Vào cái ngày định mệnh ấy, Tiệp Trân cùng hai đồng nghiệp nam đầy kinh nghiệm đã lên máy bay sang Thái Lan.
Họ được cử đi thực hiện nhiệm vụ bí mật, điều tra một tổ chức buôn ma túy quốc tế. Tâm trạng của Tiệp Trân trộn lẫn giữa sự phấn khích và chút lo âu, vì đây là một trong những vụ án lớn nhất mà cô từng tham gia. Hai người đồng nghiệp đi cùng cô là Trung và Hoàng, cả hai đều là những cảnh sát có nhiều năm kinh nghiệm trong ngành, từng xử lý không ít vụ án lớn. Tiệp Trân biết răng mình có thể học hỏi rất nhiều từ họ.
Khi tới Thái Lan, họ không ở trong các khách sạn sang trọng hay nơi nào dễ bị lộ diện. Thay vào đó, ba người được sắp xếp ở một căn nhà nhỏ nằm trong một con hẻm yên tĩnh, xa rời trung tâm thành phố. Đây là nơi lý tưởng để theo dõi hoạt động của bọn tội phạm mà không bị phát hiện. Họ chia nhau nhiệm vụ rõ ràng: Trung sẽ theo dõi hoạt động của các ông trùm ma túy từ xa bằng công nghệ giám sát, còn Hoàng thì tập trung vào việc thu thập thông tin từ các nguồn tin địa phương. Nhiệm vụ của Tiệp Trân là xâm nhập vào các mối quan hệ ngẩm, tiếp cận những tay chân cấp thấp để thu thập manh mối.
Ba người đã sẵn sàng đối diện với thử thách phía trước, nhưng họ không hề hay biết rằng, ngay từ khi Tiệp Trân bước chân vào vụ án này, Trạch Dương đã tính toán hết mọi nước đi. Trong bóng tối, hẳn không chỉ điều khiển cuộc giao dịch ma túy quốc tế mà còn theo dõi từng bước đi của chính cháu gái mình.
Tiệp Trân không biết rằng, khi cô vừa kể với Trạch Dương về nhiệm vụ mới của mình, hắn đã nhanh chóng hành động. Trạch Dương không phải là người đàn ông bình thường. Đắng sau vẻ ngoài hiền từ, quan tầm là một kẻ lạnh lùng và đầy mưu mô. Hắn đã bí mật điều hành đường dây ma túy khét tiếng từ nhiều năm nay. Ngay khi biết rằng vụ án này sẽ liên quan đến Thái Lan, hắn lập tức lên kế hoạch để che giấu tất cả dấu vết của mình. Trong đêm tối, các cuộc giao dịch được hắn thực hiện một cách nhanh gọn và kín đáo. Những kẻ làm việc cho hắn được thông báo về sự hiện diện của đội cảnh sát từ Tứ Xuyên, và toàn bộ hệ thống được chuẩn bị để không để lại bất kỳ sơ hở nào.
Hắn biết rõ Tiệp Trân là một cảnh sát giỏi và tận tâm. Cô sẽ không bao giờ dừng lại khi đã nhận nhiệm vụ. Nhưng điều đó không làm Trạch Dương lo lẳng, bởi vì hẳn đã sẵn sàng cho tất cả các tình huống. Hẳn có lợi thể lớn nhất:
sự tin tưởng của Tiệp Trân. Cô chưa bao giờ nghi ngờ hắn, và điều đó cho phép hắn theo dõi cô mà cô không hề hay biết.
Sau khi giao dịch xong, Trạch Dương không nghỉ ngơi. Thay vào đó, hắn sử dụng các mối quan hệ ngầm của mình để theo dõi ngược lại đội điều tra mà Tiệp Trân đang dẫn đầu. Hắn không chỉ theo dõi từ xa mà còn có người tại
Thái Lan, cung cấp cho hắn thông tin chi tiết về mọi hoạt động của đội cảnh sát. Hắn biết rằng họ đang ở đâu, làm gì, và thậm chí cả kế hoạch tiếp theo của họ.
