Một ngày rất nhanh chóng trôi qua…
Hôm nay là ngày đặc biệt tại Tinh Linh Nữ Quốc, bầu không khí khác xa vẻ an tĩnh thông thường…
Hàng ngàn Tinh Linh ăn mặc hoa lệ vui tươi bay lượn, rừng già như bị không khí lây nhiễm mà phát sáng lên, tiếng hát dễ nghe vang vảng đất trời…
Thú rừng tung tăng nhảy nhót, náo nhiệt đến cực điểm…
Sinh Nhật Chủ Nhân Tinh Linh Nữ Quốc – Tinh Linh Nữ Vương…
Không ai biết tuổi tác cụ thể của nàng, chỉ biết sau khi nàng lên ngôi Nữ Vương, toàn bộ Tinh Linh Đảo mạnh mẽ hơn rất nhiều…
Ngay cả Á Liên Nga đệ nhất thiên tài cũng là đệ tử do đích thân Tinh Linh Nữ Vương bồi dưỡng…
Tinh Linh vốn là chủng tộc không mấy tinh thông chiến đấu, lại có lượng dân số ít ỏi…
Nhưng giờ đây trở thành Cửu Cấp Thế Lực hàng đầu Hải Châu, sở hữu thiên tài bài danh Hoàng Kim Bảng, Tinh Linh Nữ Vương càng là cường giả đỉnh cao trên phạm vi toàn Tinh Cầu…
Tinh Linh Hộ Vệ và Tinh Linh Quân Đoàn không hề kém cạnh, quy tắc sâm nghiêm, quân uy tuyệt đối, thực lực đồng nhất đều là Hóa Thần cấu tạo, mạnh mẽ vô cùng…
Các nàng mỗi người đều là xạ thủ tinh nhuệ, lại có tốc độ cao nhờ đôi cánh, cực kỳ thiện chiến…
Đó là chưa kể lực lượng hậu cần có khả năng bồi dưỡng trồng trọt Linh Dược khủng bố, khả năng trụ thương của Tinh Linh Tộc nổi danh thiên hạ…
…
Một bãi đất trống rộng rãi giữa rừng già…
Có ao hồ sông núi vờn quanh, phong cảnh hữu tình gần gũi thiên nhiên đến cực hạn…
Cũng là nơi chiêu đãi quan khách của Tinh Linh Tộc…
Nơi đây Linh Khí nồng đậm dị thường, thậm chí gần sánh ngang Linh Giới Châu…
Từng cổ bàn ghế ngăn nắp bài trí, hoa thơm cỏ lạ cùng các loại Linh Quả hiếm hoi đã sớm được dọn lên…
Lạc Nam cùng Diễm Nguyệt Kỳ ngồi cùng một bàn, bên cạnh chính là Thiên Diệp Dao cùng tứ đại thị nữ của nàng…
Chỉ riêng một nhóm người này đã khiến hoa xinh phải ảm đạm thất sắc, sáu vị tuyệt đại giai nhân tụ tập không phải nói chơi…
Đó là chưa kể Thủy Tích Quân như một vị tiên tử không nhiễm khói lửa trần gian đang thản nhiên ngồi một mình một chỗ, khí tràng lạnh nhạt của nàng lan tỏa ra xung quanh khiến đám người không ai dám đến gần…
Dù có đến vài chục nữ Tinh Linh cao tầng có mặt tại đây, cũng âm thầm ngưỡng mộ khí chất và vẻ đẹp của chúng nữ…
Tinh Linh Nữ Vương cùng Á Nhi là nhân vật chính, hiện tại vẫn chưa xuất hiện…
“Lạc công tử mời dùng rượu!” Một nữ Tinh Linh xinh đẹp trong vai trò phục vụ mỉm đôi môi hồng xinh nhìn hắn, ưu nhã nâng lên bình rượu, rót đầy một ly cho Lạc Nam…
“Đa tạ!” Lạc Nam gật đầu cảm ơn, ánh mắt nhìn vào ly rượu trong tay…
Màu đỏ tươi lại trong suốt, hương thơm ngào ngạt tỏa ra bốn phía, dễ chịu vô cùng…
“Nguyệt Kỳ nàng thử!” Lạc Nam đưa ly sang cho Diễm Nguyệt Kỳ…
Diễm Nguyệt Kỳ cắn cắn môi mộng, nhẹ nhàng nhấp một ngụm, gò má đỏ tươi như đào…
Với tu vi của nàng cũng cảm thấy say sưa, khóe môi đọng lại vị thơm nồng ngọt liệm…
“Chàng thử một chút!” Nàng đưa sang cho Lạc Nam, không biết vô tình hay cố ý mà kề dấu son môi đỏ rực trên miệng ly về phía hắn…
Lạc Nam thích thú đặt môi uống cạn, cảm giác linh lực trong người như được thanh lọc, hai mắt sáng lên, không nhịn được thốt lên hai tiếng hảo tửu…
Tinh Linh phục vụ thấy thế mỉm cười, lại rót đầy rượu cho cả mấy người, lúc này xin phép cáo lui…
“Rượu này tên gọi Tinh Linh Tửu, được ủ từ hàng ngàn loại Linh Quả hiếm có của Tinh Linh Đảo trong thời gian dài, lại pha với nước suối đầu nguồn tinh khiết, chính là hảo tửu có một không hai tại Hải Châu, có công dụng gia tăng độ Tinh Khiết của Linh Lực tu sĩ, quý giá vô cùng…” Bảo Kiều tham lam liếm liếm môi, nàng cũng rất ít khi được thưởng thức...
