Xuyên Đến Thanh Lâu Thành Đầu Bảng

Chương 12: Thao hoa khôi thanh lâu! 2 (H)


Editor: Sunie

Phạm Vệ Lăng nhẹ nhàng dùng hàm răng mài vài cái, ngậm lấy âm đế liếm mút, đồng thời dùng đầu lưỡi nhanh chóng trượt qua lại ở âm đế.

"A... Ưm hừ... Ưm..." Đầu lưỡi mềm mại khuấy động hóa thành khoái cảm, Thẩm Uyển đè cái đầu đang đong đưa ở giữa hai chân, ý đồ muốn càng nhiều, "A... Công tử... Thật thoải mái, còn muốn... Anh Cơ thật thoải mái... Ừ a... Ưm ô..."

Phạm Vệ Lăng vừa liếm láp âm đế, tay phải vừa từ trên đùi trắng nõn trượt đến giữa chân. Quả nhiên, từng luồng mật dịch đã tuôn ra bên ngoài.

Ngón giữa từ từ cắm vào, xoay tròn câu lộng ở hành lang, hành lang ẩm ướt ấm nhuận dễ dàng tiếp nhận một ngón tay. Phạm Vệ Lăng lại từ từ thò ngón trỏ vào, ma sát ở nơi nhỏ mẫn cảm của nàng.

"A... Ưm a..." Thẩm Uyển than thở, hơi ngẩng đầu lên, cái miệng anh đào nhỏ nhắn hơi mở ra. Phạm Vệ Lăng nhìn đúng thời cơ, rút ngón tay trong hành lang ra, nhét vào trong miệng nhỏ của nàng.

"Tới, nếm thử hương vị của mình một chút." Hắn cắm hai ngón tay vào cái miệng nhỏ của nàng quấy loạn, một cái tay khác nắm một bên bầu vú xinh đẹp của nàng, giống như nhào bột vậy. Bộ ngực của Thẩm Uyển tuy rằng không thể xưng là vú to, nhưng cũng không nhỏ, cho dù là bàn tay dày rộng của Phạm Vệ Lăng cũng không thể nắm lấy toàn bộ.

"Thế nào? Ăn ngon không?"

"Ô... Ưm ô..." Trong miệng Thẩm Uyển ngậm ngón tay, nói không rõ, khoang miệng tràn đầy hương vị của mật dịch, mặn mặn, có chứa một chút vị tanh.

Phạm Vệ Lăng xoay người, đổi vị trí với Thẩm Uyển ở dưới thân, hình thành tư thế nữ trên nam dưới: "Anh Cơ cô nương, không biết bản lĩnh của ngươi có đáng giá hai ngàn vạn lượng hay không?"

Thẩm Uyển nhẹ nhàng cười, nằm sấp trên cơ thể cường tráng của hắn, đôi môi sưng đỏ gặm cắn cằm hắn, hầu kết, đầu lưỡi dọc theo bộ ngực cường tráng gặm cắn tiểu đậu đỏ trước ngực hắn, đầu lưỡi đánh chuyển từng vòng. Phạm Vệ Lăng nhắm mắt lại, hưởng thụ Thẩm Uyển lấy lòng.







Một đường đi xuống, một tay Thẩm Uyển lại không có cách nào hoàn toàn bao lại côn th*t lớn, khó có thể tưởng tượng huyệt nhỏ của mình lại có thể nhét vào một cây côn th*t lớn như vậy. Nàng há to miệng, ngậm lấy đỉnh côn th*t, hai tay cầm lấy côn th*t vuốt ve từ trên xuống dưới, miệng Thẩm Uyển rất nhỏ, cho dù chỉ ngậm lấy quy đầu, miệng cũng bị kéo căng đến cực đại. Thẩm Uyển dùng sức hút một cái...

"Tê —— a..." Khoái cảm đột nhiên kéo đến khiến cho Phạm Vệ Lăng gầm nhẹ một tiếng, mái tóc dài đen nhánh của Thẩm Uyển tán loạn ở trên đùi hắn, có chút ngứa.

