Lạc Nam cảm nhận được vô tận Phù Chú phong toả không gian, chẳng những Tiểu Vũ Kết Giới, mà tất cả các môn Thần Thông từ Tuyệt Thế trở xuống đều trở nên vô hiệu, điều này đồng nghĩa ngay cả Anh Linh Hiệu Triệu, Dịch Chuyển Tức Thời, Dò Thám Tương Lai...rất nhiều thủ đoạn chiến đấu của bản thân mình sẽ không thể thi triển.
Lạc Nam âm thầm ngưng trọng, xem ra Tuyệt Thế Thần Thông cũng có yếu điểm, Tiểu Vũ Kết Giới có thể xem là thủ đoạn cường đại nhất của hắn để chiến với Chí Tôn, vậy mà bị những Phù Chú đó của Thiên Lệnh Giáo khắc chế.
Rõ ràng Thiên Lệnh Giáo đã nghiên cứu về hắn rất kỹ, quyết tâm một lần ra tay là toàn lực tru diệt, không giữ lại chút ác chủ bài nào.
Thậm chí bọn hắn còn cẩn thận đến mức một lần xuất động cả chín tấm Phù Chú tương ứng với chín vị Trưởng Lão để mở rộng phạm vi ảnh hưởng, không cho Lạc Nam bất cứ cơ hội nào để chạy trốn.
Cũng may các địch nhân trước đây mà hắn đụng độ không bất ngờ sử dụng đến loại Phù Chú có công năng tương tự, bằng không những lần hắn ỷ lại Tiểu Vũ Kết Giới đã phải ăn quả đắng rồi.
Từ đó có thể đoán ra những Phù Chú này cũng cực kỳ quý giá, chỉ có các đại thế lực như Thiên Lệnh Giáo mới xuất ra được mà thôi, đám Vạn Linh Tộc hay Thổ Hành Tông còn chưa đủ tư cách.
Thấy sắc mặt Lạc Nam nghiêm nghị không nói, đáy lòng toàn bộ người của Thanh Long Thánh Địa mãnh liệt trầm xuống.
Lạc Nam không phải là thần, đứng trước đối thủ mà ngay cả Nam Thiên Chí Tôn cũng không thay đổi được cục diện, hắn trở về có mặt ở đây đã là nghĩa khí lắm rồi, thật sự khó thể trông đợi gì hơn...
“Haha, chết đi!”
Thấy biểu tình của Lạc Nam, Cửu Trưởng Lão và Bát Trưởng Lão ngửa đầu cười dài, đứng trên Chấp Sát Pháp Tướng lao vọt đến, hai kiện Sát Thế Áo Choàng cuốn ra hung hăng đập lên đầu hắn.
Hiển nhiên con mồi đã đến, bọn hắn vừa ra tay chính là dốc hết toàn lực, không để hắn có bất cứ cơ hội nào để trở mình.
“Xong...”
Toàn bộ Nam Thiên Môn đáy lòng siết chặt, chẳng lẽ người nam nhân chuyên sáng tạo kỳ tích lại có kết cục như thế sao? Không thể chống nổi sự cường thế của Thiên Lệnh Giáo rồi?
Lạc Nam đứng im tại chỗ như đã sẳn sàng đón nhận cái chết...
Bất quá ngay khi Cửu Trưởng Lão và Bát Trưởng Lão tiếp cận, hắn đã nở nụ cười lãnh khốc:
“Tiểu Vũ Kết Giới!”
VÙ VÙ VÙ VÙ VÙ...
Thiên địa chấn kinh, toàn bộ Phù Văn đang bao phủ chiến trường đột ngột trở nên ảm đạm, không còn tiếp tục ảnh hưởng đến Lạc Nam.
Trên cổ của hắn, một sợi dây chuyền có mặt giống như lá bùa đang hừng hực phát ra ánh sáng chói mắt, chính những luồng ánh sáng này đã khiến những Phù Chú của Thiên Lệnh Giáo trở nên vô hiệu.
Một loại Bùa tồn tại từ thời thượng cổ được xưng là Cấm Phù, ngăn cấm tất cả Phù Chú tác động lên người đeo nó.
Một trong các tài sản thuộc Bảo Tàng Động.
Cấm Phù xuất hiện, vô hiệu hoá toàn bộ Phù Chú ảnh hưởng lên Lạc Nam.
