Ứng Uyển Dung cũng không có nhiều lời thêm với phóng viên của Đài Truyền Hình. Dù sao nhân vật chính của ngày hôm nay cũng chẳng phải là cô. Trả lời vài câu nói ít ỏi đó xong, sau đó Ứng Uyển Dung đi ra chỗ khác cùng với Cao Lãng.
Trên bãi tập, một sân khấu đơn giản đã được dựng lên hoàn chỉnh. Nền phông màn phía sau sân khấu là lá quốc kỳ màu đỏ, đang tung bay nhẹ nhàng. Một đám người bận rộn xách những chiếc ghế băng dài bày biện chỉnh tề ở trên mặt đất. Người dẫn chương trình lúc này cũng tranh thủ thời gian đọc lại lời thoại trong kịch bản.
Ứng Uyển Dung sóng vai cùng với Cao Lãng đi tới, hướng về phía đám binh sĩ quen thuộc lộ ra một nụ cười tươi tắn, khiến cho đám binh sĩ đó đều mặt đỏ tai hồng.
"Anh nói ba mẹ hai nhà phải chuẩn bị mất bao lâu mới có thể đi ra ngoài này được?" Ứng Uyển Dung hỏi vẻ tò mò, ý cười trên mặt mày cũng không ngăn cản nổi.
Cao Lãng lắc đầu. Trương Kim Hoa thì vừa nghe thấy sẽ có Đài Truyền Hình tới để quay chụp, lại còn là phát sóng trực tiếp, nhất thời chân tay luống cuống. Lần đầu tiên trong đời bà đã có hành vi chủ động, không phải là ngày Tết nguyên đán, không phải là ngày lễ nhưng đã đi mua thêm quần áo.
Cùng đi dạo với Trương Kim Hoa đương nhiên là Thiệu An Bình. Tuy rằng góc ngồi của các bà không phải nhất định sẽ được máy quay quay đến, thế nhưng mà Trương Kim Hoa và Lý Hương Hoa thì vẫn tràn đầy nhiệt tình như trước, bày ra bộ dáng của chính mình sao cho tốt nhất.
Ứng Uyển Dung là khách quý đặc biệt lên biểu diễn, nên nhất định là phải đi tới chỗ hậu trường để tạm thời chờ đợi. Cao Lãng thì không chút hiếu kỳ nào đối với tiết mục của Ứng Uyển Dung, anh vẫn đi theo ở bên người cô như trước.
Hôm nay tới nơi này không chỉ có người của đoàn văn công. Vì buổi ghi hình lần này, Đài Truyền Hình còn đặc biệt mời đến một số ngôi sao ca nhạc. Tuy rằng tiếng tăm không phải là quá nổi tiếng, nhưng họ đã thắng ở sức sống thanh xuân, có thể khuấy động bầu không khí trở nên sôi động hơn
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, người xem ở dưới sân khấu sớm đã ngồi rất ngay ngắn chỉnh tề, thuần một màu sắc áo sơmi màu xanh lục. Thỉnh thoảng bọn họ lại nói nhỏ với nhau, đôi mắt sáng ngời không ngừng nhìn người dẫn chương trình đang chỉnh micro trên sân khấu.
Khi chương trình phát sóng trực tiếp bắt đầu, người dẫn chương trình đã mỉm cười bước tới và đọc hoàn thành danh sách cảm ơn với tốc độ nhanh hơn một chút. Sau đó người dẫn chương trình dẫn dắt bầu không khí trở lại, nói đơn giản là nhường lại chỗ cho phần biểu diễn văn nghệ tiếp theo, giới thiệu rõ ràng gọn gàng kế tiếp sẽ nhóm nhạc lên sân khấu.
Tiếng vỗ tay vang lên như sấm rền. Nhóm nhạc Long Đồ trẻ tuổi từ hậu đài trực tiếp lên sân khấu. Người ở dưới sân khấu lập tức vỗ tay. Âm nhạc mạnh mẽ nổi lên cùng với vòng eo gầy lắc lư. Ứng Uyển Dung ở phía sau sân khấu cũng xem với vẻ thích thú.
"Đẹp mắt không?" Cao Lãng đứng ở bên cạnh người Ứng Uyển Dung nhẹ giọng hỏi. Ánh mắt anh không chút để ý đảo qua hai chàng thanh niên gầy gò, trẻ tuổi ở phía trước, mi tâm hơi nhíu lại. Vóc dáng minh tinh như vậy, nhìn không ra cái bộ dạng gì, vậy mà cũng không biết những người kia lại vui vẻ cái gì nhỉ?
Ứng Uyển Dung cười tủm tỉm liếc mắt nhìn xéo Cao Lãng một cái, cười phì ra thành tiếng, "Quả thật là rất đẹp mắt mà. Quan trọng nhất là, người ta đến đây biểu diễn miễn phí, chính là vì nể mặt em, mấy người còn muốn soi mói cái gì nữa đây?"
Đứng ở bên cạnh chính là biên đạo, người tổ chức hoạt động lần này, nghe thấy vậy liền lập tức cười nói: "Vừa lòng vừa lòng! Tôi cũng nghe nói, nhóm nhạc Long Đồ này bây giờ chính là nhóm nhạc mà người trẻ tuổi ưa thích nhất đấy. Mọi người đều có thể nhìn thấy nhóm nhạc này ở khắp mọi nơi trong mục quảng cáo trên tivi. Nghe nói nhóm nhạc này lại sắp ra lại một Album ca nhạc mới nữa đấy! Có thể mời được bọn họ chạy tới đây biểu diễn như vậy, chúng tôi cũng thấy thật cao hứng."