“Ta từng uống qua Hầu Nhi Tửu tại Hải Châu Đại Lục, so với Tinh Linh Tửu một chín một mười, không kém quá xa…” U Cơ thản nhiên gật đầu tán thành…
Hầu Tộc cũng là chủng tộc nổi tiếng về trồng trái cây và chưng cất rượu…
Hầu Nhi Tửu của bọn hắn rất nổi danh…
Lạc Nam hấp háy mắt, xem ra có cơ hội phải đến Hỏa Hầu Tộc đòi một lượng rượu mới được…
Mà lúc này, cảnh tượng kỳ quái sắp phát sinh…
Bởi vì Thiên Diệp Dao sau khi uống một ngụm Tinh Linh Tửu, gò má trở nên đỏ rực như lửa, xinh đẹp tuyệt trần hướng về vị trí của Thủy Tích Quân đi đến…
“Tiểu thư lại nữa rồi…” Thành Bích cùng Lệ Huân liếc nhau, nhún nhún vai bất đắc dĩ…
Trong mắt Lạc Nam xuất hiện một tia thú vị, lẩm bẩm trong miệng: “Hai nữ nhân có bệnh sắp chạm mặt nhau…”
Phốc
Diễm Nguyệt Kỳ nghe lời nói của hắn không nhịn được bật cười, chăm chú quan sát…
Hành động của Thiên Diệp Dao không thể nghi ngờ lập tức trở thành tâm điểm của toàn trường, cả đám xoay mặt nhìn qua…
Bách Hiểu Sinh ung dung mỉm cười thân thiện đảo mắt nhìn toàn trường, không ai biết trong lòng hắn suy nghĩ gì…
Hải Ứng Thiên cùng Hải Phi Vân nhìn về Thiên Diệp Dao cùng Thủy Tích Quân bằng đôi mắt mê đắm, hận không thể lập tức chinh phục các nàng…
Phó Cốc chủ Đan Cốc – Đan Vô Hành và đệ tử Đan Mạnh an tĩnh dị thường, từ đầu đến cuối chưa từng mở miệng…
Những khách mời khác cũng đã xuất hiện thêm vài vị, bất quá Lạc Nam chẳng nhận biết ai…
Duy chỉ có một người khiến hắn chú ý, chính là một lão già nhìn qua rất tiên phong đạo cốt, râu tóc dài phất phơ thỉnh thoảng liếc về phía hắn, khiến Lạc Nam âm thầm đề phòng…
Bởi vì lão già này chính là Nhị trưởng lão Thiên Cơ Điện – Cơ Kha…
Theo Kim Nhi đề cập, đây là Hợp Thể Trung Kỳ cường giả, lại còn là một tên Hồn Tu Luyện Hư Hậu Kỳ, hết sức kinh khủng…
Chỉ là không biết có phải ảo giác hay không, Lạc Nam phát hiện Cơ Kha khi nhìn về mình trong mắt có nét e ngại, khiến hắn không hiểu ra sao cả…
Với thực lực và thân phận của đối phương, không đến mức như vậy chứ?
