Nhìn thấy tiểu la lỵ với một thân áo vải màu xám đơn sơ xuất hiện, tuy rằng màu sắc y phục thật sự không phù hợp với tuổi tác đang thể hiện bên ngoài...nhưng điều đó không thể giấu được sự bụ bẫm, đáng yêu và xinh xắn đến cực điểm của tiểu cô nương.
Lạc Nam trợn mắt há hốc mồm.
Ninh Vô Song dụi dụi hai mắt hoài nghi nhân sinh.
Toàn bộ cao tầng Tu La Giáo cùng nhau hoá đá...
Ở đây không phải người ngu, tất cả đều là nhân vật có ánh mắt và kiến thức để cảm nhận được khí tức và tu vi trên người tiểu cô nương, có thể khẳng định nàng chính là Đại Trưởng Lão không thể nào sai được.
Nhưng chính vì như thế mới khiến bầu không khí lâm vào sự tĩnh lặng quỷ dị như lúc này.
Ai cũng biết Đại Trưởng Lão là nhân vật có chiến lực chỉ sau giáo chủ ở Tu La Giáo, tính cách nghiêm khắc lạnh lùng, khó gần và cổ quái...
Đại đa số người còn kiêng kỵ Đại Trưởng Lão hơn cả Giáo Chủ...
Vậy mà lúc này nhìn thấy tiểu cô nương đứng ở nơi đó, mọi nhận thức như sụp đổ a...
“Giáo chủ hài lòng rồi chứ?” Tiểu cô nương chỉ tay về phía Huyết Yêu Cơ giận dữ mắng.
Nhưng nhìn dáng vẻ lúc này lại không thấy chỗ nào đáng sợ, ngược lại giống như tiểu nha đầu xinh xắn đang giận dỗi.
Toàn trường vội vàng dời ánh mắt, rất sợ đại trưởng lão ghi hận lên mình.
“Phốc...” Huyết Yêu Cơ cố gắng nín cười, nặn ra bộ mặt nghiêm túc nhất có thể lên tiếng:
“Đại Trưởng Lão, bổn giáo chủ không nghĩ tình huống sẽ nghiêm trọng đến như vậy.”
Lần trước sau khi Đại Trưởng Lão sử dụng Cửu Trọng Lập Thể Đan tiến hành phục hồi, cả Huyết Yêu Cơ và Thập Khánh Huyên đều cảm giác được một nguồn sinh mệnh lực khổng lồ tiến vào bên trong.
Khi đó hai nàng suy đoán Đại Trưởng Lão chắc hẳn sẽ trẻ lại, xinh đẹp rạng ngời như thời thiếu nữ mà thôi.
Lại chưa từng nghĩ đến Cửu Trọng Lập Thể Đan tốt đến ngoài ý muốn, đem Đại Trưởng Lão biến thành một tiểu la lỵ chưa đến mười tuổi a.
Rõ ràng Cửu Trọng Lập Thể Đan đã đem đến một lượng tuổi thọ cực kỳ khổng lồ cho thân thể mới của Đại Trưởng Lão, mà tuổi thọ càng nhiều thì tốc độ trưởng thành càng chậm chạp.
Đã hơn chục năm trôi qua kể từ ngày sử dụng Cửu Trọng Lập Thể Đan, đại trưởng lão vẫn là một tiểu la lỵ, chứng tỏ thời điểm vừa mới khôi phục, rất có thể nằm trong bộ dạng đứa trẻ hai, ba tuổi.
“Bổn giáo chủ sẽ dùng tài nguyên tốt nhất phục hồi hành tinh cho đại trưởng lão, đồng thời chúc mừng ngươi cải lão hoàn đồng thành công.”
Sợ mình thất thố ôm bụng cười, Huyết Yêu Cơ vội vàng chạy trốn khỏi tầm mắt đám đông.
“Mẫu thân, chuyện này là sao nha?” Ninh Vô Song hưng phấn bừng bừng bay đến trước mặt Đại Trưởng Lão, nhịn không được đưa tay véo véo gò má của nàng:
“Thật đáng yêu.”
“Hỗn xược!” Đại trưởng lão ghét bỏ đem Ninh Vô Song đẩy ra, dùng giọng điệu già nua khàn khàn nói:
“Đi mà hỏi nhi tử tốt của ngươi.”
