Viêm Hỏa Chu Thiên Trận…
Đây là loại hình thái kết hợp chiến đấu mạnh nhất của Diễm gia, đòi hỏi tất cả người thi trận đều phải sở hữu Viêm Hỏa và tu vi Hóa Thần trở lên…
Lúc này đây lấy nhị trưởng lão Diễm Địa cầm đầu, Diễm gia các trưởng lão phân biệt ngự không ở tám phương hướng khác nhau hình thành một vòng chu thiên, từng đôi tay mãnh liệt kết ấn…
Viêm Hỏa bùng cháy dữ dội, hình thành Vòng Xoáy hỏa diễm đem tám người bảo vệ bên trong, ở trạng thái này tám người đều có liền mạch suy nghĩ, linh hồn như có sự liên kết, ăn ý vô cùng, không chút sơ hở…
“Viêm Hỏa Chưởng!”
Theo Diễm Địa quát một tiếng, tám vị trưởng lão cùng nhau tung chưởng, cùng một thời gian, cùng một động tác, cùng một loại lực lượng…
Tám cái Viêm Hỏa Chưởng từ bên trong vòng lửa gào thét mà ra, sau đó ở trên không trung nhanh chóng hòa thành một thể…
“Viêm Hỏa Chu Thiên Chưởng!”
Chưởng ấn khổng lồ được hình thành, mang theo hủy diệt chi thế phá nát hư không, sức mạnh không kém so với một vị Luyện Hư Hậu Kỳ toàn lực công kích, mục tiêu là thân ảnh mê người của Diễm Nguyệt Kỳ…
Viêm Hỏa Chu Thiên Trận, người trong trận cùng nhau thi triển một loại vũ kỹ, chúng nó sẽ lập tức hòa thành một thể, gia tăng uy lực lên cấp số nhân, một người như tám người…
Thiên Hỏa Thủ của Diễm Nguyệt Kỳ không quan tâm kẻ thù mạnh hay yếu, vẫn hiên ngang trấn áp mà xuống…
Cùng lúc đó, Viêm Hỏa Chu Thiên Chưởng, Lạc Nguyệt Băng Chưởng cùng Cuồng Phong Nộ Hỏa gào thét mà lên, hướng về hai cái đại thủ hung hăng va chạm…
ĐÙNG…
Như sao băng kích phá thiên thạch, sóng nhiệt nổ tung, một phần Diễm gia hóa thành tro tàn, không gian nứt vở kịch liệt…
Thiên Hỏa Thủ cùng ba loại Vũ Kỹ mạnh mẽ đồng quy vu tận, có thể thấy Lôi Hỏa Huyền Công khủng bố đến mức nào…
Trận chiến kinh thiên động địa đã sớm khiến vô số thế lực chú ý, lúc này thấy Diễm gia vậy mà nội đấu, vô số người nhất thời hứng thú bừng bừng, tầng tầng lớp lớp kéo đến xem kịch…
Chứng kiến Diễm Nguyệt Kỳ và Diễm Vô Trần đồng thời đều đột phá Luyện Hư Viên Mãn, vô số thế lực âm thầm toát mồ hôi, cũng may bọn hắn tiến hành nội đấu…bằng không Diễm gia một nhà sở hữu hai vị Luyện Hư Viên Mãn, đủ sức quét ngang bất kỳ thế lực Bát Cấp nào…
Mà khi nhìn thấy Diễm Nguyệt Kỳ lấy một địch mười không rơi xuống thế hạ phong, tư thái hào hùng, phong hoa tuyệt đại, vô số thế lực chi chủ thèm chảy nước miếng, hận không thể lọt vào mắt xanh của nàng.
Diễm Nguyệt Kỳ mặc kệ người khác nghĩ gì, trong mắt chỉ còn sự lạnh lùng, áo bào tung bay, lực lượng vận chuyển, nhìn xuống Diễm gia chia năm xẻ bảy, không có chút cảm xúc nào…
Nếu đám lão già này đã quyết ý chết, nàng sẽ không niệm tình xưa…
Lôi Hỏa ầm ầm điều động, chỉ là lúc này, Diễm Nguyệt Kỳ lại xuất xử đến hai loại Dị Hỏa hòa vào bên trong.