Tiểu Vũ Kết Giới hoàn hảo phủ xuống, tu vi Bát Trưởng Lão và Cửu Trưởng Lão mãnh liệt rơi xuống Thánh Đế tối đỉnh.
Như chỉ chờ có thể, Lạc Nam lập tức biến mất tại chỗ.
Một lần nữa xuất hiện, Lạc Hồng Kiếm và Xích Tà Kích đã ngân vang trong tay, 250 hành tinh xoay tròn, Bỉ Ngạn Hoa nở rộ, Bá Lực cuồng nộ, toàn bộ lực lượng đều được đề thăng, bá đạo nện xuống đầu hai người.
“Làm sao có thể? Cấm Phù đã thất truyền từ lâu?” Thiên Khuyết không dám tin kinh hô thành tiếng.
Theo bản năng hắn muốn tiến hành chi viện cho hai vị trưởng lão, lại bị thanh kiếm của Nam Thiên Tố ngăn chặn trước mặt.
Mà mọi thứ diễn ra quá nhanh, Lạc Nam đợi Cửu Trưởng Lão và Bát Trưởng Lão tiếp cận mới kích hoạt Cấm Phù khiến không ai lường trước được, ngoại trừ Thiên Khuyết đã không còn ai cứu được bọn hắn.
“BẠO!”
Cảm nhận được sát cơ trí mạng, Cửu Trưởng Lão và Bát Trưởng Lão trong lòng gầm thét, tàn nhẫn tự bạo hai tôn Chấp Sát Pháp Tướng của mình.
Bởi đây là cơ hội duy nhất để bọn chúng sống sót.
Bất quá Lạc Nam đã chuẩn bị kỹ càng cho thời khắc này, làm sao không có sự đề phòng?
Ngay khi Chấp Sát Pháp Tướng định tự bạo, Không Gian Đỉnh đã được hắn ném ra.
ẦM ẦM ẦM ẦM.
Không Gian Đỉnh điên cuồng biến lớn, như một cái miệng quái vật đen kịch giữa hư không đem cả hai tôn Chấp Sát Pháp Tướng úp xuống.
“Đó là cái gì?” Cửu Trưởng Lão cùng Bát Trưởng Lão kinh hô thành tiếng.
Còn chưa ai kịp trả lời bọn hắn, bởi vì tất cả đã trợn mắt há hốc mồm nhìn tôn Đại Đỉnh to đến mức nhốt gọn cả hai Chí Tôn Pháp Tướng đang tự bạo.
BÙM BÙM.
Như hai quả bom nguyên tử oanh tạc bên trong Không Gian Đỉnh, tất cả đều không có gì xảy ra, chúng nó đều bị không gian vô tận bên trong nhấn chìm.
PHỐC.
Máu tươi bắn lên tận trời, Xích Tà Kích cắm thẳng vào đầu Cửu Trưởng Lão, Lạc Hồng Kiếm đem cơ thể Bát Trưởng Lão rọc xuống làm đôi.
Cảnh tượng vô cùng tàn nhẫn.
“Nghe nói hai lão cẩu các ngươi ức hiếp thê tử của ta?” Lạc Nam nở nụ cười điên cuồng, Độc Văn toàn lực bạo phát, Độc Tố tiến vào cơ thể hai lão già tra tấn dữ dội, Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn rút lấy Linh Hồn bọn hắn đi ra.
“HOAN HÔ!”
Lần đầu tiên nhìn thấy cường giả Chí Tôn bên phía địch nhân ngã xuống, toàn bộ Thanh Long Thánh Địa như muốn nổ tung, từng đôi mắt sùng bái không thể hình dung nhìn bóng lưng của nam tử uy vũ vô song, nhiệt huyết sôi lên sùng sục.
Cả Kiếm Châu và Nam Vực khiếp sợ nhìn lấy tình cảnh này, tuy rằng đây không phải lần đầu Lạc Nam giải quyết Chí Tôn, nhưng giải quyết trong hoàn cảnh Thiên Lệnh Giáo có chuẩn bị sẳn sàng và đột ngột như vậy vẫn mang đến quá nhiều kích thích.
“Tiểu súc sinh đi chết!”
