"Rốt cuộc mày đánh số nào đây thằng chó Jo, tao còn nhiều khách lắm, nhanh lên." - Thằng Q xẵng giọng lớn tiếng mà không sợ những thông tin vi phạm pháp luật này sẽ đến tai cán bộ nước nhà.
"450 877 232 012, đánh 10000."
"Tao lấy 55, một số thôi, đánh 100 nhé."
"55 trên hay dưới đây thằng quần." - Tôi ngồi chống cằm nhìn thằng Q trở thành miếng bánh thơm được người người từ khắp các khoa vây lấy. Cứ đầu tháng và giữa tháng sẽ là thời gian thằng Q trở thành người được săn đón nhiều nhất, bất kể ai cũng yêu và cố gắng tìm đến nó bằng được vì mọi người tin rằng nó sẽ mang đến sự giàu có cho nhân dân. Đúng vậy đó ạ, thằng cu này là chủ phường ghi đề. Mùng 1 và 16 hàng tháng mà muốn gặp thằng Q thì cứ canh chỗ nào có nhiều người Thái là thể nào cũng thấy nó.
* Xổ số bên Thái không giống bên mình nhưng tôi cứ edit là ghi đề cho các bác dễ hình dung công việc parttime của nhỏ Q nhé.
"Nueng, mày bị sao thế?" - Tôi quay sang nhìn thằng Fai đang ngồi làm dáng bên cạnh rồi nhìn sang thằng Neung ngối đối diện tôi. Trông mặt nó lúc này như thể trong đầu đang có mớ bòng bong không thể nào giải quyết nổi trong khi bình thường nó sẽ là đứa đầu tiên trong hàng dài người tìm tới thằng Q để chơi trò may rủi. Vậy mà hôm nay không những nó không tranh giành sự may mắn từ thần tài Q lại còn biểu cảm rất nghiêm trọng, thi thoảng lại ngây người ra, thi thoảng lại lủi đi đâu đó nói chuyện điện thoại.
"Ờ, mày làm sao, tao thấy cái mặt dài như máy bơm từ hôm qua rồi." - Thêm thằng Chai hỏi. Thằng Neung thở hắt ra một hơi rồi nhìn tôi, thằng Fai, thằng Chai từng người một sau đó cúi xuống nhìn điện thoại trong tay.
"Ơ, hỏi không thèm đáp luôn, mày có vấn đề gì hay có cái gì thấy khó chịu thì nói cho bọn tao đi." - Thằng Fai bắt đầu không giữ nổi bình tĩnh, nó còn đang chuẩn bị đứng lên đạp cho thằng Neung một trận.
"Đúng đấy, mày có chuyện gì không vui à, Neung, kể cho bọn tao nghe đi, thấy bạn cả ngày ngồi mặt xị như bị thóc thế này tao cũng không vui nổi." - Tôi khuyên thằng Neung thêm câu nữa còn nó thì vẫn cúi mặt nghịch điện thoại làm tôi cùng đám thằng Fai chỉ biết quay sang nhìn nhau.
"Bố muốn tao đính hôn."
"HẢ?????" - Chúng tôi đồng thanh hô lên, âm thanh to đến mức khiến đám người mê đen đỏ kia quay sang lườm nguýt như thể chúng tôi làm gián đoạn vận may của chúng nó vậy.
"Mày nói sao cơ Neung, mày đính hôn á?" - Thằng Neung gật đầu xác nhận dù trong ánh mắt trông rất lờ đờ.
"Với ai?" - Tôi nhanh chóng hỏi. Đây đâu phải chuyện bé nhỏ gì, cũng không phải chuyện đùa. Chúng tôi mới chỉ đang học năm ba thôi mà.
"Tao cũng không biết."
"Toang rồi." - Thằng Fai quay sang nhìn tôi: "Chuyện này cũng có liên quan đến em Pan đúng không?" - Cái gật đầu của thằng Neung làm tim tôi giật thót. Tôi lờ mờ hiểu được cảm giác của bạn tôi rồi. Người yêu thằng Neung tên Pan, nó đã từng đưa người yêu đến khoa đôi ba lần. Pan là một cậu trai rất tươi sáng, cái miệng nó ngậm chặt như vỏ sò cả ngày vậy nhưng vẫn rất đáng yêu, ai cũng cưng em nó và thằng Neung thì càng khỏi phải nói.
"Trời ạ, giờ là thời đại nào rồi, từ thời Ayutthaya người ta đã chẳng còn chơi trò hôn nhân sắp đặt này nữa. Bố mẹ mày cổ hủ quá đấy Neung." - Thằng Fai sôi máu xả một tràng. Tôi chẳng biết nói thêm gì ngoài việc sang ngồi bên cạnh vỗ về an ủi nó, thằng Chai vươn tay vỗ vai thằng Neung động viên.
"Tao không biết nên làm gì nữa, tao đính hôn với người khác sao được trong khi tao có Pan rồi, tao yêu Pan." - Giọng bạn tôi nghe tuyệt vọng hẳn, thấy thương nó quá.
"Không sao đâu, mày vẫn còn bọn tao mà, tao tin thể nào cũng có cách." - Đây có lẽ là điều duy nhất tôi có thể nói với thằng Neung lúc này.
Vậy nhưng khi nghĩ tới chuyện của chính mình, nếu một ngày nào đó gia đình tôi và gia đình Phum biết chuyện thì sao? Thế giới này chẳng có bí mật nào là giữ được mãi mãi cả. Tôi nhìn sang thằng Q hãy còn đang bận rộn ghi đề, Q may mắn khi bố mẹ nó và bố mẹ thằng Toey thấy hiểu cho chuyện hai đứa nhưng còn tôi và Phum, chúng tôi sẽ như thế nào đây?
Thằng Fai quay sang nhìn tôi, nó mỉm cười rồi vươn tay sang vỗ vai tôi nhè nhẹ. Dù không có bất cứ một lời nói nào những tôi cũng cảm nhận được sự động viên mà nó truyền cho tôi.
"Mày đừng nghĩ nhiều Peem ạ, biết đâu mày may mắn hơn thằng Neung thì sao."
