Hệ Thống Tu Luyện Toàn Năng

Chương 417: Phong Ẩn đao nơi tay, hào khí ngất trời (2)


Thời điểm không có trường đao nơi tay, đối với ánh mắt Dương Lỗi trước đó vẫn có hoài nghi, nhưng bây giờ trường đao nắm chặt, liền để cho hai người cảm giác được, hắn tuyệt đối có thực lực một mình đấu mọi người nơi này.

Lúc này hai người cũng rục rà rục rịch, trong lòng chiến ý không ngừng tăng lên, ngược lại cũng muốn nhìn một chút, thiếu niên Dương Lỗi này này nắm giữ Chân Long Chi Thể, tu vi đến cùng đạt đến cấp bậc gì, thật sự có thể cùng hai người mình chống lại sao.

Kết quả là, Lý Thu Vận cùng Phương Tĩnh liếc mắt nhìn nhau, đều lấy ra vũ khí của mình.

Vũ khí của Phương Tĩnh là một chuỗi phật châu, xuyến phật châu này cũng không phải là vật phàm, mà là một dị bảo cực kỳ lợi hại, có thể hóa thành mấy chục viên phật châu công kích, tới thời khắc then chốt, còn có thể dùng để tự bạo đối phó kẻ địch, uy lực cực kỳ khủng bố, phật châu này tụ tập công thủ một thể, đối với người tu luyện ma công, có thương tổn cực đại, hơn nữa mang ở trên người, không chỉ có thể dùng đến đối địch, càng trọng yếu là, có tác dụng ngưng thần tĩnh khí, mang nó tu luyện, có thể đạt đến làm ít mà hiệu quả nhiều.

Vũ khí của Lý Thu Vận là một thanh đoản kiếm, thanh đoản kiếm này cũng lai lịch bất phàm, kỳ danh Thu Thủy, là vũ khí Thượng Cổ lưu truyền tới nay, thuộc tính "Thuỷ", uy lực vô cùng, có thể làm sức chiến đấu của mình tăng cường gấp đôi, tiêu hao giảm thiểu mấy lần. Cũng chính bởi vì chuôi Thu Thủy kiếm này, Lý Thu Vận mới có thể ở tuổi như vậy, liền đạt đến tu vi như thế.

Hơn nữa Thu Thủy kiếm có một bộ truyền thừa kiếm pháp, đó là Thu Thủy kiếm pháp, kiếm pháp này cực kỳ huyền diệu, bây giờ Lý Thu Vận cũng bất quá lĩnh ngộ hai, ba tầng mà thôi, nếu như hoàn toàn lĩnh ngộ, như vậy mình tuyệt đối có thể đột phá cấp độ hiện tại, tiến vào Âm Dương cảnh, thậm chí tầng thứ càng cao hơn.

Nhưng muốn hoàn toàn lĩnh ngộ Thu Thủy kiếm pháp này, nói nghe thì dễ, mặc dù mình tư chất có thể nói là ngàn năm khó gặp. Nhưng bây giờ mình bồi hồi ở đạo khảm này đã có thật nhiều năm, trước đó thấy được một chiêu kiếm pháp kia của Dương Lỗi, Lý Thu Vận mơ hồ cảm thấy, nếu như có Dương Lỗi trợ giúp, mình hẳn là có thể đột phá cấp độ hiện tại.

Lúc đó liền dự định chờ sau khi Võ Lâm đại hội lần này chấm dứt, mình liền đi tìm hắn lĩnh giáo một phen, lại không nghĩ rằng mình lúc đó nhìn thấy cũng không phải là thực lực chân chính của hắn, như vậy nếu như mình và hắn có thể giao đấu một hồi, tốt nhất là kiếm pháp giao lưu, như vậy mình tất nhiên có thể đột phá.

Hai người tản ra khí thế Thông Huyền cảnh giới của mình, nguyên bản võ lâm nhân sĩ muốn vây công Dương Lỗi bị khí thế khủng bố này ép một chút, căn bản không chịu nổi, dồn dập lui lại.

Quá kinh khủng, khí thế hai người này quá kinh khủng, so với Dương Lỗi kia tựa hồ càng mạnh hơn, vốn mọi người là có chút bất mãn, thời điểm cảm giác được hai người này tu vi khủng bố, cũng là có chút cười trên sự đau khổ của người khác, thầm nghĩ, có hai người này ra tay, thiếu niên kia sẽ nếm mùi đau khổ, nếu như bị đánh giết ở đây, vậy cũng thật đáng tiếc.

Bất quá cũng có chút người ước gì thiếu niên này bị đánh chết.

Phương Tĩnh từng bước từng bước, hướng về vị trí lôi đài Dương Lỗi đi đến, trên mặt mang theo nụ cười như Phật Di Lặc, phảng phất một vị cao tăng đắc đạo.