Ứng Uyển Dung liếc mắt nhìn Cao Lãng một cái. Xem đi, không chỉ có một mình cô nghĩ như vậy, mà tất cả mọi người đều nghĩ như vậy.
Con ngươi sâu thẳm của Cao Lãng nhìn chằm chằm vào Ứng Uyển Dung, hơi nhướng đuôi lông mày lên. Anh nhìn cô một cái vẻ có chút thâm ý rồi sau đó chuyển dời tầm mắt đi chỗ khác.
Ứng Uyển Dung chớp mắt mấy cái. Không hiểu đây là Cao Lãng ganh ghét hay là ghen tuông đây? Kẻ xấu xa nào đó trong lòng đã sớm nở nụ cười xoa tan nghi ngờ rồi, trên mặt vẫn giữ nụ cười yếu ớt như trước nhìn ra người biểu diễn phía trước mặt.
Nhóm nhạc Long Đồ vung tay mạnh mẽ, vừa nhảy vừa hát. Tiết mục thứ hai chính là một ca khúc trữ tình. Chờ người dẫn chương trình đi lên làm động tác trêu chọc nói cười chọc vui cùng bọn họ, mấy phút đồng hồ sau đã khiến cho bọn họ xuống đến nơi.
Nhóm nhạc Long Đồ vừa mới đi tới hậu trường đã nhìn thấy Ứng Uyển Dung đang chờ ở chỗ này, nhất thời hai mắt tỏa ánh sáng, hô hấp dồn dập. Tuyệt đối không còn một chút nào giống như là những minh tinh vừa rồi tràn đầy kích động ở trên sân khấu nữa.
"Chị Uyển Dung! Chị tới đây từ khi nào vậy, em cũng không phát hiện ra nữa." Bàng Vân Phi cẩn thận đi tới gần hỏi.
Đồ Hướng Dương cũng đứng ở phía bên kia Ứng Uyển Dung, nhấp môi dưới một lúc mới thấp giọng dò hỏi: "Chị có cần phải ngồi nghỉ ngơi một chút hay không? Chúng em đều nghe anh Tài nói, gần đây thân thể của chị không được tốt lắm."
Trên thực tế đâu chỉ là thân thể không được tốt lắm. Bọn họ vốn nghĩ, Ứng Uyển Dung và Vưu Lương Tài bay đi nước ngoài một chuyến rất nhanh sẽ trở lại kinh đô. Thực không nghĩ tới người bỗng chốc liền không thấy bóng dáng đâu nữa. Vẫn là từ Vưu Lương Tài bọn họ mới biết, bởi vì mang thai cho nên Ứng Uyển Dung cần phải nghỉ ngơi một năm.
Chuyến biểu diễn lần này cũng là tự bọn họ đã chủ trương đồng ý trước, sau đó ở sau lưng người đại diện liền chạy tới đây (*). Hai người chính là tự mình muốn nhìn xem tình huống cụ thể sức khỏe của Ứng Uyển Dung như thế nào.
(*) Ý nói Bàng Vân Phi và Đồ Hướng Dương tự mình nhận lời đến biểu diễn ở đơn vị bộ đội không thông qua người đại diện (theo quy định, nghệ sĩ khi đã ký hợp đồng với người đại diện, thì mọi hoạt động giao lưu hay biểu diễn của nghệ sĩ, cũng đều phải thông qua người đại diện và phải được người đại diện chấp thuận)
Quan hệ của Ứng Uyển Dung đối với hai người bọn họ cũng có cảm xúc rất tốt. Hai người đại diện của bọn họ đã ngầm liên hệ cùng với Vưu Lương Tài rồi. Ứng Uyển Dung cũng chỉ vừa mới biết là chuyện gì đã xảy ra rồi.
"Cảm ơn hai người đã đặc biệt đi sang đây để thăm tôi! Hiện tại thân thể tôi đã tốt hơn nhiều rồi." Ứng Uyển Dung giang hai tay ra, đang định xoay chuyển thân mình một vòng. Cao Lãng liền khẩn trương liền nắm lấy người, ôm vào trong lòng mình rồi.
Đồ Hướng Dương đồng thời đưa tay mình ra, rồi chậm rãi rụt trở về. Nhìn Cao Lãng như vậy, không cần hỏi cũng biết người kia là ai rồi. Đây chính là đức lang quân thần long kiến thủ bất kiến vĩ (*) của Ứng Uyển Dung không sai!
(*) Thần long kiến thủ bất kiến vĩ: Rồng thần chỉ thấy đầu không thấy đuôi.
"Hai người vẫn còn chưa từng được gặp anh ấy nhỉ, đây là chồng của tôi, Cao Lãng, bây giờ đang đóng quân ở nơi này." Ứng Uyển Dung giới thiệu sơ lược về Cao Lãng một chút, tiếp đó liền vỗ vỗ vào tay, ý bảo Cao Lãng buông lỏng tay ra.
Trước công chúng, hiện tại cũng không cần phải lo lắng về những lời ong tiếng ve của người khác nữa rồi.