Thiên Lệnh Đại Trưởng Lão lúc này mới kịp thời đuổi đến, hai mắt đỏ ngầu long lên sòng sọc:
“Thiên Lệnh Bí Pháp – Thiên Địa Duy Sát!”
ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM...
Ở khoảnh khắc này, số lượng Sát Vực của Thiên Lệnh Đại Trưởng Lão đề thăng điên cuồng, cộng thêm tu vi áp đảo của một vị Bát Cảnh Chí Tôn, vậy mà đem Tiểu Vũ Kết Giới của Lạc Nam nghiền đến vỡ vụn.
RĂNG RẮC...
Hiển nhiên ở tại hiện trường, Thiên Lệnh Đại Trưởng Lão là nhân vật mạnh thứ ba, chỉ sau Thiên Khuyết và Nam Thiên Tố mà thôi.
Tiểu Vũ Kết Giới bị huỷ, mà ngay cả Cấm Phù trên cổ của Lạc Nam cũng đã tiêu tán vì hết thời gian tác dụng.
Những thứ bùa cổ xưa như Cấm Phù chỉ có thể sử dụng một lần mang tính đột biến.
ĐÙNG.
Cơ thể hắn nổ tung trước thế công của Thiên Lệnh Đại Trưởng Lão, hoá thành vô số hắc ám tiêu tán.
Chính là Hình Nhân Hắc Ám.
“Hừ, chết bao nhiêu lần cũng phải chết.” Thiên Lệnh Trưởng Lão thần thức như đại hồng thuỷ đảo khắp toàn trường, khoá chặt lấy nơi Lạc Nam vừa mới xuất hiện.
Bằng vào tốc độ kinh thiên của Bát Cảnh Chí Tôn, một lần nữa hiện ra trên đẩu Lạc Nam, bàn tay trấn xuống.
Lạc Nam cắn răng, đem toàn bộ Bất Hủ Kinh Văn hội tụ trên đầu mình.
ĐÙNG!
Một chưởng giáng xuống, đầu của hắn thành công không nổ, Bất Hủ Kinh Văn nát bấy, cơ thể bị trấn áp sâu xuống vạn dặm lòng đất.
“Súc sinh đi chết!” Thiên Lệnh Đại Trưởng Lão không buông tha dễ dàng, như thiên thạch hàng lâm lao vọt theo.
Nam Thiên Tố khẩn trương đặt tay lên chuôi kiếm, bất quá lúc này Thiên Khuyết đã ngăn chặn trước mặt nàng cười tủm tỉm:
“Đừng nóng, để tụi nhỏ chơi đùa.”
Lạc Nam toàn thân đau nhứt kịch liệt thở hổn hển như chó chết, mắt thấy Thiên Lệnh Đại Trưởng Lão hùng hổ muốn giết mình, hắn khiêu khích nói:
“Lão cẩu, người chết chính là ngươi!”
“Hừ, sắp chết đến nơi còn mạnh miệng!” Thiên Lệnh Đại Trưởng Lão ánh mắt lăng lệ, hai tay hoá trảo, Sát Thế dữ dội vờn quanh, muốn tự thân đem tên yêu nghiệt này bóp chết.
Nào ngờ chỉ còn cách mục tiêu trong gang tấc, Lạc Nam bỗng nhiên lấy ra một cái Chuông Đồng.
Chuông Đồng là Bát Phẩm Chí Bảo.
“Bạo đi!”
Hắn phẫn nộ gầm lên, toàn thân nhảy vào Bá Đỉnh chạy trốn.
Đồng tử trong mắt Thiên Lệnh Đại Trưởng Lão co rút lại, bộ dạng hùng hổ hoàn toàn biến mất, thay vào đó là sợ hãi lao vọt trở lui.
OÀNH OÀNH OÀNH OÀNH...
Vạn dặm đại địa bị nghiền thành hư vô, Chuông Đồng bạo tạc toàn diện, uy lực quét ngang đất trời.
Vô số người thổ máu bay ngược, thi thể của đám sát thủ chưa ai thu dọn hoá thành tro bụi, ngay cả một số tên sát thủ còn sống cũng không thoát khỏi kết cục bị huỷ hoại.
Bá Vũ Điện mang theo chúng nữ đạp không rút lui, các nàng mắt to trừng mắt nhỏ nhìn Lạc Nam chìm trong vụ nổ, cũng không quá lo lắng.