Lạc Nam không hề biết rằng, Thiên Cơ Điện vì hắn mà chấn kinh không nhỏ, sau khi điều tra một thoáng các hành vi và chiến lực của hắn, đã sớm nhận định thân phận “Thiên Đạo Chi Tử” là có thật…
Đối với Thiên Đạo Chi Tử, Thiên Cơ Điện Chủ chưa đưa ra quyết sách cụ thể để giải quyết, chưa rõ nên làm bạn hay làm thù, vì lẽ đó Cơ Kha hận không thể lập tức rời khỏi Tinh Linh Đảo để tránh xa Lạc Nam…
Nếu sớm biết tại nơi này chạm trán Lạc Nam, Cơ Kha nhất định sẽ lấy cớ bế quan từ chối dự tiệc lần này…
Mà đối với Thiên Cơ Điện, Lạc Nam hận nhất không thể nghi ngờ là Cơ Thiếu Hoàng và tên Đại Trưởng Lão…
Bởi vì hai kẻ này chính là nguyên nhân dẫn đến Cơ Băng trọng thương, Cơ Nhã lại phải chốn chui chốn nhũi trong thời gian dài…
Nếu có cơ hội ra tay, Lạc Nam không ngại nhổ răng bọn chúng…
Rốt cuộc, Thiên Diệp Dao đã tiếp cận Thủy Tích Quân…
Nữ nhân này rất thích đi chân trần, khoe đôi bàn chân tinh xảo như ngọc sứ của nàng ra ngoài…
Chỉ là nếu để ý sẽ thấy Thiên Diệp Dao hai chân không hề chạm đất, mỗi bước của nàng đều cách mặt đất vài cm, đi bộ trên không trung…
“Quân Quân tỷ tỷ, Dao Dao ngồi ở đây có được không?” Thiên Diệp Dao nhìn bộ dạng lạnh nhạt của Thủy Tích Quân nũng nụi nói…
Thủy Tích Quân không thèm liếc mắt nhìn, chỉ gật đầu cho có lệ, môi đỏ nhẹ nhấp một ngụm Tinh Linh Tửu…
“Đa tạ Quân Quân tỷ, Dao Dao ngưỡng mộ tỷ đã rất lâu nha…” Thiên Diệp Dao cười hì hì, muốn đưa bàn tay nắm lấy tay Thủy Tích Quân…
Lợi dụng trắng trợn…
Đáng tiếc Thủy Tích Quân không để nàng được như ý, thoát một cái đã né tránh thành công, mày liễu nhẹ cau, như tiên âm mở miệng, không có chút cảm tình:
“Bổn tông chủ không quen bị người khác gọi tên, Bảo Lung có thể gọi ta là Thủy tông chủ…”
“Không muốn!” Thiên Diệp Dao chu môi hồng lên, lắc lắc đầu tinh quái nói:
“Như vậy làm sao thân thiết? Dao Dao vừa gặp Quân Quân tỷ tỷ đã cảm thấy tâm đầu ý hợp, muốn kết thành tỷ muội…”
Lạc Nam khóe miệng co giật, nữ nhân này tán gái còn siêu hơn cả hắn…
Chỉ là thủ đoạn của Thiên Diệp Dao mặc dù cao minh, nhưng trước kẻ vô cảm Thủy Tích Quân vẫn lực bất lòng tâm, bởi vì vị Thủy Thiên Tông Chủ này đã triệt để nhắm mắt lại, mắt không thấy tâm không phiền…
Lần đầu tiên đường đường là Thánh Nữ Đa Bảo Các bị người khác không thèm để ý…
Nếu là người khác chỉ sợ hận không thể kéo quan hệ với Thiên Diệp Dao, nhưng Thủy Tích Quân lại là trường hợp đặc biệt…
Thiên Diệp Dao phồng to hai má như chú heo con, bộ ngực to lớn sau lớp áo trắng phập phồng vì tức giận, nhìn Thủy Tích Quân uất nghẹn không biết nên nói gì…
Phốc…
Lạc Nam rốt cuộc không nhịn được bật cười ha hả, bộ dạng của Thiên Diệp Dao quá khả ái rồi…
“Lạc Lạc không cho phép cười!” Thiên Diệp Dao như tìm được chỗ xả, thoát một cái đã lao đến bên cạnh Lạc Nam…
Hai bàn tay mềm mại tinh xảo đem cổ hắn siết chặt, muốn đem tên này bóp cổ chết…
“Được rồi…không cười, không cười!” Lạc Nam cố gắng nín nhịn, nâng lên đôi tay đầu hàng…
Thiên Diệp Dao không hài lòng biểu hiện của hắn, đánh thình thịch vào ngực Lạc Nam mà không chú ý Diễm Nguyệt Kỳ đang dùng ánh mắt hình viên đạn liếc xéo nàng…
Đám đông xung quanh thấy tình cảnh này, sắc mặt cả đám đều có sự thay đổi nhất định…
“Không hổ danh là Thiên Đạo Chi Tử, ngay cả Thánh Nữ Đa Bảo Các cũng thân thiết như vậy…” Cơ Kha trong lòng thầm nghĩ, cảm thấy mọi chuyện rất hợp lý…
Thiên Đạo Chi Tử làm ra chuyện gì cũng là điều dễ hiểu…
Đan Vô Hành cùng Đan Mạnh trong mắt xuất hiện một tia ghen ghét không dễ phát giác…
Đan Cốc và Đa Bảo Các đều có Luyện Đan, đều cạnh tranh thị trường tiêu thụ Đan Dược, theo lý mà nói chính là quan hệ đối đầu…
Chỉ là Đa Bảo Các đa dạng về nhiều loại hàng hóa, mà Đan Cốc chỉ bán ra Đan Dược mà thôi…
Sắc mặt đặc sắc nhất chính là Hải Cung đôi phụ tử, Lạc Nam là kẻ địch của họ, nếu tên này có Đa Bảo Các hậu thuẫn chẳng khác nào ác mộng…
Duy chỉ có Bách Hiểu Sinh từ đầu đến cuối chỉ ngồi thản nhiên uống trà, giường như tất cả mọi chuyện xung quanh không hề liên can gì đến hắn…
Mà theo một âm thanh xướng lên, gương mặt vốn bình tản của hắn rốt cuộc xuất hiện một tia cuồng nhiệt…
“Tinh Linh Nữ Vương đến!”
