Nghe Hồng Phi nói, Dương Thạc kinh ngạc hỏi:
- A? Mẹ cả ban Hồng Phi, Lục Thúy làm thị nữ cho ta?
Hơn một tháng trước bửoi vì lục ca Dương Thành cầu tình nên mẹ cả chuẩn bị ban hai thị nữ cho Dương Thạc, nhưng khi đó hắn lấy cớ không cần đã từ chối.
Không ngờ lúc này mẹ cả trực tiếp phân phối hai thị nữ tới, còn không phải người bình thường, chính là hai thị nữ mà mẹ cả Trình phu nhân yêu thương nhất, Hồng Phi, Lục Thúy.
Hai thị nữ Hồng Phi, Lục Thúy có thiên phú rất khá.
Chỉ mới mười bốn, lăm tuổi đã vào đẳng cấp đỉnh tôi thể, so với một số thiếu gia, tiểu thư trong gia tộc không hề kém cạnh.
Dù sao hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục chỉ tu luyện công pháp trung giai, nếu như tu luyện cao giai công pháp, có nhiều thiên tài địa bảo phụ trợ thì chắc bây giờ các nàng đã sớm đi vào đẳng cấp luyện khí.
Dương Thạc liếc hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục, thầm nghĩ.
“Mẹ cả phái hai nàng tới đây đúng là bỏ được vốn gốc."
Chỉ là đơn thuần ban cho chính mình thị nữ sao?
Dương Thạc biết, mẹ cả tuyệt đối không có lòng tốt như vậy. Hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục đến chỗ Dương Thạc e rằng không phải hầu hạ mà là giám thị, tìm rắc rối cho hắn.
Bình tĩnh ngẫm lại, hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục đều xinh đẹp đáng yêu, so sánh với thị nữ Tiểu Địch cũ của Dương Thạc không kém hơn.
Làm chủ mẫu của Dương gia, thị nữ bên cạnh Trình phu nhân đều trải qua sàn lọc nghiêm khắc, nếu không thông minh lanh lợi thì diện mạo tuyệt đối không thể quá kém. Thị nữ cỡ như thứ tử thiếu gia thì tùy tiện chọn người là được, chẳng qua thị nữ Tiểu Địch lúc bị sai tới thì chỉ có sáu, bảy tuổi, tiểu nha đầu tay chân vụng về, gần hai năm nay mới trổ mã thành đại cô nương trong veo như nước.
Bên người có hai tiểu thị nữ xinh đẹp thì cũng mát mắt.
Dương Thạc giương mắt nhìn hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục, thuận miệng nói:
- Nếu là mẹ cả đại nhân ban các ngươi cho bổn thiếu gia, thì bổn thiếu gia đa tạ mẹ cả đại nhân, nhận các ngươi vậy.
Dù Dương Thạc hiểu mục đích mẹ cả đưa đến hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục không thuần khiết nhưng hắn biết, mẹ cả cứng rắn đưa hai thị nữ tới, hắn không thể từ chối thế là dứt khoát nhận.
- Trong phòng không có ghế, dù có cũng không có vị trí cho hai thị nữ các ngươi. Các ngươi ở bên cạnh mẹ cả đại nhân đã quen đứng rôic, cứ tiếp tục đứng trong chốc lát chắc không sao, đừng quấy rầy ta tu luyện.
Dương Thạc nói với hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục xong mặc kệ họ, lại nhắm mắt, bắt đầu tu luyện.
Lục Thúy thấy thái độ lạnh nhạt của Dương Thạc với hai người thì tức giận, há mồm mắng:
- Ngươi...!
Hồng Phi đứng cạnh nhẹ kéo Lục Thúy, ra hiệu với nàng:
- Lục Thúy!
Lần này hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục tới đây dù đúng là không có lòng tốt nhưng không thể đường hoàng ra tay với Dương Thạc.
Huống chi đối với Dương Thạc, trong lòng Hồng Phi có cảm giác sợ hãi. Lần đầu tiên Hồng Phi tháy mặt Dương Thạc là ở tiểu khố phòng trong gia tộc, nàng cảm thấy hắn chỉ là một phế vật thứ tử. Chờ Dương Thạc trong khoảnh khắc áp đảo Lý Nghĩa, đánh gãy hai gân tay của gã thì Hồng Phi hơi e ngại khí thế sát phát của hắn.
Nhưng dù sao khi đó Dương Thạc chỉ có thực lực tôi thể trung giai, Hồng Phi là đỉnh tôi thể, không thấy hắn có điểm nào đặc biệt hơn người.
Nhưng không đến ba tháng sau, bây giờ Dương Thạc bày ra thực lực có thể so với cường giả đẳng cấp luyện khí.