Kim Ô Hư Hỏa
Tử Tâm Phần Không Viêm
Hai loại Dị Hỏa vừa ra, không gian xung quanh cấp tốc hóa thành hư vô, hư ảnh thần thú Kim Ô lớn đến chục trượng ngạo nghễ sau lưng Diễm Nguyệt Kỳ, mà ngọn lửa màu tím Tử Tâm Phần Không Viêm bùng lên xung quanh nó triệt để đem không gian đốt cháy, tất cả chỉ còn là hư vô…
Trong mắt lấp lánh Lôi Đình, Kim Ô gia thân, Tử Hỏa nịnh nọt…nàng như một vị tuyệt thế nữ đế, vua của Lôi Hỏa, uy lăng thiên hạ…
Phong phạm Nữ Đế, trấn nhiếp vạn triều…
Chứng kiến hình tượng này, vô số người nhìn không chớp mắt, hàng vạn cái Lưu Ảnh Ngọc ghi hình, truyền lưu thiên cổ…
Một trận chiến này dù thành dù bại, tên của Diễm Nguyệt Kỳ cũng ghi vào sử sách.
“Đại sư tỷ đã mạnh đến nước này rồi sao?” Tô Nhan mím môi, trong mắt tràn ngập phức tạp…
“Ta cảm thấy nữ nhân này còn giấu bài!” Tần Mộng Ảnh cười lạnh khoanh tay, trong mắt tràn đầy ghen tuông…
…
“Nữ nhân này bắt đầu dùng toàn lực!”
Lạc Thanh Liệt nghiêm nghị quát nói, lần trước khi Diễm Nguyệt Kỳ đánh vào Lạc gia cũng một lần vận dụng hai loại Dị Hỏa, đánh cho bọn hắn te tua tan tác…
Không dám xem thường Diễm Nguyệt Kỳ ở trạng thái sung mãn, hắn toàn thân vận chuyển Linh Lực…
Một thanh Cự Đao phủ đầy hàn băng, có chuôi màu xanh lục xuất hiện trên tay Lạc Thanh Liệt…
Mộc Băng Đao – Thiên Cấp Thượng Phẩm pháp khí…
Cầm trên tay Mộc Băng Đao, nhất thời Lạc Thanh Liệt chiến ý bạo khởi, trong hai mắt có hàn băng lấp lánh…bất quá hắn không ngu ngốc liều mạng chiến đấu trực diện với Nguyệt Kỳ, trái lại đưa ánh mắt ra hiệu cho Diễm Vô Trần…
Diễm Vô Trần hiểu ý gật đầu, Lạc Thanh Liệt rõ ràng là muốn hắn lên trước…nghĩ đến bản thân đã không còn đường lui, Diễm Vô Trần há miệng gào thét:
“Phong Hỏa Hoành Không!”
Hai tay Diễm Vô Trần hóa thành tàn ảnh kết lấy ấn pháp, Viêm Hỏa lấy hắn làm trung tâm cuồn cuộn tung hoành không gian, điên cuồng gào thét, vậy mà hình thành một cái vòi rồng rực lửa, điên cuồng cuốn trôi tất cả những nơi nó đi qua, lấy thế tất sát lao đến Diễm Nguyệt Kỳ…
“Hừ, trò mèo!” Diễm Nguyệt Kỳ cười lạnh, ở trước mặt Tử Tâm Phần Không Viêm dám tự xưng Hoành Không, muốn chết sao?
Sát ý ngưng tụ thành thực chất, cao ngạo ngẩng đầu, Lôi cùng Hỏa cấp tốc ngưng tụ ở trước mặt nàng, hình thành một con Kim Ô với sải cánh vài chục trượng…
GÁY GÁY…
Kim Ô bá đạo kêu vang, bên trong cơ thể nó là biển lôi đình kết hợp cùng hai loại Dị Hỏa, có tư cách cao ngạo…
“Diễm Lôi Kim Ô Phá!” Diễm Nguyệt Kỳ yêu kiều quát, hai tay đẩy mạnh về phía trước…
Theo ý niệm của nàng, Kim Ô vỗ cánh mà bay, tốc độ nhanh đến mức khủng bố, xuyên thủng không gian, nhanh hơn thời gian…
Trước ánh mắt muốn lòi ra của Diễm Vô Trần, vòi rồng Phong Hỏa Hoành Không của hắn bị Kim Ô triệt để nghiền nát...bay xuyên mà qua…
Diễm Lôi Kim Ô Phá luôn là Vũ Kỹ có tính hủy diệt mạnh nhất của Diễm Nguyệt Kỳ…
“Mau hổ trợ!” Diễm Vô Trần điên cuồng gào rống…ánh mắt hằn lên từng tia tơ máu…
Kim Ô không chỉ nhắm vào hắn, mà còn nhắm vào toàn bộ Diễm gia, nếu để nó thành công hạ xuống, tổng bộ Diễm gia sẽ trở thành phế tích, già trẻ lớn bé đừng ai mong sống sót…
“Viêm Hỏa Ấn!”
