dùng Sơn Tham, mặc dù hiệu quả không tệ, nhưng chưa hoàn toàn phát huy hết hiệu năng của nó.

Lúc này Mã Tiểu Duệ nhìn Giang Nguyên, gương mặt hiện lên sự chần chữ.

Nhìn Mã Tiểu Duệ khó có lúc lộ ra biểu hiện chần chừ như vậy, Giang Nguyên cười nói:

- Muốn nói cái gì thì nói đi. Đối với tôi mà cô cũng còn điều khó nói sao?

-À!

Nhìn nụ cười trêu chọc của Giang Nguyên, Mã Tiểu Duệ khế hừ một tiếng, vẻ ngượng ngùng trên gương mặt bị quét sạch, nhìn Giang Nguyên nói:

- Anh luyện Vân Tuyền Đan, có thể đổi cho tôi vài viên không?

- Sao?

Giang Nguyên ngẩn người, sau đó nhìn ánh mắt mong chờ của Mã Tiểu Duệ, cười nói:

- Như thế nào, cô muốn đột phá?

- Vâng, tôi ngừng lại ở Địa giai nhị phẩm cũng lâu quá rồi. Tôi muốn có hai ba viên Vân Tuyền Đan, có lẽ sẽ có thể đột phá.

Mã Tiểu Duệ nói:

- Trong tay tôi có hơn hai trăm điểm tích lũy, tôi muốn đổi anh ba viên.

- Không cần đâu, Tôi cho cô ba viên, chờ sau này cô có thứ gì tốt thì trả lại cho tôi. Bây giờ tôi không thiếu điểm.

Giang Nguyên cười nói:

- Nhưng muốn luyện được Vân Tuyền Đan, phải cần vài ngày nữa. Nếu cô căn gấp, tôi còn hai viên Hồng Vân Đan, tôi cho cô một viên. Chờ Vân Tuyền 'Đan luyện xong, tôi cho cô hai viên.

- Vậy thì tốt quá. Tôi không nghĩ anh là đại tài chủ như vậy. Sau này có thứ gì tốt, tôi sẽ lấy để trả lại cho anh.

Nhìn biểu hiện vui mừng của Mã Tiểu Duệ, Giang Nguyên không nhịn được khẽ cười. Chỉ có bà nương này mới không khách sáo với hắn. Nhưng cũng chỉ có. tính cách như vậy thì mới là Mã Tiểu Du. Nếu sau này. cô có cái gì tốt, chắc chắn sẽ nghĩ đến hắn đầu tiên.

Móc cái bình nhỏ từ trong túi ra, sau đó từ trong ngăn kéo móc ra thêm một cái bình nhỏ, đổ một viên Hồng Vân Đan vào trong bình.

- Này.

Giang Nguyên tiện tay ném cái bình cho Mã Tiểu Duệ. Mã Tiểu Duệ luống cuống tay chân chộp lấy, cho đến khi vững vàng bắt được cái bình trong tay thì mới trừng mắt nhìn Giang Nguyên, sau đó cẩn thận mở, bình ra, nhìn viên thuốc to bằng hạt đậu nành, truyền ra mùi thơm nức mũi, không nhịn được hít một hơi thật dài, vẻ mặt say mê.

- Không đến mức như vậy chứ? Chỉ là một viên Hồng Vân Đan thôi mà.

Mã Tiểu Duệ cẩn thận đậy nắp bình lại, sau đó trừng mắt với Giang Nguyên một cái:

-Anh cho rằng ai cũng là thổ hào như anh à? Anh biết có bao nhiêu người muốn có một viên Hồng Vân Đan mà không được không? Cho dù là tôi, cũng chỉ uống có một viên đan dược cùng loại. Y sĩ bình thường khác nghĩ cũng không dám nghĩ, có ai như anh đâu chứ?

Dứt lời, Mã Tiểu Duệ căm cái bình như cầm bảo. bối trong tay, hưng phấn nói

- Được rồi, tôi về trước đây.

-Đi đi.

Nhìn biểu hiện của Mã Tiểu Du, Giang Nguyên phất tay. Sau khi nhìn Mã Tiểu Duệ biến mất ngoài cánh cửa, hân cúi xuống nhìn viên Hồng Vân Đan còn lại của mình, nhẹ nhàng thở hắt ra, cảm thấy hôm nay cũng nên đột phá rồi.

Sau khi nghiên cứu thấu triệt môn học cuối cùng, nhìn hàng chữ “hoàn thành toàn bộ?, Giang Nguyên ngồi thẳng người, sảng khoái duỗi thắt lưng một cái, nghe tiếng cột sống phát ra tiếng rắc rắc, lúc này mới mỉm cười hài lòng. Học lâu như vậy, cuối cùng cũng xong.

Sau khi học xong hết kiến thức cơ sở, Giang Nguyên cảm giác thực lực của hẳn cũng tăng lên rất nhiều. Ban đầu, cái mà hẳn am hiểu cũng chỉ là chữa thương trong chiến đấu và cốt thương mà thôi. Sau khi có được trí nhớ và kinh nghiệm của tổ sư gia, Giang Nguyên mới được xem là chính thức bước vào lĩnh vực chuyên nghiệp, có đầy đủ kinh nghiệm thực tế và lý thuyết như một bác sĩ thật sự. Tuy vậy, đối với một số lĩnh vực cao cấp, hắn vẫn không quá quen thuộc.

Ví dụ như virus học và di truyền học, hẳn cũng chỉ được xem là miễn cưỡng hiểu rõ, nhưng không tính là quen thuộc, chứ đừng nói chỉ là tỉnh thông. Nhưng bây giờ, hắn đã chính thức quen thuộc với các lĩnh vực y học hiện đại. Tuy nói là vẫn chưa thông thạo, nhưng ít ra khi đối mặt với nó sẽ không căn nhờ giúp đỡ như những lần trước.

Nhưng trong đầu Giang Nguyên lúc này vẫn tràn ngập những tư tưởng kỳ diệu của gien di truyền học. Trước kia hẳn chưa từng học qua hệ thống gien học. chính thức, đối với khái niệm nhân bản cũng cảm thấy nó rất viễn tưởng, cái gì là chiết xuất các loại axit nueleic, hạch tế bào...sau đó tiến hành cấy ghép vi mô, tất cả đều cực kỳ cao thâm.



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!