Nói xong, áo choàng rộng thùng thình một lần nữa che phủ cơ thể, bóc hơi giữa hiện trường.
Ninh Vô Song dở khóc dở cười, lo lắng trước đó trong lòng quét sạch, thậm chí bắt đầu nghĩ kế trêu chọc mẫu thân ngày thường khó gần của mình.
“Ta nghĩ là do Cửu Trọng Lập Thể Đan của Sinh Tử Nhất Tộc khác biệt với Cửu Trọng Lập Thể Đan thông thường...” Lạc Nam vuốt cằm suy đoán nói:
“Sinh Tử Nhất Tộc nổi tiếng với khả năng siêu hồi phục nhờ Sinh Mệnh Lực, có thể bọn hắn đã cải tiến Cửu Trọng Lập Thể Đan khiến nó có hiệu quả vượt trội.”
“Mặc kệ nguyên nhân gì, bà ấy không sao là tốt rồi.” Ninh Vô Song vui vẻ nhìn hắn:
“Nương vẫn luôn vì vấn đề tuổi thọ của bà ngoại ngươi mà đau đầu, lần này ngươi làm rất khá.”
Ở Nguyên Giới này, không đạt đến Cấm Kỵ thì vẫn bị tuổi thọ ràng buộc, dù là Cửu Cảnh Chí Tôn cũng sẽ có ngày phải đối mặt với vấn đề tuổi thọ cạn kiệt, hiện tại Ninh Vô Song liền không cần lo lắng vấn đề tuổi thọ của Đại Trưởng Lão.
“Được rồi, ngươi có việc gì thì làm đi, nương phải an ủi bà ngoại ngươi.” Ninh Vô Song đuổi hắn.
“Mẫu thân, ngươi cầm thứ này tu luyện, nhân tiện đưa cho bà ấy...” Lạc Nam đặt vào tay mẫu thân hai bản Sơ Đạo Quyết và một lượng tài nguyên phong phú.
“Tốt.” Ninh Vô Song không khách khí ôm nhi tử hôn đầy mặt nước bọt, trước khi đi vẫn không quên căn dặn:
“Mau thu Huyền Tâm vào phòng, bằng không đừng trách ta trở mặt vô tình.”
“Tuân mệnh.” Lạc Nam không dám cãi.
Nhìn bóng lưng mẫu thân bay đi, Lạc Nam nhịn không được nở nụ cười.
Hắn có thể cảm giác được, đây là khoảng thời gian hạnh phúc nhất của mẫu thân mình...
Rõ ràng việc giải khai hoàn toàn khúc mắc với Tu La Giáo và Đại Trưởng Lão, lại được thấy nhi tử trưởng thành vượt xa kỳ vọng, có nhiều con dâu xuất sắc đã khiến nàng mãn nguyện.
...
Hòn đảo ở nơi tận cùng Tu La Vũ Trụ, nơi chỉ có một ngọn núi nhỏ, một động phủ đang đóng chặt.
Đây là lần thứ hai Lạc Nam đặt chân lên hòn đảo này.
“Yêu Cơ!” Hắn lên tiếng gọi.
ẦM ẦM...
Cửa động mở ra, Lạc Nam lập tức Dịch Chuyển Tức Thời tiến vào.
Không nói không rằng, áp bách khủng bố điên cuồng phủ xuống, hung hăng trấn áp lên cơ thể hắn.
Lạc Nam ánh mắt loé lên, lần trước hắn bị khí thế áp bách dữ dội này trấn cho toàn thân co quắp trên mặt đất, bị ép đến không thể cử động, hắn còn nhớ rõ cổ uy áp này vượt xa áp bách mà hư ảnh tộc trưởng - Chân Long Hoàng Tộc mang lại.
Nhưng lần này thì khác...
Trong khoảnh khắc, Vạn Cổ Bất Hủ Thân toàn diện mở ra.
Bên trong đan điền, Bá Đỉnh với tất cả lực lượng đều là Vĩnh Hằng Thuộc Tính bùng nổ sức mạnh.
Cổ Ngữ - Phật khai mở, Phật Cốt lấp lánh quang mang ngập trời.