Bởi vì só Long Tiên Thánh Điển liên kết, các nàng có thể cảm nhận được tình huống của hắn vẫn an toàn.
“Phu quân vừa cho nổ cái gì thế?” Diễm Điệp Tình chu môi hỏi.
“Ai mà biết?” Chúng nữ cười khổ không thôi, tên Thiên Lệnh Đại Trưởng Lão kia lần này xem như xui xẻo, sợ rằng không chết cũng bị lột một lớp da.
“Thủ đoạn cũng thật nhiều.” Khoé môi sau lớp che mặt của Nam Thiên Tố nhẹ cong lên, trong mắt có chút nhẹ nhõm.
Khói bụi mù mịt tản đi, một thân ảnh khổng lồ xuất hiện.
Chính là Chí Tôn Pháp Tướng của Thiên Lệnh Đại Trưởng Lão.
Chỉ bất quá lúc này ngay cả Chí Tôn Pháp Tướng của lão cũng xuất hiện những vết rạn vỡ dữ tợn, thân thể đầm đìa máu tươi trốn ở bên trong.
Hiển nhiên để chống được Bát Phẩm Chí Bảo tự bạo, Thiên Lệnh Đại Trưởng Lão phải triệu hồi cả Chí Tôn Pháp Tướng, mà thậm chí nhờ có Chí Tôn Pháp Tướng hộ thân, ông ta cũng thương tổn nặng nề, sắc mặt phẫn nộ gào rống như lệ quỷ:
“Tiểu súc sinh trốn đâu rồi? Nếu ngươi không ra, lão phu đồ sát hết nữ nhân của ngươi.”
Vô số người chậc chậc lưỡi, một Thánh Hoàng có thể đem Bát Cảnh Chí Tôn trêu tức đến mức độ này, tên của Lạc Nam đã định sẽ lưu danh sử sách a.
“AAAAAAAAAAAAAAAA”
Vô cùng bất chợt, Thiên Khuyết bỗng nhiên ngửa đầu rít gào như dã thú, sắc mặt vặn vẹo nhìn vô cùng dữ tợn.
Nam Thiên Tố rút kiếm, thầm nghĩ ngươi phát điên cái gì?
Toàn trường cũng dùng ánh mắt quái lạ nhìn Thiên Khuyết, không hiểu vì sao đang yên đang lành ngươi lại la lớn như thế, hù doạ chúng ta sao?
Thiên Khuyết sắc mặt dữ tợn không nói tiếng nào, chỉ thông qua bí pháp truyền âm cho đám Thiên Lệnh Trưởng Lão:
“Căn cứ bị tập kích, cả Tam Đại Thánh Tử đều đã chết.”
“Cái gì?” Đến lượt các Thiên Lệnh Trưởng Lão đang chiến đấu nhảy dựng lên, biểu lộ sau mặt nạ tràn ngập khó tin:
“Làm sao có thể?”
“Lão Nhị, Lão Tam trở về ngay lập tức.” Thiên Khuyết nghiêm nghị phân phó.
Cơ nghiệp của Thiên Lệnh Giáo còn lưu tại địa bàn, hắn không dám xem thường, liền cử hai vị trưởng lão cao cấp quay về.
Cục diện trước mặt khi Chí Tôn của Nam Thiên Môn đều đã mất khả năng chiến đấu, không cần thiết toàn bộ phải ở lại nữa.
“Tuân mệnh!” Nhị Trưởng Lão cùng Tam Trưởng Lão gật đầu, bóp nát một khối Lệnh Bài, thân ảnh cấp tốc tan biến.
Thông qua một loại Truyền Tống Trận đặc biệt trở về tổng bộ của Thiên Lệnh Giáo.
Chỉ là vài phút sau đó, bên tai của Thiên Khuyết truyền ra thanh âm răng rắc.
Hắn hãi nhiên lấy ra hai khối Lệnh Bài trong tay, chỉ thấy bên trên lệnh bài có đánh số lần lượt là 2 và 3, lúc này lệnh bài đã vỡ vụn, sau đó tan biến thành bụi phấn.
“Làm sao có thể?”
Cảnh tượng này không những khiến cho Thiên Khuyết mà ngay cả một đám Thiên Lệnh Trưởng Lão cũng gào lên đầy khiếp sợ.
