Tháng Chín, những báo hiệu của mùa thu càng ngày càng rõ rệt, trời thanh khí mát.
Từ khi được Tề Cảnh Chiêu đón ở học đường, những con cháu ngoại thất thế gia vốn chướng mắt Ngụy Chị lại đột nhiên có hứng thú. Ngày thường mấy cô nương Tề gia vốn không đem nàng đặt trong mắt nay lại như cố ý vô tình mà cùng Ngụy Chi đáp lời.
Tan học, Ngụy Chỉ đang chuẩn bị cùng Tiểu Chước hồi phủ, vừa ra tới cửa học đường liền nhìn thấy Tề Minh Huyên đang chờ ở bên cạnh cỗ kiệu của mình. Ngụy Chi tức khắc cảm thấy khẩn trương, thật cẩn thận mà tiến lại gần"
"Tam tỷ tỷ?"
Tề Minh Huyên vừa thấy nàng đi tới, lập tức cười thân thiện mà nắm tay Ngụy Chi.
"Lục muội muội, từ khi muội vào phủ, tỷ tỷ cũng chưa có thời gian nói chuyện cùng muội. Muội muội ở Lâm Nguyệt Uyển có ổn không? Hạ nhân trong phòng có làm gì phật lòng muội không? Nếu thiếu thứ gì, muội nhất định phải nói cho tỷ tỷ."
Tề Minh Huyên cao hơn Ngụy Chi nửa cái đầu, nàng hơi cong người đi câu lấy cánh tay Ngụy Chi, cười đến dịu dàng hào phóng, một bộ dáng vẻ diễn xuất vai hiền tỷ, làm người ta nhịn không được mà muốn thân cận.
Từ khi vào phủ, mấy cô nương Tề gia cũng chưa từng chủ động bắt chuyện với Ngụy Chi, cho nên đây là lần đầu tiên Ngụy Chi cùng tỷ tỷ thân cận như vậy. Nàng cúi đầu, có chút e lệ mà trả lời vài câu, ngẩng đầu nhìn lên thấy dáng vẻ quan tâm của Tề Minh Huyên trong lòng càng thêm thấp thỏm, sau đó bất tri bất giác đi theo nàng ta lên cỗ kiệu.
...................
Trước đó vài ngày, Thái Tử Phi sinh hạ Lân nhi, hoàng cung tổ chức cung yến, hỉ khí dương dương. Nhị hoàng tử sớm đã chuẩn bị hạ lễ sớm vào cung, không ngờ hạ lễ thế nhưng bị người khác đánh tráo, còn may là phát hiện kịp thời.
Sự việc vừa phát sinh Tề Cảnh Chiêu đã lập tức sai người tra rõ thủ hạ của Nhị hoàng tử. Bởi vì hơn mấy ngày nữa trong cung lại muốn tổ chức mã cầu*, thanh thế càng lớn, càng là cơ hội tuyệt vời để phản kích.
*mã cầu: là một môn thể thao đồng đội. Trong môn này, người chơi ngồi trên lưng ngựa và có nhiệm vụ ghi bàn để giành chiến thắng trước đội đối phương.
Cũng vì thế đã mấy ngày rồi, Ngụy Chi chờ đến ngủ thiếp đi cũng chưa nhìn thấy bóng người Tề Cảnh Chiêu quay trở lại. Ban đêm, bên trong Tê Phong Các yên tĩnh không một tiếng động.
y đầuuy đầTrong phòng chỉ có ánh lửa của một chiếc đèn. Cửa bị nhẹ nhàng đẩy ra, mộc trượng màu đen chấm đất chậm rãi đi về phía trước.
Tề Cảnh Chiêu vừa về đã phóng mắt nhìn tới trên giường, thấy tiểu cô nương nằm bò đang ngủ rất ngon liền chống trượng đi tới. Hắn chậm rãi vòng ra phía sau bình phong thay đổi áo ngủ, một lúc sau mới đi tới bên giường.
