Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 853: Ai cũng không thể


Lâm Nhược Khê hỏi:

- Vú Vương là ai đến vậy?

Vú Vương có chút khó xử, nói:

- Nghe nói là người của chính quyền Trung Hải, còn có một người nước ngoài, chỉ nói đợi cô với cậu về để bàn chính sự.

Dương Thần và Lâm Nhược Khê đưa mắt nhìn nhau, gật gật đầu, cùng đi vào trong.

Trong đại sảnh, người đầu tiên nhìn thấy là một người đàn ông trung niên đang ngồi trên ghế sô pha, người đấy là Bí thư thành ủy của Trung Hải – Phương Trung Bình, cũng là cha của Đường Đường.

Từ lần ở viện dưỡng lão, sau lần nói chuyện với Dương Thần về Đường Uyển, thì không còn liên hệ gì với Dương Thần nữa.

Đột ngột đến thăm như vậy, khiến cho cả Dương Thần và Lâm Nhược Khê đều cảm thấy có chút nghi ngờ.

Phương Trung Bình dẫn theo hai gã vệ sĩ và một trợ lí, còn một người khác ngồi ở sô pha, đấy là một tên da trắng lạ mặt, hắn ta đặc biệt thu hút sự chú ý của người khác.

Thân cao gần hai mét, nhưng nhìn vào lại thấy hào hoa phong nhã, tóc vàng, xoăn, đôi mắt màu lục mê hoặc lòng người. Tuy đang là mùa hè, nhưng vẫn mặc đồ công sở, bên trong là một chiếc áo sơ mi màu hồng, bên ngoài là bộ vest màu trắng.

Vú Vương đã bưng trà cho hai người, bọn họ ngồi chờ đợi vẻ khá nhàn nhã.

Nhìn thấy Dương Thần và Lâm Nhược Khê đi vào, Phương Trung Bình và tên da trắng cùng đứng dậy.

- Về rồi à, hà hà, mới sáng sớm đã đường đột tới đây, vợ chồng hai người cũng không nên coi như người xa lạ chứ.

Phương Trung Bình đã biết được thân thế của Dương Thần nên tự nhiên nói chuyện cũng khách khí hơn.

Lâm Nhược Khê nhìn thấy tên da trắng, mắt ánh lên vẻ kinh ngạc.

- Ngài Maksim?

Lâm Nhược Khê dùng tiếng Anh để hỏi.

Dương Thần nhíu mày, Maksim? Chưa từng nghe qua, hỏi:

- Nhược Khê em quen biết người này à?

Maksim lịch sự, cư xử như một quý ông:

- Xin chào, tôi là Maksim của gia tộc Grams Liu Chevy Chomsky, rất vinh hạnh được tới thăm nơi ở của hai vị, tối qua tôi vừa gặp Tổng giám đốc Lâm tại hội nghị quốc tế thương mại.

Dương Thần nhớ Lâm Nhược Khê hôm qua tham gia hội nghị gì đó, nên mới không về nhà ăn cơm. Nghe tới gia tộc Grams Liu Chevy Chomsky, Dương Thần cũng thấy khá quen, song ngay lúc này lại nhớ không ra nguồn gốc của gia tộc này.

Phương Trung Bình nói:

- Ngài Maksim mong muốn được tự mình đến thăm hai người, để bàn bạc về một dự án hợp tác vô cùng quan trọng. Vì dự án này có liên quan đến bang giao giữa Hoa Hạ và Nga, cho nên trung ương đã ủy thác cho tôi tạm thời làm người trung gian, giới thiệu ngài Maksim với hai người.

Dương Thần khẽ cười:

- Một dự án có thể ảnh hưởng đến bang giao hai nước, lại đến nhà chúng tôi để bàn bạc có phải là hơi khoa trương rồi không?

- Không hề khoa trương.

Phương Trung Bình nói:

- Bởi vì việc này nếu muốn đàm phán thành công, quan trọng nhất vẫn là phải xem thái độ của vợ chồng hai người.

Nói đến đây, mọi người cũng đều đã ngồi xuống, dự định sẽ nói tỉ mỉ hơn về vấn đề này. Vú Vương và Quách Tuyết Hoa đều rất hiểu ý, nhẹ nhàng đi lên tầng, không nghe thêm gì nữa.



Maksim vẫn rất khiêm tốn tự giới thiệu mình, đại khái có nói về sự nghiệp của gia tộc Grams Liu Chevy Chomsky tại Nga, rồi hắn ta ngưỡng mộ các công tác hành chính của Lâm Nhược Khê trên thế giới như thế nào.

