Ngạo Thị Thiên Địa

Chương 534: Phát hiện của Hàn Phong




Mà giờ khắc này những người khác cũng đang giao tranh vô cùng quyêt liệt.

Trải qua hai năm, năm đó tứ đại điện sử Thiên Khôi của Võ Hoàng điện cũng đã gần tiến nhập Thiên giai bát phẩm cảnh giới.

Hàn Phong biết Thiên Khôi chỉ dùng bí thuật của Võ Hoàng điện mà mới có được thực lực ngày hôm nay. Bất quá bây giờ Thiên Khôi cũng chính thức giao thủ với Triệu Vô Cực sau hai năm tĩnh dưỡng.

Hôm nay Triệu Vô Cực cũng đã hoàn toàn khôi phục được thương thế khi trước. Kỳ thực thực lực của hắn bây giờ so với hai năm trước càng thêm tinh thuần.

Đối mặt với một Thiên Khôi dùng bàng môn tà đạo thuật pháp để mạnh mẽ đề thăng cảnh giới lên Thiên giai bát phẩm thì cũng không có mạnh mẽ hơn được bao nhiêu.

Chẳng qua tuy dựa vào ngoại lực để đề thăng thực lực thì đó cũng là Thiên giai bát phẩm. Cho nên tuy Thiên Khôi không phải là đối thủ của Triệu Vô Cực thì song phương vẫn không phân được thắng bại. Nhưng những người sáng suốt đều có thể nhìn ra Thiên Khôi đã rơi vào thế hạ phong. Mà Triệu Vô Cực chiến thắng cũng chỉ là vấn đề thời gian.

Trừ như thế ra thì Hư Không cũng đồng dạng chống lại một Thiên giai bát phẩm. Điều làm Hàn Phong khiếp sợ chính là tên Thiên giai bát phẩm này để lại ấn tượng trong lòng Hàn Phong vô cùng sâu sắc. Người này năm đó ở trong thập đại tông môn bị Huyền Thiên tông vây công thì cuối cùng lại mất tích, chính là Hạo Thiên.

Mà kiếp trước chính Hạo Thiên chính là người đã huỷ diệt Huyền Thiên tông. Nếu như hôm nay không phải gặp lại hắn thì Hàn Phong cũng đã triệt để quên mất sự tồn tại của hắn.

Chẳng qua điều Hàn Phong kinh ngạc chính là vì sao Hạo Thiên lại xuất hiện ở đây. Hơn nữa tu vi lại là Thiên giai bát phẩm.

Trong lòng Hàn Phong vô cùng nghi hoặc nhưng không một ai có thể nói cho hắn biết.

Bây giờ Hạo Thiên đang hết sức chăm chú vào Hư Không cùng hắn giao thủ cho nên không thể nào biết được phản ứng của Hàn Phong.

Mà Hàn Phong cũng có thể cảm thụ được ánh mắt hận ý ngập trời của Hạo Thiên.

So với nhóm Hàn Phong chiến đấu thì đám đệ tử hai bên giao chiến thảm liệt hơn rất nhiều.

Dù sao, tới trình độ như đám người Hàn Phong muốn trong thời gian ngắn phân thắng bại hầu như là không có khả năng.

Ai cũng đều là Thiên giai bát phẩm cường giả, thực lực hơn kém nhau không nhiều.

Cho nên song phương giao thủ chính là so coi ai có sức chịu đựng lâu hơn, ai xuất hiện sơ hở trước. Một khi có một bên lộ sơ hở thì sẽ mang đến cho đối phương một cơ hội rất tuyệt hảo, và sẽ nhận lấy sự tấn công mạnh mẽ của đối phương cho đến khi vô lực hoàn thủ.

Như vậy thì kết cục không cần nói cũng biết.

Trái lại đám đệ tử giao chiến ở dưới lại không có cẩn trọng như mấy người Hàn Phong.

Gần như mỗi một nhịp hô hấp đều có vài thi thể ngã xuống.

Liên minh đệ tử chỉ trong một chốc lát mà đã ngã xuống hơn hai trăm người.



Mà con số này còn đang tiếp tục tăng lên.

Võ Hoàng điện bên kia tuy rằng có nhiều tử sĩ nhưng liên minh bên này lại có Trầm Ngọc và Tử Nhược hai nữ.

Trong hai nàng thì Trầm Ngọc vừa mới đột phá thành Luyện dược tông sư, mà Tử Nhược lại là hắc thuật sĩ y liệu hệ có thiên phú cao nhất của người Thiên Khải.

Dưới sự trợ giúp của hai nàng cho nên thương vong của Liên minh đệ tử cũng có phần rơi chậm lại.

Bên cạnh đó còn có Tiêu Linh nãy giờ vẫn ở đằng sau mọi người liên tục khẩy dây đàn.

Theo từng đạo âm phù từ ngọc thủ của nàng vang lên phối hợp với Huyễn âm thần quyết nàng tu luyện đã trở thành cơn ác mộng của đám người Võ Hoàng điện.

Tiếng đàn của Tiêu Linh mặc dù không thể trực tiếp giết địch nhưng lại có tác dụng kìm hãm địch nhân rất mạnh.