Tao cũng mong sao là như thế Fai ạ.
***
Chiều nay sau khi học xong chúng tôi có một cái hẹn sinh tố lúa mạch để đón năm mới cùng nhau ở nhà thằng Chen dù hai ngày nữa mới sang năm mới. Lý do mà chúng tôi phải nhanh chóng tổ chức trước là vì năm nay đứa nào cũng có kế hoạch đi du lịch với gia đình cả, vậy nên chúng tôi quyết định tụ tập một bữa trước khi tách nhau ra ai về nhà nấy.
Nói gì thì nói, một năm trôi nhanh thật. Tôi cảm giác như bản thân chỉ vừa mới đón năm mới chưa được mấy ngày mà đã lại thêm một cái năm mới nữa rồi.
Nhưng chuyện quan trọng hơn cả lúc này là việc tôi với Phum không có xe để đi đến nhà thằng Chen. Tôi nhớ rõ ràng ban sáng có lái xe đến trường mà giờ nó bốc hơi mất, không phải là bị trộm mà nói chính xác là bị cướp. Người có lòng dũng cảm xông đến cướp xe của Phum còn có thể là ai ngoài ông anh thứ a.k.a thằng Fang chứ.
Lý do mà nó giật xe của em một cách mạnh bạo thì tôi được nghe kể là do nó và thằng Thaen lại khục khặc với nhau. Cũng không biết vì lý do gì nhưng có vẻ là chuyện lớn, để mà đến mức không về cùng nhau thì chắc chắn là chuyện nghiêm trọng rồi. Mà mặc kệ lý do là gì, thế giờ tao làm sao để về nhà đây? Cuối cùng chúng tôi đành sử dụng dịch vụ công cộng chính là chiếc xe bus ạ, hơ.
Phum đến khoa đón tôi rồi hai đứa cùng đi ra bến xe bus đợi. Đừng hỏi là sao không đi BTS vì chính tôi cũng không biết, tất cả là do thằng đẹp trai đang đứng chơi game trên điện thoại bên cạnh tôi đây chọn. Nếu nó đứng bình thường thì không sao đằng này nó gác tay lên vai tôi, để làm gì?
Đợi một lát chuyến xe đi qua nhà thằng Chen đã tới, người đứng đợi chen chúc lên xe như thể trên xe phát Iphone miễn phí vậy. Phum bỏ điện thoại vào túi quần rồi nắm tay tôi lên xe. Lên được xe thì tất cả mọi ghế ngồi đều đã được lấp đầy vậy nên tôi với Phum dành đứng, đen quá.
Và... ờm... có vẻ như hai đứa tôi trở thành tâm điểm cho tất cả mọi người trên xe. À không, nói hai đứa thì không chính xác lắm vì nhìn qua nhìn lại có vẻ như chỉ có Phum mới được các em gái chụm đầu vào vừa ngắm vừa bàn tán thôi. Từ mấy cô bé cấp ba, đại học cho đến nhân viên văn phòng đều ngoái lại nhìn nó. Có một nhóm mấy em học sinh cấp ba mặc váy đỏ còn gọi bạn bè để bảo nhìn Phum nữa. Hờ hờ, mấy em cũng chỉ có thể nhìn thôi vì cái người đẹp trai này ấy à, thuộc về anh rồi. Tôi ngẩng đầu lên nhìn Phum còn nó thì đang trả tiền vé cho anh phụ xe rồi mới nhướn mày nhìn lại tôi.
"Gì thế Lùn?"
"Không có gì." - Tôi vẫn nhìn Phum. Miệng này, mắt này, mũi này, mày này là cái khiến người ta khen đẹp như tiên, là cái khiến người người say mê, người người muốn có được đây đúng không? Tiếc quá, chắc cơ hội đấy không đến với các bạn rồi vì tôi sẽ không bao giờ chia sẻ nó cho ai đâu.
"Hờ, mồm thì nói không thế mắt nhìn tao làm gì, hay không bám tới, tao cho mày bám vai nhé?" - Mẹ kiếp, tụt cả cảm xúc. Tao bám tới, chỉ cần với tay hết cỡ là được. Tôi không hề thấp, chẳng qua là chiếc xe bus này hình như đo đạc tiêu chuẩn hơi sai so với chiều cao trung bình, vậy nên vì sự an toàn của bản thân, tôi vẫn chọn bám vào vai Phum bằng tay còn lại.
Khi xe đến điểm dừng thứ hai, ôi thánh thần ơi người đâu mà lên xe lắm thế, mọi người không tính chuyển sang dùng phương tiện khác sao? Đi thuyền, đi phà gì đó, bên dưới đã ít không khí thì chớ, khó thở kinh.
Phum chạm vào lưng tôi để dịch xuống cuối xe vì ban nãy chúng tôi đứng giữa. Vì có quá nhiều người chen nhau nên tôi chẳng thể bắt được cái tay cầm nào, đành nắm vào thành ghế người ngồi gần đó thay còn Phum thì đứng chắn để không ai xô vào tôi. Một tay Phum nắm vào tay nắm, tay còn lại cũng nắm vào thành ghế mà tôi đang bám. Tưởng tượng đơn giản là tôi lúc này đã bị nó khóa lại trong vòng tay. Và...thì...thì là...tôi đang đứng quay lưng về phía Phum và cảm nhận cái gì đó là lạ, tôi quay lại nhìn nó. Lần này còn hơn thế nữa, nó cúi đầu nhìn vào mắt tôi, nháy mắt tán tỉnh trước khi tựa cằm lên đầu. Thật may là có rất nhiều người và không có ai quan tâm cả (chắc thế).
"Khó chịu không?"
"Không."
"Cố chịu nhé, sắp đến rồi."
"Ừm."
"Mệt không?" - Tôi dụi đầu vào ngực Phum.
