Khương Dương hung tợn thở hổn hển, cắn răng đi đến chỗ 'Tân nương' của mình.
Khương Hách nghiêm mặt, cũng vội vàng đi theo.
- Nhanh nhấc lên xem, hài lòng hay không.
Sài Bành tay khoác hai cánh tay to béo lên hai trên vai cô nương, vươn thẳng cái mũi ngửi người này lại ngửi người kia.
A??
Mùi thơm rất tươi mát, không phải mùi son phấn nồng đậm trong hoa kia.
Không biết vì sao, lại còn có chút xao động.
- Muốn làm tân nương, chính là không giống nhỉ, làm cho giống như tiểu cô nương.
Sài Bành nhịn không được liền trêu chọc, giống heo mập trực tiếp tiến đến trên mặt cô nương bên phải, hung hăng ủi một trận.
- Cút ngay!!
Khương Dương đi đến phía trước.
- U a, biết bảo vệ người khác rồi? Không nói gạt ngươi, hai người này đều là ta tự mình chọn lấy, cũng đều đã thay ngươi hưởng qua.
Sài Bành tà ác cười hai tiếng, hai tay muốn lui lại.
Ngay một khắc này, đột nhiên xảy ra dị biến.
Hai cô nương từ đầu đến cuối đều cúi đầu trầm mặc đột nhiên hành động!
Một người vung mạnh đao chém đầu Sài Bành, lưỡi đao lại chuyển, chặt xuống một bàn tay to mọng, bắt lấy nhẫn không gian phía trên, triệu ra ngọc thạch, lao thẳng đến cửa phủ.
Một người ra tay như điện, cả hai tay phân biệt chụp đến về phía cổ Khương Dương, Khương Hách, cưỡng ép nhét vào trong tay áo.
Tay áo cuồn cuộn, không gian mãnh liệt lao ra.
Biến cố đột nhiên xuất hiện, hoàn thành trong chớp mắt.
Khi các thị vệ khác còn tại ngây người, hai cô nương đã cất bước phóng tới, dùng ngọc thạch rộng mở bình chướng nội bộ, ngay sau đó toàn thân bộc phát lôi triều, giống như lôi điện cuồng kích xẹt qua mặt hồ, thẳng tới bình chướng ngoại vi.....
Bành bành bành...
Cái đầu tròn vo của Sài Bành rơi trên mặt đất, liên tiếp nhấc lên, lăn đến dưới chân một người trong đó.
Bọn thị vệ theo bản năng nhìn sang, đối mặt Sài Bành tấm kia còn duy trì cười xấu xa mặt. Chỉ là đầy đất máu tươi để khuôn mặt tươi cười này lộ ra quỷ dị khiếp người.
- A!!
Bọn thị vệ kinh hãi, toàn thân giống như bị điện giật.
Trong lúc nhất thời lại hoảng hồn, tay chân cũng không biết ai chỉ huy người nào.
Thế nào?
Rốt cuộc thế nào?
Tân nương giết người?
Còn cướp công tử vương phủ đi?
Đây là đang đùa giỡn hay sao?
- Cản bọn họ lại!
Một thị vệ rốt cuộc cũng tỉnh ngộ lại, quay đầu muốn la lên, nhưng bình chướng bên ngoài đã bị ngọc thạch rộng mở, hai 'Tân nương' thả người lao ra, vọt vào rừng rậm.
Khăn voan đỏ bay xuống, các nàng quay đầu lại lạnh lùng liếc mắt nhìn qua.
Lúc này bọn thị vệ mới phát hiện, đó cũng không phải là hai kỹ nữ già mà bọn hắn chọn lựa, mà là hai thiếu nữ với gương mặt thanh tú!
Tân nương bị đánh tráo rồi?
Chuyện xảy ra lúc nào?
- Có người bắt công tử Khương gia!
Bọn thị vệ hít vào một khí lạnh, da đầu đều tê dại.