Mà Lý Thu Vận không giống, nàng một cái phi thân, liền nhảy vào trên lôi đài, giống như Cửu thiên Tiên Tử hạ phàm, hơn nữa khuôn mặt cũng lãnh khốc, đương nhiên nàng là mang theo khăn che mặt, người bình thường căn bản không nhìn thấy khuôn mặt của nàng, bất quá Dương Lỗi lại không như thế, hắn nắm giữ Chân Thực Ưng Nhãn, tầng khăn che mặt này, làm sao chống đỡ được, cho nên khuôn mặt Lý Thu Vận đã sớm bị hắn thấy rõ.

- Được, được, đến hay lắm, ta ngược lại muốn xem xem, các ngươi đến cùng có thực lực ra sao.

Dương Lỗi nhấc đao, lớn tiếng cười nói.

- Đốt.

Hòa thượng Phương Tĩnh giành trước công kích, phật châu trong tay hướng về Dương Lỗi quăng qua, không ngừng quay về, tản ra kim quang, lực đạo cực mạnh, Dương Lỗi cũng không cứng đối cứng, nhẹ nhàng lóe lên, liền tránh thoát phật châu công kích, bất quá chuỗi phật châu này phảng phất có linh tính, sau khi bay qua, lại lần thứ hai quay về.

Dương Lỗi gặp tránh không qua, liền lăng không bổ ra một đao, nhất thức đơn giản lực phách Hoa Sơn.

Một đạo đao khí đánh lên phật châu.

Phật châu nhất thời bị đánh bay, Phương Tĩnh tung người một cái, bắt được phật châu của mình, đòn đánh này không thể đắc thủ, ở trong dự kiến của hắn.

Nếu như dễ dàng đã bị đánh thất bại như vậy, như vậy cũng quá vô dụng.

Dương Lỗi đánh lui Phương Tĩnh công kích, một bên khác, Lý Thu Vận công kích cũng lập tức mà tới, nàng bạch y như tuyết, đoản kiếm trong tay vạch tới một đường vòng cung màu trắng bạc, hướng về cổ Dương Lỗi tìm lại đây.

Đây cũng là thức thứ nhất của Thu Thủy kiếm pháp.

Bây giờ một chiêu này của Lý Thu Vận là làm cho thuần thục, đương nhiên uy lực không phải lớn nhất, một chiêu này uy lực ở chỗ vô thanh vô tức, tốc độ cực nhanh, nếu như là người bình thường, căn bản phản ứng không kịp, bất quá Dương Lỗi cũng không phải người bình thường, một kiếm này sớm đã bị liệu đến, cho nên Dương Lỗi xoay người lại là một đạo đao khí đánh ra, vừa vặn bắn trúng đoản kiếm của Lý Thu Vận.

Đạo đao khí này của Dương Lỗi, lực đạo cũng không nhỏ, mặc dù Lý Thu Vận là Thông Huyền cảnh giới, cũng lung lay một chút mới đứng vững thân hình.

Mà lúc này Phương Tĩnh khôi phục như cũ, một chưởng đánh ra, Đại Lực Kim Cương chưởng, đây là một trong Thiếu Lâm tuyệt học, ở người trong tay tăng nhân bình thường không tính là gì, nhưng ở trong tay Phương Tĩnh thi triển ra, lại đạt đến mức độ hóa mục nát thành thần kỳ, một chưởng này đánh cho vừa đúng. Một bàn tay lớn màu vàng kim, hướng về Dương Lỗi oanh kích lại, bàn tay kia cuốn lên kình khí, để lá cây bốn phía đều bắt đầu bay lượn, tạo thành một đạo chưởng phong lăng liệt.

Nhưng Dương Lỗi không tránh không né, thanh khiếu một tiếng, ở trong lúc hô hấp, liên tiếp nổ ra vài quyền, oanh kích trên bàn tay màu vàng kim kia, bàn tay màu vàng kim kia nhất thời bị Dương Lỗi nổ nát.

Bất quá sát chiêu của Phương Tĩnh cũng không phải là một chưởng này, mà là chỉ tay tiếp theo công kích mà đến, Niêm Hoa Chỉ, Niêm Hoa Chỉ này vô thanh vô tức, có đôi khi sẽ đạt tới hiệu quả không tưởng được.

Mà Lý Thu Vận đương nhiên sẽ không nhàn rỗi, ở một bên kiềm chế Dương Lỗi, đoản kiếm trong tay bay lượn, từng chiêu từng thức, cực kỳ mạnh mẽ, chiêu chiêu trí mạng, Dương Lỗi không thể không trọng điểm phòng ngự.

Cũng chính bởi vì tiêu hao lượng lớn tinh lực đến phòng ngự Lý Thu Vận, cho nên Dương Lỗi bị Niêm Hoa Chỉ của Phương Tĩnh đánh trúng phía sau lưng.

Dương Lỗi rên lên một tiếng, thân thể rút lui ba bước.

Tiếp theo hét lớn một tiếng:

- Phong Đao Thất Sát, ngũ sát hợp nhất.

Trường đao trong tay tránh qua một đạo quang mang, hướng về Phương Tĩnh bổ tới.