Thẩm Uyển vuốt ve một hồi, ngồi ở trên người Phạm Vệ Lăng, nâng côn th*t lên, người hơi cong xuống, "Ô ưm..." Một tiếng than thở nhỏ vụn buột miệng thốt ra, côn th*t từ miệng huyệt chậm rãi xâm nhập vào trong hành lang. Hai chân nàng giẫm ở hai bên hông hắn, chân dùng sức ngồi xổm xuống, huyệt nhỏ vừa nuốt vừa phun, hư không trong cơ thể được lấp đầy từng tấc một.

Phạm Vệ Lăng cũng không nhàn rỗi, đôi tay nắm lấy bầu vú xinh đẹp lắc lư và xoa bóp, giống như nhào bột, bầu vú mềm như bông ở trong tay hắn bị tạo thành các loại hình dạng dị thường, tiếp tục nắm tiểu đậu đỏ dựng đứng lôi kéo về phía mình.

"A... Ưm a... Thật lớn... côn th*t của công tử... Thật lớn a..." Trước ngực truyền đến khoái cảm tê tê dại dại, mỗi một lần ngồi xổm xuống côn th*t thô xứng đều cắm vào chỗ sâu nhất.

Sức lực của nữ tử dù sao cũng có hạn, không cách nào thỏa mãn dục vọng mãnh liệt của Phạm Vệ Lăng, động tác của Thẩm Uyển quá mức ôn nhu, đối với hắn mà nói lại là một loại tra tấn. Hai tay hắn nâng hai cánh mông trắng noãn của nàng lên, côn th*t bao quanh mật dịch rút khỏi một chút trong cơ thể nàng, cho đến khi chỉ còn lại quy đầu rồi buông tay, cơ thể Thẩm Uyển nhanh chóng hạ xuống, đồng thời hắn mạnh mẽ hướng về phía trước cắm vào, xông đến tận đáy, côn th*t nóng bỏng thẳng tắp đâm vào trong tử cung của nàng.

"A... A ha..." Thẩm Uyển chỉ cảm thấy đầu óc nổ ầm ầm, một trận điện lưu len lỏi khắp cơ thể, nàng ngửa đầu, phát ra một tiếng thét chói tai, vẫn chưa kịp thích ứng sự va chạm mãnh liệt như thế, nàng đã bị đâm vào hết lần này đến lần khác.

"A ha... Ưm... Công tử... Không cần... Không... Ưm a..." Thanh âm của nàng mang theo tiếng khóc nức nở, chuyện làm tình đã hoàn toàn bị nam tử nắm giữ. Nàng chỉ cảm thấy cả người lắc lư trên không trung, hai tay nắm chặt cánh tay cường tráng của hắn, bầu vú trước ngực cũng bị xóc nảy mà múa loạn ở trên không trung.

"Bạch bạch bạch..." Thân thể va chạm phát ra âm thanh vang dội. Phạm Vệ Lăng cắn răng, khoái cảm ở côn th*t làm cho hắn càng thêm hưng phấn, mỗi một lần đâm vào đều rất sâu. Khăn trải giường ướt một mảng lớn, d*m thủy bắn đến trên âm mao, trên đùi, có một ít thậm chí bắn tung tóe đến trên màn giường.

"Kêu lớn tiếng một chút! Ngươi chỉ có chút bản lĩnh này sao? Hử?" Phạm Vệ Lăng ngồi dậy, rút côn th*t trong cơ thể nàng ra, chống ở chỗ âm đế đánh vòng cọ xát, hai người ngồi xếp bằng một chỗ, hạ thể dán sát vào nhau, "Thanh âm của Anh Cơ cô nương đúng thật như âm thanh của tự nhiên, đến nói xem, ngươi muốn cái gì?" Hắn nhếch khóe miệng, lộ ra nụ cười cực kỳ mê hoặc, vừa thở hổn hển vừa hỏi ở bên tai nàng.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~