Nguyệt Lạc Hoa Nhiên

Chương 2: Trời ạ, sao mà khó hiểu quá vậy??? Ai đó thông não giúp tôi với!!!!


Yên Nhiên Tuyết từ từ mở mắt, ánh sáng nhàn nhạt từ bên ngoài chiếu vào phòng, khiến cô cảm thấy như vừa thoát ra từ một giấc mơ dài. Cô ngáp một cái thật to, hít vào không khí trong lành, lòng tràn đầy năng lượng cho một ngày mới.

“Thật tuyệt, một buổi sáng tốt lành!” – cô nghĩ, nhảy xuống giường. Cô nhanh chóng thay đồ, chỉnh sửa lại trang phục đệ tử ngoại môn của mình.

Sau khi rửa mặt và chuẩn bị xong, Yên Nhiên Tuyết đứng trước gương, nói với chính mình: “Hãy nhớ, dù có khó khăn đến đâu, mình vẫn là Yên Nhiên Tuyết! Mình không thể để những điều nhỏ nhặt làm chùn bước!”

Quyết tâm dâng cao, cô bước ra khỏi phòng, lòng tràn đầy hy vọng cho những gì đang chờ đón. Cô biết rằng mỗi ngày đều là một cơ hội mới, và cô sẽ không để bất kỳ ai hoặc điều gì cản trở mình trong hành trình tu tiên đầy gian nan này!

Khi Yên Nhiên Tuyết bước ra khỏi phòng, cô lập tức bị cuốn vào không khí nhộn nhịp của Cửu Thiên Tông. Trước mắt cô, tràn ngập các đệ tử đang tất bật luyện tập, đàm luận về pháp thuật và giao lưu với nhau.

“Ôi má ơi, đông quá trời đông người tu tiên luôn!” – cô thầm nghĩ, ánh mắt lướt qua những cảnh tượng kỳ thú: Có nhóm người đứng quanh một cây cột lớn, mỗi người đều ra sức thi triển các loại pháp thuật, tạo ra những vòng sáng màu sắc rực rỡ trong không khí. Phía xa, một nhóm khác lại đang thi nhau đấu kiếm, những tiếng va chạm của kiếm khí vang lên rền rền, khiến không gian trở nên căng thẳng và hồi hộp.

Yên Nhiên Tuyết không khỏi cảm thấy choáng ngợp trước sức mạnh và sự khéo léo của những người tu tiên xung quanh. Họ đều có vẻ ngoài mạnh mẽ, tự tin, và thực sự là những bậc thầy trong lĩnh vực của mình. Cô thầm ngưỡng mộ họ, nhưng cũng cảm thấy một chút áp lực trong lòng.

“Chả nhẽ mình lại là một con vịt lạc lõng giữa đàn thiên nga?” – cô tự trêu chọc bản thân, vừa đi vừa quan sát. Cô quyết định phải cố gắng hơn nữa để không bị tụt lại phía sau.

Vừa lúc đó, cô thấy Lâm Nguyệt Chi đứng ở một góc, đang hướng dẫn một vài đệ tử khác. Nụ cười của nàng rực rỡ và ấm áp, khiến lòng Yên Nhiên Tuyết dâng trào động lực. “Đúng rồi, đó chính là lý do mình ở đây!” – cô nghĩ.

Khi đến gần, Yên Nhiên Tuyết cảm thấy niềm vui và sự phấn khởi dâng trào trong lòng. Có lẽ trong không khí đông đúc và nhộn nhịp này, cô không hề đơn độc. Mỗi ngày đều là một cơ hội để học hỏi, để kết bạn, và để dần trở thành một phần của thế giới tu tiên huyền bí này.

Khi Yên Nhiên Tuyết tiến lại gần Lâm Nguyệt Chi, cô chợt nhận ra xung quanh nữ chính có rất nhiều người tụ tập, ai cũng tỏ ra vô cùng chăm chú lắng nghe và quan tâm. Đám đông đệ tử đang quây quần xung quanh nàng, bày tỏ những ý kiến và câu hỏi về pháp thuật cũng như kinh nghiệm tu luyện.

