Sau khi giải quyết xong vấn đề pháp lý về khu đất, cuộc sống của Tử Tịch và gia đình dần trở lại nhịp điệu bình thường. Mọi người đều cảm thấy nhẹ nhõm và hạnh phúc khi không còn áp lực về khoản nợ và tranh chấp pháp lý. Tuy nhiên, Tử Tịch vẫn không ngừng suy nghĩ về những điều mà bà Ngọc Lan đã nói về quá khứ của gia đình cô. Cô cảm thấy còn nhiều điều bí ẩn chưa được khám phá và quyết định sẽ tiếp tục tìm hiểu sâu hơn.
Một ngày nọ, khi đang dọn dẹp phòng làm việc của mẹ, Tử Tịch phát hiện một chiếc hộp cũ bị phủ bụi nằm ở góc tủ. Cô tò mò mở chiếc hộp ra và thấy bên trong là những lá thư cũ, những bức ảnh đen trắng và một cuốn sổ nhỏ có những dòng chữ viết tay của mẹ cô, Lâm Thanh Lan.
Tử Tịch bắt đầu đọc những lá thư và phát hiện rằng chúng là những bức thư tình từ một người đàn ông tên là Trần Minh, gửi cho Lâm Thanh Lan khi bà còn trẻ. Những lá thư này hé lộ một mối tình sâu đậm nhưng đầy trắc trở giữa mẹ cô và Trần Minh. Cô cảm thấy bối rối và tự hỏi người đàn ông này là ai và tại sao mẹ cô lại giữ bí mật về ông.
Khi Tử Tịch đọc cuốn sổ, cô phát hiện ra nhiều bí mật khác về quá khứ của mẹ cô và gia đình. Trong đó có những ghi chép về một gia đình giàu có và quyền lực, và những biến cố đã dẫn đến sự sụp đổ của họ. Cô nhận ra rằng Trần Minh là một nhân vật quan trọng trong câu chuyện này và rằng ông có thể nắm giữ chìa khóa để hiểu rõ hơn về lịch sử của gia đình cô.
Tử Tịch quyết định sẽ tìm gặp Trần Minh để hiểu rõ hơn về quá khứ của mẹ cô. Cô bắt đầu tìm kiếm thông tin về ông và phát hiện rằng Trần Minh hiện đang sống ở một thị trấn nhỏ không xa thành phố. Cô cảm thấy lo lắng nhưng cũng rất quyết tâm sẽ gặp ông để giải đáp những thắc mắc trong lòng.
Ngày hôm sau, Tử Tịch và Vũ Thiên lên đường đến thị trấn nhỏ nơi Trần Minh đang sống. Trên đường đi, Tử Tịch cảm thấy tim mình đập nhanh, lo lắng về cuộc gặp mặt sắp tới. Vũ Thiên nắm tay cô, trấn an, “Anh tin rằng ông Trần Minh sẽ giúp chúng ta hiểu rõ hơn về quá khứ của gia đình. Đừng lo lắng quá, em nhé.”
Khi đến nơi, họ tìm đến một ngôi nhà nhỏ ở ngoại ô thị trấn. Trần Minh, giờ đây đã là một người đàn ông lớn tuổi, mở cửa và nhìn họ với ánh mắt ngạc nhiên. Tử Tịch giới thiệu mình và giải thích lý do cô muốn gặp ông. Nghe đến tên Lâm Thanh Lan, Trần Minh không khỏi xúc động và mời họ vào nhà.
Trong cuộc trò chuyện, Trần Minh kể lại câu chuyện về mối tình của ông với Lâm Thanh Lan. Họ đã yêu nhau từ thời trẻ, nhưng gia đình của Lâm Thanh Lan không chấp nhận mối quan hệ này vì Trần Minh là một người nghèo khó, không có địa vị xã hội. Trần Minh và Lâm Thanh Lan đã phải trải qua nhiều khó khăn và thử thách để có thể bên nhau.
