Năm hết tết đến Webtruyen.com kính chúc bạn đọc có một năm mới an khang thịnh vượng !
Người này mặc bộ trường bào màu trắng, thân thể đứng thẳng, khí chất uy nghiêm, hai mắt sắc bén như đao, sắc mặt giận dữ trực tiếp nhìn Phong Liệt, người này chính là Diệp gia chủ Diệp Trung Thiên.
Diệp Trung Thiên là người đứng đầu gia tộc, đương nhiên tin tức linh thông vô cùng, hắn biết Phong Liệt và nữ nhi của chính mình tâm đầu ý hợp, thậm chí nữ nhi của chính mình động lòng trước, quả thực có tình cảm vô cùng sâu nặng đối với tiểu tử này.
Bất quá, làm một người cha, hắn càng mong muốn nữ nhi của chính mình có thể có một chỗ nương thân thật tốt.
Phong Liệt mặc dù đối với nữ nhi của chính mình không tệ, hơn nữa bản thân thiên phú vô sóng, tiền đồ rộng mở, nhưng dưới con mắt Diệp Trung Thiên nhìn nhận, tiểu tử này tuyệt đối không an phận thủ thường, đến đâu gây chuyện tới đó, cừu địch vô số, người như vậy có thể bỏ mạng bất cứ lúc nào, đắc tội với nhiều thế lực còn có thể sống nhảy loạn tới hiện tại coi như là kỳ tích.
Giao nữ nhân cho một gã như vậy, phỏng chừng có bao nhiêu người cha có thể yên tâm.
Đặc biệt, tiểu tử Phong Liệt thực sự đâu chỉ có một nữ nhân, nghe nói hắn lưu lại ít nhất năm, sáu hồng nhan tri kỷ, hơn nữa bối cảnh không tầm thường, nếu gã nữ nhi của chính mình cho hắn, nhất định phải chịu nhiều ủy khuất.
Cho nên sau khi trầm ngâm nửa ngày, Diệp Trung Thiên vốn dự định giáo huấn Phong Liệt một trận, khiến hắn biết khó mà lui.
Bất quá lúc này, thấy Phong Liệt trong Tù Thiên Các sắc mặt thản nhiên như không, cường giả lâm nguy không loạn thực sự khiến Diệp Trung Thiên không kiềm chế được âm thầm gật đầu, nhân vật kiệt xuất như vậy, quả nhiên danh bất hư truyền.
Phía sau Diệp Trung Thiên, bảy bị lão giả thân mặc y phục màu đen, chính là bảy vị trưởng lão quyền cao chức trọng trong Diệp gia, xa hơn nữa là một số cao thủ Diệp gia mặc cẩm phục, từng người từng người đều sở hữu tu vi đã ngoài Thần Thông Cảnh.
Ngay lúc này, tất cả mọi người không ai nói một lời, nhất tề ngưng mắt chăm chú nhìn Phong Liệt, tựa hồ trong lòng tràn đầy hiếu kỳ đối với thiên tài có một không hai đứng đầu ngọn sóng Phong Liệt này.
Phong Liệt vừa xuất đạo sử dụng Chân Long huyết mạch cửu phẩm danh tiếng thiên tài truyền khắp Ma Long Giáo, tiếp đến gắng sức đánh bại nhân tài trẻ tuổi trong thiên hạ độc chiếm ngôi đầu, thực lực vượt xa đối thủ cùng cấp, đồng thời tại đại chiến tuyển chọn tới Thiên Long vực đại phóng dị sắc, được công nhận là cường giả trẻ tuổi đệ nhất đại lục Long Huyết.
Còn hôm nay, hắn tại Thiên Long vực trở hết tài năng với vô số cường giả thần, ma, nhân, linh và vô số cường giả dị tộc khác, đoạt được biểu tượng vận khí thiên địa Thiên Long Giới, đồng thời ngay cả Kim Ngục của Hoàng gia và Hỏa Ngục của Thiên Diễm Môn đều thu thập tới tay.
Hơn hai mươi tuổi , đạt được tu vi Hóa Đan Cảnh, người bình thường không ai có thể tưởng tượng, trải qua kỳ tích như vậy sớm đã được hàng tỷ võ giả trên đại lục bàn tán xôn xao, người người biết tới.
Ngay lúc này, thiếu niên có thể nói là truyền kỳ như vậy đứng ngay trước mắt, đám người Diệp gia lại không cảm thấy hiếu kỳ? Thậm chí một số ánh mắt thiếu niên trẻ tuổi Diệp gia nhìn về phía Phong Liệt không khỏi hiện nên tia sùng kính.
- Ngươi chính là Phong Liệt?
Diệp Trung Thiên trầm giọng quát hỏi.
Nhãn thần Phong Liệt bình tĩnh liếc nhìn chúng nhân, không cảm nhận được sát cơ và địch ý trong lòng người Diệp gia, trong lòng âm thầm thở phào nhẹ nhõm, lúc này mới nhìn về phía Diệp Trung Thiên, nói:
- Đúng vậy! Tại hạ chính là Phong Liệt, ngài là người phương nào?
- Bổn tọa Diệp Trung Thiên!
Diệp Trung Thiên nói.
- Ủa? Hóa ra là Diệp gia chủ!