Còn với Dương Thần thì hắn ta lại chỉ nói có một câu:

- Ngưỡng mộ đại danh đã lâu.

Dương Thần gần như khẳng định tên đó chắc chắn biết về thân thế thật của hắn, nếu không đã không nói ra những lời như vậy.

Phương Trung Bình nói tiếp:

- Hai người có lẽ không biết, gia tộc Grams Liu Chevy Chomsky của ngài Maksim là lực lượng quan trọng của Đảng lớn nhất hiện nay tại Nga, đóng vai trò thống nhất đất nước Nga. Ban đầu khi bầu cử Tổng thống tại Nga, thế lực đứng phía sau Tổng thống đương nhiệm tài trợ về tài chính, phần lớn đều là từ gia tộc của họ. Ở Nga, gần một nửa các các công ty năng lượng hạt nhân, dầu mỏ và khí thiên nhiên đều có cổ phần của gia tộc Grams Liu Chevy Chomsky. Chỉ có điều gia tộc Grams Liu Chevy Chomsky từ trước đến nay ít tham dự vào việc chính sự nên ít xuất đầu lộ diện.

Lâm Nhược Khê sau khi nghe những điều này cũng có chút kinh ngạc. Rõ ràng trong hội nghị ngày hôm qua, cô không thể ngờ được rằng người đàn ông Âu Mỹ tuấn tú thư sinh như vậy sau lưng lại có hậu thuẫn hùng hậu như vậy.

Nước Nga vốn là một quốc gia lớn về nguồn năng lượng. Một đại gia tộc nắm giữ nhiều nguồn năng lượng quý báu như vậy, xem ra chỉ tùy tiện cắt một miếng thịt của nó cũng đủ để đè chết các doanh nghiệp nhà nước thông thường.

Hơn nữa trong đất nước tư bản chủ nghĩa thì một gia tộc hàng đầu như vậy, quyết định của họ hẳn sẽ có ảnh hưởng tới ngoại giao của quốc gia.

- Hôm qua trong hội nghị, ngài Maksim cũng không hề nhắc tới sẽ hợp tác trên bất kì phương diện nào với Ngọc Lôi của chúng tôi. Tại sao hôm nay lại đột gột tới thăm vậy?

Lâm Nhược Khê hiếu kì nói.

Nói đến kinh doanh, cô vô cùng hang say.

Maksim ngại ngùng cười nói:

- Là như thế này, Tổng giám đốc Lâm, bởi vì việc kinh doanh mà tôi muốn nói đến, nếu đưa ra trong hoàn cảnh đó thì có vẻ không được phù hợp cho lắm, nó không thích hợp để có thể nói công khai.

Lâm Nhược Khê trong mắt lộ vẻ kinh ngạc, lặng lẽ đợi Maksim nói tiếp.

Maksim nhấp một ngụm trà, lịch sự nói:

- Tôi hy vọng Quốc Tế Ngọc Lôi và công chúa Jane sẽ chấm dứt mọi sự hợp tác.

Vừa dứt câu, không chỉ có Lâm Nhược Khê mà đến Dương Thần cũng bất giác tay run lên.

Maksim tiếp tục nói:

- Thực ra lần này đến Trung Hải mục đích thực sự của tôi chính là vì Jane. Không dám giấu hai vị, Jane là vị hôn thê của tôi, hôn ước này là do vương thất Wales và gia tộc Rothschild của Anh Quốc cùng với gia tộc Grams Liu Chevy Chomsky của chúng tôi quyết định.

Nhưng vì công chúa Jane có chút hiểu lầm với tôi, nên trên đường tới Nga đã kí hiệp ước hợp tác với Ngọc Lôi từ chỗ học trò của cô ấy. Cô ấy đến Trung Hải, trốn tránh cuộc hôn nhân của chúng tôi. Cô ấy làm như vậy khiến cho gia tộc của chúng tôi và vương thất Wales cảm thấy vô cùng hổ thẹn. Tôi nhất định phải ngăn cản vị hôn thế của tôi đưa cô ấy về Nga để tổ chức hôn lễ.

Dương Thần vẻ mặt rất bình thản, nhưng trong lòng lại không như vậy. Trước đây cũng không hỏi Catherine, rốt cuộc đã lựa chọn gia tộc nào cho Jane, nhưng cũng không thể ngờ rằng đó lại là gia tộc đứng đầu tại Nga.