Nơi này là nơi do phủ Nội Vụ trực tiếp giám sát, càng là nơi được hoàng thất đặc biệt chú ý, tuyệt đối không thể cho phép có bất kỳ ngoài ý muốn nào xảy ra.
Xong!!
Chết!!
Có người ngồi liệt trên mặt đất, cơ hồ có thể tưởng tượng được việc mình bị chém đầu, thậm chí kết quả khám nhà diệt tộc.
Có người hôn mê ngay tại chỗ, nằm sấp bất động ở nơi đó.
Bọn hắn hiếp yếu sợ mạnh vẫn được, nhưng khi gặp phải nguy hiểm đều hoàn toàn luống cuống.
- Thất thần làm gì! Nhanh cảnh cáo phủ Nội Vụ!
Một thị vệ luống cuống tay chân triệu ra vũ khí, hung hăng đánh về phía cột đá bên cạnh, nương theo tiếng oanh minh đinh tai nhức óc, cột đá bộc phát cường quang, va chạm tầng bình chướng ở bên trong.
Trong chớp mắt, toàn bộ Hoang Nguyên vương phủ biến mất tại chỗ, vượt qua không gian, xuất hiện ở phủ Nội Vụ nội thành tầng thứ bảy.
Cường quang dâng lên, bụi mù cuồn cuộn, đột nhiên có một trang viên giáng lâm, người của phủ Nội Vụ đều kinh hãi.
Hiển nhiên rất nhiều người còn không biết giữa Hoang Nguyên vương phủ cùng Nội Vụ phủ ở có không gian liên hệ, xem như biết đến cũng không nghĩ tới một màn này thật sẽ xuất hiện.
- Xảy ra chuyện! Xảy ra chuyện lớn!
- Có người đánh tráo tân nương! Tân nương giết Sài Bành, cướp Khương Dương Khương Hách đi!
- Nhanh thông báo phủ chủ! Nhanh thông báo phủ chủ đi!
Các thị vệ chưa tỉnh hồn liền nhảy tung tăng bên trong không gian bình chướng, gấp rút oa oa kêu to.
- Cướp Khương Dương Khương Hách đi?
Các cường giả phủ Nội Vụ hít vào từng ngụm khí lạnh, thất kinh tìm kiếm phủ chủ ở khắp nơi.
Gần như là đồng thời, trong tầng đầu tiên của Trạch Thiên Các tọa lạc tại nội thành đột nhiên dâng lên tinh quang sáng chói, giống như là bầu trời đêm hoa lệ bao viên cung điện rộng rãi.
Thần bí, đẹp đẽ, huyền diệu khó lường.
Mọi người bên trong cung điện sợ hãi thán phục trước cảnh tượng hoa lệ chưa bao giờ có, chỉ trỏ, nghị luận ầm ĩ.
Đám người bên ngoài cung điện lần lượt dừng bước lại, kinh ngạc nhìn biến cố đột nhiên xuất hiện.
Tế Tràng Tinh Không khởi động!
Thiên Hậu, Chu Thanh Thọ dựa theo ước định, đúng giờ kích hoạt Tế Tràng Tinh Không, nắm Trạch Thiên Các trong tay.
Tinh quang rạng rỡ chói mắt, giống như Tinh Hà lao nhanh, liên tiếp phóng lên tận trời, năng lượng cuồng triều kịch liệt rung chuyển cung điện, lung lay nội thành.
Số lượng lớn cường giả bị bừng tỉnh, vô số ánh mắt nhìn về phía tầng đầu tiên.
Sâu trong hoàng cung, ‘tổ từ Nhân Hoàng’.
Nơi này là tổ từ tôn quý nhất Xích Thiên hoàng cung, là nơi các đời Nhân Hoàng ngủ say.
Có người sau quy ẩn liền ở chỗ này bế quan, có người phong ấn ở chỗ này trước khi sắp chết, có người ngủ say sau từ từ mục nát.
Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website