Tất cả hành tinh mãnh liệt xoay tròn, Oanh Thiên Tổ Phù ầm ầm chấn động.
Xung quanh Lạc Nam ngay lập tức hình thành tầng tầng sức mạnh, ngăn chặn uy áp bá đạo của Cửu Cảnh Chí Tôn, một đường ngang nhiên bước tới.
“Hừ!”
Một tiếng hừ lạnh vang vọng, khí thế bỗng nhiên mạnh hơn gấp đôi.
Lạc Nam xém chút đã chùn bước, nhưng Long Thần Biến và Quỷ Đạo cùng lúc được mở, hắn trở nên cao quý, uy nghiêm, kiệt ngạo không gì cản nổi.
Lúc này đây đừng nói là Cửu Cảnh Chí Tôn áp bách, dù là đích thân Cửu Cảnh Chí Tôn phát động tấn công, hắn vẫn liều lĩnh chiến một trận.
Động phủ không quá lớn, Lạc Nam đã thành công bước đến chiếc giường thần bí ngăn cách bởi một bức màng, dùng tay đem màng gạc sang một bên.
“Cũng không tệ lắm...”
Huyết Yêu Cơ lười biếng nửa ngồi nửa nằm trên giường, một tay đỡ lấy đầu, hai chân vắt chéo liếc xéo mắt nhìn hắn:
“Bổn toạ cứ nghĩ ngươi sẽ dùng đến Tiểu Vũ Kết Giới, nếu là như thế thì thật thất vọng.”
Bởi vì nếu hắn ỷ lại vào Tiểu Vũ Kết Giới, nàng sẽ có thể dùng hàng vạn tầng Sát Vực, Chiến Vực của mình để nghiền nát Tiểu Vũ Kết Giới.
Nhưng đối mặt với khí thế áp bách toàn lực của nàng, Lạc Nam cũng sử dụng khí thế vô hình từ đủ loại thủ đoạn chống lại, thành công ngạnh kháng đến phút cuối cùng, biểu hiện như vậy đã được nàng tán thành.
Nhìn mỹ phụ nhân yêu dị lãnh diễm, tuyệt mỹ quyến rũ như hoa hồng đầy gai nằm trước mặt mình, Lạc Nam có chút thất thần lẩm bẩm:
“Yêu Cơ à, trước đây ta nằm mộng cũng không dám nghĩ nàng sẽ là nữ nhân của ta.”
“Cút!” Huyết Yêu Cơ lạnh lùng vung chân đạp hắn:
“Ai là nữ nhân của ngươi?”
Lạc Nam dồn toàn bộ Bá Lực cùng Bỉ Ngạn Hoa vào bàn tay, cố gắng bắt gọn chân nhỏ của nàng đang vung đến, đưa môi hôn lên mấy đầu ngón chân tinh xảo như ngọc một ngụm, mặt dày cười nói:
“Đừng quên nàng đã tuyên thệ sẽ không làm ta thương tổn, đừng vi phạm lời thề kẻo lại bị trừng phạt.”
Huyết Yêu Cơ rùng mình rụt chân lại, da gà nổi lên từng trận, đầy mặt ghét bỏ nhìn hắn nói:
“Đừng tưởng con ả Thập Khánh Huyên cho ngươi thì ta cũng phải giống như vậy, chúng ta chỉ là đang lợi dụng lẫn nhau mà thôi.”
Lạc Nam không nói lời nào, nhảy lên ngồi trên giường, thanh âm trầm thấp:
“Thật xin lỗi nàng.”
“Chuyện gì?” Huyết Yêu Cơ không hiểu nhìn hắn.
“Lần trước ta để nàng một mình đến Vạn Huyết Giáo...” Lạc Nam áy náy nói:
“Nếu nàng xảy ra chuyện trong tay Tử Linh Thần Sứ, cả đời này ta sẽ không tha thứ cho chính mình.”
Đôi mắt màu đỏ của Huyết Yêu Cơ dời sang nơi khác, lạnh lùng nói: “Đó là quyết định của ta, hơn nữa như đã nói...bổn toạ không cần ngươi bảo vệ, với chiến lực khi đó của ngươi, gặp Tử Linh Thần Sứ cũng chỉ có chết mà thôi.”
Lạc Nam không nói lời nào, chỉ lẳng lặng nhìn lấy nàng.