Trở lại Thái Lan, Tiệp Trân cùng Trung và Hoàng bắt đầu thực hiện các bước đầu tiên trong cuộc điều tra. Cô tiếp cận một quán bar nổi tiếng mà các băng đảng thường lui tới để thu thập thông tin. Cô đã nghe từ một nguồn tin mật rằng có một tay chân cấp thấp của ông trùm ma túy thường xuyên đến đây. Tiệp Trân phải tận dụng mọi kỹ năng của mình để tiếp cận hẳn mà không làm lộ danh tính. Nhưng cô không biết rằng mọi hành động của cô đều đang nằm trong tầm ngắm của Trạch Dương.
Khi bước vào quán bar, Tiệp Trân quan sát kỹ lưỡng xung quanh. Ánh đèn mờ ảo, tiếng nhạc xập xình vang lên không ngừng nghỉ. Cô tìm thấy một góc khuất và ngồi xuống, mắt vẫn không rời khỏi đám người lạ mặt xung quanh. Bất chợt, cô nhìn thấy người đàn ông mà mình cần tìm. Hắn ngồi cùng một nhóm nhỏ, nói chuyện với vẻ kín đáo nhưng đầy nghi ngờ.
Cảm thấy cơ hội đến, Tiệp Trân rút điện thoại ra giả vờ gọi điện, rồi từ từ tiến lại gần bàn của họ, tạo dáng vẻ như tình cờ. Cô lắng nghe cuộc trò chuyện, từng cầu nói dần dần lọt vào tai cô. Hắn đang nói về một cuộc giao dịch sắp tới, có vẻ như có liên quan đến chính mục tiêu mà cô và đồng đội đang điều tra.
Trong khi đó, Trạch Dương vẫn âm thầm theo dõi từ xa. Hắn biết rằng nếu Tiệp Trân quá gần sự thật, cô sẽ gặp nguy hiểm. Không ai có thể đụng đến Tiệp Trân, kể cả những kẻ mà hắn hợp tác. Vì vậy, hắn sắp đặt mọi thứ một cách tinh vi. Những tay chân thân tín của hắn tại Thái Lan được chỉ đạo làm mọi thứ để tránh đụng độ trực tiếp với đội của Tiệp Trân, nhưng đồng thời vẫn giữ họ trong tầm kiểm soát.
Sáng hôm sau, Tiệp Trân cùng Trung và Hoàng họp lại để bàn bạc về những thông tin thu thập được. Cô đã thu thập được một số manh mối quan trọng từ cuộc trò chuyện tại quán bar. Trung, với kỹ năng công nghệ của mình, đã hack vào một số dữ liệu của bọn tội phạm và phát hiện ra một cuộc giao dịch lớn sắp diễn ra tại một cảng biển cách thành phố không xa. Đây có thể là cơ hội để họ chặt đứt một mắt xích quan trọng trong đường dây buôn ma túy.
Tuy nhiên, khi mọi người chuẩn bị kế hoạch tấn công, Tiệp Trân cảm thấy có gì đó không ổn. Cô không thể giải thích rõ ràng, nhưng linh cảm nói với cô rằng mình đang bị theo dõi. Dù vậy, cô không có bằng chứng cụ thể để chứng minh.
Trở về căn nhà ẩn náu, Tiệp Trân dành cả buổi tối để suy nghĩ về những điều kỳ lạ mà cô đã nhận thấy trong những ngày qua. Cô không thể ngờ rằng người đứng sau tất cả những rắc rối này lại chính là Trạch Dương, người mà cô luôn tin tưởng. Hắn đã dàn dựng mọi thứ một cách hoàn hảo, từ giao dịch đến việc theo dõi ngược lại cô, để đảm bảo rằng cô không bao giờ tiến gần tới sự thật.
Trong khi Tiệp Trân đang trăn trở, thì Trạch Dương ngồi trước máy tính, theo dõi mọi diễn biến từ xa. Hắn đã dự đoán trước mọi bước đi của đội điều tra, và giờ đây, hắn chỉ còn chờ thời điểm thích hợp để tung đòn quyết định.
Kế hoạch của hắn đã sẵn sàng, và Tiệp Trân, không hề hay biết, đang đứng giữa một ván cờ mà cô chỉ là một con tốt nhỏ.