"Aaaaaa." - Hử??? Có vẻ như tiếng hét đó phát ra từ sau lưng. Tôi quay xuống hẳn để nhìn thì vẫn là nhóm mấy em học sinh cấp ba váy đỏ đó, mấy đứa đang cắn khăn tay, mắt chớp chớp nhìn về phía tôi. Trên mặt các em thể hiện niềm vui thích một cách kỳ lạ. Phum chẳng để tâm đến bất kỳ thứ gì và có lẽ nó cũng không biết có người đang nhìn chúng tôi. Còn tôi thì đang xấu hổ điên, mẹ kiếp có người thấy hành động ban nãy ư. Lâu lắm mới đi bus mà Phum vẫn làm tôi ngại được, nó sinh ra chính là để cho câu slogan "Hôm nay bạn thấy ngượng vì chàng trai này chưa nào?"
Không bao lâu sau, trước khi người kịp nát nhừ trên xe bus thì tôi và trai đẹp đã đến được nhà thằng Chen đúng lúc chúng nó đang trang hoàng lại vị trí ngồi nhậu. Ờm, tao cũng không hiểu lắm, có mỗi nhóm mình đến thôi mà nhỉ, sao mày phải trang trí cỡ đó vậy.
"Có gì cần tao giúp không?" - Tôi hỏi thằng Q lúc nó đang đứng chỉnh lại mic. Nó ngẩng đầu lên nhìn tôi đoạn lấy mic đánh vào đầu.
"Alo alo, 1 2 3 4 alo alo." - Mỗi số đọc lên nó lại đánh mic vào đầu tôi một lần vậy nên tôi đã cầm giật lấy cái mic đập ngược lại vào đầu nó, kiểm tra bằng đầu mày mới chuẩn này.
"Đến muộn thế mày, mải đi chim chuột với chồng đúng không, quỷ lùn." - Thằng Q nói vào mic. Không ấy mày bắc loa lên thông báo cho cả làng nghe đi. Tôi giơ ngón ngữa vào mặt nó rồi lượn đi, đứng lại thêm lúc nữa chắc điên mất.
Thằng Chen thằng Beer và hai chị giúp việc đang hỗ trợ bê đồ ăn ra; thằng Toey thằng Matt thằng Mick thì đang phồng má trợn mắt thổi bóng còn thằng Pun đứng bên cạnh ném phi tiêu cho bóng nổ bùm bụp để thằng Mick tức điên lên chạy đuổi nó. Thằng Pun đúng chỉ được cái nước phá. Thằng Thaen thì đang ôm ấp người yêu, sao đứa nào bảo cãi nhau cơ mà, có thấy cãi nhau đâu thấy bám nhau như mực ấy chứ.
"Chen Chen, thằng Thaen với thằng Fang làm lành rồi à?" - Tôi đi tới huých huých thằng Chen đang chuyển ghế sang bên cạnh hồ bơi. À quên không nói, địa điểm tổ chức tiệc đón năm mới của chúng tôi là ở bên cạnh chiếc hồ bơi này. Dù sao thì cũng ở với lũ mấy tháng trời, thôi thì tiễn luôn năm nay bằng khoảnh khắc ở gần nước cho đủ bộ.
"Hở, chúng nó cãi nhau á, tao vẫn thấy hai đứa nó bình thường mà, lúc thằng Fang đến thằng Thaen vẫn vẫy đuôi chạy ra đón vợ nó mà."
"Mẹ kiếp, thế mà đến làm mình làm mẩy tao với Phum, tao đến muộn cũng vì thằng Fang lấy xe em nó đi vì bảo là cãi nhau với thằng Thaen mà giờ thì nhìn kìa, bón cơm bón nước cho nhau như chưa hề có cuộc chia ly, tao lại cho hai đứa ăn đập giờ chứ. Thế bố mẹ mày bỏ mày ở nhà một mình thật à?"
"Hờ, mày đúng là thích cằn nhằn thật đấy." - Nói ròi nó búng trán tôi một cái rõ đau.
"Thằng Chen!"
"Ờ ờ, mẹ tao mới gọi lúc nãy bảo đến khách sạn rồi, tầm này chắc đang chuẩn bị vui chơi khắp nước Áo rồi đấy, vứt con lại một mình. Nhưng cũng đành chấp nhận, lâu lắm rồi bố mẹ tao mới có một ngày nghỉ ngơi, cho hai cụ đi tuần trăng mật còn tao ở nhà cũng được." - Tôi nhếch mép cười với thằng Chen, mồm mép lắm bạn ạ.
"Cực cức, tao chắc chắn mày không ở một mình, sao, năm nay tính đường với em nào rồi."
"Hừ, đừng có chọc ngoáy Peem ạ, mày không thấy tiệc chỉ có chúng mày thôi à." - Tôi bĩu môi đồng thời cầm cái muôi chưa dùng gõ lên đầu thằng Chen. Dám mạnh mồm bảo ở nhà một mình cơ. Mấy đứa như nó, dịp năm mới này chính là dịp để săn bắt con mồi, cũng tầm tầm như ngày lễ tình yêu đó.
Thằng Chen bật cười nhướn mày với tôi, đoạn tiếp tục dọn đồ ăn lên bàn. Bên cạnh cách đó chừng 3m là bãi cỏ xanh mướt, thiếu gia Beer đang đứng ném đĩa nhựa và thằng Toey thì đang đi bắt đĩa nhựa để cạnh tranh với con chó của bố thằng Chen. Mày hài quá rồi em ạ. Thằng Beer thì khỏi phải nói, nó cười đến rơi nước mắt trái ngược hoàn toàn với thằng Q đang nhíu mày nhìn người yêu chạy qua chạy lại đua với chó, hahahahahahaha.
Hơn bảy giờ chúng tôi chính thức ngà ngà, thằng Pun vẫn giữ khư khư cái mic như mọi khi, thằng Chen đem bịt tai đưa cho mấy chị giúp việc, người làm vườn và tài xế cả rồi, thằng Mick nhảy bằng cả tính mạnh dù thằng Pun đang hát ballad. Đứa nào đứa nấy vẫn diễn nét hề như thường lệ, hẳn các bạn cũng quen rồi đúng không?
"P'Q, P'Q, lúc nào mình về mình ăn trộm con chó nhà anh Chen về nuôi nha."
