Xuyên Qua Giả Ngốc Thú Tân Nương

Chương 2: Hợp Phòng


Triệu Tử Duệ đắc ý khóe miệng khẽ câu lên

Ma ma mặt mày hớn hở dẫn đường cho Triệu Tử Duệ đến phòng của Yên Vân cô nương

" Mời đại gia vào trong chốc lát nữa Yên Vân sẽ đến ngay "

" được "

Triệu Tử Duệ lấy một sấp ngân phiếu đưa cho mama sau đó tự mình vào trong

Triệu Tự Duệ đưa mắt quan sát khắp phòng

[ Cách bài trí không tồi, không dung tục cũng không mất đi ý vị lôi cuốn bên trong ]

" két... "

Cánh cửa chầm chậm mở ra , Triệu Tử Duệ xoay người lại nhìn từng bước chân của người trước mắt

Từng bước từng bước tiến đến gần hơn, Triệu Tử Duệ ngẩn đầu lên liền bị kinh điểm bởi nhan sắc của vị cô nương này

Mắt phượng mày ngài, đôi môi đỏ mọng tựa như một quả anh đào, dáng người nàng yểu điệu thướt tha, cử chỉ nhẹ nhàng khiến cho bất kì ai nếu nhìn thấy cũng sẽ không thể rời mắt

Triệu Tử Duệ khẽ mím môi nuốt ngụm nước bọt mở lời

" Cô nương đây là . . "

Nàng ấy khẽ mỉm cười tà mị

" Yên Vân xin ra mắt công tử "

" Hóa ra cô nương đây chính là đỉnh đỉnh đại danh hoa khôi của Mỹ Nhân lâu Yên Vân cô nương "

Yên Vân khẽ nâng tay áo che miệng cười

" Công tử đã quá khen, Yên Vân cũng chỉ là một nữ tử thanh lâu tầm thường mà thôi "

Khóe môi của Triệu Tử Duệ dần câu lên

" Cô nương quả thật khiêm nhường "

Yên Vân khẽ mỉm cười lướt đến nắm lấy cổ áo câu dẫn Triệu Tử Duệ lên giường

Triệu Tử Duệ như bị thôi miên không chút phản kháng cứ thuận theo mọi động tác của Yên Vân

Do được mama cấp cho mấy quyển sách về chuyện chăn gối vậy nên dù là đêm đầu tiên nhưng Yên Vân vẫn thuần thục cởi bỏ y phục của Triệu Tử Duệ

Vừa cởi được ngoại bào Triệu Tử Duệ liền lập tức ngăn lại

Vốn Triệu Tử Duệ cũng không sợ bị phát hiện thân phận thật của mình, chỉ là muốn trêu đùa Yên Vân thêm một lúc nữa

" Nàng gấp đến vậy sao ? "



Yên Vân khẽ mỉm cười

" Công tử không gấp sao ? "

Triệu Tử Duệ từ từ đứng lên bước đến bên chiếc bàn chứa đầy rựu thịt thức ăn, ngoảnh đầu lại nhìn Yên Vân đang nằm lã lướt trên giường

" Uống một chút không "

Yên Vân không nghĩ nhiều khẽ gật đầu bước đến bên Triệu Tử Duệ

Triệu Tử Duệ đưa tay kéo Yên Vân ngồi lên đùi của mình

Cả hai uống được vài chung trên mặt Triệu Tử Duệ đã ửng ửng hồng

Yên Vân quan sát ngủ quan của Triệu Tử  Duệ , nàng thầm đánh giá

[ Hắn là một nam nhân nhưng cử chỉ có chút dịu dàng , gương mặt lại có chút nét của nữ nhân , trông cũng thật thuận mắt ]

" Sao vậy ? Mặt ta có dính gì sao ? "

Triệu Tử Duệ mắt chớp chớp mặt đỏ hồng nhìn Yên Vân

" không có ! Chúng ta lên giường đi "

Triệu Tử Duệ khóe miệng câu lên đắc ý

" Được "