Chăn mỏng xốc lên chồng chất ở chân giường. Tiểu cô nương bị đè không thoải mái, quay đầu định lẩm bẩm nhưng miệng đã hoàn toàn bị hắn chặn lại.
"A...... ưm..."
Làn môi hơi lạnh dán lên cái miệng nhỏ của nàng, nhẹ nhàng gặm cắn rồi đến nặng nề liếm mút. Ngửi được hơi thở quen thuộc, tiểu cô nương nhắm mắt lại cười rộ lên, há miệng cắn lấy đầu lưỡi đang xâm lấn tiến vào.
"Ư..."
Là tiếng nam tử kêu rên. Hai bàn tay to khớp xương rõ ràng phủ lên mông nàng, chậm rãi đem quần lót tiểu cô nương lột xuống.
Côn th*t thô dài cực nóng chen vào kẽ mông non mềm, từng cái mà cọ vào nhục huyệt nhỏ hẹp phấn nộn. Chỉ chốc lát sau, tiểu cô nương đã anh anh kêu vài tiếng.
Trên dương cụ nam nhân dính đầy hoa dịch ướt nhẹp, gân xanh dán vào miệng huyệt phấn khích nhảy lên vài cái. Â/m h/ộ thiếu nữ vừa chặt vừa mềm lại ấm nóng, cọ cọ vài cái liền đem nguyên cây côn th*t của hắn nuốt vào.
"Ca ca, ca ca, thật trướng....."
Bang một tiếng, nguyên cây côn th*t tím đen đem hoa kính căng ra, tắc đến tràn đầy. Tiểu cô nương nắm ga trải giường hít một hơi thật sâu, vừa muốn mở miệng đã bị huynh trưởng ấn eo mãnh liệt cắm vài cái.
"A...a..."
Khoái cảm kịch liệt làm người ta kìm lòng không được. Dương v*t đầy gân xanh từng cái hung hăng cọ xát huyệt thịt run rẩy. Tiểu huyệt mới vừa động tình còn chưa kịp mềm xốp, đột nhiên bị cắm không kịp phòng bị. Quy đ*u cực đại nhắm thẳng hoa tâm, mãnh liệt ra vào hơn trăm cái. Môi â/m h/ộ phấn nộn bị hành thân dữ tợn vừa cắm vừa cọ. Tề Cảnh Chiêu thao đến cả người sảng khoái, vừa xoa vai Ngụy Chi, vừa ngậm lấy vành tai nàng liếm láp.
Tiếng thở dốc thô nặng cùng rên rỉ yêu kiều hỗn loạn vang lên.
- -Phụt phụt-- thanh âm cắm huyệt càng ngày càng lớn.
"A, a......ư......"
"Đau, đau quá......a...... quá sâu...... Ca ca....muội chịu không nổi"
Ngụy Chi bị tốc độ cắm ngày càng nhanh của nam nhân phía sau làm cả người nóng rát, cảm giác tiểu huyệt bị cắm đến khó có thề nói thành lời, khoái cảm chạy dọc từ đầu lẻn đến ngón chân, sung sướng đến mức há miệng kêu to.
Sau đó lại bị huynh trưởng bóp nách xách lên.
"Ca ca a...... mau......Mau...... Mau bắn vào trong muội......"
Tiểu cô nương bị nam nhân từ sau lưng ôm vào trong lòng ngực hung hăng xuyên xỏ. Cúi đầu một cái liền sẽ nhìn thấy một cây côn th*t tím đỏ hung hăng đút vào tiểu huyệt chính mình. Huyệt thịt phấn nộn gắt gao mút lấy hắn, bị hắn chơi không khép lại được, vậy mà còn lưu luyến cắn chặt quyết không rời.
Thật mắc cỡ.
