Vợ Trước Đừng Kiêu Ngạo

Chương 267




Chương 267

Nhược nhược khóc rất thương tâm. Ngay khi nhìn thấy mẹ, cô bé liền kéo mẹ đi ra ngoài, một khắc cũng không cho mẹ ở lại đây.

Ôn Hủ Hủ cảm thấy có chút kỳ quái.

Có chuyện gì vậy? Cô con gái nhỏ của cô trước kia không phải vẫn luôn muốn ở lại chỗ ba sao?

Ôn Hủ Hủ nhìn về phía hai đứa con trai ở phía sau mình: “Mặc Bảo, Dận Dận, em gái các con làm sao vậy?”

Mặc Bảo: “……”

Hoắc Dận: “……”

Vẫn là Hoắc Dận tiến lên, nói đơn giản một lần: “Mẹ, đều là lỗi của ba, con sẽ nói chuyện với ba.”

Lời ít ý nhiều, tiếp tục phương thức nói chuyện trước sau như một của cậu.

Nhưng Ôn Hủ Hủ là người thông minh, cô vừa nghe liền hiểu được. Lập tức cô nhìn con gái đang ở trong lòng mình khóc đến nước mũi tèm lem. Cô đau lòng không chịu được.

Đúng vậy, Cô bé chịu ủy khuất trước mặt ba, còn không phải bởi vì mẹ sao?

Ôn Hủ Hủ cảm thấy khó chịu bắt đầu tự trách. Có phải cô không nên ích kỷ như vậy? Việc để ba con họ nhận ra nhau là quyền lợi của cô bé.

Tại sao cô lại để cho con gái còn nhỏ tuổi như vậy đã phải theo cô chịu loại oan ức này?

Ôn Hủ Hủ hạ quyết tâm, vì thế cô ôm con gái đang khóc lóc thương tâm trong lòng dậy, nâng khuôn mặt nhỏ nhắn của cô bé lên cẩn thận lau đi nước mắt.

“Được rồi, Nhược Nhược đừng khóc nữa, ba đối xử với Nhược Nhược không tốt là vì ba không biết Nhược Nhược cũng là con của ba. Như vậy, mẹ tìm một cơ hội nói cho ba con biết, nói Nhược Nhược cũng là con của ba, được không?”

“Thật sao?”

Lời này vừa nói ra, không chỉ làm cho Nhược Nhược ngừng khóc.

Ngay cả hai người anh trai Mặc Bảo và Hoắc Dận cũng nhìn mẹ mở to hai mắt, không tin những gì mình nghe được.

“Mẹ, mẹ muốn cho ba biết em gái sao? Vậy mẹ……”

“Không sao, chỉ cần các con vui vẻ là tốt rồi, mẹ đều không sao.”

Ôn Hủ Hủ xoa xoa cái đầu nhỏ của con gái, dịu dàng an ủi.

Hiện tại, cô cũng cảm thấy không có gì, nhìn cậu bé chẳng phải cũng đã nhận ba sao? Nhưng cô mỗi ngày vẫn có thể nhìn thấy cậu, hơn nữa mỗi ngày cũng có thể ở cùng cậu.

Cho nên, Ôn Hủ Hủ cảm thấy đem con gái nói cho hắn biết cũng không sao.

Bọn nhỏ nghe được, nhất thời vui vẻ cực kỳ.

Đặc biệt là Nhược Nhược, sau khi nghe cuối cùng cũng có thể nhận ba, cảm xúc bi thương đó của cô bé lập tức bị dọn sạch.

“Mẹ, Nhược Nhược muốn đi tắm, lại mặc váy hoa thật xinh đẹp để buổi tối gặp ba.”

“Được, chúng ta sẽ ăn mặc thật xinh đẹp cho Nhược Nhược.”

“Được !”

Hai anh trai cũng vui vẻ phụ họa theo em gái.