Diễm Địa dùng toàn lực thét gào, tám tên trưởng lão lại cùng thi triển một loại vũ kỹ…bên trong vòng lửa bay ra một Đại Ấn khổng lồ như ngọn núi, bên trên thiêu đốt hừng hực Viêm Hỏa, nện xuống đầu Kim Ô…
GÁY…
Kim Ô khinh thường liếc mắt, vươn ra cặp cánh khủng bố của mình đập đến Viêm Hỏa Ấn…
ĐÙNG…
Viêm Hỏa Ấn như gặp phải trọng kích bay ngược ra ngoài, mà hư ảnh Kim Ô cũng trở nên nhợt nhạt đôi phần, hiển nhiên nó cũng tiêu hao lực lượng không nhỏ…
Diễm Vô Trần nhân cơ hội ngắn ngũi đó, thân thể xuất hiện trước mặt Kim Ô, một tấm lá chắn hình tròn cực lớn xuất hiện trong tay hắn, bên trên lá chắn là vô số Viêm Hỏa đan xen cùng Nham Thạch, sức phòng ngự hết sức khủng bố…
“Viêm Cương Nham Thuẫn!”
Diễm Nguyệt Kỳ thấy tình cảnh này cười lạnh một tiếng, đây là một kiện Thiên Cấp Thượng Phẩm Pháp Bảo chuyên về phòng ngự của Diễm gia, bình thường được cất trong bảo khố, không ngờ cũng đã rơi vào tay Diễm Vô Trần…
GÁY…
Kim Ô như cảm nhận được chủ nhân của mình tức giận, nó điên cuồng lao đầu vào Viêm Cương Nham Thuẫn…
ẦM ẦM ẦM…
Diễm Vô Trần tay cầm thuẫn đối kháng Kim Ô, thân thể không ngừng bị đẩy lùi, bất quá vậy mà thành công cầm cự…
“Mộc Băng Đao…Trảm!”
Lạc Thanh Liệt nhân lúc không ai chú ý, hai tay cầm Mộc Băng Đao điên cuồng ngưng tụ linh lực, nhắm ngay cái cổ thon dài của Diễm Nguyệt Kỳ trảm xuống…
Đao khí xé rách hư không, sát cơ khiến vô số người da đầu tê dại…
“Kim Ô Hộ Thân!” Diễm Nguyệt Kỳ không bận tâm nói một câu…
Hư Ảnh Kim Ô vàng rực ở sau lưng nàng gào thét, vươn ra móng vuốt sắt lẹm chọp đến Đao khí của Lạc Thanh Liệt…
ẦM…
Đao khí bị một trảo nghiền đến nổ tung, có Kim Ô Hư Hỏa phòng thân, chiến đấu trong cùng cấp Diễm Nguyệt Kỳ gần như bất khả xâm phạm…
Dị Hỏa top 5, không phải để chơi…
Lạc Thanh Liệt da đầu tê dại, nữ nhân này còn khủng bố hơn gia chủ của bọn hắn, trong lúc nhất thời có ý định rời đi…
“Bạo!” Nhìn Viêm Cương Nham Thuẫn trong tay có thể chống đở Kim Ô, Diễm Nguyệt Kỳ lãnh khốc hạ lệnh…
GÁY…
Diễm Lôi Kim Ô Phá cao ngạo ngẩng đầu, trước ánh mắt khiếp sợ của Diễm Vô Trần ầm ầm nổ tung…
ẦM…
Như một quả bom nguyên tử, Lôi Hỏa gào thét mà ra, không gian chỉ còn là biển lửa xen lẫn lôi đình đem toàn thân Diễm Vô Trần bao phủ…
“AAAAAAAAAAAAAA”
Một tiếng thét gào thảm thiết từ bên trong truyền ra, hàng vạn người da đầu tê dại, phải đau đớn đến mức nào mới bộc phát tiếng rống kinh thiên như vậy?
Lạc Thanh Liệt cùng đám Diễm gia trưởng lão sắc mặt tái nhợt, chờ đợi diễn biến tiếp theo…
Đám người nín thở quan chiến…
Từ trong biển lửa, một thân ảnh chật vật lê lết mà ra…
Chứng kiến cảnh tượng này, vô số người sắc mặt tái mét, hít một hơi khí lạnh…
Chỉ thấy Diễm Vô Trần làn da toàn bộ mết hết, thân thể thuần một màu đỏ thẩm của máu, da đầu toàn diện bong tróc để lộ xương sọ bên trong…
“Dị Hỏa gia tăng chiến lực của người sở hữu lên nhiều lần, câu này quả nhiên không giả!” Đám người kiêng kỵ thật sâu, âm thầm ghi nhớ chuyện lần này.