Giọng xướng này không hề xa lạ gì, chính là của Á Liên Nga…
Theo sau đó, hai hàng Tinh Linh xinh đẹp tuyệt hảo, sau lưng mọc lấy đôi cánh trong suốt tinh xảo phe phẩy ca múa xuất hiện…
Ba thân ảnh theo sau đó thong dong xuất hiện…
Á Liên Nga toàn thân chiến giáp oai hùng, tay cầm Thanh Trường Đao, như một đại tướng chinh chiến sa trường cung kính đi trước mở đường…
Phía sau nàng, Tinh Linh Nữ Vương một thân hoàng bào lộng lẫy ôm sát cơ thể mạn diệu, mỗi đường cong cơ thể đều có thể khiến bất kỳ nam nhân nào huyết tính sôi trào…
Khí chất thành thục vũ mị, lại có nét uy nghiêm nồng đậm của bậc quân vương, quân lâm thiên hạ…
Mỗi động tác đều hút lấy linh hồn người khác, dáng vẻ của nàng bây giờ khác hẳn thời điểm ra tay chiến với Băng Kiếm Lão Nhân, vì chiến ý đã thu liễm toàn bộ…
Ngọc thủ trắng ngần, các đốt ngón tay như được thiên nhiên ưu ái bậc nhất đang dắt lấy một thiên sứ bé bỏng trong tà váy công chúa…
Á Nhi…
Tinh Linh Nữ Vương dắt lấy Á Nhi, xuất hiện trước mặt đám người…
Hai nữ đi đến đâu, từng góc cây ngọn cỏ vui mừng cúi đầu đến đấy…
Vua của thực vật…
Điều đáng tiếc là, dung nhan thần bí kia vẫn chưa được hé lộ, vẫn còn khuất sau lớp khăn lụa mờ ảo…
Lạc Nam thoáng tiếc nuối trong lòng, bất quá cũng không nóng vội, dung nhan của mỹ nhân đủ sức để hắn kiên nhẫn…
Nhớ lại lần đến Hồ Tộc, gặp tiểu yêu hồ Thất giai kia, trong mắt có một tia tưởng niệm…
Hải Ứng Thiên trong mắt tràn đầy phức tạp, thậm chí không giám dùng tiêu cự trực diện quan sát nữ nhân phong hoa tuyệt đại kia…
Chỉ riêng Bách Hiểu Sinh trong mắt chưa bao giờ giảm đi ý cuồng nhiệt, trái lại có một tia mừng rỡ như điên, trong lòng bắt đầu ảo tưởng vô bờ bến:
“Che giấu tốt! không phải ai cũng đủ tư cách chứng kiến dung nhan của nàng, chỉ có ta là ngoại lệ hahaha”
Tinh Linh Nữ Vương vừa thong thả hạ người xuống, quan khách và Toàn thể Tinh Linh đồng loạt đứng lên…
“Chúc mừng sinh nhật Nữ Vương…”
Âm thanh hò hét chấn động vòm trời, sau đó là toàn thể Tinh Linh Đảo…
“Chúc mừng sinh nhật Nữ Vương…”
Tinh Linh Nữ Vương đảo đôi mắt như ngân hà một vòng, âm thanh hòa nhã nhưng không mất uy nghiêm chậm rãi vang lên:
“Đa tạ chư vị quang lâm, bổn vương vô cùng cảm kích…”
Nói xong, trong ánh mắt muốn lòi ra của riêng Bách Hiểu Sinh, ngọc thủ nhẹ nâng, khăn lụa che mặt rơi xuống…
Trong khoảng khắc đó, thời gian triệt để đọng lại…