Dương Thạc còn đốt cháy một cánh tay của Dương Tử Hi, thứ tử Dương gia, khiến Trình phu nhân cực kỳ tức giận rồi lại không làm gì được hắn.
Tốc độ tu luyện khủng bố vượt xa thực lực cường giả cùng cấp khiến Hồng Phi không thể không kiêng dè Dương Thạc, cho dù bây giờ hắn bị trọng thương.
Lục Thúy bị Hồng Phi níu lại, bĩu môi, hừ lạnh một tiếng:
- Hừ! Chỉ là một hổ giấy trọng thương, sợ gì hắn?
- Thật đúng là đem chính mình trở thành thiếu gia của Dương gia, cho rằng chúng ta là tỳ nữ, hạ nhân sao? Lần này phu nhân khiến chúng ta lại đây, tuy rằng không có nói rõ chúng ta làm cái gì nhưng tuyệt đối không phải làm cho chúng ta đến hầu hạ thứ phế vật nhà ngươi.
Dù Lục Thúy không dám nói rõ nhưng không coi Dương Thạc ra gì.
"Không quấy rầy ngươi tu luyện? Ta quấy rầy ngươi tu luyện, tốt nhất cho ngươi tẩu hỏa nhập ma luôn!"
Lòng nghĩ như vậy, Lục Thúy sải cặp chân dài đi tới đi lui trong phòng Dương Thạc, đi tới bên cái bàn gỗ làm bộ không cẩn thận đá trúng chân bàn, phát ra tiếng trầm đục, sau đó cầm chén trà va chạm ấm trà kêu keng keng.
Dương Thạc phát hiện động tác nhỏ của Lục Thúy, thầm cười trong bụng.
Dương Thạc tu luyện Lục Dương Huyền Ưng Kình có độ phù hợp cực cao, Lục Dương Huyền Ưng chân khí trong người bởi vì có độ phù hợp đạt tới mười ba phần, tương đương với một phần thân thể Dương Thạc. Chân khí trong kinh mạch tựa như máu trong mạch máu, dù Dương Thạc không điều động chúng nó thì chúng tự chạy dọc theo kinh mạch không có khả năng làm lỗi. Dù Lục Thúy có quấy rầy cỡ nào cũng sẽ không khiến Dương Thạc tu luyện xảy ra sự cố, tẩu hỏa nhập ma.
Cứ thế Dương Thạc tu luyện một canh giờ.
Lục Thúy quậy một canh giờ phát hiện không có hiệu quả gì, sớm mệt mỏi.
“Mẹ cả phái các nàng lại đây hiển nhiên là vì giám thị ta, gây rắc rối cho ta. Dù ta không thể đuổi các nàng đi nhưng không thể tùy ý cho các nàng tiếp tục quậy phá. Nếu các nàng đến đây, cũng được, đơn giản áp đảo các nàng, làm cho các nàng chân chính trở thành thị nữ của ta."
"Không trông cậy vào các nàng hoàn toàn trung với ta, ít nhất phải làm các nàng sợ hãi, không thể để các nàng cứ không kiêng nể gì như vậy."
Bị Lục Thúy náo động một canh giờ, dù Dương Thạc không bị ảnh hưởng nhưng cảm thấy phiền.
Nếu mẹ cả phái các nàng tới bên cạnh mình vậy sẽ khiến các nàng sợ hãi, khiến các nàng chỉ dám ngoan ngoãn làm thị nữ, không dám có động tác khác.
Dương Thạc nghĩ như vậy, mở mắt ra.
Dương Thạc liếc hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục, thản nhiên nói:
- Hiện tại sắc trời đã tối muộn, các ngươi là thị nữ của ta nên ở trong tiểu viện này, tùy thời chuẩn bị hầu hạ ta.
- Tiếc rằng tiểu viện của ta có ít phòng, càng thiếu giường. Các ngươi là tỳ nữ của ta, phải hoàn toàn nghe theo mệnh lệnh của ta. Vừa lúc ta cần hai thị nữ thị tẩm, các ngươi sẽ ở trong phòng ta làm tỳ nữ thị tẩm, ấm giường cho ta đi.
Cùng lúc đó, hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục sửng sốt quát to:
- Cái gì? Khiến chúng ta làm tỳ nữ thị tẩm của ngươi, ấm giường cho ngươi?
Lục Thúy tức giận quát:
- Không biết xấu hổ, không nhìn xem ngươi là ai, muốn bổn cô nương ấm giường cho ngươi?
- Muốn bổn cô nương ấm giường cho ngươi liền xuống dưới, ngươi ngủ dưới đất đi!
Lục Thúy khẽ quát, lắc người chộp hướng cổ áo Dương Thạc.