Diễm Vô Trần mạnh không? đáp án chính là mạnh…nhìn uy thế khi hắn thi triển Vũ Kỹ khiến không gian vỡ nát là biết…
Nhưng đứng trước người sở hữu hai loại Dị Hỏa như Diễm Nguyệt Kỳ, Diễm Vô Trần toàn diện bị nghiền ép…
“Tiện tỳ, ngươi phải chết!”
Diễm Vô Trần toàn thân đã triệt để mất đi tri giác, vốn nghĩ rằng đột phá Luyện Hư Viên Mãn giúp mình thản nhiên ngồi lên ghế gia chủ…nào ngờ nữ nhân này cũng đột phá, hơn nữa còn âm thầm lặng lẽ…tâm cơ quá sâu.
Bọn hắn quá chủ quan, quá xem thường chiến lực của Diễm Nguyệt Kỳ…bọn hắn cho rằng lần trước đánh vào Lạc gia đã là toàn bộ thực lực mà Diễm Nguyệt Kỳ có rồi, nào ngờ…
“Toàn bộ nốc Viêm Hỏa Đan!” Diễm Vô Trần dữ tợn gào rống, một viên Đan Dược đỏ thẩm xuất hiện trên tay, thiêu đốt dữ dội…
Diễm Địa đám người ngưng trọng nhìn nhau, cùng lúc cầm lấy đan dược y hệt, bỏ vào trong miệng…
RỐNG
Trong khoảnh khắc đó, cả đám há miệng thét gào, Viêm Hỏa trong người như uống phải thuốc kích thích, bá đạo tràn ra, đem một phiến thiên địa hóa thành phế tích…
“Sức nóng này…” Vô số người âm thầm lau mồ hôi, Viêm Hỏa của Diễm gia lúc này đột ngột trở nên mạnh mẽ, tạo cảm giác ẩn ẩn tiếp cận Dị Hỏa.
Viêm Hỏa Đan, loại đan dược độc hữu của Diễm gia, người thi triển có khả năng gia tăng sức mạnh của Viêm Hỏa trong một thời gian ngắn, đổi lại nửa năm sau đó chỉ có thể sử dụng Hỏa Diễm bình thường, không thể sài Viêm Hỏa…
“Không tệ…bổn tọa có chút hứng thú rồi!” Diễm Nguyệt Kỳ không chút sợ hãi cười nhạt.
Diễm Vô Trần và tám tên trưởng lão Diễm gia sau khi phục dụng Viêm Hỏa Đan, rốt cuộc gây cho nàng một chút áp lực…
Mà Lạc Thanh Liệt thấy tình cảnh này, bỏ ý định rời đi…đợi xem tình hình rồi trốn cũng không muộn…Hắn không tin Diễm Nguyệt Kỳ còn có thể phân tâm truy sát mình.
“Ngũ Lôi Oanh Đỉnh!” Diễm Nguyệt Kỳ hào hứng bừng bừng niệm pháp quyết, trong ánh mắt có Bạch Sắc Lôi Đình chóp động…
Thiên không phủ kín mây đen, năm ngọn sét như trụ trời ầm vang mà đến, mục tiêu chính là Viêm Hỏa Chu Thiên Trận…chỉ cần phá bỏ trận pháp này, đám trưởng lão không khác nào ô hợp…
“Viêm Hỏa Chưởng!”
Diễm Địa cảm nhận Viêm Hỏa mạnh lên dữ dội, lòng tin bạo phát…cùng bảy người cấp tốc tung chưởng…
Bát chưởng hợp nhất gào thét mà ra…uy lực lần này mạnh hơn trước đó rất nhiều…
ĐÙNG ĐÙNG…
Năm tia sét bị Viêm Hỏa Chưởng khủng bố ngăn chặn, sau cùng tan rả trên không gian…
“Hừ, Diễm Nguyệt Kỳ ngươi còn thủ đoạn nào? Lấy ra đi!” Diễm Vô Trần thấy tình cảnh như vậy nhất thời đại hỉ, Phong Hỏa Hoành Không một lần nữa ầm ầm triển khai, không quên nói lời khiêu khích…
Nhìn vòi rồng khủng bố đang lao đến mình, Viêm Hỏa Đan giúp nó mạnh lên không ít lần, Diễm Nguyệt Kỳ cất tiếng cười to, vang vọng trường không:
“Muốn biết thủ đoạn tiếp theo của bổn tọa? như ngươi mong muốn!”