"Mày ăn trộm mà mày hét lên cho cả làng nghe thấy thế à?"
"Thì Toey muốn ăn trộm một cách lịch sự mà, hihi." - Dứt lời thằng Q cặp cổ thằng Toey, cả hai đứa ngã về đằng sau. Chắc thằng Q ngứa mắt người yêu lắm nhưng mày ơi thế này có hơi mạnh tay quá không?
"Này, Q Q, đủ rồi kẻo thằng Toey tắt thở chết bây giờ. Mày toàn thích chơi mấy trò bạo lực, nó mà giận cho lại xám mặt." - Thằng Phum nhắc nhở.
"Hừ, nó không giận đâu, nó còn thích là đằng khác, thằng Toey ưa bạo lực cỡ nào mày không biết à." - Rồi nó lại tiếp tục vật người yêu ra đánh muay. Thằng nhóc Toey chắc là thích thật vì nó đang cười ngoác cả miệng ra kia kìa. Đúng là yêu nhau lắm đánh nhau đau bạn tôi ạ. Chúng ta chuyển sang theo dõi đôi còn lại đi ạ, hai đứa nó đang ngồi quay lưng với bàn tiệc, chân nhúng xuống vể chơi nói chuyện chim nhau. Ngứa mắt quá đi mất.
"Không phải tao phản đối mày nhưng mùa lạnh đi biển không vui, đi Khao Yai đi." - Thằng Thaen nói, tay nó vẫn ôm lấy eo Fang không rời.
"Thì đi, tao thế nào cũng được." - Thằng Fang trả lời bằng giọng lạnh tanh, mà tôi cũng tọc mạch quá nhỉ, hahaha.
"Thế áaaaaaa, thế nào cũng được vậy sao dỗi không về cùng nhau, ối Fang, đau đau, thôi làm hòa làm hòa, cãi nhau chẳng vui tí nào."
"Cũng tại mày thích chọc điên tao."
"Thế để tớ chọc tim ấy có được không nà."
Ọeeeeeeeeeeee
Thằng Thaen quay lại nhếch mép với chúng tôi còn thằng Fang thì đang trố mắt ra nhìn, Phum thấy thế lè lưỡi với anh trai nó.
"Bớt bớt đi thằng đầu trâu này, mày đừng có dụng cái giọng ẻo ẻo đấy nữa được không Thaen."
"Sao nào, ngại à, hehe, mày ngại đáng yêu lắm Fang ạ, tao thích."
"Bạn Thaen ơi, không biết là bạn đến từ đoàn diễn tuồng nào thế, hay chèo hay cải lương, hahahahaha." - Thằng Chen chắc không chịu nổi sự ngứa mắt ấy nữa nên hét lớn trêu cặp đôi của năm. Đến tao nghe còn thấy chán cơ mà Thaen.
"Peem, Peem." - Phum huých tay tôi cho đến khi tôi nhíu mày nhìn nó: "Cái gì?"
"Cay."
"Tao đã bảo là đừng cho ớt, ê Beer, đưa tao chai Pepsi với." - Cậu Phum thích thể hiện, muốn ăn gỏi mực như các bạn nên đã múc cho đẫy nước sốt. Thấy ngu không, rõ là biết mình không ăn cay được rồi còn cố.
"Peem, cay quá, phù phù." - Phum vừa thổi vừa nắm vạt áo tôi giật giật.
"Ơ, đằng này thì bị làm sao, nó sao thế Peem, ăn ớt à?" - Đúng lúc ấy thằng Chen quay lại.
"Ừm, ăn bánh không?." - Tôi quay qua gật đầu với thằng Chen rồi quay lại lau mồ hôi cho Phum. Hỏi có ăn bánh không thì nó lắc đầu, tai đó, má đỏ môi đỏ ửng cả lên, quyến rũ phết, hehe.
"Ê ê chúng mày, tao có trò này cho chúng mình chơi." - Chó Pun nói ông ổng trên mic đồng thời quay sang nhìn bọn tôi cười toe, say chắc.
"Mày lại cái gì nữa đấy hả?" - Thằng Q hỏi, giọng nó lúc này cũng sắp đi rồi, đang dựa vào cổ thằng Toey nghỉ ngơi.
"Chơi game vui nhộn chào đón năm mới còn gì."
"Rồng vàng!!!" - Hả??? Mày có vấn đề gì với con rồng vậy.
"Thì là, tao cỏ câu hỏi muốn hỏi chúng mày. Câu hỏi là giả sử mày bắt gặp người yêu và người yêu cũ của người yêu đang chấm chấm chấm với nhau thì mày sẽ nói gì, cho nói ba từ." - Mọi người chìm vào suy tư. Nếu không xấu xa thì không thể nào nghĩ ra câu hỏi thế này đâu nhưng nói đi cũng phải nói lại, mấy cái đứa đang suy nghĩ câu trả lời kia còn xấu xa hơn, haha. Nếu bắt gặp người yêu mình "hợp tác" với người yêu cũ thì sẽ nói ba từ là...
"Đợi tao với." - Thằng Chen.
"Hahaha." - Thằng Fang.
"Tao vô tư." - Thằng Mick.
"Tới luôn đê." - Thằng Q.
"Cũng hay đấy." - Thằng Beer.
"Cảnh sát ơi." - Thằng Toey.
"Kết thúc chưa?" - Thằng Thaen.
"Tao tiếp nhé." - Là tôi.
"Sửa điều hòa." - Thằng Matt
"Đáng êu quá." - Thằng Pun tự hỏi tự trả lời.
"Đặt chùa rồi." - Thằng Phum. Uiiii, tất cả mọi người đều quay sang nhìn trai đẹp với câu trả lời không thể nghiêm túc hơn của nó. Mày không phải nhìn sang tao, thằng Pun chỉ hỏi chơi thôi mà.
* Đặt chùa để tổ chức đám tang đó các bác.