“Chẳng lẽ Lâm Nguyệt Chi lại có sức hút mạnh mẽ đến thế?” – Yên Nhiên Tuyết thầm nghĩ, vừa thấy sự quan tâm của những người xung quanh dành cho nàng. Lâm Nguyệt Chi không chỉ nổi bật với vẻ đẹp thanh thoát mà còn bởi khí chất kiêu sa và tài năng xuất chúng. Nàng luôn biết cách thu hút sự chú ý, khiến mọi người ngưỡng mộ và kính trọng.

Đang định hướng đến chỗ Lâm Nguyệt Chi thì nghe một giọng nói nam nhân to, rõ ràng vang lên.

“Các đệ tự ngoại môn chú ý, lập tức di chuyển về Thanh Trúc Lâm”

Đám đông nhanh chóng tản ra và đệ tử ngoại môn đồng loạt hướng về Thanh Trúc Lâm.

Khi các đệ tử ngoại môn đã tập hợp xong và ngồi vào bàn, một ông lão đang tiến đến. Đó là một ông lão có râu tóc bạc phơ, gương mặt hiền từ nhưng lại tỏa ra một khí chất uy nghiêm.

“Chào mừng các đệ tử, ta là Đường Họa sẽ là lão sư của các ngươi,” ông nói với giọng trầm ấm “Hôm nay ta sẽ sơ lược cho các ngươi về kiến thức và cấp bậc trong tu tiên.”

“Trước khi bắt đầu,” ông tiếp tục, “ta muốn nhấn mạnh rằng việc tu tiên là một con đường vô cùng khó khăn và gian nan, chỉ có quyết tâm kiên trì đến cùng mới có thể đắc đạo. Ta hy vọng các ngươi sẽ không làm ta thất vọng.”

Nói xong ông phất tay một cái, một chuỗi ký tự xuất hiện giữa không trung, các quyển sách được đặt trên kệ thì tự bay lại chỗ nhóm người đệ tự ngoại môn.

“Luyện Khí – Trúc Cơ – Kim Đan – Khai Quang – Nguyên Anh – Hậu Kỳ – Đại Viên Mãn – Luyện Hư – Hợp Thể – Đại Thừa – Độ Kiếp – Hóa Thần.”

  Luyện Khí (Luyện Khí Cảnh): Đây là giai đoạn đầu tiên trong tu luyện. Người tu luyện bắt đầu học cách thu nạp linh khí từ thiên địa, rèn luyện thân thể để chuẩn bị cho các giai đoạn tiếp theo. Thời gian ở cấp bậc này thường ngắn và chủ yếu tập trung vào việc làm quen với các phương pháp tu luyện cơ bản.



  Trúc Cơ (Trúc Cơ Cảnh): Sau khi tích lũy đủ linh khí, người tu luyện sẽ bắt đầu hình thành cơ thể linh khí, tạo nên "Trúc Cơ." Giai đoạn này giúp người tu luyện có thể giao tiếp với linh khí một cách tốt hơn và mở ra khả năng sử dụng pháp thuật đơn giản.

  Kim Đan (Kim Đan Cảnh): Khi đạt đến giai đoạn này, người tu luyện sẽ kết hợp linh khí và tinh huyết để tạo thành "Kim Đan." Đây là giai đoạn quan trọng, mang lại cho người tu luyện sức mạnh và khả năng mạnh mẽ hơn. Kim Đan được coi là biểu tượng của sức mạnh và khả năng tu luyện.

  Khai Quang (Khai Quang Cảnh): Giai đoạn này đánh dấu việc người tu luyện có thể nhìn thấy và sử dụng các loại linh khí ẩn giấu trong không gian. Họ bắt đầu có khả năng điều khiển các pháp thuật phức tạp và có thể tham gia vào các trận pháp.