Nghe lời nói bá khí của nàng, vô số người sắc mặt thay đổi, chẳng lẽ nàng vẫn còn lá bài chưa lật?
Lạc Thanh Liệt vừa định tiến lên ám sát, nghe thấy như vậy cũng âm thầm rùng mình, chùn chân lại một nhịp…
Trước ánh mắt muốn lòi ra của đám người, tròng mắt Diễm Nguyệt Kỳ đột ngột chuyển thành một trắng một đen, hắc bạch phân minh…ẩn chứa hai loại Lôi Đình lấp lóe…
“Đây là?” Tần Mộng Ảnh cùng Tô Nhan co rụt ánh mắt, lẩm bẩm trong miệng…
ẦM ẦM ẦM…
Hắc Lôi hàng thế, lấy tốc độ khủng bố nhanh chóng kết hợp cùng Bạch Lôi, hòa vào hai loại Dị Hỏa…
Diễm Nguyệt Kỳ hiên ngang giữa trời, bốn loại thuộc tính ầm ầm dung hợp, Lôi Hỏa Huyền Công ở trạng thái kinh thiên động địa, hiện hữu thế gian…
“Làm…làm sao…có thể như vậy?” Diễm Vô Trần đáp người cái miệng mở lớn, cảm thấy tất cả tựa như một cơn ác mộng…
Từ bao giờ, nữ nhân kia sở hữu thêm một loại Thuộc tính? Hắc Lôi?
Diễm Nguyệt Kỳ không quan tâm bọn hắn nghĩ gì, nhìn thấy Phong Hỏa Hoành Không đang lao đến, nàng khinh thường duỗi ra cánh tay bao trùm Lôi Hỏa…
“Thiên Hỏa Lôi Đình Thủ!”
Thiên Hỏa Lôi Đình Thủ khổng lồ được ngưng tụ, hướng về vòi rồng Phong Hỏa Hành Không kia chợp đến…
Như nguồn nước nhỏ trước cánh tay người khổng lồ, Phong Hỏa Hoành Không triệt để bị bóp tan, hóa thành vô số đóa hoa lửa bay đầy trời, càng tô thêm vẻ đẹp cho Song Nguyệt Tiên Tử…
“Mạnh…quá mạnh!” Các thế lực chi chủ sắp đáy ra máu, Phong Hỏa Hoành Không nhìn hung hăng càn quấy lại dễ dàng bị nghiền nát, đúng là không còn thiên lý…
“Diễm gia...các ngươi đã làm trái di huấn ban đầu của tổ tiên khi thành lập gia tộc, không cần thiết phải tồn tại nữa!” Diễm Nguyệt Kỳ ung dung lắc đầu.
Diễm Lôi Kim Ô Phá một lần nữa ngưng tụ trước mặt nàng…khuôn mặt tuyệt mỹ có phần hơi tái đi, hiển nhiên Linh Lực trong người đã tiêu hao không ít…
Mà chúng kiến con thần thú Kim Ô được ngưng tụ từ Tử Lôi, Bạch Lôi cùng hai loại Dị Hỏa kia, Lạc Thanh Liệt không nói hai lời lập tức xé rách hư không, điên cuồng chạy trốn…
Ở lại chỉ có con đường chết, nữ nhân này là quái vật!
“Bát Hoang Hoành Thiên Viêm, truy!”
Đứng trên đỉnh núi cao, Tần Mộng Ảnh cười lạnh một tiếng, tấm lưng tuyệt mỹ xuất hiện một đôi cánh khủng bố màu thiên thanh…
Hư không bị nghiền nát, thân ảnh nàng xuyên thấu mà vào, hướng về nơi Lạc Thanh Liệt đào tẩu điên cuồng truy sát…
Diễm Vô Trần cùng một đám Diễm gia trưởng lão sắc mặt tái nhợt nhìn “minh hữu” đáng tin cậy của mình trước hết đào tẩu, một cảm giác bất lực dâng lên trong lòng…
Chỉ là rất nhanh, tình cảnh nảy sinh biến hóa khiến trong mắt bọn hắn lấy lại đôi chút tinh thần…
Không biết từ bao giờ, trên bầu trời Diễm gia xuất hiện một thân ảnh, lạnh lùng nhìn Diễm Nguyệt Kỳ nghiêm nghị quát:
“Lôi Hỏa Huyền Công! Ngươi chính là truyền nhân của Tà Hoàng, theo trẫm về Băng Huyền Đế Quốc nhận tội đi!”