Thế rồi chúng tôi lại tiếp tục ăn tiếp tục hát, kể chuyện hài, chơi mấy trò vô tri rồi cười đến đau cả bụng. Tiếp theo đây là chương trình "Chọn bạn mà chọc" và nhân vậy may mắn được chúng tôi lựa chọn cho tập cuối cùng của năm nay chính là cu em Matt. Lúc này nó ngấm rượu rồi, lý do chúng tôi chọn em nó là vì thằng Toey bảo thằng Matt có tình yêu mà dám giấu, đến lúc chúng tôi hỏi thì nó cứ trả lời đi đâu, có dấu hiệu bưng bít sự thật.
"Matt, mày đang tán gái khoa Luật à, thấy thằng Beer bảo nó thấy mày lượn khoa nó suốt." - Thằng Q mở đầu.
"Tán tiếc ì âu ành, em đến tìm moo hoo." - Đệch, cái giọng Khon Kaen pha Italy lại tới rồi đấy (Tán gì đâu anh, em đến tìm bạn.)
"Ai bạn mày, không phải mày chỉ có mình tao à Matt, á à thế là mày có bạn mới đúng không, sao mày lại làm thế?" - Hơ, cái thằng cu này, đây là lúc để mày thể hiện sự ghen tuông với bạn à. Cái thằng cứ say là giữ đồ giữ người khư khư, thằng Q phải lôi cổ người yêu về không cho nhảy vào nữa: "Người yêu Toey đẹp trai thế này, không thể tin tưởng được." - Vẫn còn nói mớ mấy câu.
"Nếu mày nói anh nghe, anh có thể giúp mày tán người ta. Sao nào Matt, mày tán ai, năm mấy?" - Thằng Beer tiếp tục.
"Haha, năm bốn anh ạ." - Đệch thế mày bảo không tán, mà sao chơi đồ cổ thế.
"Thế tên gì?" - Phum hỏi. Giờ thì thằng cu Matt nói ngọng toàn phần. Mặt nó đỏ, cổ đỏ, ngồi chênh vênh theo chiều gió trông buồn cười cực, thằng Chen thì tiếp rượu em nó không ngơi tay.
"Tên..." - Đột nhiên tiếng chuông điện thoại thằng Matt vang lên phá tan bầu không khí, cả đám nhìn nhau tiu nghỉu. Thằng Matt lục tìm điện thoại trong túi quần rồi đưa lên dí sát mặt vào nhìn màn hình điện thoại: "Bố em gọi, thệ em xin phép nghe điện na." - Vừa nói nó vừa chỉ chỉ vào màn hình ý bảo bố nó gọi rồi ngẩng đầu lên cười cười với chúng tôi.
"Chào bố...con đang ở tiệc...vâng...nhiều nhiều thứ lắm ạ...bố đừng trêu con...nó rất rất rất... vâng mẹ gọi con rồi...con không đi được...tuần sau có bài kiểm tra nhưng Martin có thể đi với mẹ...con cũng nhớ bố, chúc mừng năm mới, bai bố, rứa hây." - Đến đó rồi con lai Italy -Khon Kaen tắt máy.
"Rứa hây là cái gì, tiếng Ý à?" - Thằng Pun hỏi.
"Hahahahahaha, ừ tiếng Ý bên trên nó như vậy đấy." - Thằng Q cười to còn thằng Pun thì vẫn chưa hiểu thằng cu Matt vừa kết cuộc điện thoại bằng tiếng gì. Phum vừa cười vừa khoác vai tôi vừa nhịp nhịp tay theo bài hát mà thằng Mick đang rú.
* Tỉnh Khon Kaen nằm ở Đông Bắc Thái Lan, nằm bên trên so với Bangkok nên nhỏ Q mới nói là tiếng Ý bên trên vậy đó.
"Chúng mày biết gì không, thực ra tao cũng là con lai đấy." - Hahaahahahaha, thằng chó Pun làm con lai á. Bình thường là giai Thái chính hiệu mà rượu vào cái thành con lai là sao.
"Con lai hay lai con hả thằng quần." - Thằng Q bật cười.
"Haha, hay mày là động vật lưỡng cư hả Pun?" - Thằng Thaen nói.
"Chó Thaen mày không biết gì thì đừng nói, tổ tiên của nhà tao là một tướng quân (shogun) thời nhà Đường."
??????
.........
Nếu tôi nhớ không nhầm thì shogun là một chức vụ cho quý tộc ở bên Nhật Bản, còn nhà Đường thì là một triều đại của Trung Quốc. Thế tóm lại là tổ tiên nhà mày là tự chế à? Thôi thả cho nó đi gào rú với thằng Mick. Đột nhiên thằng Mick ngừng hát rồi rống lên nghiêng người nhìn đồ ăn trên bàn.
"Cái gì vậy, không có món nào có tác dụng bổ não là sao, Chen Chen nói chị giúp việc làm món "cá trăm ngày" đi, tao muốn ăn."
"Cá gì cơ?" - Đừng nói là thằng Chen, đến tôi còn hoang mang.
"Cá trăm ngày ấy."
"Cá trăm ngày là cái gì hả Mick?" - Thằng Beer hỏi.
"Cá nướng." - Xin một phút mặc niệm cho câu đùa này của mày Mick ạ, nó sâu xa quá tao không thông tới được.
* Tôi cũng không hiểu cái câu này của nhỏ Mick cho lắm T.T
"Thế tao nghĩ mày không cần đợi tới trăm ngày đâu, nướng luôn cũng được."
Đêm càng về khuya đám bạn tôi càng say sưa và càng trở nên bựa, trong đó có cả tôi. Lúc này đứa nào mà ngủ là sẽ bị phạt bằng cách ném xuống bể bơi. Thằng Mick là đứa dính đạn đầu tiên, đã say lại cộng thêm bị ném xuống nước khiến nó đào 10 đời nhà chúng tôi lên chửi, chửi cả đến đời cháu chắt. Tiếp đó là thằng Matt, nó cũng rống lên chửi chúng tôi khi bị ném xuống nước nhưng xin lỗi cu em, bọn anh nghe mà chẳng hiểu gì cả, haha. Có hai nạn nhân bị hành quyết rồi nên đám còn lại càng trở nên cẩn thận, nhưng người mà chúng tôi muốn trêu nhất là thằng Beer và thằng Fang, tôi rất muốn ném chúng nó xuống nước.