  Nguyên Anh (Nguyên Anh Cảnh): Người tu luyện đạt được "Nguyên Anh" sẽ có thể tự tạo ra linh hồn của riêng mình, tách biệt khỏi cơ thể vật chất. Nguyên Anh có thể du hành trong không gian và thời gian, giúp người tu luyện mở rộng tầm nhìn và nâng cao sức mạnh.

  Hậu Kỳ (Hậu Kỳ Cảnh): Đây là giai đoạn mà người tu luyện bắt đầu tìm kiếm sự hoàn thiện trong việc sử dụng pháp lực. Họ sẽ trở thành những bậc thầy trong việc điều khiển linh khí và khai thác sức mạnh tiềm ẩn của bản thân.

  Đại Viên Mãn (Đại Viên Mãn Cảnh): Người tu luyện đã đạt đến đỉnh cao của sức mạnh và có thể nắm giữ toàn bộ bí quyết của tu tiên. Họ trở thành những bậc thầy vĩ đại trong tu luyện.

  Luyện Hư (Luyện Hư Cảnh): Ở cấp bậc này, người tu luyện bắt đầu hướng tới việc hòa nhập với không gian vô tận, có thể điều khiển và thay đổi môi trường xung quanh theo ý muốn. Họ trở thành những người có khả năng đạt được trí tuệ và sự thông tuệ cao.

  Hợp Thể (Hợp Thể Cảnh): Giai đoạn này diễn ra khi người tu luyện hợp nhất với linh hồn và thể xác của mình, trở thành một thực thể hoàn thiện. Họ có thể sử dụng sức mạnh vượt xa khả năng bình thường và có thể điều khiển các pháp thuật mạnh mẽ.

  Đại Thừa (Đại Thừa Cảnh): Đây là giai đoạn rất hiếm hoi trong tu tiên, khi người tu luyện đã vượt qua mọi giới hạn và đạt được sức mạnh tối thượng. Họ có thể gây ảnh hưởng lớn đến thế giới và thường được coi là những người vĩ đại.

  Độ Kiếp (Độ Kiếp Cảnh): Trong giai đoạn này, người tu luyện sẽ phải đối mặt với kiếp nạn lớn, thử thách sức mạnh và trí tuệ của mình. Nếu vượt qua, họ sẽ đạt được một cấp bậc cao hơn. Đây là thời điểm quyết định cho sự tiến hóa của một người tu luyện.

  Hóa Thần (Hóa Thần Cảnh): Đây là cấp bậc cao nhất trong hệ thống tu tiên, nơi người tu luyện đạt được sự bất tử và trở thành những tồn tại thần thánh. Họ có thể sử dụng sức mạnh tối thượng để thay đổi cục diện của thế giới, trở thành những người canh giữ và lãnh đạo các thế giới khác nhau.

Trong giai đoạn Luyện Khí thường được chia thành các cấp sau:

1.     Luyện Khí Cấp 1 : Giai đoạn đầu tiên, nơi người tu luyện bắt đầu học cách nạp linh khí từ thiên địa, rèn luyện thân thể và làm quen với các kỹ thuật cơ bản.

2.     Luyện khí cấp 2 : Người tu luyện đã nắm vững một số kỹ thuật cơ bản và có thể nạp linh khí nhiều hơn, bắt đầu thực hành các pháp thuật đơn giản.

3.     Luyện khí cấp 3 : Giai đoạn này, người tu luyện có thể điều khiển linh khí để tăng cường sức mạnh cơ bắp, và thường xuyên thực hiện các bài tập rèn luyện để nâng cao trình độ.

4.     Luyện khí cấp 4 : Ở cấp độ này, người tu luyện đã có thể điều khiển linh khí xung quanh một cách linh hoạt hơn, bắt đầu thử nghiệm các loại pháp thuật phức tạp hơn.