Triệu Tử Duệ nhấc bổng Yên Vân lên chầm chậm đặt nàng lên giường

Yên Vân đôi má hồng đào cười mị câu lấy cổ Triệu Tử Duệ

Triệu Tử Duệ cúi người nhẹ nhàng hôn lên môi Yên Vân

Yên Vân mắt nhắm cảm nhận nụ hôn của Triệu Tử Duệ, từng hơi thở từng nhịp đập, mọi thứ Yên Vân đều có thể nghe thấy được

Triệu Tử Duệ đôi tay thoăn thoắt cởi sạch y phục trên người của Yên Vân

Một bức tranh mỹ nhân tuyệt mỹ hiện ra trước mắt, Triệu Tử Duệ khẽ liếm môi cúi người hôn khắp cơ thể của Yên Vân

Từng cái chạm nhẹ trên cơ thể đều khiến cho Yên Vân chìm sâu mê đắm, nàng khẽ mở mắt ra liền nhìn thấy Triệu Tử Duệ đang cúi đầu giữa hai chân của nàng

Nàng ngượng ngùng che mắt lại, gương mặt nàng càng lúc càng đỏ lên

" Ưm . . Công tử "

Nàng khẽ ngâm

Triệu Tử Duệ hơi ngẩn đầu lên thì nhìn thấy mỹ nhân đôi mắt khép lại hơi thở dồn dập

Triệu Tử Duệ càng thêm đắc ý cố tình di chuyển chiếc lưỡi điêu luyện của mình quanh đóa hoa tuyệt mỹ đang nở rộ ra trước mắt



Một lúc sau cơ thể Yên Vân co thắt nhẹ, một dòng suối ấm khẽ tuôn trào ra

Hơi thở của Yên Vân dần ổn định lại nàng từ từ mở mắt ra nhìn Triệu Tử Duệ nàng chợt nghĩ tại sao trong sách lại không có đoạn này, có phải là do nàng đã đọc thiếu mất đoạn này chăng

Triệu Tử Duệ từ từ bò lên người Yên Vân đặt lên môi nàng một nụ hôn

" Nàng đang nghĩ gì mà thừ người vậy"

" Thiếp đang nghĩ... À không có gì "

Yên Vân ngừng một lúc rồi lại nhìn đến y phục trên người của Triệu Tử Duệ

" Sao chàng vẫn còn mặc y phục trên người "

Triệu Tử Duệ chớp chớp mắt nhìn vào mắt Yên Vân

" Nàng muốn xem ? "

Yên Vân đỏ mặt ngượng ngùng xoay mặt  sang hướng khác

" Không có ! Chỉ là... Thiếp từng nghe ma ma nói khi hợp phòng thì cả hai phải cởi sạch y phục mới có thể làm được, nhưng mà tại sao chỉ có mỗi mình thiếp lại bị cởi sạch ? "

Triệu Tử Duệ bật cười vì độ ngây thơ của Yên Vân

Triệu Tử Duệ giọng điệu trêu chọc

" Nga . . Vậy ra là thiệt thòi cho nàng rồi"

Yên Vân bĩu môi

" Thiếp không biết "

" Vậy được ! Ta sẽ cho nàng xem lại của ta có được không "

Yên Vân mím môi khẽ gật đầu

Triệu Tử Duệ mỉm cười thầm nghĩ

[ Thật khả ái ]

Đang định cởi y phục ra thì Triệu Tử Duệ nghe được giọng nói khá quen thuộc bên ngoài

" Vị cô nương này, nơi đây là chốn mua vui của nam nhân, một nữ nhân như cô thật không tiện ở lại đây đâu "

" Ta đến đây để tìm tướng công của ta tốt nhất bà nên tránh đường "

" Ây yo tìm tướng công thì đi nơi khác mà tìm, ở chổ chúng ta chỉ có cô nương thôi "

" Hừ ! Tránh ra "

Liễu Như yên ra lệnh cho hai tên gia đinh giữ chặt mama lại, nàng dùng lực mở toang cánh cửa ra