Tuy nhiên, biến cố lớn đã xảy ra khi gia đình của Lâm Thanh Lan gặp khủng hoảng tài chính và buộc phải bán khu đất mà hiện giờ Tử Tịch và gia đình đang sở hữu. Trong thời gian này, Lâm Thanh Lan đã phải lựa chọn giữa tình yêu và trách nhiệm với gia đình. Cuối cùng, bà quyết định chia tay Trần Minh để cứu lấy gia đình.
Trần Minh đã rất đau khổ và quyết định rời khỏi thành phố để quên đi nỗi đau. Ông xây dựng lại cuộc sống mới ở thị trấn nhỏ này và sống một cuộc đời bình yên, tránh xa những xô bồ của quá khứ.
Tử Tịch lắng nghe câu chuyện với lòng cảm thông sâu sắc. Cô hiểu rằng mẹ cô đã phải hy sinh rất nhiều để bảo vệ gia đình và cảm thấy biết ơn vì đã được biết về câu chuyện này. Cô cũng cảm thấy rằng việc gặp Trần Minh đã giúp cô hiểu rõ hơn về mẹ mình và quá khứ của gia đình.
Trước khi rời khỏi thị trấn, Trần Minh đưa cho Tử Tịch một bức thư cuối cùng mà Lâm Thanh Lan đã gửi cho ông. Trong bức thư này, Lâm Thanh Lan viết về tình yêu sâu đậm của mình với Trần Minh và mong rằng ông sẽ tìm được hạnh phúc. Bà cũng nói rằng bà sẽ luôn nhớ đến ông và mong rằng ông sẽ tha thứ cho những gì đã xảy ra.
Tử Tịch cảm thấy xúc động khi đọc bức thư và biết rằng đây là một phần của câu chuyện tình đầy đau thương mà mẹ cô đã trải qua. Cô cảm thấy tự hào về mẹ mình và biết rằng bà đã làm mọi thứ có thể để bảo vệ gia đình.
Trở về từ thị trấn, Tử Tịch mang theo những suy nghĩ và cảm xúc mới. Cô biết rằng những điều cô đã khám phá sẽ giúp cô hiểu rõ hơn về gia đình và bản thân. Cô cũng quyết định sẽ chia sẻ câu chuyện này với Lâm Thanh Lan để bà biết rằng cô luôn trân trọng và yêu thương bà.
Một buổi tối, Tử Tịch và Lâm Thanh Lan ngồi bên nhau, nhâm nhi tách trà và ngắm nhìn khu vườn xanh tươi. Tử Tịch bắt đầu kể lại câu chuyện về Trần Minh và những gì cô đã biết về quá khứ của mẹ. Lâm Thanh Lan lắng nghe và không khỏi xúc động khi nhắc lại những kỷ niệm cũ.
“Con biết không, mẹ đã phải đối mặt với nhiều lựa chọn khó khăn và nhiều lần tự hỏi liệu mình có làm đúng không,” Lâm Thanh Lan nói với giọng trầm buồn. “Nhưng mẹ luôn tin rằng gia đình là điều quan trọng nhất và mẹ sẽ làm mọi thứ để bảo vệ nó.”
Tử Tịch nắm lấy tay mẹ, “Con hiểu mẹ và con cảm thấy tự hào về mẹ. Mẹ đã hy sinh rất nhiều vì gia đình và con muốn mẹ biết rằng con sẽ luôn ở bên mẹ và ủng hộ mẹ.”
Lâm Thanh Lan mỉm cười, nước mắt rơi trên má, “Cảm ơn con, Tử Tịch. Mẹ rất hạnh phúc vì có con và gia đình luôn bên cạnh.”
Dưới bầu trời đêm, Tử Tịch và Lâm Thanh Lan cảm nhận được sự yên bình và tình yêu gia đình. Họ biết rằng dù có bao nhiêu thử thách phía trước, họ sẽ luôn cùng nhau vượt qua và xây dựng một cuộc sống tươi sáng và hạnh phúc.