5.     Luyện Khí Cấp 5 : Đây là giai đoạn cao nhất trong Luyện Khí, người tu luyện đã hoàn thiện chắc chắn về cách nạp và sử dụng linh khí, sẵn sàng chuyển sang giai đoạn Trúc Cơ.

Mỗi cấp độ trong Luyện Khí sẽ yêu cầu người luyện tập phải trải qua nhiều thử thách và luyện tập để nâng cao kỹ năng của mình. Từ đó, họ có thể tiến vào những giai đoạn tu luyện cao hơn như Trúc Cơ và các giai đoạn tiếp theo.

Trúc Cơ, Kim Đan, Khai Quang, Nguyên Anh, Hậu Kỳ, Đại Viên Mãn, Luyện Hư, Hợp Thể, Đại Thừa đều gồm có 3 cấp: Sơ Kỳ, Trung Kỳ, và Hậu Kỳ.

**Độ Kiếp**:

Trong giai đoạn **Độ Kiếp**, thường có **9 cấp độ (hoặc 9 tầng)**, tương ứng với 9 đợt thiên kiếp mà người tu luyện phải vượt qua để đạt đến cảnh giới cao nhất. Cụ thể:

**Nhất Kiếp**: Thiên kiếp đầu tiên, thường là sấm sét có cường độ nhẹ. Đây là bài kiểm tra cơ bản về sự kiên cường và khả năng chịu đựng của người tu luyện.



**Nhị Kiếp**: Sấm sét mạnh hơn, thường kèm theo những đợt sóng năng lượng làm xáo trộn linh khí. Người tu luyện phải duy trì sự ổn định của cơ thể và linh khí để vượt qua.

**Tam Kiếp**: Thiên kiếp ở mức độ cao hơn, đòi hỏi người tu luyện phải có nền tảng vững chắc. Lúc này, người tu luyện có thể gặp phải những ảo cảnh hoặc thử thách về mặt tâm lý.

**Tứ Kiếp**: Giai đoạn này không chỉ có sấm sét mà còn kèm theo các lực lượng phá hoại mạnh mẽ hơn, như gió xoáy hoặc năng lượng băng hỏa… Người tu luyện phải tìm cách bảo vệ cơ thể và linh hồn khỏi tác động cực mạnh.

**Ngũ Kiếp**: Ở cấp độ này, thiên kiếp có thể kéo dài, với các đợt sấm sét liên tục và cường độ cao hơn. Người tu luyện cần có khả năng phục hồi nhanh chóng và sức chịu đựng tuyệt đối.

**Lục Kiếp**: Đây là một trong những cấp độ khó khăn nhất, với thiên kiếp cực kỳ mạnh mẽ, kèm theo những đòn tấn công bất ngờ. Thường thì chỉ những người có thể lực phi thường và tinh thần kiên cường mới vượt qua được.

**Thất Kiếp**: Giai đoạn này, người tu luyện phải đối mặt với những thiên kiếp mang tính chất thần bí, như lửa đen hoặc năng lượng hỗn loạn, rất khó để chống đỡ nếu không có kỹ năng cao và sự bình tĩnh.

**Bát Kiếp**: Thiên kiếp cực kỳ hung bạo, thử thách cả cơ thể và linh hồn. Đây là lúc người tu luyện phải dốc hết toàn lực và sử dụng tất cả khả năng phòng thủ.

**Cửu Kiếp**: Thiên kiếp cuối cùng, mạnh nhất và cũng là thử thách lớn nhất. Nếu vượt qua, người tu luyện có thể đạt đến trạng thái viên mãn và bước vào cảnh giới Hóa Thần, có khả năng trở thành tiên nhân.