"Chúng mày khỏi phải nghĩ đến chuyện trêu vợ tao vì chính tao sẽ lôi nó xuống nước, haha." - Thằng Thaen nói xong đưa đôi mắt lờ đờ bỉ ổi vì say nhìn sang Fang, đương nhiên là thằng Fang né. Hahahahaha, chết cười, cũng hay, không cần phải nhúng tay vào, cứ để vợ chồng nó cắn nhau.
"Mày đừng có lại đây, thằng Thaen, thằng Thaen!!!"
"Haha, chơi nước với anh nào tình yêu ơi."
"Có cái chân tao này, không, Thaen, thằng Thaen, thằng chóoooooo."
Tõm!!!
Không kịp nữa rồi, thằng Fang đã bị thằng Thaen lôi xuống nước xong xuôi. Nó vừa nhỏm lên khỏi mặt nước chưa kịp ho vì sặc thì đã bị thằng Thaen kéo lại hôn. Đcm!!!!!! Tôi không nhớ tiếng la ó từ đám còn lại to đến mức nào nhưng mà mẹ kiếp, đúng đỉnh. Chiếc áo đồng phục trắng của thằng Thaen và thằng Fang nhúng nước nên dính vào người trông rất gợi cảm. Thằng Phum cũng trêu anh trai, anh rể nó không ngớt, thằng Q chạy lại hất nước đầy thích thú.
"Sao, clo nhà thằng Chen ngọt không?" - Quý tộc Beer cũng tham gia cuộc vui. Thằng Thaen vẫn chưa buông thằng Fang ra và nhìn có vẻ như nó còn giữ thằng Fang chặt hơn.
"Tao không nói gì đâu, chúng mày lên phòng tao cũng được, hehe."
"Thằng chó nào còn chưa ngậm mồm đấy, tao mà lên bờ tao cạo đầu hết chúng mày."
Úi dùi uiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii, những tiếng trêu ghẹo lại được thể dội lên không ngớt, hahaha.
"Fang không cần lên nữa đâu, dù sao cũng xuống rồi, thế để thêm người cho có bạn nhé." - Phum nói với anh trai nó rồi quay sang nhìn tôi, và chỉ có thế hai đứa đều hiểu ý đi ra tóm thằng Q thằng Toey ném xuống nước, haha.
"Anhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhh" - Kéo thêm chút nữa đi Toey, mày kéo dài thêm chút nữa là thành từ khốn nạn rồi đấy.
"Thằng quỷ lùn, chúc mày với chồng mày may mắn." - Hahaha, đáng đời lắm chó nhúng nước Q ạ. Nó chỉ tay vào mặt tôi rồi bơi đi kiếm thằng Toey đang vùng vẫy vui vẻ trong nước. Mày thay đổi tâm trạng nhanh thật đấy Toey ạ.
"Con chó nào sủa thế Phum, ấy, ấyyyyyyyy." - Tôi bị kéo, thằng chó nào làm thế nhỉ. Tôi chới với bên mép hồ may sao có Phum kịp kéo tôi lại.
"Cho anh chồng ăn no nước thì anh cũng phải cho em dâu đón chút năm mới chứ nhỉ." - Thằng chó Fang, bỏ tao ra.
Tõm!!! Cả tôi và Phum đều bị lôi xuống bể bơi.
"Ê Peem cần phao không, nghe nói bể này cao mét rưỡi tao sợ chân mày không chạm đáy được." - Thằng Thaen, thằng khốnnnnnn.
Cuối cùng tôi cũng đã hoàn thành nhiệm vụ bằng cách lôi thằng Chen thằng Beer thằng Pun xuống hồ bơi để trả nghiệp. Chúng tôi bơi đuổi nhau dưới nước, haha.
Năm nay là năm thứ hai đón năm mới cùng Phum rồi nhỉ, bầu không khí và địa điểm khác, đêm nay cũng không giống năm trước. Chẳng có pháo hoa rực nở, không có những vì sao sáng trên bầu trời thủ đô nhưng không sao cả vì tất cả những thứ đó đều không đáng giá bằng người đang người đang ôm tôi đây, người đó mới là quan trọng nhất.
Tôi vẫn có đám bạn quỷ này đồng hành trong suốt một năm qua và cả những năm sắp tới nữa.
Chúc mừng năm mới nhé chúng mày!
***
Hôm này là ngày cuối cùng của năm 2011, là ngày mà người người nhà nhà tiệc tùng. Nhiều gia đình đã quây quần hạnh phúc để chào đón năm mới nhưng tôi xin phép được ra khỏi bối cảnh chung hiện tại một chút vì còn đang mải giằng co với thằng Phum. Chúng tôi đã như thế này được hơn một tiếng rồi, lý do thì là vì...
"Sao phải đi ra tận Thong Lor chứ, ăn gần condo không được à, ăn xong còn đi ra Central World ngắm pháo hoa."
"Ê Peem, sao mày vẫn không hiểu thế nhỉ, tao đã bảo là không được đi đến chỗ đông người mà."
"Nhưng tao muốn xem, tao thích pháo hoa, một năm có một lần thôi, nhiều người có làm sao đâu, dù sao cũng có mày đi cùng mà."
"Có tao đi cùng không có nghĩa là người khác không thể động chạm mày, nếu mày muốn xem đến thế thì để tao gọi người tới tận condo đốt cho mày xem, giờ mới có sáu giờ thôi, vẫn kịp." - Thằng điên, Phum điên chắc luôn rồi. Chúng tôi cãi nhau đến đỏ mặt tía tai cũng vì chuyện này. Tôi muốn đi count down ở Central World, muốn đi xem tiệc pháo hoa vì năm ngoái bận nhậu nhẹt say xỉn với đám quỷ kia nên bỏ lỡ. Vậy nhưng Phum không cho tôi đi. Nó bảo ở đó quá đông người, thể nào cũng có ai đó tiếp cận tôi và bắt tôi đi ăn ở khu Thong Lor. Tình cảnh lúc này là mỗi đứa ngồi một đầu giường lườm nguýt nhau.