Chuyện của Huyết Yêu Cơ là bài học đắt giá của hắn, đã sớm biết tính cách của nàng không chịu thua thiệt, lẽ ra nên nhường nhịn nàng nhiều một chút thay vì bị nàng chọc cho tức giận.
Cũng giống như việc Huyết Hàn Lệ vẫn luôn căm hận Huyết Yêu Cơ vì tưởng rằng mình bị muội muội đánh nát nhục thân, nhốt linh hồn vào quan tài là một sự sỉ nhục...nào ngờ Huyết Yêu Cơ chỉ muốn giải cứu tỷ tỷ nên mới làm như thế, cũng chẳng chịu xuống nước giải thích thực hư, cứ mặc kệ Huyết Hàn Lệ hiểu lầm.
Đó chính là tính cách của Huyết Yêu Cơ, chỉ làm theo quyết định của bản thân, mặc kệ người khác nghĩ gì dù là tốt hay xấu.
Bị hắn nhìn đến toàn thân mất tự nhiên, Huyết Yêu Cơ đem hắn đuổi đi:
“Không có gì quan trọng thì đừng làm phiền ta.”
“Nhìn thấy nàng chính là việc quan trọng rồi.” Lạc Nam nở nụ cười.
Thời điểm nghe tin Huyết Yêu Cơ sống chết chưa rõ, hắn có cảm giác toàn thân mình đều rơi vào địa ngục vậy.
Tuy rằng nữ nhân này vẫn luôn chưa từng cho hắn sắc mặt tốt, nhưng hắn vĩnh viễn không quên thời điểm nguy hiểm tại lòng đất của Sinh Tử Thiên Điện, là chính tay nàng đem hắn ném ra sau lưng...còn nàng thì cùng Thập Khánh Huyên ở phía trước nghênh đón thế công của hàng nghìn vị Chí Tôn.
“Ngươi thường dùng mấy lời lẽ như vậy lừa gạt nữ nhân sao?” Huyết Yêu Cơ ra vẻ khinh bỉ nói.
“Không lừa được nàng à?” Lạc Nam cười hắc hắc:
“Vậy nàng chờ ta quay lại lần nữa, đến khi đó ta sẽ có thực lực để chinh phục nàng.”
Nói xong đã đứng lên quay người rời đi.
“Ngươi nghĩ Huyết Yêu Cơ ta cần nam nhân hùng mạnh?” Thanh âm bá đạo của nàng từ phía sau vọng lên, đồng thời một cổ hấp lực đem hắn kéo đến trước mặt của nàng.
Bốn mắt nhìn nhau, đôi mắt đỏ của Huyết Yêu Cơ hiện lên tự tin, kiêu ngạo và cuồng dã:
“Nghe cho rõ, nếu Huyết Yêu Cơ ta nhìn trúng một người...ta có thể tự thân bảo vệ kẻ đó cả đời, không đến lượt hắn bảo vệ ta.”
Thanh âm vừa dứt, bờ môi đỏ thẳm như liệt diễm của nàng đã mãnh liệt hôn lên miệng hắn.
Lạc Nam còn chưa kịp phản ứng, chiếc lưỡi đinh hương thơm tho của nàng đã tách răng hắn ra, như linh xà luồn vào bên trong càn lướt.
Một cảm giác ướt át, mê muội bao phủ linh hồn Lạc Nam, theo bản năng hắn đáp lại nụ hôn nồng nàn của nàng, vòng tay ôm siết lấy cơ thể màu mỡ mê người của nàng.
Nào ngờ Huyết Yêu Cơ lại bạo phát thực lực, đem hắn đè ngửa xuống giường, nàng ở bên trên cường đoạt hôn hắn.
Lạc Nam muốn phản kháng, lại phát hiện tay chân của mình bị xiềng xích do Cửu Tầng Chí Tôn Huyết Lực phong toả, không thể động đậy.
Tách nhẹ hai bờ môi, Huyết Yêu Cơ cảm thấy hứng thú đem quỳnh tương ngọc dịch truyền sang miệng nam nhân, buộc hắn phải nuốt sạch.