Nếu như gia tộc Grams Liu Chevy Chomsky thực sự có thể khống chế phần lớn năng lượng hạt nhân, dầu mỏ và nguồn năng lượng, như vậy có thể lí giải được cuộc hôn nhân này. Dù sao thì trên thế giới này gia tộc Rothschild ngoài tiền ra, thì thứ mà họ coi trọng nhất chính là tài nguyên.

Hơn nữa gia tộc Grams Liu Chevy Chomsky lại là hậu thuẫn phía sau của chính đảng hiện tại của Nga.

Lâm Nhược Khê cũng vừa mới biết được chuyện này, Jane là do chạy trốn cuộc hôn nhân này mà đến Trung Hải, lai lịch của đối phương cũng không phải loại tầm thường.

Tuy nói là “Đàm phán hợp tác”, nhưng thực chất chính là “Bắt ép giao người”.

Lâm Nhược Khê lập tức suy nghĩ trong đầu:Lựa chọn đầu tiên: nếu như thả Jane đi, chưa nói đến Ngọc Lôi sẽ bị tổn thất lớn về nghiên cứu phát triển kĩ thuật, mà đồng thời cũng sẽ để lộ ra mặt yếu đuối của mình, đối với một người có tính cách mạnh mẽ như cô thì đây là điều không phù hợp. Nhưng thực lực của đối phương so với bản thân cô thì hoàn toàn thuộc hai tầng lớp khác nhau. Có thể nói là nếu đối đầu thì là hành động ngu ngốc lấy trứng chọi đá. Là một nhà quyết sách, Lâm Nhược Khê phải luôn có một cái đầu lạnh. Nhưng, nếu như thực sự thả người, nói theo lẽ thường tình, thì gia tộc Grams Liu Chevy Chomsky nhất định sẽ bồi thường cho Ngọc Lôi một khoản hậu hĩnh tương xứng với tổn thất mà Ngọc Lôi phải chịu. Bù lại nếu việc hiệp ước bị ngừng lại giữa chừng, không biết chừng còn có thể trợ giúp cho việc thúc đẩy mở ra thị trường ở Đông Âu.

Còn một chọn lựa nữa: đó là không thả người. Nhưng nếu như vậy, cũng đồng nghĩa với việc cô sẽ phải đấu với họ. Lợi ích không phải không có, Jane nhất định sẽ rất cảm kích sự giúp đỡ của cô, điều này sẽ rất có lợi đối với việc phát triển các sản phẩm của Ngọc Lôi. Nhưng đồng thời, sẽ có áp lực từ phía Nga, áp lực từ phía chính phủ Hoa Hạ, những chuyện này, một thương nhân nhỏ bé như cô khó có thể gánh vác được.

Lâm Nhược Khê lặng lẽ quay đầu, nhìn Dương Thần ngồi bên cạnh cũng đang im lặng không nói gì.



Nếu như chọn không thả người, người duy nhất có thể giúp được cô chỉ có Dương Thần.

Nhưng, bản thân cô có thực sự cần vì thể diện mà nhất định phải đối đầu với bọn họ không? Giữ Jane lại Trung Hải, rốt cục có phải là một quyết định sáng suốt hay không?

Lâm Nhược Khê lo lắng bất an, nếu như Jane còn tiếp tục ở lại Trung Hải, nhất định sẽ nảy sinh nhiều quan hệ tình cảm với Dương Thần.

Dù sao, đấy cũng là cô gái đã lớn lên cùng với Dương Thần.

Dương Thần rốt cuộc cũng để ý thấy Lâm Nhược Khê đang nhìn mình, nghiêng đầu qua, cười nói:

- Em nghĩ sao?

Lâm Nhược Khê ánh mắt khó hiểu, do dự một lát rồi mới lên tiếng hỏi:

- Ngài Maksim, ngài đưa ra điều kiện trước đi, nếu như tôi thực sự đồng ý chấm dứt hiệp ước, chưa tính đến việc Ngọc Lôi chúng tôi phải trả một tỉ tiền vi phạm hiệp ước. Những tổn thất khác cũng vô cùng lớn. Ngài định dùng gì để bù đắp đây?

Trong lúc này, Lâm Nhược Khê vẫn quyết định dùng cái đầu lạnh của một thương nhân để bàn bạc.