"Tao muốn đi xem pháo hoaaaaaaaaaaaaa." - Hét lên cho bõ tức. Nếu có thể đưa hai tay lên đấm ngực như King Kong chắc tôi cũng đã làm rồi.
"Nhưng tao đặt bàn rồi."
"Mẹ kiếp, thế mày còn hỏi ý kiến tao làm gì trong khi bàn đặt rồi, hừ." - Kiếm chuyện để tao gân cổ lên cãi một hồi xong giờ mày mới thú nhận là đã đặt trước hết rồi là saooooooo?
"Haha, mặt mày hài quá đấy, đã rủ nhau là tối nay hai đứa count down rồi còn gì, tại mày bướng đấy chứ, đồng ý theo tao thì có phải mọi thứ xong sớm không."
"Ha, cái mày nói người ta không gọi là rủ đâu người ta gọi là ép buộc." - Đúng không? Nếu là được rủ thì mình có quyền được chọn chứ, đằng này các bạn nhìn cách làm của thằng Phum đi.
"Haha, thế sao, đi tắm rồi chuẩn bị được chưa, đi muộn tắc đường lắm."
"Tao không tắm."
"Cũng được, vậy đi luôn." - Phum nhướn mày nhếch mép nhìn tôi. Tôi cầm gối đập vào cái mặt đẹp trai của nó rồi kéo khăn tắm đi vào nhà vệ sinh. Sẽ có một ngày, nhất định sẽ có một Peem này sẽ chiến thắng Phum. Mẹ kiếp, không thể thua mãi được.
Tôi tắm cũng không lâu lắm, đến khi trở ra thì không thấy Phum đâu, chắc nó sang phòng tắm còn lại rồi. Tôi nhìn thấy bộ đồ Phum đã chuẩn bị sẵn đặt trên giường. Một chiếc quần bò đã bạc màu rách gối cùng một chiếc áo sơ mi kẻ sọc. Ha, chủ đề của mày hôm nay là đẹp trai đúng không, vậy thì tao sẽ lựa chọn chủ đề khiến mày ấn tượng không thể nào quên.
Tôi chọn một chiếc áo phông màu trắng tay áo màu xanh nước biển có hình hai còn bò tót đang đối đầu nhau, ha. Chỉ cần thế này là đủ đàn ông rồi. Quần thì là một chiếc quần đùi bò do tôi tự cắt. Tôi mặc đồ, bôi phấn rôm rồi ra phòng khách xem tivi đợi trai đẹp.
Một lúc sau Phum ra khỏi nhà tắm đi tới dúi đầu tôi rồi vào phòng ngủ thay đồ. Đm, ông lại tụt khăn tắm của mày ra bây giờ. Có vẻ như nó không để ý bộ đồ tôi đang mặc, he. Không bao lâu thiên thần đã xuất hiện trước mặt tôi, nhìn thấy giao diện của nó làm tôi lo lắng, không muốn ai nhìn đâu. Nhưng mà cấm sao được, tôi đành nhún vai đi ra ngoài cửa đợi Phum, vừa xoay người lại thì thấy Phum đang nhìn tôi từ trên xuống dưới với ánh mắt cực sốc.
"Peem."
"Ờ."
"Tao đưa mày đến quán đồ Ý đấy."
"Biết rồi, cỡ mày có bao giờ ăn đồ Puerto Rico đâu, hay muốn đổi ý đi ăn gỏi đu đủ, gà nướng hử?"
"Ha ha haahahahaha, nếu mày không phải vợ thì tao đã chửi cho mất họ rồi Lùn ạ, nghĩ gì mà mặc bộ này vậy?" - Thằng Phum cười đến đỏ cả mặt, cười đến mức cả người xiêu vẹo đổ xuống sofa để mặc tôi đứng ngây người ở cửa.
"Sao nào, tao không quan tâm, hay là mày để ý, nếu vậy thì tao không đi cũng được." - Ha, vào tròng rồi. Thằng Phum vẫn đang cười đồng thời vỗ vỗ vào chỗ bên cạnh.
"Lại đây đi."
"Cái gì nữa, rốt cuộc mày có đi không?"
"Muốn tự đi hay phải để tao..." - Ha, cuối cùng tôi vẫn phải quay lại sofa với nó.
"Ấy này." - Đang chuẩn bị ngồi xuống thì Phum kéo tay tôi lại để tôi ngồi lên đùi nó. Thằng điên này, tao có phải con gái đâu, tao không ngồi lên đùi mày đâu. Kết cục vẫn thế, giãy dụa chỉ tổ mệt thân, thôi kệ, ngồi mẹ cho rồi.
"Tao không xấu hổ nếu mày mặc thế này nhưng tao không thích mày mặc quần đùi."
"Lo chứ gì." - Tôi nhướng mày với cái người đang đưa mũi quệt qua lại má tôi.
"Không có, tao sợ trông mày đã lùn lại càng lùn hơn."
"Chọc điên tao à?"
"Haha, thay quần đi, thời tiết dạo này trở lạnh rồi, mặc thế này không thoải mái đâu." - Thanh âm dịu dàng của Phum rủ rỉ bên tai tôi. Thế này thì tôi thua chắc chứ còn gì.
"Thì mày buông tao ra đi."
"Hôn cái đã." - Tôi lạnh toát cả tay chân. Mày nhá, trai đẹp thích làm thế này lắm. Nó thích làm cho tôi không thể rời đi nổi nên tôi đành giả điếc, cúi xuống nhìn tiền trong túi áo Phum. Không phải tôi ngượng đâu, không ngượng thật mà. Tôi không hề ngượng tí nào khi nó cứ lấy đầu mũi chọc chọc má tôi. Dù không nhìn nhưng tôi chắc chắn ánh mắt Phum đang dán lên người tôi, tôi càng cúi đầu nhìn ngắm túi áo của nó.
"Haha, tìm cái gì?"
"..."
