Nếu như, nếu như những người này có thể thăng lên cấp tông sư thì thực lực tổng thể của cục võ quản sẽ được nâng cao rất nhiều.
“Vân Huy, ông yên tâm, tôi lập tức phái người giao nguyên liệu thăng cấp tông sư thuộc về ông đến cho ông!”
“Ngoài ra, vị cung phụng Trương này... Bảo vệ cho tốt! Tôi không cho phép cậu ta xảy ra bất cứ chuyện gì!”
Lương Dũng trầm giọng nói.
i! Ông yên tâm, cung phụng Trương rất dễ lệc, thu thập cho tôi một trăm viên đại bổ
“Vâng, cục trưởng Lương, tôi biết rồ kết giao, chỉ là, tôi muốn ông giúp mội đan!” Khổng Vân Huy nói.
Ông không thể để Lương Dũng nghĩ rằng Trương Phàm sẽ ra tay không công, nên ông phải giải thích rõ ràng mọi tình huống, tránh những hiểu lầm không đáng. có.
lột trăm viên đại bổ đan! Được!” Lương Dũng phất tay: “Nếu như điểm cống hiến của ông không đủ, tôi sẽ ứng trước cho ông!”
Khổng Vân Huy bĩu môi: “Cục trưởng Lương, tôi còn tưởng rằng ông sẽ xua †ay nói một trăm viên đại bổ đan này tổng cục sẽ lấy ra cho tôi.”
“Ông đang nghĩ cái gì vậy?” Lương Dũng cười mắng: “Đại Bố Đan chứ không phải bắp cải nha!”
“Được rồi, tôi tự mình trả, nhưng đợi đến khi tôi trở thành tông sư rồi mới đổi, giảm 10% hay 20% có thể bớt được rất nhiều điểm cống hiến!” Khổng Vân Huy tính toán một chút.
Điểm cống hiến, không dễ kiếm được đâu!
Một viên đại bổ đan, giá 1000 điểm cống hiến... Trên thực tế, cho dù ở địa vị của ông, cũng phải tốn rất nhiều thời gian mới có thể đổi được một viên.
Trợ cấp điểm cống hiến hàng tháng của ông cũng mới có hai trăm điểm thôi.
Ông là cục trưởng của một Châu đó nha, từ đây có thể thấy được, có được điểm cống hiến khó khăn đến mức nào.
Đương nhiên, đi làm nhiệm vụ không tính... điểm cống hiến làm nhiệm vụ có được vẫn cao hơn trợ cấp cố định nhiều, rất rất nhiều.
“Tin tức này, tuyệt đối không được để lộ ra ngoài! Tôi sẽ báo cáo với cục. trưởng, ông không cần lo lắng tin tức này bị truyền đi!” Lương Dũng trầm giọng nói.
“Ngài yên tâm, ngoại trừ tôi và lão Tần, không có người nào khác ở Lỗ Châu biết cả!” Khổng Vân Huy trầm giọng nói.
“Được rồi, ông và Trương Phàm cứ vui vẻ qua lại, tôi nhớ Lỗ Châu vẫn còn có rất nhiều lão cổ võ đúng không? Cũng có một ít Thiên Cấp Hậu Kỳ... Trước tiên giới hạn ở Lỗ Châu, đừng truyền ra ngoài, thử nghiệm thêm vài người nữa thử xem!" Lương Dũng cân nhắc một lúc nói.
Không sai, Lỗ Châu dù sao cũng là một lục địa.
Ngoài cục trưởng Khổng Vân Huy và đội trưởng đội chấp pháp Tần Kiến An ra còn có những người cổ võ thiên cấp hậu kỳ tọa trấn.
Nếu không thì, chỉ với hai người cổ võ thiên cấp hậu kỳ sẽ không thể kiểm soát được an toàn môi trường cổ võ của cả một lục địa.
“Được, cục trưởng Lương!” Khổng Vân Huy cười lớn, tình huống này ông đã đoán trước. Ông báo cáo tin tức này, thật ra là vì ông muốn được sự phê chuẩn như vậy.
Nếu Lương Dũng không chủ động nói ra, ông cũng sẽ nhắc đến.
“Được rồi, tôi sẽ báo cáo với cục trưởng ngay, ông cứ làm tốt việc của mình đi!”
Lương Dũng vội vàng cúp điện thoại.
Sau đó, ông liền gọi nhân viên, xử lý cuộc nói chuyện vừa rồi... để đảm bảo không có bất kỳ ai có thể nghe được nội dung cuộc trò chuyện này.
Xử lý xong việc này, ông mới vội vàng đi tìm cục trưởng...
Trương Phàm không biết rằng Khổng Vân Huy đã báo cáo với Tổng cục về tình hình của Cảm Ngộ Trận Pháp.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!