Maksim sớm đã đoán được nên giơ ra ba ngón tay nói:

- Thứ nhất: các chi nhánh của Ngọc Lôi tại Châu Âu sẽ được phép trực tiếp giao dịch tại Đông Âu, tôi biết, đây cũng là vấn đề luôn khiến Tổng giám đốc Lâm phải đau đầu. Thứ hai: chúng tôi sẽ phái những chuyên gia tốt nhất hiện nay trên thế giới tới trợ giúp Ngọc Lôi nghiên cứu, chế tạo, khai thác, phát triển. Tuy không thể thần tốc như công chúa Jane, song chắc chắn trong hai năm sẽ có thành quả. Thứ ba: ngoài việc bồi thường toàn bộ số tiền vi phạm hiệp ước, chúng tôi đồng ý hợp tác với Hoa Hạ cùng khai thác dầu mỏ trên biển, sẽ giành cho Ngọc Lôi sự ưu tiên về lượng cung ứng nguyên liệu.

Chỉ cần nói đến điều kiện thứ nhất đã đủ khiến cho Lâm Nhược Khê thấy động lòng rồi.

Đối với hàng rào bảo hộ thương nghiệp của một quốc gia, với sức lực của một công ty thì khó mà phá vỡ được. Nhưng Maksim lại có thể dễ dàng đưa ra bảo đảm như vậy. Hơn nữa còn có điều kiện thứ hai và thứ ba chúng đều giống như miếng bánh ngon từ trên trời rơi xuống vậy.

Ưu tiên nguyên liệu cung ứng ư? Như vậy chẳng phải sẽ làm giảm phí tổn ban đầu của Ngọc Lôi đến mấy lần hay sao? Một món lợi khổng lồ, thừa đủ cho phát triển tăng nhanh gấp đôi.

Lâm Nhược Khê biết bản thân mình không thiếu tiền, nhưng trời sinh bản tính thương nhân, làm sao kêu cô cự tuyệt chuyện tốt như vậy được.

Huống hồ nếu như Jane rời khỏi đây, kì thực đối với gia đình của cô cũng là chuyện tốt.

Maksim đã tính toán rất kĩ càng, sau khi nói xong, thì lặng lẽ uống trà chờ đợi hồi đáp của Lâm Nhược Khê.

Còn Phương Trung Bình thì khuyên nhủ:

- Tổng giám đốc Lâm, điều kiện mà gia tộc Grams Liu Chevy Chomsky đưa ra thể hiện sự ưu ái và thành khẩn của họ. Trung ương cũng hy vọng Quốc Tế Ngọc Lôi sẽ trở thành doanh nghiệp lãnh đạo điển hình, vì quan hệ hữu nghị giữa hai nước, nhanh chóng kí thành công hiệp nghị. Còn về phía công chúa Jane, vương thất Wales đã gửi đến thông tin tốt rằng sẽ không trách Ngọc Lôi vi phạm hiệp ước.

Lâm Nhược Khê hít mạnh một hơi, mím môi, không để ý sắc mặt của Dương Thần ở bên cạnh, vì những điều kiện này về công về tư cô đều không nên cự tuyệt.

- Nếu toàn bộ điều kiện là thật, tôi có thể đáp….

- Không được.

Không đợi Lâm Nhược Khê nói xong Dương Thần đã lạnh lùng cắt ngang.

Dương Thần vẻ mặt nghiêm trọng, chỉ lạnh lùng nói ra hai chữ, mà khiến cho mọi người ở đều giật mình.

Khuôn mặt xinh đẹp của Lâm Nhược Khê trắng bệch, câu nói cự tuyệt này của Dương Thần, không chỉ phủ nhận quyết định của cô, mà còn mang hàm ý khác nữa…

Nụ cười trên môi Maksim và Phương Trung Bình đều tắt ngấm, yên lặng nhìn Dương Thần.

- Giao dịch này, nhất định phải được sự đồng ý của Jane. Nếu như cô ấy không đồng ý đi Nga, không đồng ý cưới ngài, thì ai cũng không thể đưa cô ấy đi.

Dương Thần ngẩng đầu, nhấn mạnh từng chữ một.

Maksim nhếch miệng cười nói:

- Ngài Dương Thần, tôi biết ngài cũng không kiêng nể gì thế lực của gia tộc tôi, thậm chí là cả gia tộc Rothschild. Nhưng như vậy cũng không có nghĩa là ngài có thể không quan tâm tới thế cục chính trị quốc tế, cũng như bang giao giữa các nước. Ngài là kẻ mạnh, nhưng vẫn chưa phải là thiên hạ vô địch, trên thế giới này không có đối thủ, không phải là chúa tể của thế giới này. Quyết định lỗ mãng của ngài có thể sẽ gây ra mâu thuẫn giữa Hoa Hạ, Nga Quốc và Anh Quốc, cùng các đại gia tộc khác…