"Cậu ta không phải người! Mọi người mau trốn đi!"
Chủ các thế lực lớn ở Đảo Long cũng tái mặt, cuối cùng không chịu được mà tháo chạy ra ngoài.
"Trốn? Ở trước mặt tôi mà còn muốn trốn?"
Lâm Phong giơ tay phải lên nhẹ nhàng ép về phía đám người đang ra khỏi cửa.
"Ầm!"
"Ầm!"
Adv
"Ầm!"
Chỉ đòn này đã giết chết mười mấy nhân vật lớn!
Những người này đều là cường giả có tiếng tăm lừng lẫy trên Đảo Long, định đêm nay đến thể hiện lòng thành hòng lấy lòng nước Mỹ, cuối cùng tất cả đều chết thảm ngay ở đây!
Đám người quyền quý còn sống sót chỉ cảm thấy cảm xúc như sắp tê liệt, thi nhau quỳ xuống đất, dập đầu liên tục, đau khổ van xin:
Adv
"Không! Hu hu. . . Tôi không muốn chết! Xin hãy tha cho chúng tôi…"
"Ngài Lâm, tôi không phải người của Đảo Long, là người của Đại Hạ! Tôi là đồng bào của cậu mà!"
"Hu hu, tôi là người Đại Hạ! Tôi cũng không muốn làm người Đảo Long nữa!"
...
Lâm Phong thấy vậy bèn nhếch miệng cười mỉa mai, trong mắt tràn đầy vẻ nực cười, nhìn bọn họ như một đám hề!
Còn Chu Côn, Tiền Minh, Đường Tam Thái bên cạnh lại đang run sợ!
Đột nhiên tình thế xoay chuyển, khiến bọn họ vừa mừng vừa sợ!
Nhiều cường giả như vậy mà!
Có rất nhiều nhận vật lớn trên Đảo Long mà cả đời bọn họ cũng không sánh nổi, nắm giữ mạch kinh tế của Đảo Long. . .
Kết quả đều bị Lâm Phong giết!
Mà khi giết những người này, sắc mặt Lâm Phong lạnh lẽo tới tận xương tủy, không hề có một chút thương hại, chỉ như đang nhìn một bầy heo!
"Ngài. . . Ngài Lâm, hay là chúng ta bắt những người này lại rồi mang về xử lý?"
Chu Côn căng thẳng hỏi anh.
Lâm Phong chỉ liếc nhìn Chu Côn, Chu Côn lập tức cảm thấy cả người tê dại, miệng mấp máy nhưng không nói nên lời!
"Vừa nãy tôi đã cho bọn họ ơ hội, đáng tiếc bọn bọn họ không biết quý trọng!"
"Kết cục của việc coi thường chỉ có một, đó là chết!"
"Sau đêm nay, rời khỏi Đảo Long! Ai dám ngăn cản, giết không tha!"
Lâm Phong lạnh nhạt đánh thêm một đòn, lại thêm rất nhiều người chết!
Sau đó, Lâm Phong lạnh lùng nhìn về phía Ngô Thiên Long.
Trong lòng Ngô Thiên Long run lên, nếu không có cảm giác chí tôn chống đỡ cho lão ta, có lẽ lão ta cũng đã quỳ xuống đây!
Sau khi giết nhiều cường giả như vậy, lúc này Lâm Phong như Ma Thần hạ phàm, quanh người bừng bừng sát khí khiến người khác phải run sợ.
Mà đúng lúc này.
"Cậu Lâm, cậu thật sự khiến tôi phải giật mình đó!"
Cô Maria lên tiếng.
Những người khác có chết hay không, cô ta không quan tâm!
Nhưng Ngô Thiên Long là chó săn của cô ta, không có Ngô Thiên Long, sau này nếu muốn khống chế Đảo Long sẽ rất phiền phức, cho nên cô ta phải bảo vệ Ngô Thiên Long!
"Cô Maria! Cứu tôi!"
Ngô Thiên Long như vớ được phao cứu sinh, lập tức trốn sau lưng cô Maria.
Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!