Nàng đứng thẳng người lên, đem bàn chân trần đạp lên tiểu huynh đệ đang ngẩng cao đầu của hắn, từ trên cao như một vị nữ vương bá đạo nhìn xuống, khinh khỉnh nói:
“Ngươi đủ tư cách làm nam sủng của Huyết Yêu Cơ này, mau cầu xin ta sủng ái!”
“Bà nương này muốn leo lên đầu phu quân?” Lạc Nam không cho phép nữ nhân của mình hống hách như thế.
Hắn có thể nuông chiều nàng tất cả, nhưng không cho nàng xem hắn thấp kém hơn nàng.
“Cổ Ngữ - Định!”
Trong nháy mắt, toàn thân Huyết Yêu Cơ cứng đờ.
Lạc Nam liền nhân một giây ngắn ngũi thoát khỏi khống chế, đem nàng lật sấp lên giường, thô bạo xé rách váy dài để lộ bờ mông căng tròn trắng trẻo.
BỐP! BỐP! BỐP!
Hắn hung hăng đét vào cái mông nàng ba lần liên tục, đánh không hề nương tay để lại dấu vết đỏ ửng cực kỳ sặc sở.
Từ bàn tay truyền về xúc cảm đàn hồi nẩy nở, tuyệt vời khó tả.
Chưa dừng lại ở đó, hắn còn đem Bất Hủ Kinh Văn khảm lên hai bờ mông của nàng, mông bên trái là chữ Lạc, mông bên phải là chữ Nam.
Nhìn vào mông của Huyết Yêu Cơ lúc này, hai chữ LẠC NAM đập thẳng vào mắt cực kỳ nổi bật, còn to hơn gấp mười lần xăm trên mông Vân Duyên.
Làm xong tất cả trong vòng một giây, Lạc Nam trực tiếp bỏ chạy thục mạng.
“AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA...”
Tiếng thét chấn động toàn bộ Tu La Vũ Trụ:
“Lạc Nam, bổn toạ không để yên cho ngươi!”
Toàn bộ Tu La Giáo âm thầm rùng mình, không biết Lạc Thánh Tử lại làm gì bất kính khiến Giáo Chủ phẫn nộ đến mức như vậy.
...
Trong lúc Huyết Yêu Cơ nổi điên, Lạc Nam đã cao chạy xa bay, thông qua Mạng Lưới Truyền Tống Trận trở về Nam Thiên Môn.
Trở về Nam Thiên Môn, dù Huyết Yêu Cơ có đánh đến thì còn lão bà Nam Thiên Tố chống đỡ, Lạc Nam không quá lo lắng nàng sẽ làm thịt mình.
“Thoải mái hahaha!”
Hắn cười không khép miệng được, hành vi vừa rồi tuy rằng đùa giỡn với tính mạng nhưng cũng cực kỳ kích thích, thật sự sảng khoái đến cực điểm.
Không nán lại Nam Thiên Môn quá lâu, Lạc Nam dự định tiến vào Thiên Cơ Lâu để đến Đông Vực.
Tuy rằng Đông Vực hiện thời là địa bàn của Thiên Tượng Chí Tôn, một trong số các kẻ thù không đội trời chung với Lạc Nam...nhưng hắn đã chẳng có gì phải e ngại.
Dù Thiên Tượng Chí Tôn đã tiến bộ lên Lục Cảnh Chí Tôn, thậm chí là Thất Cảnh Chí Tôn...hắn cũng sẳn sàng chiến một trận nếu như đụng mặt.
Cũng không hề sợ Thiên Tượng Chí Tôn vô liêm sỉ cho người vây công, đơn giản bởi vì Chí Tôn bên cạnh hắn hiện thời không hề thua kém.
Nguyên nhân chủ yếu nhất đến Đông Vực là vì vùng hiểm địa Ngân Nga Tuyết Nguyên của Đông Vực tiếp giáp với Yêu Vực.
Lạc Nam muốn sang Yêu Vực, đó là con đường nhanh nhất rồi...
Chỉ bất quá còn chưa kịp triệu hoán Thiên Cơ Lâu, một thanh âm nam tử cao cao tại thượng mang theo bá đạo tột cùng vang vọng toàn bộ Nam Thiên Môn:
“Lạc Nam ở đâu? Cút ra nhận cái chết!”
...
Chúc cả nhà tối vui vẻ nhé Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com