Ma Long

Chương 810: Hợp tác!


Tiểu ma nữ không khỏi sửng sốt, đôi mắt to nháy nháy hai cái, kinh ngạc nói:

- Đại sư tỷ, ngươi đang nói cái gì vậy?

- Ta là nói, Phong Liệt không thích hợp với ngươi.

- A! Đại sư tỷ, ngươi suy nghĩ lung tung cái gì vậy! Người ta còn nhỏ nha.

Tiểu ma nữ duyên dáng gọi to một tiếng, gương mặt thoáng chốc trở nên đỏ ửng, không vui nói.

Mộc Thiên Tình không tiếp tục dây dưa tới vấn đề này, nhẹ giọng, phối hợp nói:

- Phong Liệt mặc dù rất ưu tú, nhưng lại là người lại máu lạnh ích kỷ, xem nhân mạng như cỏ rác, là một kẻ có tâm tính tà đạo không hơn không kém. Hơn nữa, hắn cùng với nhiều nữ nhân có quan hệ dây dưa không rõ, sư tỷ không hy vọng ngươi dây dưa quá sâu với hắn, sau này vẫn là tận lực cách xa hắn một chút a, đây cũng là ý tứ của Lê gia gia.

- Cái gì? Là ý tứ của gia gia sao?

Tiểu ma nữ cúi đầu, phảng phất giống như cô bé làm chuyện sai lầm bị bắt, nhưng một thoáng sau, nàng lại ngượng ngùng thấp giọng phản bác:

- Sư tỷ, Phong Liệt hắn . . . hắn cũng không phải là người bất kham như ngươi nói a? Hắn mặc dù không phải là người tốt, nhưng đối với ta vẫn là rất tốt. Nữ nhân của hắn có tới mấy người, nhưng nam nhân tam thê tứ thiếp không phải là chuyện rất bình thường sao? Hơn nữa . . . hơn nữa người ta so sánh với những nữ nhân kia cũng không kém hơn bao nhiêu a?

- Nhưng ngươi còn nhỏ!

- Người ta nơi nào thì còn nhỏ chứ? So sánh với ngươi còn lớn hơn đó!

Tiểu ma nữ ngẩng đầu lên, vểnh cái miệng nhỏ nhắn lên, tức giận nói.

- Ách . . .

Mộc Thiên Tình nhìn đôi ngọc thố to lớn trước ngực của Tiểu ma nữ, nhìn nhìn lại của mình, không khỏi há hốc mồm, trong lòng quả thực có cảm giác xúc động muốn hộc máu.

Một lúc lâu sau, nàng khẽ lắc đầu, bất đắc dĩ nói:

- Tốt lắm, không nói cái này nữa, ăn cá của ngươi đi.

- Di! Đó là Phong Liệt!

Tiểu ma nữ đột nhiên đứng ở bên cạnh cửa sổ, hướng về phía một gã thiếu niên áo đen đang đi trên đường cái khoan khoái hô to nói:



- Phong Liệt! Mau lên đây mời bổn tiểu thư ăn cơm! Nếu không tự gánh lấy hậu quả!

Ở đầu đường, Phong Liệt vừa mới từ ngoài thành trở về nghe được tiếng hô của Tiểu ma nữ, không khỏi cảm thấy dở khóc dở cười, hắn vốn đang tính toán che dấu một chút, nhưng hôm nay lại như thế nào cũng không che dấu được.

Quả nhiên, vô số người đi đường đang lui tới chung quanh cùng với vô số nam nam nữ nữ ở trong các tửu quán, trà lâu, kỹ viện trên mặt đường cơ hồ đều đồng loạt vươn đầu ra nhìn, hai mắt sáng lên quét mắt nhìn về phía đường cái, cuối cùng mau chóng đem ánh mắt đặt lên trên người Phong Liệt, trong ánh mắt tràn ngập vẻ hưng phấn, tò mò, cùng sự sùng kính.

- Ở đâu ở đâu! Phong Liệt ở nơi nào?

- Nha! Thật sự là Phong Liệt nha! Hảo hảo đẹp trai nga!

- Phong công tử! Tới Di Hồng Lâu của chúng ta ngồi một chút a! Tiểu muội miễn phí chiêu đãi ngươi! Sẽ khiến cho ngươi dục tiên dục tử, vui đến quên cả trời đất!

- Ngừng! Miễn phí thì như thế nào? Không thấy được Phong Liệt cùng Mộng Yểm Ma Nữ đã có ước hẹn sao? Người ta như vậy mới gọi trai tài gái sắc, ông trời tác hợp a!

- Đi đi đi! Ngươi biết cái gì! Mộng Yểm Ma Nữ kia vừa nhìn thì chính là một người non nớt, nếu bàn về công phu trên giường so với bổn cô nương, chỉ sợ phải kém tới mười tám con phố nha, thúc ngựa cũng khó có thể đạt được a! Nói không chừng Phong công tử lại yêu thích cái miệng này của bổn cô nương a!

- Ta nôn . . .

"..."

