Sau cuộc gặp với bà Diệu Hạnh, Tử Tịch và Vũ Thiên vẫn cảm thấy bối rối và nghẹn ngào về những thông tin mới vừa được tiết lộ. Họ quay trở về nhà với rất nhiều câu hỏi chưa có lời đáp, và những mảnh ghép mới về quá khứ của gia đình cô dường như đang trở nên phức tạp hơn bao giờ hết.
Trong đêm đó, Tử Tịch không thể ngủ được. Cô lẻ loi ngồi trong phòng, nhìn những ngôi sao lấp lánh trên bầu trời. Những hình ảnh về mẹ, về gia đình và về Lâm Thanh Phong không ngừng hiện lên trong đầu cô. Cô tự hỏi tại sao mẹ cô lại giữ kín một bí mật lớn như vậy suốt bao nhiêu năm qua.
"Em cứ nghĩ về chuyện đó?" Vũ Thiên vừa bước vào phòng, giọng nói êm ái như làn gió êm dịu.
||||| Truyện đề cử: Tuyệt Phẩm Thiên Y |||||
Tử Tịch nhìn chồng mình, biểu lộ sự rối bời trên gương mặt. "Anh biết không, Vũ Thiên, em cảm thấy như mình đang bước vào một cái bẫy. Mẹ đã che giấu quá nhiều điều, và em không biết liệu có bao nhiêu bí mật nữa mà chúng ta chưa biết đến."
Vũ Thiên ngồi xuống bên cạnh vợ, vuốt nhẹ vai cô. "Đôi khi, những bí mật từ quá khứ sẽ không dễ dàng để khám phá. Nhưng chúng ta không thể tránh được sự thật. Chúng ta phải tìm hiểu thêm, không chỉ vì mình mà còn vì gia đình chúng ta."
Tử Tịch gật đầu, những lời của chồng cô rõ ràng và sâu sắc. "Có lẽ anh đúng. Chúng ta cần phải biết thêm về Lâm Thanh Phong và về những gì đã xảy ra với anh ấy. Điều đó có thể là một phần của câu trả lời cho những gì mẹ đã giữ kín."
"Chúng ta sẽ làm được," Vũ Thiên nói, khẳng định. "Chúng ta sẽ bắt đầu từ đâu?"
Tử Tịch suy nghĩ một lát, sau đó nói, "Chúng ta cần phải tìm hiểu thêm về tai nạn của Lâm Thanh Phong. Dì Diệu Hạnh có nhắc đến một số chi tiết, nhưng chúng ta cần một nguồn thông tin rõ ràng hơn."
Vũ Thiên gật đầu đồng ý. " Anh sẽ bắt đầu điều tra thêm vào ngày mai. Bây giờ, hãy cố gắng nghỉ ngơi, anh sẽ ở đây bên cạnh em."
Mặc dù vẫn còn lo lắng và bối rối, Tử Tịch cảm thấy bớt cô đơn khi có sự an ủi từ Vũ Thiên. Cả hai ôm nhau và ngủ một giấc yên bình, dưới ánh trăng chiếu sáng qua cửa sổ.
Ngày hôm sau, Tử Tịch và Vũ Thiên bắt đầu công việc điều tra của họ. Họ lần theo những dấu vết từ những lời kể của bà Diệu Hạnh và cố gắng tìm ra thêm thông tin về vụ tai nạn của Lâm Thanh Phong. Họ đi khắp nơi để hỏi thăm những người có liên quan và khám phá ra nhiều chi tiết hơn về cuộc sống của Lâm Thanh Phong trước khi ông qua đời.
Dần dần, những mảnh ghép của câu chuyện bắt đầu hình thành một bức tranh rõ ràng hơn về quá khứ của gia đình Tử Tịch. Tuy nhiên, càng đi sâu vào, họ càng phát hiện ra rằng sự thật có thể không chỉ là một vụ tai nạn đơn giản. Có những chi tiết bất thường và nghi ngờ mà họ cảm thấy cần phải khám phá sâu hơn nữa.
Trong khi đó, Tử Tịch cũng không quên chia sẻ với mẹ về những gì đã xảy ra. Cô quyết định kể cho Lâm Thanh Lan nghe về cuộc điều tra và sự quyết tâm của cả hai vợ chồng. Lâm Thanh Lan nghe mà thấy an ủi, và cảm thấy tự hào về con gái đã trưởng thành và sẵn sàng đối mặt với mọi thử thách.
"Con yên tâm đi, mẹ sẽ luôn ở đây và sẵn sàng hỗ trợ con," Lâm Thanh Lan nói với giọng điệu yên bình. "Chúng ta sẽ cùng nhau tìm ra sự thật và giải quyết mọi vấn đề."
Tử Tịch cảm thấy lòng mình được bình yên hơn khi có sự ủng hộ từ mẹ. Cô biết rằng có một hành trình dài phía trước, nhưng cô sẽ không ngừng cố gắng để tìm ra sự thật về quá khứ và bảo vệ gia đình.
Với những phát hiện mới, Tử Tịch và Vũ Thiên đang dần tiến gần hơn đến sự thật về một quá khứ đầy bí ẩn và đau thương. Họ cảm thấy sự hỗ trợ lẫn nhau là điều vô cùng quan trọng trong hành trình này. Liệu sự thật sẽ mang đến sự giải thoát hay là những đau đớn mới? Họ sẽ phải đối mặt với những quyết định khó khăn và những sự lựa chọn quan trọng trong tương lai.