"Sao hả, tìm gì ạ?" - Đừng có nói bằng cái giọng ấy, mày biết thừa tao sẽ gục mà. Tôi nghe thấy tiếng nó cười khoái chí, hừ, nhớ mặt tao đấy.
"Không, thế cuối cùng là có đi ăn không đây?" - Tôi nghĩ bản thân đang nói đủ to vậy mà sao lời vào tai cứ như đang hờn dỗi, đứa nào đổi giọng ông đúng không?
"Nhé, hôn cái đã, hôn đón năm mới."
"Còn mấy tiếng nữa mới đến cơ, mày đừng có văn vở."
"Nhé."
"..." - Cuối cùng tôi là bên ngẩng mặt lên, đưa miệng chạm vào bờ môi của Phum đang ở cách đó rất gần nhưng ngay sau đó nó đã trở thành người dẫn dắt.
Đến được quán ăn là chuyện của một tiếng sau đó dù bình thường đi từ condo đến đây hết có ba mươi phút. Thực tế thì chúng tôi đã từng ăn ở quán này nhiều lần, Phum nói đồ ăn ở đây là vị giống bên Ý nhất còn tôi thì ù ù cạc cạc vì cũng chẳng biết vị Ý gốc nó là như thế nào, ha. Quán được trang trí khá sang trọng, ờ mà tôi thay đồ rồi ạ, các bạn không phải lo, tôi mà mặc cái áo bò húc đó vào đây thì làm trò cười mất, hehe.
Hôm nay là ngày cuối cùng của năm nên quán cũng khá đông, gần như các bàn đều có người nhưng chúng tôi vẫn ngồi được chỗ đẹp vì là khách hàng thân thiết. Hôm nay Phum chơi lớn gọi cả rượu vang. Mày tính chuốc say tao chứ gì nhưng xin lỗi người yêu nhé, tình cờ làm sao tửu lượng tao cũng khá ổn, một chai vang không thể làm tao gục được đâu. Không lâu sau đồ ăn được gọi đã lên, tôi và Phum cũng không chần chừ nữa mà bắt đầu nhập tiệc.
"Peem, tao vào nhà vệ sinh chút nhé."
"Ừ, ăn o ắm ào ồi i iều." - Đồ ăn còn đầy trong miệng nhưng tôi vẫn tôi vẫn cố gắng ghẹo Phum. Nó bật cười bảo ăn tử tế không nghẹn rồi đi vào nhà vệ sinh. Tôi lén ăn của Phum mấy miếng, món nó gọi là món cá gì đó, món yêu thích của nó mà lần nào đến đây nó cũng gọi. Chả thấy ngon gì nhưng là cá nhập khẩu nên tôi vẫn ăn cho bõ công đi đường xa của em nó, haha. Đồ khai vị xong, món chính xong tiếp theo là đến tráng miệng. Mà sao chó Phum vẫn chưa ra thế nhỉ hay chết đuối trong đấy rồi.
Tôi định gọi cho nó thì thấy chiếc Iphone xinh đẹp nằm chễm chệ bên đĩa mỳ ý. Tôi chuẩn bị đứng lên đi tìm Phum thì quay lại đã thấy một bó hồng trắng chìa ra trước mặt. Tôi nhìn bò hóa đến cổ tay rồi nhìn lên mặt chủ nhân của nó, chủ nhân của nó đang đứng cười với tôi.
Nó lượn đi mất hút một lúc lâu rồi quay trở lại với một bó hoa làm tôi không nên phản ứng thế nào. Các bạn nghĩ mà xem, khách còn đang ngồi đầy trong quán nhìn về phía này, tôi vừa ngượng Phum vừa ngại với mọi người. Dù tôi không phải một người quá đam mê hoa nhưng cái gì Phum tặng tôi đều thích hết.
Đám con gái ngồi mấy bàn xung quanh nhìn Phum như thể muốn lao vào ăn tươi nuốt sống vậy mà nó lại chìa bó hoa về phía tôi, các nàng ta vô cùng đau lòng, haha, ghen tị lắm chứ gì, hahahahahahaha.
"Nhà vệ sinh quán này xịn thật đấy, có cả hoa hồng cơ." - Tôi nhìn vào bó hồng trong tay vào nói, đúng là rất bất ngờ đấy trai đẹp ạ.
"Chắc họ biết có người muốn lấy lòng người yêu nên đặt ở đó."
"Cảm ơn nhé."
"Đổi câu cảm ơn thành cái khác được không?" - Trai đẹp cười rồi nháy mắt, thế là ý gì nhỉ? Tao cho một dao mù mắt bây giờ. Tôi và Phum đã cùng nhau ăn bữa ăn cuối cùng của năm trong nụ cười hạnh phúc. Có lẽ đây chỉ là một bữa ăn chào đón năm mới vô cùng đơn giản nhưng tôi lại cảm thấy vô cùng hạnh phúc.
Mong sao năm nào cũng có trai đẹp ở bên, chỉ cần thế là tôi đã mãn nguyện lắm rồi.
Sau bữa ăn no căng chúng tôi trở về condo để count down. Phum ôm cổ tôi đi ra khỏi quán, hai đứa chí chóe nhau suốt dọc đường, nó trêu tôi còn tôi thì đánh nó. Phum trả đũa bằng cách kéo tôi lại rồi hôn, chỉ chạm môi rồi buông ra, cái thằng này, về đến phòng rồi hành sự không được hay gì, giữa đường giữa phố. Hơ, cắn tao à, tôi chạy theo để đá nó, Phum đi lùi lè lưỡi với tôi. Tôi đá nó cho đã rồi Phum kéo tôi lại ôm cổ như cũ.
Đột nhiên toàn thân tôi như tê liệt, lông tóc dựng đứng, cả người lạnh toát khi thấy một chiếc xe chạy qua trước mặt chúng tôi. Chiếc xe ban nãy chạy qua, tôi không chắc Phum có để ý không vì nó còn đang mải thơm má tôi. Tôi không quan tâm người lái là ai nhưng người đàn ông ngồi phía sau chạm mắt với tôi là...
Bố của Phum.