Nói chính xác hơn là tiếng đàn của nàng có thể khiến địch nhân rơi vào trạng thái kinh sợ hãi hùng.

Những người có tinh thần lực kém một chút rất dễ bị ảnh hưởng bởi tiếng đàn của nàng.

Sự trợ giúp này đối với đám đệ tử liên minh cũng không phải là nhỏ.

Cầm âm, bạch quang cùng với các loại năng lực chưa từng đươc thấy qua của ba nàng đã mang lại hiệu quả dị thường hiệu quả.

Dưới tiếng đàn của Tiêu Linh phối hợp với dược liệu của Trầm Ngọc và Tử Nhược, sĩ khí của đám đệ tử liên minh được nâng lên rất cao.

Trong khoảng thời gian ngắn đã áp chế được Võ Hoàng điện khiến nhân mã của Võ Hoàng điện bị tổn thất thảm trọng.

Thế nhưng tổn thất nhiều nhất cũng không phải là đệ tử của Võ Hoàng điện mà là của những thế lực gia nhập và liên minh của Võ Hoàng điện.

Trầm gia gia chủ Trầm Lâm Phong lúc này đã bị cảnh tượng trước mắt chọc cho muốn thổ huyết.

Cũng không kỳ quái, bởi vì lần này Trầm gia được an bài làm quân tiên phong. Dưới sự phụ trợ của tam nữ Tiêu Linh, đệ tử liên minh bộc phát ra sức chiến trong nháy mắt đã giết gần một phần đệ tử của Trầm gia.

Những đệ tử này vị tất Trầm Lâm Phong đã biết rõ ràng lai lich và thực lực nhưng trong lòng hắn lại rõ ràng đây đều là những đệ tử hạch tâm và là sự giúp đỡ rất hữu ích của hắn.

Hôm nay thoáng một cái đã chết một phần ba, làm sao không khiến hắn tức đến thổ huyết chứ.

Nhưng chiến tranh là tàn khốc, bây giờ có ai rãnh đâu mà nhìn phản ứng của Trầm Lâm Phong.

Tức giận không có chỗ để phát tiết nên Trầm Lâm Phong chỉ có thể điên cuồng chỉ huy đệ tử của mình xông lên làm giảm sĩ khí của đối phương.



Chẳng làm vậy có tác dụng sao?

Đáp án rất dễ thấy.

Trải qua loạn chiến, dưới sự trợ giúp của Trầm Ngọc và Tử Nhược thì liên minh đã vững vàng chiếm ưu thế.

Đám người Trác Minh thấy vậy trong lòng cũng rất vui vẻ.

Hai năm qua song phương không ngừng giằng co đã khiến cho mọi người có cảm giác mệt mỏi thể xác và cạn kiệt tinh thần.

Dù sao những ngày xưa đều sống an nhàn, tuy rằng hai bên có chút tiểu ma sát nhưng vẫn không đến mức người chết ta sống như lúc này.

Cho nên hôm nay phải triệt để giải quyết cho xong.

Trác Minh thầm nghĩ trong lòng như vậy.

Bây giờ đối thủ của hắn clà một trung niên Thiên giai cường giả - Tố Thiên Long của Võ Hoàng điện có thực lực không kém hắn là mấy.

Trong hai năm vừa qua Trác Minh cũng đã nhiều lần giao thủ với tên Tố Thiên Long này nhưng song phương vẫn bất phân thắng bại.

Với thân phận của Trác Minh - người đứng đầu liên minh, hắn cũng cố kỵ an nguy của bản thân, mặc dù hắn không sợ chết nhưng hắn sơ là khi hắn chết liên minh sẽ như rắn mất đầu.

Mặc dù thực lực của hắn không cường đại như Hàn Phong nhưng dang vọng vẫn còn đó, đây cũng là chỗ tốt duy nhất của người đứng đầu liên minh.

Nhưng hôm nay hắn tựa hồ không cần phải cố kỵ nhiều như vậy, hôm nay không phải ngươi chết thì ta sống, song phương đều minh bạch điều này.

Vì vậy mỗi người đều ôm tâm lý chiến đấu đến giây phút cuối cùng, hao tẫn đến giọt máu cuối cùng mà đối đãi với địch nhân.

Tiếng la giết vang lên khắp nơi, thậm chí còn truyền ra khá xa.

Một ít ma thú trốn trong các lùm cây cũng bị những thanh âm này khiến cho bất an mà gầm gừ liên tục.

Nhưng dù sao đại đa số ma thú trong U Ám sâm lâm này đều có trí tuệ nhất định.

Bọn chúng tự nhiến biết địa phương phát ra những thanh âm kia là rất nguy hiểm cho nên bọn chúng rất nhanh chóng rời khỏi chỗ này.

Với tư duy đơn giản của chúng thì rất nghi hoặc là tại sao trong U Ám sâm lâm này tự nhiên lại phát sinh chuyện đáng sợ như vậy?

Suy nghĩ của đám ma thú này thì tất nhiên hai phương đang chiến đấu đằng xa không thể nào quan tâm được. (DG: bó tay thằng cha tác giả viết bựa)

Lúc này Hàn Phong mặc dù đã hơi chế trụ được Khương Khởi nhưng nội tâm lại vẫn bất an.