Nhãn thần Phong Liệt khẽ động, vội vàng đổi thành vẻ mặt tươi cười, khom người thật sâu, nói lớn:
- Tiểu tế Phong Liệt bái kiến nhạc phụ đại nhân!
- Ủa? Hỗn đản! Bổn tọa từ khi nào trở thành nhạc đại nhân của ngươi? Ngươi đừng ăn nói hàm hồ.
Sau khi Diệp Trung Thiên sửng sốt, sắc mặt không khỏi đại biến.
Còn người Diệp gia không khỏi hai mặt nhìn nhau, trừng mắt há miệng.
Phong Liệt lại coi như không thấy Diệp Trung Thiên nổi giận, nếu như chính mình vừa đến gặp phải đãi ngộ như vậy, sợ rằng chính mình ăn nói khép nép vạn phần không thể đạt được mục đích, đơn giản hắn không phải người nóng tính, trực tiếp đi vào chủ đề chính, cười dài nói:
- Nhạc phụ đại nhân hà tất phải nổi giận, tiểu tế và Thiên Tử tâm đầu ý hợp, chuyện này thiên hạ đều biết, lần này tiểu tế chính là vì muốn cầu hôn mà tới, hi vong nhạc phụ đại nhân có thể tác thành đoạn nhân duyên của tiểu tế và Thiên Tử. Ah, đúng rồi! Tiểu tế mang tới ba kiện thần binh chí bảo làm lễ hỏi, xin nhạc phụ đại nhân vui mừng nhận cho!
Vừa dứt lời, đồng thời không đợi Diệp Chung Thiên vung chân mắng lớn, hắn liền huy tay, xuy xuy một tiếng, ba đạo lưu quang rực rỡ bắn ra.
Bịch! Bịch! Bịch!
Ba đạo âm thanh mạnh mẽ vang lên.
Ba đạo lưu quang màu sắc sặc sỡ nhẹ nhàng xuyên qua cấm chế, sau đó lực lượng giảm bớt từ từ bay tới trước mặt Diệp Trung Thiên.
- Cái này. . .!
Đám người Diệp gia bị Phong Liệt khóe léo đe dọa, đều cuống quít rút kiếm ra khỏi vỏ, nghiêm thần đối đãi.
- Sao có thể như vậy? Cấm chế Tù Thiên Các đủ khiến cường giả Long Biến Cảnh đỉnh phong không cách đối phó, sao có thể dễ dàng bị xuyên thủng như vậy?
- Ba kiện lễ vật chí bảo? Thật bạo tay ah!
- Gã này rõ ràng muốn ra uy, chúng ta tuyệt đối không thể thỏa hiệp! Bất quá, ba kiện chí bảo làm lễ hỏi cũng dám nói, phì phì! Ba kiện sao? Ít nhất phải sáu kiện. . .
- Thực lực tiểu tử này thật đáng sợ! Tại Tù Thiên Các này ngay cả Vô Cực Kiếm Ma của Tuyệt Vong Kiếm Phái đều bị vây khốn ah! Bất quá, nếu có thể chiêu mộ một cao thủ như vậy, ngược lại cũng được. . .
* * * * *
Thoáng chốc, sắc mặt đám người Diệp gia vô cùng phức tạp, lập tức nhỏ giọng bàn tán.
Diệp Trung Thiên phẫn nộ đến xanh mặt, hai mắt phóng hỏa chằm chằm nhìn Phong Liệt, tùy ý để ba kiện thần binh chí bao rơi dưới chân.
Phong Liệt không chút nhượng bộ, cười cười đối mặt với Diệp Trung Thiên, trong mắt toát lên vẻ khiến tốn lại hiển hiện quang mang sắc nhọn.
Lúc này, đột nhiên, trên bầu trời lại vang lên tiếng ống tay tung bay trong gió lần nữa, rất nhanh liền xuất hiện thêm mười đạo thân ảnh cường đại, từng người từng người đều bộc phát khí thế cường giả Long Biến Cảnh uy áp cường đại.
Diệp Trung Thiên và bảy đại trưởng lão đều là cường giả Hóa Đan Cảnh, đối mặt với Phong Liệt hiển nhiên không đáng để vào mắt, lúc này đám người xuất hiện đều là cường giả Long Biến Cảnh.
Phong Liệt từng gặp qua vài người, trong đó có Diệp Khai, hơn nữa nhìn dáng vẻ của hắn có lẽ đã có thu hoạch lớn tại Thiên Long vực, lúc này đề thăng tới Long Biến Cảnh đỉnh phong.
- Phong Liệt! Tại sao ngươi tới Diệp gai ta gây chuyện? Chẳng lẽ nghĩ Diệp gia ta dễ bị khi dễ hay sao?
Diệp Khai vừa xuất hiện, ánh mắt khẽ nháy động, lập tực trừng mắt nhìn Phong Liệt.
- Gây chuyện?
Phong Liệt nhướng nhướng mày, chế nhạo nói:
- Phong mỗ đường đường chính chính tới gia môn cầu hôn, vô duyên vô cớ gặp phải đãi ngộ này, ngược lại nói ta gây chuyện, cạc! Thật lực cười! Nếu Phong mỗ thực muốn gây chuyện, vậy vẫn còn quang cảnh này sao?