Ma Long

Chương 69: Một thương kinh diễm (hạ)


Lần này thì thủ đoạn sấm sét của Phong Liệt chấn nhiếp tất cả người có mặt.

Dù là đệ tử ám võ viện hay kiên võ viện đều nhìn ba cái xác cực kỳ thê thảm, lòng hoảng sợ, trợn mắt há hốc mồm.

Ba cao thủ nguyên khí cảnh cửu tầng mới đầu còn khí thế ồ ạt, lúc này ngực bị hõm một khảnh lớn, đôi mắt như gặp quỷ lồi ra nửa tấc, chuyến này chỉ chốc lát đã tắt thở, chết đến không còn nước cứu sống.

Mọi người ngẩn ngơ một lát rồi xôn xao.

- Đây...Điều này sao có thể? Phong sư huynh lại...lại chớp mắt đánh ra ba cao thủ nguyên khí cảnh cửu tầng? Ta không nhìn lầm rồi chứ?

- Phong sư huynh uy vũ! Lần này chúng ta được cứu rồi! Chỉ cần có Phong sư huynh ở thì người kiên võ viện có nhiều hơn cũng vô dụng!

- ...

Trong chốc lát thẫn thờ, đám đệ tử ám võ viện kiềm không được mừng như điên, cùng reo hò.

Họ lười tìm đến gốc rễ, chỉ cần biết Phong Liệt càng lợi hại thì họ càng an toàn là được. Loại biến chuyển từ sống đến chết này làm họ mừng muốn khóc.

So sánh với họ thì đám người kiên võ viện dần sợ hĩa hơn, vốn chúng chém giết cùng ám võ viện thì đều rút về bên cạnh Tề Xương Võ, ánh mắt cực kỳ kinh sợ nhìn đoàn khói đen, dường như e sợ bị Phong Liệt hung ác tỏa định.

Tề Xương Võ nhìn ba cái xác thê thảm thuộc hạ đắc lực của mình, kiềm không được con ngươi co rút, gã nghĩ rằng dù cho có dùng hết thủ đoạn cũng không thể chớp mắt giết chết ba cao thủ nguyên khí cảnh cửu tầng được. Đeièu này đủ nói lên người hung ác trong khói đen thực lực còn ở phía trên mình nữa.

Phong Liệt vỗ đôi tay dính đầy máu tươi, lững thững đến đằng trước tế thiên thần thương, một tiếng *phụt* rút ra thương to hai trượng, nhẹ nhàng chấn lên, vung đùa óc dính bên trên xuống dưới, rồi mới biến ảo thân hình đi vào trận doanh đệ tử ám võ viện.

- Kính chào Phong sư huynh! Đại ân cứu mạng của Phong sư huynh ta suốt đời không quên, về sau đệ theo lời Phong sư huynh như thiên lôi sai đâu đánh đó!

- Phong sư huynh uy vũ! Mệnh của muội là do Phong sư huynh cứu về, sau này chỉ thuộc về một mình Phong sư huynh!

- Phong sư huynh thần dũng!

- Phong sư huynh thật đẹp trai!



- ....

Đám đệ tử ám võ viện hoan hô nhảy nhót, đều xem Phong Liệt như là cứu tinh, từng câu khen ngợi không chút keo kiệt tung ra khiến Phong Liệt xáu hổ. Đàn ông thì biểu lộ trung thành, đàn bà thì biểu lọ tâm ý.

Nói đến cùng những đệ tử này không có bối cảnh hiển hách gì, trong loạn thế này tựa như lục bình vô căn, ngay cả vận mệnh của mình cũng không thể khống chế, nếu có thể được Phong Liệt tiềm lực vô cùng, cực kỳ mạnh mẽ mà không mất hết tính người che chở thì đúng là tuyển chọn không sai.

Lúc này Yên, Lục sớm hoan hô ôm hai tay Phong Liệt, bộ ngực no tròn không ngừng dụi, không chút khách sáo cho Phong Liệt ăn bớt, khiến đám đàn ông ghen tỵ.

Phong Liệt cười khổ liên tục, bị Yên, Lục cuồng nhiệt cảm động quá chịu không nổi. Nhưng hắn không muốn thừa nhận loại cảm giác này đúng là không tệ, nói chính xác là rất hưởng thụ loại cảm giác này.

Hắn chậm rãi quét mắt nhìn mọi người, bất giác kinh ngạc phát hiện thì ra đám đệ tử ám võ viện hơn ba mươi người có chín phần đều là nữ đệ tử nhan sắc không tệ, đương nhiên trong đó Yên, Lục là xinh đẹp nhất. Đệ tử ngã trên mặt đất đa số là nam tính, hiển nhiên người kiên võ viện cố ý làm.

Có thể tưởng tượng nếu không có hắn đúng dịp đi qua, các nữ đệ tử có nhan sắc không tầm thường này có kết quả sẽ cực kỳ thê thảm.

Phong Liệt nghĩ rằng hắn cũng mê gái nhưng tuyệt đối không làm chuyện mất trí phát cuồng như vậy, cái này không khác gì cầm thú cả. Lúc này hắn nhìn hướng người kiên võ viện lóe qua tia sát khí.

