Nghe được điều này, Đường Duy hơi giật mình, Đơn Giản ở bên cạnh cũng có chút ngoài ý muốn, sau đó len lén nhìn thoảng qua ánh mắt Đường Duy, sau khi xác nhận có thể mở cửa, lúc này mới đi qua cho Sakahara Kurosawa vào. “Sao vậy? Đang tức ở trong lòng à?”
Sakahara Kurosawa tự mình đi vào, ngồi xuống ghế sô pha đắt tiền. "Trong số những người tới đó ngày hôm đó, tớ đã nghĩ tới nghĩ lui."
Đường Duy xoay mặt lại, ánh mắt lạnh lùng nghiêm túc nhìn chăm chăm vào anh ta. Cùng lúc đó, hai người đồng thanh nói ra một cái tên... * "Tiểu Nhan, con đã nghĩ kĩ chưa?"
Trong văn phòng, Tô Kỳ ngồi một bên, vẻ mặt lo lắng nhìn con gái mình: "Không cần ba ra tay, giúp con giải quyết những tin tức khó nghe này sao?" “Không cần đầu ba, không cần thiết đâu ạ.
Bạc Nhan có chút im lặng: "Chuyện bên ngoài, mặc kệ không quan tâm bọn họ nói như thế nào là được rồi. “Nhưng chuyện này không tốt cho danh tiếng của con.
Tô Kỳ nhìn vẻ mặt Bạc Nhan: "Còn nữa Tiểu Nhan, chuyện của con và Vinh Sở là thật sao?"
Làm ba mà, vẫn lo lắng về vấn đề tình cảm của con gái mình.
Bạc Nhan cúi đầu: "Lúc trước, con từng thử qua với anh ấy. Tô Kỳ nghe xong, lập tức hai mặt sáng lên, bây giờ ngay cả tin đồn đau đầu nhất bên ngoài cũng lười quản, trực tiếp đi tới: "Tháng nhóc đó thế nào hả? Nhà nó làm gì? Nhân vật thế nào? Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net
Nó có tốt với con không? Con và nó gặp nhau từ khi nào? Yêu nhau bao lâu rồi?" "Không phải đầu ba, con và anh ấy đã chia tay rồi." Bạc Nhan thấy Tô Kỳ quan tâm như vậy, còn có chút đau đầu: "Lúc trước con và anh ấy ở nước ngoài, đã từng yêu nhau trong một thời gian ngắn. Nhưng ba, con và Vinh Sở không thích hợp đâu." "Con sẽ có thể tìm được người phù hợp thôi."
Tô Kỳ lẩm bẩm: "Chỉ cần không phải Đường Duy là được rồi.
Tình cờ câu lẩm bẩm này bị Bạc Nhan nghe được, cô cúi đầu, lông mi mảnh khảnh run lên, sau đó nhẹ giọng nói: "Ba, con và Đường Duy, mọi người đều biết rõ rồi đúng không?" "Chứng kiến các con từ nhỏ đến lớn, sao có thể không rõ Tô Kỳ đưa tay vỗ vỗ bả vai Bạc Nhan: "Ba chỉ là sợ con lại lặp chứ?" lại sai lầm, cho nên “Con hiểu mà
Bạc Nhan bỗng nhiên giống như hạ quyết tâm vậy, lúc cô ngẩng đầu nhìn lên ánh mắt Tô Kỳ, con người xanh xám mang theo sự dứt khoát không bao giờ quay lại, nói rõ từng câu từng chữ: "Ba à, ba muốn con đến với Diệp Tiêu đúng không? "
Tô Kỳ có chút sững sờ, phục hồi tinh thần mà nói: "Ngay từ đầu là nghĩ như vậy, nhưng thắng bé Vinh Sở này cũng không tệ, nếu con thật lòng thích nó thì hãy bảo nó đến gặp ba một lần... “Vậy thì chọn Diệp Tiêu đi ạ.” Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất
Giải quyết câu chuyện bằng cách chọn bừa sao, ánh sáng dưới đáy mắt Bạc Nhan từng chút từng chút tối xuống, tối xuống cho đến khi tối đen một mảnh, hư vô trống rỗng.
Cô nói: "Con và Diệp Tiêu định thân, chia sẻ một chút áp lực cho ba"
Một tuần sau, so với tin tức tuần trước đại tiểu thư nhà họ Tô Bạc Nhan hẹn hò cùng một chàng trai thần bí, lại xuất hiện thêm một tin tức kinh hãi.
Đó chính là nữ chính của câu chuyện đó bỗng nhiên muốn đỉnh hôn với Diệp Tiêu- cậu chủ của nhà họ Diệp
Đỉnh hôn ư
Tin giật gân toàn thành phố.
Nhà họ Diệp và nhà họ Tô tốt xấu gì cũng là danh môn vọng tộc vang vọng trong thành phố này, nếu hai nhà thật sự định thân, vậy thật đúng là đồng bằng trêи gấm. Chỉ là, nghe nói danh tiếng của cô chủ nhà họ Tô Bạc
Nhan... Có vẻ như không được tốt lắm?
Bạc Nhan nhìn các loại phân tích báo cáo trêи báo, cảm thấy phiền lòng, thu lại tờ báo.
Diệp Tiêu đang ngồi uống trà ở đối diện, thấy cô buông tờ báo xuống, ngẩng đầu cười lạnh: " Sao vậy, đây không phải là điều cô muốn sao?"