Phong Liệt đau răng nhếch nhếch miệng, cũng là không dám để ý tới một vài thiếu nữ xuân tình đang hô to gọi nhỏ trong thanh lâu bên cạnh, vội vàng cất bước đi tới đại môn của Phi Long Trai.

Mà trên lầu mặt của Tiểu ma nữ cũng là tràn đầy sát khí nhìn chằm chằm vào những cô gái mặc những bộ quần áo hấp dẫn trên lầu của thanh lâu đối diện kia, bộ ngực phập phồng kịch liệt mấy cái, trên khuôn mặt nhỏ nhắn tuyệt mỹ trắng đỏ biến ảo một trận, nếu không phải Mộc Thiên Tình ngăn cản, chỉ sợ nàng cũng sẽ không nhịn được bay đến trong thanh lâu đối diện đại khai sát giới một phen.

Chỉ trong chốc lát, Phong Liệt liền hiện ra trước mặt nhị nữ, bất quá, Tiểu ma nữ cũng là không còn vẻ hưng phấn lúc trước nữa, vểnh cái miệng nhỏ nhắn lên hầm hừ liếc xéo Phong Liệt.

- Ừm? Sao thế A Ly? Ai khi dễ ngươi, ta giúp ngươi dạy dỗ hắn!

Phong Liệt hơi sửng sờ, khẽ cười nói.

- Hừ! Phong Liệt chết tiệt, ngươi đi nhầm cửa rồi thì phải? Ta xem ra ngươi hẳn là đến trên lầu đối diện tìm những tỷ tỷ muội muội kia của ngươi đi!

Tiểu ma nữ hừ nhẹ nói.

- Ách.

Phong Liệt sắc mặt hơi chậm lại, nhưng ngay sau đó không khỏi cảm thấy buồn cười, cũng không dám trả lời những lời này, phối hợp ngồi xuống, cầm lấy một chén trà rót vào trong miệng.

Liên tiếp điên cuồng bôn ba mười ngày, Phong Liệt mặc dù thu hoạch được rất nhiều, nhưng cũng có chút mỏi mệt, nước trà của Phi Long Trai này đều có hiệu quả tĩnh tâm ngưng thần, có thể nói là lựa chọn tốt nhất để nghỉ ngơi.



- Phong Liệt! Đó . . . đó là của ta!

Tiểu ma nữ ngẩn ngơ, chỉ vào chén trà trong tay Phong Liệt duyên dáng gọi to nói.

- Một chén nước trà mà thôi, hẹp hòi như vậy để làm chi? Ta cũng không ghét bỏ nước miếng của ngươi có được hay không.

Phong Liệt sững sờ một chút, lơ đễnh cười nói.

- Ngươi . . ., hừ, chán ghét!

Tiểu ma nữ yêu kiều hừ một tiếng, nhưng trên khuôn mặt nhỏ nhắn lại không có chút ý tứ sinh khí nào, hai đầu lông mày còn mơ hồ có chút mừng rỡ.

Đôi mắt đẹp của Mộc Thiên Tình quét mắt liếc nhìn đôi cẩu nam nữ này, trong miệng nhẹ nhàng thở dài, có chút bất đắc dĩ.

Người ta một người nguyện đánh một người nguyện chịu đựng, ý kiến của nàng chính là dư thừa.

Đối mặt với một bàn cao lương mỹ vị có tác dụng bổ dưỡng nguyên khí, Phong Liệt tự nhiên sẽ không khách khí, lập tức giống như lang thôn hổ yết, liên tục ăn không ngừng.

- Wey wey Wey! Ngươi . . . ngươi là quỷ chết đói đầu thai a! Chừa cho ta một chút có được hay không?

Tiểu ma nữ khuôn mặt nhỏ nhắn quýnh lên, tựa hồ cũng bị gợi lên cơn thèm ăn, cầm lấy chiếc đũa gia nhập vào đại quân tranh đoạt.

Mộc Thiên Tình nhìn hai người không có chút hình tượng nào, không khỏi cảm thấy vừa bực mình vừa buồn cười, nàng chần chờ một chút, đột nhiên mở miệng nói:

- Phong Liệt, năm tên đệ tử Thiên Diễm Môn tham dự Tuyển Bạt Đại Chiến kia, cũng là thân truyền đệ tử của môn chủ Thiên Diễm Môn, trong đó có hai người chết dưới tay ngươi cùng A Ly, nghe nói môn chủ Thiên Diễm Môn khí lượng hẹp hòi, chỉ sợ hắn sẽ không từ bỏ ý đồ.

- Nga?

Phong Liệt trong lòng hơi động một chút, gật đầu nói:

- Đa tạ ngươi đã nhắc nhở, ta sẽ cẩn thận.

- Hừ! Sợ cái gì? Bọn họ nếu dám làm loạn, ta liền bảo gia gia dạy dỗ bọn họ! Có thể dạy ra đệ tử như vậy, xem ra môn chủ của Thiên Diễm Môn nhất định cũng không phải là người tốt gì!

Tiểu ma nữ khinh thường nói, xem ra nàng hoàn toàn căm hận Thiên Diễm Môn.

Đúng lúc ấy thì, đột nhiên, ở bên ngoài ghế lô vang lên một trận hỗn loạn rất nhỏ.