**Hóa Thần**:

Giai đoạn **Hóa Thần** thường có **3 cấp bậc chính**: Sơ Kỳ, Trung Kỳ, và Hậu Kỳ. Đây là cảnh giới cao nhất sau khi người tu luyện đã vượt qua Độ Kiếp, đạt được sức mạnh gần như siêu nhiên và có thể coi là chạm đến thần đạo. Dưới đây là chi tiết của các cấp độ trong Hóa Thần:

**Hóa Thần Sơ Kỳ**: Đây là cấp độ khởi đầu của Hóa Thần. Người tu luyện đã thành công đột phá qua Độ Kiếp và bắt đầu có khả năng điều khiển linh khí ở mức độ rất tinh tế. Ở giai đoạn này, người tu luyện có thể dễ dàng giao tiếp với linh khí thiên địa, thậm chí có thể cải tạo môi trường xung quanh và thực hiện những phép thuật vô cùng mạnh mẽ.

**Hóa Thần Trung Kỳ**: Người tu luyện ở Trung Kỳ đã tiến bộ thêm một bước, khả năng điều khiển linh lực và pháp lực đạt đến mức thuần thục hơn nữa. Ở giai đoạn này, sức mạnh của họ được tăng cường vượt bậc và có thể thực hiện những kỹ năng gần như "thần thông," với khả năng ảnh hưởng đến một vùng lớn hoặc tạo ra những phép thuật có sức công phá khủng khiếp.

**Hóa Thần Hậu Kỳ**: Đây là cấp độ cao nhất của Hóa Thần. Người tu luyện đã đạt đến đỉnh cao của sự siêu việt, có thể hòa hợp hoàn toàn với thiên địa, thậm chí có thể điều khiển tự nhiên trong một phạm vi lớn. Ở cấp độ này, người tu luyện gần như không còn bị giới hạn bởi thế giới vật chất, và có thể tiến gần đến việc trở thành một tiên nhân thực sự hoặc một thực thể thần thánh.

Sau khi đạt đến Hậu Kỳ của Hóa Thần, người tu luyện có thể tiếp tục phi thăng hoặc tiến vào các cảnh giới cao hơn (nếu có) tùy vào hệ thống thế giới. Cảnh giới Hóa Thần là dấu hiệu cho sự trường sinh và sự thấu hiểu sâu sắc về thiên đạo, một cánh cửa mở ra con đường trở thành bất tử.

Yên Nhiên Tuyết trợn tròn mắt khi nhìn thấy số lượng các cấp bậc mà cô phải đối mặt. “Trời ơi, sao mà học nhiều vậy? Bây giờ ta từ bỏ thì liệu có kịp không?” – cô thầm nghĩ, lòng có chút chán nản. Việc tu tiên không chỉ đơn thuần là thi triển pháp thuật mà còn bao gồm rất nhiều kiến thức và kỹ năng cần thiết.

Nhìn xung quanh, cô thấy các đệ tử khác cũng có những biểu hiện tương tự. Một vài người đang thở hổn hển, còn những người khác thì nhìn nhau với ánh mắt đồng cảm. “Ai bảo tu tiên dễ dàng chứ?” – một đệ tử nam lẩm bẩm.

“Đúng vậy! Nhìn thôi đã muốn từ bỏ!” – Yên Nhiên Tuyết kêu lên.

Lâm Nguyệt Chi, nghe thấy câu nói của cô, mỉm cười động viên. “Đừng lo lắng, Yên Nhiên Tuyết! Mỗi người đều có tốc độ tiến bộ riêng. Quan trọng là chúng ta học hỏi từ nhau và không từ bỏ!”

“Ừm, có lý,” cô đáp lại.

“Đúng vậy! Và chúng ta sẽ cùng nhau học mà!” – một đệ tử nữ khác thêm vào, ánh mắt tràn đầy nhiệt huyết. “Mình nghĩ nếu mỗi ngày chỉ cần học một chút thôi, thì sẽ không có gì là không thể!”

Yên Nhiên Tuyết gật gật đầu, tự nhủ rằng mình có thể biến những bài học khó khăn này thành một hành trình thú vị. Cô quyết định rằng thay vì cảm thấy nản lòng, mình sẽ biến điều này thành một trò chơi.