Đối diện Tề Xương Võ lạnh lùng nhìn lại Phong Liệt, mắt chớp lóe, đáy mắt xẹt qua tia sợ hãi, lòng dâng lên ý định lùi bước. Bình thường gã sở trường nhất là lấy nhiều khi ít, lấy mạnh ăn hiếp yếu, hơn nữa bên trong háo sắc cực kỳ sợ chết.

Lúc này nhìn Phong Liệt sâu không lường được, gã nghĩ rằng dù có đánh tiếp thì dù người của gã có thể giết chết hắn cũng sẽ tổn hao nhiều, tính tới tính lui mất nhiều hơn được. Mấy quân sư thuộc hạ của gã đều khuyên gã rút đi, hiển nhiên rất kiêng dè Phong Liệt.

Trầm ngâm chốc lát, Tề Xương Võ hừ lạnh, âm trầm nói:

- Hừ! Lần này xem như các ngươi may mắn! Phong Liệt, chúng ta núi xanh còn đó, nước biếc chảy dài...

Gã còn chưa nói xong uy hiếp thì bên cạnh Nhạc Tường Vi chợt cắn răng, dường như đặt quyết tâm.

Tiếp theo ả tiến lên một bước nhìn chằm chằm vò mắt xv, ánh mắt quyết tuyệt nói:

- Chậm đã! Biểu ca, nếu hôm nay ngươi có thể giết Phong Liệt, giúp ta lấy được tế thiên thần thương thì chuyện ta hứa tối nay sẽ có ngay! Quyết không nuốt lời!

- A?

Tề Xương Võ ngẩn ra, tiếp theo mặt mừng như điên. Mặc dù biểu muội của gã ăn mặc lẳng lơ nhưng là vưu vật thế gian khó gặp, mỗi lần gặp mặt sẽ khiến gã lòng ngứa ngáy.



Đặc biệt là từ mười tuổi gã đã ao ước mỹ sắc của Nhạc Tường Vi nhưng vẫn không thể đạt thành tâm nguyện, những năm gần đây sắp thành tâm bệnh. Lúc này thấy Nhạc Tường Vi dùng thân thể trao đổi điều kiện khiến gã cực kỳ kích động.

- Tốt! Hắc hắc!

Tề Xương Võ nhìn chằm chằm trước ngực Nhạc Tường Vi khe hở bí ẩn mà trắng nõn, thèm thuồng liếm môi, kiềm không được thân dưới rục rịch, đầu óc nóng lên lập tức đồng ý!

- Công tử, không được đâu! Phong Liệt thực lực sâu không lường được, nếu chúng ta tổn thất quá lớn thì không tiện giao cho!

- Đúng vậy đấy Tề sư huynh! Chúng ta có thể đưa tin tức Phong Liệt cho Triệu Đống! Lấy thế lực của Triệu gia muốn trừ bỏ một Phong Liệt là dễ như trở bàn tay thôi!

Thuộc hạ của Tề Xương Võ nhìn ra gã dao động thì nhanh chóng tiến lên khổ sở khuyên nhủ.

- Đều câm miệng hết cho ta!

Tề Xương Võ quát lạnh đánh gãy lời khuyên của mọi người, tiếp theo liếc mắt kiên võ viện sắc mặt khó coi, cao giọng nói:

- Mọi người nghe lệnh, dốc sức giết chết tạp chủng Phong Liệt này cho ta! Chém hắn một đao cho một trăm long tinh! Chặt đứt một cánh tay cho một ngàn long tinh! Ai lấy mạng hắn sau này sẽ là huynh đệ của Tề Xương Võ ta, từ nay về sau mọi người có tiền cùng nhau vung, có đàn bà cùng nhau chơi!

Giọng của Tề Xương Võ khiến mọi người đều trợn to mắt, hấp dẫn lớn như vậy đủ khiến bất cứ long võ giả nguyên khí cảnh nào bán mạng cho gã.

Trọng thưởng sẽ ra dũng phu, kiên võ viện ngơ ngác giây lát sau vốn bị thủ đoạn sấm sét của Phong Liệt hù vỡ tim dâng trào dũng khí vô tận, cùng kêu gào xông lên.

Ai nấy mắt toát ra tràn đầy vẻ tham lam, dường như Phong Liệt từ một cái thế hung thần biến thành mỹ nữ yếu mềm thiên tiên.

Phong Liệt nhìn đệ tử kiên võ viện bộ dạng không sợ chết thì nhức đầu, mặt lộ nụ cười khổ.

Thật ra thì hắn với đám người này không có thù hận gì, vốn định để họ lùi bước thì thôi, không ngờ người ở giang hồ thân bất do kỷ.

- Ài, nếu vậy thì đừng trách ta, cứ quyết sinh tử đi. Nhưng, chết sẽ không là lão tử!

Phong Liệt nở nụ cười, lúc này hắn không định trông nhờ tàn binh bại tướng sau lưng mình, chỉ thấy thân hình hắn dần dung nhập vào khói đen, sau đó bỗng vung trường thương trong tay, chớp mắt thoát khỏi trận doanh đệ tử ám võ viện, lao vào đám kiên võ viện.