Ngụy Chi xem đến khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, một bên đè lại hai bàn tay to hắn đang dùng lực xoa bóp cặp vú nhỏ, một bên xoay đầu. Thân mình kiều mềm bị huynh trưởng thao đến lung lay.
Tề Cảnh Chiêu chống lên vai tiểu cô nương hai mắt nhắm nghiền, sắc mặt ửng hồng, trên trán toát ra một tầng mồ hôi mỏng, động tác đỉnh lộng dưới thân càng lúc càng lớn.
Gương mặt vốn dĩ lạnh lùng trở nên tham lam, trở nên nóng cháy, mặt đầy dục sắc. Ngụy Chi kề sát vào mặt hắn, vươn đầu lưỡi liếm liến gương mặt hồng nhiệt của hắn.
"Ca ca, nóng sao....?"
"A...... a!.....!"
Chỉ chốc lát, trên giường lại vang lên tiếng cười kiều mị giận yêu cùng thanh âm ôn nhu dỗ dành.
Tiếng cười khàn khàn tràn đầy thoả mãn.
Một lát sau, Tề Cảnh Chiêu xuống giường trước. Ngụy Chi ghé vào trên giường nhìn hắn cầm vải đã thấm ướt, khập khiễng mà đi về phía mình. Bốn mắt nhìn nhau, một khắc cũng không dời.
Tề Cảnh Chiêu ngồi lên mép giường, cúi xuống hôn hôn lên gương mặt đỏ bừng của tiểu cô nương, sau đó lại đem mặt vùi vào cổ nàng, rầu rĩ mà cười lấy lòng.
Trên mặt đột nhiên bị vỗ nhẹ một cái.
"Á, muội cũng to gan đó......"
"Ư...."
Hắn nhích đầu cắn một ngụm lên gương mặt mềm mại của Ngụy Chi. Bờ vai trần trụi của tiểu cô nương run rẩy, mới định tránh vài cái đã bị hắn dùng sức kẹp chặt lấy.
Tề Cảnh Chiêu lại dán vào khuôn mặt nàng vừa cắn vừa liếm, giống như một tên vô lại không chịu nhả ra.
Qua một hồi lâu, tiểu cô nương đấu không lại hắn lại bị vây chặt không thoát được cho nên chấp nhận nằm yên, chậm rãi khép mắt chìm vào trong giấc ngủ.
Tề Cảnh Chiêu thấy người ngủ rồi mới đứng dậy.
Hắn một lần nữa nhúng khăn vào nước ấm, ngồi ở chân giường chậm rãi đem hai cái đùi tiểu cô nương tách ra.
Tiểu huyệt mới vừa được yêu thương còn chưa có khép lại, tiểu nhục động sưng đỏ chậm rãi phun ra đục dịch, hỗn hợp tình dịch hoan ái dính ướt một tảng lớn khăn trải giường, cực kỳ dâm mĩ.
Sau hoan ái, cả người tiểu cô nương đều phiếm hồng nhạt mê người, trên mặt mang theo nhu mị đỏ ửng.
Tề Cảnh Chiêu cúi xuống hôn hôn, cẩn thận mà xoa chân tâm tiểu cô nương, ngón tay thon dài kẹp vải từng chút mà lau lau chà xát. Xoa xoa được một lúc, động tác trên tay hắn dừng lại. Tề Cảnh Chiêu cúi đầu, ánh mắt gắt gao mà nhìn chằm chằm giữa hai chân tiểu cô nương, sắc mặt càng thêm âm trầm.
Phần bên trong đùi nàng đỏ bừng một mảnh, nhè nhẹ thấm ra tơ máu, thậm chí còn có chút trầy xước.
Ngón tay lạnh lẽo nhẹ nhàng sờ lên nơi hơi thấm máu vài cái, tiểu nhân nhi đang nằm lập tức co rụt chân.
"A....đau......"
Đầu ngón tay hắn run rẩy, bàn tay to nắm khăn ướt thấm tinh d*ch chậm rãi siết chặt.