Nam Thiên Tố nghiêm nghị nhìn lấy biểu hiện của Thiên Khuyết, nàng nhận ra hai lệnh bài vừa rồi chính là Linh Hồn Bài, có lưu giữ một tia linh hồn và sẽ vỡ khi chủ nhân của linh hồn đó vẫn lạc.
Mà Lệnh Bài có thể được nhân vật như Thiên Khuyết mang theo bên người...
Nam Thiên Tố hít sâu một hơi, nếu thật sự là thế thì quá mức khó tưởng tượng.
Không sai, Linh Hồn Bài đó là của Nhị Trưởng Lão và Tam Trưởng Lão, bọn hắn đều đã chết.
Hai vị Chí Tôn cao cấp, một người là Thất Cảnh Chí Tôn, một người là Lục Cảnh Chí Tôn vừa tử vong chỉ vài phút sau khi truyền tống về thế lực.
Đáy lòng Thiên Khuyết tràn ngập bất an như chìm vào u cốc, hắn thậm chí không còn tâm trạng để tìm kiếm Lạc Nam hay càn quét Nam Thiên Môn vào lúc này.
Hắn muốn biết chuyện gì đang xảy ra ở tổng bộ, căn cơ quan trọng nhất của Thiên Lệnh Giáo.
“Rút! Toàn diện rút cho ta!”
Thiên Khuyết gầm lên trong lòng, lấy ra Truyền Tống Lệnh Bài bóp nát.
Thiên Lệnh Đại Trưởng Lão, Tứ Trưởng Lão, Ngũ Trưởng Lão, Lục Trưởng Lão, Thất Trưởng Lão đám người tuy cực kỳ không cam tâm vì chưa xử được Lạc Nam, nhưng lúc này bảo vệ căn cứ mới là quan trọng.
Nếu căn cứ bị huỷ diệt, tài sản bị lấy sạch, dù có giết được Lạc Nam hay Nam Thiên Môn thì có nghĩa lý gì?
Các đời liệt tổ liệt tông của Thiên Lệnh Giáo sẽ không tha cho bọn hắn.
Nhìn thấy toàn bộ cường giả của Thiên Lệnh Giáo bỗng nhiên rời đi, toàn trường còn chưa kịp phản ứng, ngay cả đại đa số cường giả Kiếm Châu và Nam Vực đang quan chiến gay cấn cũng trợn mắt há hốc mồm.
Lạc Nam dốc hết ác chủ bài vẫn không thể hạ Đại Trưởng Lão, tất cả Trưởng Lão của Nam Thiên Môn đều trọng thương, Cấm Phù hết tác dụng, Tiểu Vũ Kết Giới đã không thể thi triển nữa.
Rõ ràng phần thắng đã nằm trong tay Thiên Lệnh Giáo, tại sao bọn hắn lựa chọn rời đi đột ngột?
Hơn nữa biểu tình trước đó của Thiên Khuyết cho thấy nội tâm của hắn cực kỳ bất ổn.
Rốt cuộc là chuyện gì lại khiến một vị cường giả tiệm cận Cửu Cảnh Chí Tôn phải thất thố đến như vậy?
“Phù phù phù...”
Lạc Nam thở hổn hển từ trong Bá Đỉnh chui ra, nhìn thấy cảnh tượng đám người Thiên Khuyết hoảng loạn, hắn âm thầm thở ra một hơi:
“Ba kiện Cửu Phẩm thật sự xứng đáng a, hiệu suất cũng thật là nhanh.”
Dùng một kiện Bát Phẩm Chí Bảo không thể nổ chết được Thiên Lệnh Đại Trưởng Lão, vậy dùng ba kiện Cửu Phẩm để nhổ tận góc Thiên Lệnh Giáo xem như không quá lỗ.
Bá Đỉnh đã hao hết sạch lực lượng vì bảo vệ hắn trong vụ nổ vừa rồi, Lạc Nam thu nó vào đan điền, mệt như chó chết nằm thở hổn hển.
Nếu còn thực lực, hắn thật muốn đến tổng bộ Thiên Lệnh Giáo quan sát kịch vui a...
Rốt cuộc Trân Bảo Lâu đã nhờ đến thần thánh phương nào, vậy mà kinh khủng đến như vậy.
...
Chúc cả nhà tối vui vẻ Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com